Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 79
Tổng truy cập: 1356342
LÀ ANH CHỊ EM VÀ LÀ MẸ TA
Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ
Câu chuyện
Thánh Gioan Vianney, lúc còn là một chủng sinh, học hành rất chậm chạp, tưởng chừng như ngài không có đủ khả năng để tiến tới chức Lm. Ngày kia, thừa lệnh giám mục giáo phận, một vị giáo sư thần học, đã đến khảo sát Vianney, tội nghiệp Vianney đã không thưa được câu nào. Không giữ được bình tĩnh, vị giáo sư đã đập bàn quát lớn: “Vianney, anh dốt như lừa. Với một con lừa như anh, Giáo hội sẽ làm được gì?”
Vianney khiêm tốn bình tĩnh trả lời: “Thưa thầy, ngày xưa Samson chỉ dùng có một cái hàm của một con lừa, để đánh bại được ba ngàn quân Philitinh, vậy với cả một con lừa này, Thiên Chúa không làm được gì sao?” (Theo Cử hành Phụng vụ Chúa nhật, tr. 42).
Suy niệm
Tình huyết nhục là tình rất thân thiết của con người. Ðức Giêsu như bao nhiêu người con có hiếu, không bao giờ chối gia đình.
Khi khẳng định: “Ai làm theo ý Thiên Chúa, thì người ấy là anh chị em và là mẹ Ta”, Ðức Giêsu không coi nhẹ tình gia đình, cũng như không phải lãnh đạm với mẹ và anh em Ngài. Đức Giêsu muốn đề cao hơn mối liên hệ thiêng liêng dựa trên Lời Chúa mà Ngài đang mang sứ mạng rao truyền, sẽ dệt nên niềm tin và lòng yêu mến cho người lãnh nhận. Ngài khẳng định trong tương quan với nước Ngài, quan hệ máu mủ ruột thịt không quan trọng bằng niềm tin khi biểu lộ thực thi ý Chúa. Đại gia đình thiêng liêng mà các thành viên đều mang tiêu chuẩn nghe và thi hành ý Thiên Chúa.
Qua sự khẳng định, mẹ và anh em Ngài chính là người nghe và thực hành Lời, Chúa Giêsu không phải là không muốn nhìn nhận mẹ của mình - Đức Maria. Hơn thế nữa, Chúa muốn cho mọi người thấy Mẹ Maria chính là người lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành hơn ai hết.
Thật thế, Mẹ Maria là người đầu tiên đã lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành khi Mẹ thưa vâng với sứ thần đến truyền thánh ý Chúa trong cuộc đời Mẹ: “Này tôi đây là nữ tỳ của Thiên Chúa, xin hãy thực hiện nơi tôi điều Ngài truyền”, lời xin vâng đã khai mở ơn cứu rỗi và của sự sống mới cho thế giới. Mẹ đã trở nên gương mẫu cho mọi người Kitô hữu: lắng nghe và thực hành Lời Chúa dạy.
Chính Mẹ cũng đã đi trước nêu gương và muốn cho chúng ta sống như Mẹ đã sống. Nơi tiệc cưới Cana, Mẹ truyền: “Hãy làm theo lời Ngài truyền”, hành động đó đã dọn sẵn mọi sự để Chúa làm phép lạ mang đến niềm vui cho những người chung quanh… Trên phương diện gia đình đức tin: Nghe và thực hành Lời Chúa, Đức Maria xứng đáng là Mẹ hơn ai hết.
Xin Chúa giúp chúng ta ý thức thực sự là anh chị em với Chúa, khi nghe và thực thi ý thánh Chúa.
Ý lực sống:
“Lạy Chúa, này con đến để thi hành thánh ý Chúa” (Dt 10,7).
11.Chúa lấy quyền nào?-- Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
1. Trong đoạn Tin mừng này, Chúa Giêsu chữa lành cho những người bị quỷ ám. Các luật sĩ không tin Chúa Giêsu là Thiên Chúa nên cho rằng Ngài lấy quyền của tướng quỷ Bengiêbút mà trừ quỷ. Nhưng Chúa nói cho họ biết: nước nào tự chia rẽ thì làm sao tồn tại được. Ma quỷ cũng vậy, nếu nó chia rẽ, nó sẽ tiêu vong. Còn nếu Ngài nhờ tướng quỷ mà trừ quỷ thì ma quỷ đã tự chia rẽ nhau rồi, làm sao nó đứng vững được?
2. Các luật sĩ nói Chúa Giêsu bị quỷ vương Bengiêbút ám và dựa vào thế quỷ vương để trừ quỷ. Theo Chúa Giêsu, lời tố cáo đó là một điều vô lý. Quả thật, Satan không thể chống Satan. Nước nào, nhà nào chia rẽ thì sẽ đi tới chỗ diệt vong. Satan cũng vậy. Marcô 3,27 cho thấy: chẳng những Chúa Giêsu không bị quỷ chi phối, không theo phe quỷ, Ngài còn chống quỷ; quỷ là người mạnh, Chúa Giêsu còn mạnh hơn quỷ nữa” (Chú thích của bản dịch nhóm CGKPV).
3. Những luật sĩ ấy chẳng những không nhìn nhận quyền phép Chúa Giêsu trong việc Ngài trừ quỷ mà còn xuyên tạc rằng Ngài dựa thế quỷ vương. Thái độ ấy bị Chúa Giêsu gọi là tội phạm đến Chúa Thánh Thần và là thứ tội duy nhất không được tha. Chúa Thánh Thần là nguồn bảy ân sủng, là Đấng được ban để tha tội qua công ơn cứu chuộc của Chúa Giêsu Kitô. Vì vậy, phạm đến Chúa Thánh Thần, nghĩa là khước từ ơn thánh và khước từ được cứu độ. Chúng ta chỉ được cứu độ nhờ đón nhận, còn khước từ thì Chúa cũng chịu vì sự tự do Chúa ban cho chúng ta. Chúng ta từ chối thì chúng ta mất linh hồn, không phải là Chúa không tha, mà là chúng ta khước từ sự tha thứ đó. Thánh Augustinô từng dạy: “Chúa dựng nên ta không cần ta, nhưng Chúa muốn cứu chuộc ta thì cần có ta cộng tác”. Chúa Thánh Thần hoạt động trong ta, mà ta xúc phạm đẩy Ngài ra để chỗ cho tà thần, thì làm sao được cứu độ? (Mỗi ngày một tin vui).
4. Có lẽ chúng ta không đến nỗi “tệ” tới mức “nghi” Chúa Giêsu bị quỷ Bengiêbút ám, nhưng nghi sự trái cho người khác, hoặc thấy việc tốt người khác làm, không khen ngợi thì chớ, lại còn “tán chuyện” ra để đàm tiếu thì phải chăng đó là “chuyện thường ngày ở...” sở làm, trong xóm ngõ của chúng ta? Để không mắc tội phạm đến Chúa Thánh Thần, chúng ta hãy nhìn nhận việc tốt của người khác một cách trân trọng, và nếu cần phải phân định việc gì hãy làm với tinh thần bác ái.
5. Trong thời đại hôm nay nhiều giá trị, nhiều nguyên tắc đạo đức và luân lý đang bị đảo lộn khắp các tầng lớp xã hội. Nếu đưa mắt nhìn quanh, người ta sẽ thấy trong các tầng lớp xã hội, gia đình và tôn giáo đều có sự chia rẽ. Bao nhiêu giáo phái Kitô giáo khác nhau trên thế giới được tìm thấy xuất hiện, phái nào cũng mạo nhận là theo gót chân Chúa một cách trung thực. Ngay cả trong một giáo phái, cũng có sự chia rẽ và phe phái. Chính điều này đã làm cho nhiệm thể Chúa Kitô bị phân rẽ và tổn thương. Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cảnh báo điều đó khi trả lời cho người Do thái kết án Người là lấy quyền tướng quỷ đè bẹp lính quỷ.
6. Những người luật sĩ bị coi là phạm đến Chúa Thánh Thần vì họ chối bỏ chân lý, không chấp nhận sự sám hối thì làm sao có thể tha tội được. Qua lời phân định của Chúa Giêsu về mức độ tội trạng được tha và không được tha, mỗi người chúng ta, một đàng ý thức về tội trạng của mình khi xét mình trước mặt Chúa để khơi dậy lòng thống hối; đàng khác phải luôn luôn bảo vệ và phát triển lòng tin cùng kính mến Chúa để tránh những xúc phạm đến Chúa. Nếu đã đã trót phạm tội mà ăn năn sám hối thì tội bao nhiêu cũng được tha. Cứ vững lòng tin.
7. Truyện: Không nghi ngờ và thất vọng
Người ta kể: một hôm có một chàng thanh niên đến gặp cha Placido Vicardi, dòng Biển Đức, ở Italia, để xin xưng tội. Chàng thanh niên này quỳ xuống và thưa với cha Vicardi:
- Thưa cha, con là kẻ tội lỗi khốn nạn nhất, vì con đã phạm đủ mọi thứ tội.
Cha Vicarđi đáp:
- Đúng, con đã phạm đủ mọi thứ tội, nhưng con không phải là kẻ có tội khốn nạn nhất, vì có một tội nặng nhất mà con đã không phạm tội ấy.
Chàng thanh niên ngẩng đầu lên nhìn cha Vicardi ngạc nhiên hỏi:
- Thưa cha, làm sao cha biết? Tội đó là tội nào vậy?
Cha Vicardi trả lời:
- Tội nặng nhất mà con đã không phạm, đó là con đã không nghi ngờ và thất vọng về lòng từ bi của Chúa. Sở dĩ cha biết như thế, vì nếu không, thì con đã không đến đây để xin lãnh nhận Bí tích Giải tội. Vậy, nhân danh Đấng giàu lòng từ bi và yêu thương mà con vẫn hằng tin tưởng cậy trông, cha tha thứ hết mọi tội lỗi cho con. Con hãy về, và cố gắng đền đáp lòng yêu thương tha thứ của Chúa nhá.
12.Mẹ và anh em tôi--Lm. Giuse Đinh Tất Quý
“Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa,
người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi." (Mc 3.35)
Bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe hơi dài, mang nhiều sự kiện rời rạc nhưng nếu chịu khó suy nghĩ, chúng sẽ giúp cho sự hiểu biết của chúng ta về Chúa Giêsu phong phú và toàn diện hơn.
1. Chúa Giêsu là Người bị mất trí (Mc 3,21)
Đây không phải là cảm nghĩ của những người xa lạ, nhưng là của những người thân nhân với Chúa. "Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí." (Mc 3,21)
Đọc trong toàn bộ Tin Mừng ai cũng phải nhận Đức Giêsu là người rất quân bình, vậy mà người ta còn cho Ngài là người bị mất trí, khi thấy Ngài xả thân để lo cho đám người đông đảo. Rồi Ngài còn bị coi là bất bình thường, khi Ngài và các môn đệ bận bịu, lo phục vụ đến nỗi không có cả thời giờ nghỉ ngơi và ăn uống.
Đúng là họ chẳng hiểu gì về Chúa Giêsu, dù họ tưởng mình đã biết rất rõ về Ngài.
Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta có một cái nhìn khách quan và trong sáng về mọi người cũng như những việc xảy ra chung quanh cuộc sống của chúng ta, để cuộc sống của chúng ta có nhiều niềm vui và hạnh phúc hơn..
Ngôi sao điện ảnh Lloyd lái xe đến trạm sửa chữa. Cô thợ máy ân cần đón tiếp anh. Ngay lập tức anh đã bị cuốn hút bởi đôi tay khéo léo và điêu luyện của cô.
Cả Paris đều biết đến anh, Thế nhưng cô gái này lại tỏ vẻ rất bình thản, xem ra không mấy vui sướng cũng như ngưỡng mộ con người nổi tiếng này.
- Cô có thích xem phim không? Anh ta hỏi.
- Đương nhiên là thích rồi, tôi là một "fan" điện ảnh mà.
Tay cô rất nhanh, chẳng bao lâu có đã sửa xong xe:
- Ông có thể lái xe đi rồi, thưa ông.
Anh ta vẫn tiếp tục:
- Thưa cô, tôi có thể đưa cô đi dạo được không?.
- Không! Tôi còn có công việc.
- Đây cũng giống như là công việc của cô. Cô sửa xe cho tôi, tốt nhất là tự mình lái thử kiểm tra xem sao.
- Được, vậy tôi lái hay ông lái đây?.
- Tôi lái, tôi mời cô mà!.
- Xe chay rất tốt, cô gái hỏi:
- Xem ra không có vấn đề gì, vậy xin ông vui lòng cho tôi xuống được không?.
- Sao cơ? Cô không muốn tôi đưa đi sao? Tôi chỉ muốn hỏi lại cô một việc, cô có thích xem phim không?.
- Tôi rất thích, tôi đã trả lời với ông rồi mà, hơn nữa tôi còn là một "fan" điện ảnh nữa.
- Vậy cô không nhận ra tôi sao?.
- Sao tôi không nhận ra chứ! Từ đầu tôi đã nhận ra ông là diễn viên điện ảnh Lloyd nổi tiếng hiện nay mà.
- Biết thế, sao cô vẫn lãnh đạm vậy?.
- Không! Ông lầm rồi, tôi không hề lãnh đạm. Nhưng tôi không cuồng nhiệt như các cô gái khác. Ông có thành tựu của ông. Tôi có công việc của tôi. Ông đến đây để sửa xe. Ông là khách hàng. Nếu ông không phải là ngôi sao nổi tiếng, khi ông đến sửa xe thì tôi cũng tiếp đãi như vậy. Giữa người với người không phải như thế sao?.
Anh ta im lặng. Đối diện với cô gái bình thường này anh cảm thấy mình tầm thường và thật ngông nghênh.
- Cảm ơn cô! Cô đã khiến cho tôi phải tự cảnh tỉnh về giá trị bản thân. Được, bây giờ tôi đưa cô về.
2. Đức Giêsu là người của quỷ, cậy dựa vào sức mạnh của Quỉ Lớn mà trừ quỉ nhỏ.
Khi các kinh sư từ Jêrusalem xuống để điều tra về Đức Giêsu. Họ không thể phủ nhận được chuyện Ngài có khả năng trừ quỷ, nhưng họ lại giải thích với cái nhìn đầy ác ý. Tin Mừng ghi: "Các kinh các kinh sư từ Giêrusalem xuống thì lại nói rằng Người bị quỵ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỵ vương mà trừ quỵ. (Mc 3,21)
Thật là "tội nghiệp" cho Chúa! Đấng mà thần ô uế đã phải sấp mình xuống dưới chân mà tuyên xưng: "Ông là Con Thiên Chúa" (Mc 3,11); Đấng đã khiến quỉ phải kêu la khi xuất ra. Vậy mà các kinh sư lại nói về Chúa như thế. Đúng miệng lưỡi của "thế gian".
Chúng ta hãy tập cho mình có một lương tâm ngay thằng và trung thực đừng để những tà ý làm hỏng cái tính bàn thiện Thiên Chúa ban cho chúng ta.
Một buổi chiều thứ bảy đầy nắng ở thành phố Oklanama, tôi cùng một người bạn và hai đứa con của anh đến vui chơi tại một câu lạc bộ. Bạn tôi tiến đến quầy vé và hỏi:
- Vé vào cửa là bao nhiêu? Bán cho tôi bốn vé. Người bán vé trả lời:
- 3 đô la một vé. Chúng tôi đặc biệt miễn phí cho trẻ em dưới sáu tuổi. Các cậu bé này bao nhiêu tuổi?
- Đứa lớn bảy tuổi và đứa nhỏ thì lên bốn. - Bạn tôi trả lời.
- Như vậy tôi phải trả cho ông 9 đô la tất cả.
Người đàn ông ngước lên với cặp mắt ngạc nhiên:
- Sao ông không nói rằng đứa lớn chỉ mới sáu tuổi? Như thế có phải là tiết kiệm được 3 dollars không?
Bạn tôi nhìn người bán vé rồi chậm rãi nói:
- Dĩ nhiên, tôi có thể nói như vậy và ông ta cũng sẽ không nhận ra. Nhưng bọn trẻ thì biết đấy. Tôi không muốn bán đi sự kính trọng của những đứa con và lòng trung thực của mình chỉ với 3 dollars. (Hồng Diễm)
3. Mẹ và anh em của Chúa Giêsu.
Tin Mừng ghi lại: "Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!"
Nhưng Người đáp lại: "Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?"
Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi." (Mc 3,32-35)
Khi nói như thế Chúa Giêsu không có ý phủ nhận mối giây liên kết máu mủ gia đình với Chúa. Ngược lại nhiều nhà chú giải còn bảo là Chúa muốn đề cao Đức Mẹ.Ví Đức Mẹ làm Mẹ Chúa Giêsu đến hai lần!
Phải nhận rằng việc thì hành thánh ý Chúa không phải là chuyện dễ làm. Abraham ngày xưa là một thí dụ.
Phải can đảm lắm mới có thể thi hành thánh ý Thiên Chúa trong cuộc sống làm người của mình.
Ngày 30-01-1938 chuyến xe lửa khởi hành từ Quito Galio dến Colombia bất ngờ bị trật đường rầy. Tai nạn làm cho nhiều người chết và bị thương, trong số hành khách đang quằn quại vì những vết thương đau đớn, người ta thấy có một linh mục tên là Felix Louis dòng thánh Don Bosco. Cha bị gẫy chân, và một phần ruột lòi ra khỏi bụng. Nhận ra Ngài, các y tá đã chạy đến giúp đỡ Ngài. Nhưng cha ra hiệu cho các y tá phải lo săn sóc các hành khách khác. Nói xong cha lấy hết sức mình, nhét ruột vào bụng, lấy khăn băng lại, và xin người ta dìu tới những nạn nhân bị thương nặng, đang hấp hối, để giải tội cho những ai muốn xưng tội.
Làm xong công tác mục vụ, linh mục nói với các y tá: tôi cám ơn Chúa đã cho tôi thi hành chức vụ linh mục của tôi cho tới giây phút cuối cùng. Giờ đây các cô có thể đưa xác tôi đi.
Người ta vội đưa Ngài đến bệnh viện Hedini. Nhưng chỉ vài giờ sau, Ngài đã trút hơi thở cuối cùng khi chưa tròn 36 tuổi (Góp nhặt 217).
Lạy Chúa xin cho mỗi người chúng con biết can đảm làm cho thánh ý của Chúa được hoàn thành trọn vẹn từng giây từng phút trong cuộc đời của chúng con. Amen.
13.Chúa Nhật 10 Thường Niên-- Lm. Đinh Tất Quý--Bài giảng lễ thiếu nhi
“Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa,
người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi." (Mc 3.35)
Thiếu nhi chúng con yêu quí,
Chúng con vừa nghe cha đọc cho chúng con nghe một bài Tin Mừng của thánh Marcô. Bài Tin Mừng này dài, gồm tới ba câu chuyện.
Cha đố chúng con đó là những câu chuyện gì nào?
- Thưa cha đó là câu chuyện Chúa Giêsu người thân của Chúa cho là người mất trí.
Thưa cha đó là câu chuyện Chúa Giêsu bị nhóm kinh sĩ của người Do Thái vu khống bảo Chúa dựa vào thế quỉ vương mà trừ quỉ nhỏ.
Thưa cha, câu chuyện Chúa nói chỉ những ai thi hành thánh ý Thiên Chúa mới là mẹ và anh em của Chúa.
- Chúng con trả lời rất hay! Bữa nay cha sẽ nói cho chúng con về câu chuyện thứ hai và thứ ba.
1. Chuyện Chúa Giêsu bị vu cáo.
Các kinh sư từ Jêrusalem xuống cho rằng: Người bị quỵ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỵ vương mà trừ quỵ. (Mc 3,21)
Chúng con có biết tại sao họ lại vu khống cho Chúa Giêsu như thế không?
- Thưa vì họ ghét Chúa Giêsu. Họ ghét vì họ ghen với Chúa. Họ ghen vì thấy Chúa được người ta ca tụng, tung hô. Còn họ dân chúng thì càng ngày càng xa lánh họ. Hơn nữa họ còn ghét là vì Chúa hay phệ bình về lối sống của họ.
- Thế lối sống của họ làm sao mà bị Chúa phê bình như vậy? Thưa vì họ kiêu ngạo. Họ hay phô trương. Họ sống giả hình, bất công.
Đáng lý ra khi được Chúa nói cho biết những thói xấu cần phải sửa thì họ phải cám ơn Chúa. Đàng này không những họ không sửa mà ngược lại còn tìm cách vu cáo để làm Chúa mất thế giá trước mặt mọi người. Đây là thói xấu mà nếu không cần thận con người sẽ rất dễ vấp phải. Một xã hội có nhiều người mắc thói xấu này sẽ là một thảm hoạ cho con người.
Ông Khoan Flovière, một học giả và là văn sỹ chuyên kể chuyện đồng quê của Phi Luật Tân, đã cho đăng trong nhật báo Ngôi sao, xuất bản tại Manila hôm 23/05/1990, một câu chuyện ngụ ngôn về một người mù và một người điếc như sau:
Tại một vùng làng quê Phi, có một anh vừa mù vừa điếc. Bù lại, anh ta có khả năng phi thường, biết sử dụng những đồ vật xung quanh và hướng dẫn cuộc sống hằng ngày của mình bằng các giác quan khác. Anh biết rõ từng vị trí từng đồ vật trong nhà. Anh cảm thấy an phận và sống hạnh phúc như bao người bình thường khác.
Nhưng rồi một hôm, bỗng xuất hiện trong tâm trí anh một ý nghĩ muốn biết được thế giới chung quanh như thế nào. Anh cầu nguyện xin Chúa cho anh được sử dụng đôi mắt và đôi tai trong vòng một tuần lễ. Thiên Chúa nhận lời. Ngay tức khắc, anh được nhìn thấy ánh sáng và màu sắc, nghe được âm thanh và tiếng nói bình thường như bao người. Trong hai ngày đầu, anh tỏ ra hết sức phấn khởi vì được thấy, được nghe. Nhưng sang đến ngày thứ ba anh lại cảm thấy buồn, vì nghe biết bao những lời nói xấu xa, thô tục, cộc cằn, và càng buồn hơn nữa khi nhìn thấy những cảnh nghèo khổ, những âm mưu đen tối để hại nhau, những hành động độc ác mà người này có thể làm cho người khác.
Quá buồn bực, anh ta lại cầu nguyện với Chúa như sau: "Lạy Chúa, con cảm thấy Chúa đã thương nhận lời con, cho con được thấy, được nghe. Nhưng giờ đây, con xin Chúa thương cho con trở lại đời sống mù, điếc như xưa; để con được bình an trong tâm hồn. Thà con mù, điếc mà được an tâm; còn hơn là nghe và thấy những cảnh quá đau lòng".
Đó chúng con thấy cái tật nói hành nói xấu người khác nó xấu như thế nào. Hãy tập cho mình có một tâm hồn ngay thẳng thật thà luôn biết tôn trọng sự thật để cuộc sống của mình luôn đẹp lòng Chúa.
2. Chuyện Chúa Giêsu coi những người biết thi hành thánh ý Thiên Chúa như Mẹ và anh em của Ngài.
Hôm ấy, Tin Mừng ghi lại: "Lúc đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!"
Nhưng Người đáp lại:"Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?"
Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi."(Mc 3,32-35)
Nói như thế có phải là Chúa xem thường Đức Mẹ phải không chúng con?
Không phải như thế! Có nhiều nhà chú giải Kinh Thánh còn cho rằng: Khi nói như thế là Chúa còn kín đáo đề cao Đức Mẹ. Theo các ngài thì Đức Mẹ làm mẹ Chúa Giêsu đến hai lần. Một lần sinh ra Chúa Giêsu, một lần là người luôn biết lắng nghe và thực hành Lời Thiên Chúa. Đúng như thế chúng con. Sau khi nói Lời Xin Vâng, Đức Mẹ đã gắn chặt cuộc đời của mình vào thánh ý của Thiên Chúa. Điều đó không cón ai hoài nghi.
Thế nhưng cha hỏi chúng con: Thi hành Thánh ý Thiên Chúa dễ hay khó? Hãy cho cha ít thí dụ:
- Thưa cha không dễ chút nào
Thí dụ như chuyện Đức Mẹ chấp nhận làm mẹ Chúa Cứu thế. Thí dụ như chuyện Ông Abraham phải hiến tế Isaac, Thí dụ như Chúa đòi hòi muốn theo Chúa thì phải từ bỏ mình vv và vv.
Đúng thế chúng con. Việc tuân hành thánh ý Thiên Chúa không dễ chút nào. Nhưng ai làm được người đó mới xứng đáng hưởng vinh quang là được trở thành mẹ và anh em của Chúa Giêsu.
Có một người con gái tên là Elvire đang theo học trường Cao đẳng Sư phạm. Cô sống trong một gia đình nghèo, vì thế cô cần đạt được điểm trung bình cao để có thể nhận được học bổng học tiếp, nếu không cô phải nghỉ học.
Thầy dạy Triết của cô là người vô thần, do đó, khi ông ta nói về Đức Kitô và Giáo hội, ông che đậy sự thật hoặc làm méo mó. Cô gái tự thấy căm tức trong lòng, không phải là cho cô, nhưng vì là lòng yêu mến Chúa của cô, đối với sự thật và với các bạn cô. Cô biết rõ ràng, nếu nói ngược lại với giáo sư, cô có nguy cơ bị lãnh đủ, sẽ có những điểm thấp. Nhưng những gì cô cảm thấy trong lòng còn mạnh hơn cả cô nữa. Mỗi lần có cơ hội, cô đều giơ tay xin phát biểu và nói: "Thưa thầy, điều đó không đúng". Đôi lần cô thấy đuối trong lý luận khi đương đầu với sự thông thái lão luyện của thầy cô. Nhưng trong các chữ: "Điều đó không đúng" có niềm tin của cô, niềm tin hàm chứa sự thật và điều này làm người ta suy nghĩ.
Các bạn cô, vì thương đã tìm cách khuyên ngăn cô đừng can thiệp, để tránh những hậu quả không tốt. Nhưng họ không thành công. Vài tháng sau, đến kỳ thi tam cá nguyệt, giây phút báo kết quả, cô Elvire cầm tờ giấy mà tay run run. Cô không kiềm được niềm vui, la lớn: 10 điểm tối đa. Cô đã cố gắng, trên hết mọi sự, đặt Thiên Chúa và sự thật của Người ở chỗ đầu, và cái còn lại đến cách phụ trội.
Đúng là vinh quang cho kẻ thi hành thánh ý Chúa. Amen.
14.Tinh thần thế gian và tinh thần của Thiên Chúa--Lm. Đaminh Trần đình Nhi
Lắng nghe sứ điệp Lời Chúa
Chúng ta đang ở mùa Thường niên khoảng dài nhất của năm phụng vụ. Giáo Hội lợi dụng thời gian này để trình bày giáo lý của Chúa Giê-su. Trước khi đi vào những đề tài chính trong giáo lý của Người, Giáo Hội muốn nêu lên sự khác biệt, nếu không muốn nói là sự đối nghịch, giữa tinh thần của thế gian và tinh thần của Chúa Ki-tô, giữa lối sống của thế gian với lối sống theo Thần Khí của Chúa Ki-tô. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay nhấn mạnh đến sự đối nghịch ấy, đồng thời kêu gọi chúng ta hãy cố gắng từ bỏ tinh thần của thế gian để cố gắng bước theo Chúa làm môn đệ Người.
Trước hết chúng ta hãy xem tinh thần thế gian là tinh thần nào. Câu chuyện sách Sáng Thế kể lại việc nguyên tổ A-đam và E-và phạm tội không vâng lời Chúa dạy, cho chúng ta thấy tinh thần thế gian là những gì ma quỷ đã gieo vào tâm hồn con người, để làm cho con người cũng trở nên thù nghịch với Thiên Chúa. Đọc lại câu chuyện này từ đầu, chúng ta nhận ra một nét rõ ràng của tinh thần ma quỷ đã được nó tận dụng để cám dỗ hai ông bà nguyên tổ sa ngã, đó là lừa dối. Đây là điều chính bà E-và đã nói lên: “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn”. Thuật lừa dối của ma quỷ rất tinh vi. Đầu tiên nói gợi lên óc tò mò của bà E-và: tại sao Thiên Chúa cấm ăn “trái cây ở giữa vườn”. Chắc phải là cây quý giá, mang điều bí ẩn gì đó nên Thiên Chúa mới trồng nó ở giữa vườn, lại cấm không cho con người ăn trái cây ấy. Từ tính hiếu kỳ, ma quỷ dẫn tới thắc mắc và nó giải thích thắc mắc theo “tinh thần” của nó, tức là đưa bà E-và đến thái độ kiêu căng: “Thiên Chúa biết ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra, và ông bà sẽ nên như những vị thần biết điều thiện điều ác” (St 3:5). Chính Lu-xi-phe và bè lũ của nó đã muốn “bằng” Thiên Chúa, nên chúng không muốn “phụng sự” Người nữa. Chúng đã trở thành cao ngạo, không phục tùng Thiên Chúa và trở thành kẻ thù của Thiên Chúa. Giờ đây ma quỷ lại muốn gieo tinh thần kiêu ngạo ấy vào tâm hồn con người và nó đã thành công. Tội lỗi đã len lỏi vào công trình tạo dựng của Thiên Chúa và để lại cho con người hậu quả của tinh thần thế gian, tức là tội nguyên tổ.
Tuy nhiên tinh thần thế gian của ma quỷ không thể trường tồn, vì nó sẽ bị đánh bại do Chúa Ki-tô là “dòng giống” của người đàn bà, tức con của Đức Trinh Nữ Ma-ri-a và miêu duệ của bà E-và. Thánh Phao-lô đã cho chúng ta một so sánh tuyệt vời giữa A-đam và Chúa Ki-tô, giữa việc sa ngã của loài người và công việc cứu chuộc của Chúa Ki-tô (Rô-ma 5:12-21). Có thể nói đây là một tóm tắt về kế hoạch và lịch sử cứu độ đầy đủ ý nghĩa và ngắn gọn đã được thần học gia tông đồ Phao-lô trình bày đặc biệt trong thư gửi tín hữu Rô-ma. Tinh thần bất tuân của A-đam trái ngược với tinh thần vâng phục của Chúa Ki-tô. Thái độ kiêu căng muốn “mở mắt ra” và “nên như những vị thần biết điều thiện điều ác” của A-đam khác hẳn với thái độ “vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết và chết trên cây thập tự” của Chúa Ki-tô. Hành động “ăn trái cấm” của A-đam khi coi thường Thiên Chúa đi ngược lại hành động “trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế” của Chúa Ki-tô (Pl 2:6-8). Hậu quả hành động bất tuân của A-đam và hiệu quả hành động vâng phục của Chúa Ki-tô đã được thánh Phao-lô mô tả như sau: “Tóm lại, cũng như vì một người duy nhất đã sa ngã mà mọi người bị Thiên Chúa kết án, thì nhờ một người duy nhất đã thực hiện lẽ công chính, mọi người cũng được Thiên Chúa làm cho nên công chính, nghĩa là được sống. Thật vậy, cũng như vì một người duy nhất đã không vâng lời Thiên Chúa, mà muôn người thành tội nhân, thì nhờ một người duy nhất đã vâng lời Thiên Chúa, muôn người cũng sẽ thành người công chính” (Rô-ma 5:18-19). Sự đối nghịch giữa tinh thần thế gian và tinh thần Thiên Chúa là lý do để Chúa Ki-tô được sai đến trần gian. Trong bài Tin Mừng, Chúa Giê-su đã ám chỉ việc Người đến để tiêu diệt tội lỗi và tinh thần thế gian của ma quỷ, khi Người khẳng định rằng: “Không ai có thể vào nhà kẻ mạnh mà cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó”. Chúa muốn nói rằng “kẻ mạnh” ở đây chính là ma quỷ và thế gian này là “nhà” của nó. Sứ mệnh của Người là được sai đến “nhà” của ma quỷ, để “cướp sạch” nhà nó. Người đến mang tinh thần của Thiên Chúa để “trói” tinh thần của thế gian lại. Người đã “cướp sạch” nhân loại khỏi móng vuốt ma quỷ và tội lỗi bằng cái chết nhục nhã trên thập giá, để đem về cho Thiên Chúa và để nhân loại được làm con cái Thiên Chúa.
Sống sứ điệp Lời Chúa
Trước hết là gương của Chúa Giê-su. Người bị “thân nhân” hiểu lầm, cho rằng “Người đã mất trí”! Nhưng Chúa Giê-su vẫn luôn kiên vững giữ tinh thần của Thiên Chúa, cứ tiếp tục thi hành sứ vụ. Theo sau Chúa Giê-su là gương thánh Phao-lô. Ngài được Thiên Chúa kêu gọi trở lại với Chúa Ki-tô, để đem tinh thần của Thiên Chúa và Tin Mừng Chúa Ki-tô đến cho dân ngoại. Ngài đã tin vào Chúa Ki-tô và đã sống tinh thần của Chúa Ki-tô. Hơn thế nữa, ngài còn đi rao giảng một Chúa Ki-tô chịu đóng đinh thập giá và gieo rắc tinh thần của Chúa Ki-tô cho muôn người. Nhờ tin Chúa Ki-tô và sống tinh thần của Chúa, thánh Phao-lô có thể tự hào tuyên bố: “Cho nên chúng tôi không chán nản!” Chúng ta cũng vậy.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH (03/05/2025) .: Làm theo Lời Chúa (03/05/2025) .: Có Chúa nâng đỡ (03/05/2025) .: Thiên Chúa không bỏ con người (03/05/2025) .: Bữa ăn trên bờ biển (03/05/2025) .: Con có yêu mến Thầy không? (03/05/2025) .: Yêu mến Chúa (03/05/2025) .: Cơ hội chuộc lỗi cho Phêrô (03/05/2025) .: Vận mệnh tương lai của Giáo Hội (03/05/2025) .: in và Yêu là điều kiện nhận ra Chúa (03/05/2025) .: Mầu nhiệm Giáo Hội. (03/05/2025) .: Thủ lãnh Giáo Hội (03/05/2025) .: Sứ mạng phục vụ (03/05/2025) .: Cùng Ngư Phủ Phêrô ra khơi (03/05/2025) .: Mẻ lưới. (03/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam