Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 66

Tổng truy cập: 1363487

CHO LÒNG BỪNG CHÁY

CHO LÒNG BỪNG CHÁY

Bông hồng nhỏ

Cái chết của Thầy Giêsu không những để lại một nỗi đau thương, một sự sợ hãi trong tâm hồn các môn đệ nhưng nó còn lấy đi cả niềm tin và hy vọng của họ. Chính sự Phục Sinh của Người đã mang lại niềm hy vọng, thắp sáng niềm tin trong tâm hồn người môn đệ khi Người tỏ mình ra cho họ.

Chiều dẫn buông, hai môn đệ lê bước trên đường về Emmaus. Họ vừa đi vừa trò chuyện và bàn tán về những gì đã xảy ra. Thầy Giêsu đã chết, niềm tin và hy vọng các ông đặt nơi Thầy cũng chẳng còn. Hai ông quyết định trở về quê cũ. Trở về quê hương mà lòng các ông nặng trĩu. Dưới dáng dấp của một người khách lạ, Thầy Giêsu đã tiến đến và cùng đi với hai ông. Hai ông không nhận ra Người. Người chia sẻ nỗi buồn của họ bằng sự lắng nghe, dần dần, Người kéo họ ra khỏi nỗi thất vọng bằng việc giải thích Kinh Thánh, Người thắp lại niềm tin trong họ bằng việc đồng bàn và tỏ mình ra cho họ. Ngay khi họ nhận ra Người thì Người biến mất. Người biến mất nhưng họ nhận ra lòng mình đã được bừng cháy, họ hớn hở trở về Giêrusalem để báo tin cho các anh em khác.

Chúa Giêsu Phục Sinh vẫn đến với ta trong từng giây phút của cuộc sống. Ta có nhận ra Người không? Người sẵn sàng lắng nghe từng niềm vui nỗi buồn của ta. Mỗi khi đến với Chúa Giêsu, ta hãy bày tỏ cho Người biết nỗi lòng của mình. Người rất muốn nghe ta tâm sự. Ở cùng Chúa Giêsu Thánh Thể, ta hãy để cho lòng mình thật lặng lẽ và lắng nghe Lời của Người đang vang lên trong tâm hồn ta. Lời ấy có sức nâng đỡ, ủi an ta trong mọi cơn gian nan khốn khó. Mỗi khi mở lòng ra với Chúa, ta sẽ cảm nhận được một niềm bình an sâu thẳm trong tâm hồn ngay giữa những lúc đời ta gặp sóng gió. Niềm hy vọng ta đặt nơi Chúa như chiếc neo chắc chắn và bền vững thả sâu vào trong trái tim của Chúa Giêsu. Người đã thắp sáng niềm tin trong tâm hồn ta và làm cho nó bừng cháy. Người làm cho trái tim được lớn lên, biết mở ra với những anh chị em của mình. Người làm cho ta nhận biết chính mình, đón nhận con người thật của mình với những điều tốt đẹp và cả những giới hạn. Hơn thế nữa, Người ban cho ta hồng ân được nhận biết và yêu mến Người hơn. Ở với Chúa rồi, ta hãy để Người ở trong tâm hồn ta, để Người đến gần và đi bên cạnh người anh em của ta. Hãy bắt đầu một cuộc trò chuyện thân tình với những người bên cạnh ta. Hãy để họ lắng nghe những tâm tư của ta. Đi bên cạnh một người bạn đang có tâm sự, ta rất muốn sẻ chia với họ, có thể ta chỉ ở bên cạnh họ, lắng nghe họ nói để cho họ vơi đi nỗi buồn phiền. Không phải ta đang ở bên cạnh người bạn của ta nhưng là chính Chúa Giêsu ở trong ta đang đi với người bạn ấy. Người làm cho hai tâm hồn được gần gũi nhau, hiểu nhau hơn. Thánh Thần tình yêu làm cho niềm tin và hy vọng nơi Chúa trong mỗi người được bừng cháy. Cũng như hai môn đệ trên đường Emmaus, ta hãy để cho Lời Chúa làm cho lòng bừng cháy, hãy nài nỉ Chúa ở lại trong tâm hồn mình và để Người dùng ta mà đến với tất cả những anh chị em đang đau khổ buồn phiền, đang đánh mất niềm tin và hy vọng trước những thử thách của cuộc sống.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh! Chúa đã dùng Lời mà làm cho lòng hai môn đệ được bừng cháy. Chúa đã đồng hành với họ như một người bạn và đã tỏ mình ra khi Người đồng bàn với họ. Trong cơn thử thách nặng nề của đại dịch đang lan tràn, xin Chúa cho chúng con biết nâng đỡ nhau, cùng nhau chia sẻ những thử thách của cuộc sống. Chúa vẫn đến và ở với chúng con và làm cho lòng chúng con được bừng cháy nhờ Lời Chúa. Xin cho chúng con biết chuyên cần cầu nguyện và chia sẻ Lời Chúa, để niềm tin và tình yêu được thắp sáng nơi tâm hồn mỗi chúng con. Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh! Chúa là nguồn hy vọng chúng con tựa nương. Chúng con tín thác nơi Chúa. Amen.

Về mục lục

TƯỞNG CHỪNG KHÔNG CÒN GÌ

Anna Cỏ May 

Sau khi chứng kiến Chúa Giêsu chịu chết, các môn đệ buồn rầu, chán nản và thất vọng vì mọi sự đã tan thành mây khói. Thầy chẳng còn, mọi ước mong và sự chờ đợi một cuộc sống sung túc nơi thầy đã đổ vỡ. Các ông bắt đầu suy nghĩ và lên đường đi tìm cuộc sống khác. Có hai môn đệ đang tiến về một làng kia tên là Emmaus, họ vừa đi vừa trò chuyện và bàn tán về mọi sự đã diễn ra với Thầy của họ, họ cũng chia sẻ những băn khoăn trăn trở của nhau. Chúa Giêsu từ đằng sau tiến “đến gần” và “cùng đi” với họ. Ngài bắt chuyện với họ bằng câu hỏi đầy quan tâm, Ngài hỏi: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” (Lc 24,17a). Lời thăm hỏi của Ngài đã khiến họ bộc lộ tâm trạng thật: “Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu” (Lc 14,17b). Họ bắt đầu kể cho Ngài về mọi sự. Nhưng trước khi kể, một trong hai người tên là Cơlêôpát đã đáp lời như trách Ngài về sự vô tâm. Ngài không để ý lời trách đó mà tiếp tục hỏi họ: “Chuyện gì vậy?” (Lc 14,19). Điều Ngài muốn biết là lòng trí các ông đang suy nghĩ gì và lòng họ đang như thế nào? Qua việc hỏi han và cùng đi với họ, họ cảm thấy người bạn đường này thật gần gũi và thân thiện, nên họ đã nói ra mọi điều đang diễn ra trong lòng họ. Họ nói về người Thầy mà họ đã theo, chia sẻ về những ước vọng mà họ đặt nơi Thầy của mình (x.Lc 14, 19-21). Họ theo Thầy là đúng nhưng lại nghĩ sai về Thầy. Sau khi nghe những lời ấy, Chúa Giêsu bắt đầu giải thích Kinh Thánh liên quan đến Ngài từ thời ông Môsê đến các ngôn sứ. Những lời giải thích của Ngài đã khiến họ cảm nhận sự thánh thiện và sự quen thuộc giữa Ngài với họ. Họ níu kéo, nài ép Ngài rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn” (Lc 14,29). Trước lời nài ép và sự khao khát bên trong của họ, Chúa Giêsu một lần nữa tỏ mình ra cho các ông bằng bữa tiệc đồng bàn. Khi Ngài cầm bánh dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho các ông, mắt họ liền mở ra và nhận ra Ngài, nhưng Ngài lại biến mất. Đôi mắt được mở là đôi mắt tình yêu, đôi mắt đức tin. Bây giờ, họ không chỉ dừng lại ở chỗ hiểu biết mà còn nhận biết sự chết và sự Phục Sinh của Thầy là vì ai, vì điều gì. Họ liền quay trở lại Giêrusalem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp ở đó với tâm hồn đầy ánh sáng và sức sống mới của Thầy.

Sức sống Phục Sinh của Chúa Giêsu vẫn đang được trao ban cho mọi người nếu người đó cho bản thân mình cơ hội gặp Chúa. Đứng trước đại dịch đang hoành hành, mọi tương quan bên ngoài của cuộc sống của mọi người đã bị hạn chế, ai về nhà đó. Sao chúng ta không tận dụng thời gian này để xây dựng lại mối tương quan trong gia đình, để làm cho tình yêu gia đình thêm gắn chặt hơn. Sao chúng ta không làm mới lại tình yêu với Thiên Chúa trong chính gia đình của mình, cùng nhau cầu nguyện, đọc Sách Thánh và tham dự Thánh lễ trực tuyến. Chẳng phải hai môn đệ trên đường Emmaus đã được Lời Chúa làm cho lòng bừng cháy lên sao và các ông được lãnh nhận sự bình an và sức sống của Chúa qua bàn tiệc đó sao. Chúng ta hãy cho mình và người khác một cơ hội được sống bình an trong tâm hồn trước cuộc sống hiện tại. Chúa Giêsu vẫn đang gõ cửa gia đình bạn và  gõ cửa tâm hồn bạn, hãy mở ra cho ánh sáng Phục Sinh chiếu vào cuộc đời chúng ta. Ánh sáng Chúa Kitô!

Lạy Chúa, xưa Chúa đã hiện ra cho các môn đệ tùy theo thể thức cá nhân hay từng nhóm người, để củng cố đức tin và trao ban cho họ sức sống mới của Chúa. Nay chúng con cũng xin Chúa đến và ở lại với chúng con, giúp chúng con biết họp nhau lại trong gia đình mà cùng cầu nguyện và làm mới lại tình yêu cho nhau, cùng biết chia sẻ nỗi đau của mọi người bằng sự hy sinh các đam mê đã từng theo đuổi. Amen.

home Mục lục Lưu trữ