Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 67

Tổng truy cập: 1358793

Kiên Nhẫn Đợi Chờ

Cập nhật : 09-12-2010
 

Kiên nhẫn đợi chờ

Một trong những điều chúng ta thường phải làm trong cuộc sống hôm nay khi đi xin việc, ghi danh đi học, gặp bác sĩ, đi máy bay... là điền đơn trả lời các câu hỏi về căn tính nghề nghiệp khả năng của mình và rồi kiên nhẫn ngồi đợi chờ.

Bài Tin mừng hôm nay đề cập đến chuyện thánh Gioan ngồi trong tù đợi chờ câu trả lời thánh nhân hỏi về căn tính của Chúa Giêsu: “Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?”

Người ta bảo tìm ra căn tính của mình là một điều quan trọng trong cuộc sống. Nếu biết rõ mình là ai chúng ta sẽ bớt đi sự nóng nảy căng thẳng khó chịu với chính mình và với người khác. Chúng ta sẽ bình an, hạnh phúc, dễ sống hòa hợp hơn, và có thể bình tâm khám phá căn tính của người khác, nhờ đó đem đến sự thông cảm nơi gia đình, bạn bè, quen thuộc hay trong cộng đoàn, quốc gia.

Tìm ra căn tính của mình, của tha nhân, của Chúa Giêsu, đòi thời gian. Thời gian đó dài bằng của cuộc sống của mình, đòi kiên nhẫn. Tuy nhiên, câu hỏi của thánh Gioan phản ảnh cuộc sống con người: muốn biết rõ và biết rõ ngay.

Chuyện thần thoại Ấn Độ kể rằng: Shiva là vị thần tạo dựng muôn loài. Ngài sung sướng trong công việc tạo dựng với đôi tay của Ngài, nhưng dẫu là thần ngài không tránh khỏi sự nhàm chán. Shiva chán ngán những gì Ngài tạo dựng. Phải làm gì? Dễ dàng, Shiva phá hủy những gì đã tạo dựng và làm nên cái mới. Cái mới cũng lại dần trở nên quen thuộc và ngài lại phá hủy rồi bắt đầu lại. Tiến trình tạo dựng, tiêu hủy, tạo dựng, tiêu hủy vẫn tiếp diễn liên tục. Shiva là một vị thần không kiên nhẫn.

So sánh thần Shiva và Thiên Chúa, chúng ta thấy có sự tương phản rõ rệt. Thiên Chúa của chúng ta là Thiên Chúa kiên nhẫn. Dù con người sa ngã phạm tôi, Ngài không bất nhẫn hủy diệt. Ngài không chỉ tạo dựng nhưng còn hứa cứu chuộc. Lời hứa cứu chuộc có lẽ là điều khó nhất cho con người chúng ta hiểu được. Thiên Chúa đã đi vào lịch sử con người với điều kiện sống của con người để chỉ cho thấy tình yêu của Thiên Chúa và giá trị của con người. Ngài đến với thân phận con người dưới hình một em nhỏ. Ngài không đến như một vị vua oai hùng khiến chúng ta sợ hãi nhưng đến mong chờ chúng ta đáp trả tình yêu.

Chúng ta sống trong một xã hội đòi hỏi giải pháp nhanh chóng ngay lập tức cho mọi vấn đề. Nhanh hơn thì tốt hơn, người ta bảo chúng ta vậy. Và điều đòi hỏi trả lời nhanh chóng ngay lập tức này còn đi sâu cả vào trong lãnh vực tâm linh nữa. Chúng ta muốn Chúa Giêsu đến và đến nhanh. Chúng ta muốn được ơn cứu độ ngay mà không muốn đón nhận đau khổ do sự từ bỏ mình hay phải chờ đợi. Nếu Thiên Chúa không hòa hợp với chương trình thời gian tính của chúng ta, chúng ta cảm thấy mình bị lường gạt hay tệ hơn nữa Thiên Chúa đã quên chúng ta rồi.

Lá thư thánh Giacôbê nhắc nhở: Kiên nhẫn và chịu đựng trong gian khổ. Thiên Chúa đã đến và sẽ đến, thái độ đợi chờ của chúng ta sẽ như thế nào? Phải chăng chúng ta cố gắng tìm hiểu căn tính của Đấng Kitô, noi gương bắt chước Đấng đã đến đem niềm vui, niềm hy vọng đến cho những người không có hy vọng. Điều cần để ý là những người mù, què, câm, điếc, phong hủi là những người đã đang phải đối diện với những thách đố của cuộc sống, gặp những trở ngại cần vượt qua. Nói một cách chung, họ là những người đang sống được nhờ tình thương lòng bác ái quảng đại của người khác. Chúa đến đem hy vọng cho họ là những người không có niềm hy vọng.

Phải chăng chúng ta kiên nhẫn đợi chờ trong an bình hạnh phúc: Một đêm nọ hai vợ chồng đang ngủ bỗng họ cảm thấy mùi khói nhà cháy. Người chồng mau lẹ nhảy ra khỏi giường tìm hiểu lý do rồi vội vàng nói với người vợ là một góc nhà của họ đang bị cháy. Nói xong, anh cầm tay vợ và cả hai mò mẫm bò qua hành lang đầy khói. Sau một lúc vất vả mệt nhọc mới đến được cửa đàng trước. Khi qua được cửa, người chồng lấy làm lạ khi thấy trên mặt vợ một nụ cười mỉm. Anh kêu lên: “Nhà của mình đang bị cháy, và chúng ta may mắn thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Vậy điều gì có thể khiến em có thể cười được trong lúc này chứ?” Người vợ đáp: “Xin lỗi anh, em không thể nhịn không cười được, vì đây là đêm đầu tiên hai vợ chồng mình đi ra ngoài chung với nhau sau 5 năm lập gia đình.” Người vợ kiên nhẫn đợi chờ với tâm hồn an bình để có thể cười được khi gia đình gặp tai biến.

Sau cùng, một đàng phải kiên nhẫn đợi chờ, một đàng phải noi gương yêu thương của Đấng Kitô tích cực dấn thân: Don’t wait for a smile to be nice. Don’t wait to be loved, to love. Don’t wait for best job, to begin to work. Don’t wait to have a lot, to share a bit. Don’t wait for the fall, to remember the advice. Don’t for pain, to believe in prayer. Don’t wait to have time, to be able to serve. Don’t wait for any one else pain, to ask for apologies... neither separation to make it up. Don’t wait, because you don’t know how long it will take. Đừng chờ nột nụ cười rồi mới niềm nở. Đừng chờ được yêu rồi mới yêu. Đừng chờ cô đơn mới nhận thức được tình bạn. Đừng đợi việc làm thật tốt rồi mới bắt tay vào việc. Đừng đợi có nhiều mới chia sẻ một chút. Đừng đợi vấp ngã, mới nhớ lại lời khuyên nhủ. Đừng đợi đớn đau, mới tin vào lời nguyện cầu.... Đừng đợi có thời giờ, mới có thể phục vụ. Đừng đợi có thêm kẻ đau khổ, mới xin thứ tha. Cũng đừng đợi chia rẽ, mới giải hòa. Đừng đợi, vì bạn không biết sẽ phải chờ đến bao giờ (TLQ phỏng dịch).

(NS Trái Tim Đức Mẹ)

Lm Louis Minh Nhiên, CMC
 
Nguồn : gxnl 

home Mục lục Lưu trữ