Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 47
Tổng truy cập: 1355349
LÒNG QUẢNG ĐẠI VÀ TÍN THÁC KHÔNG GIỚI HẠN
LÒNG QUẢNG ĐẠI VÀ TÍN THÁC KHÔNG GIỚI HẠN
(Suy niệm của Dã Quỳ)
Tin Mừng hôm nay nói với chúng ta về hai hình ảnh đối lập: các ông kinh sư và bà góa nghèo. Từ hai hình hình ảnh này, Chúa Giêsu căn dặn ta hãy coi chừng sự giả hình, ưa chiếm hữu danh lợi của các kinh sư và dạy ta quảng đại trao dâng như bà góa nghèo. Lòng quảng đại của bà chứng tỏ một niềm tín thác vào Thiên Chúa, Đấng quan phòng đời bà. Thế nhưng giữa một thế giới mà trong đó con người đang tranh giành nhau những vị trí cao nhất ở mọi lãnh vực và hơn thua nhau về địa vị, tài sản... Liệu bài học về Lòng quảng đại tín thác của Chúa đưa ra có lỗi thời không?
Người Việt Nam chúng ta vốn quan niệm: "Một miếng giữa đàng hơn một sàng xó bếp". Quan niệm ấy cho chúng ta hai suy nghĩ vừa tích cực lẫn tiêu cực. Chiều tích cực là cho thấy sự trọng vọng của mọi người dành cho những người có chức quyền và địa vị trong xã hội ở mọi thời. Sự vinh quang này cũng có thể là động lực giúp cho nhiều người cố gắng vươn lên trong khả năng của mình sao cho bằng người khác. Tuy nhiên mặt trái của sự vinh quang thế gian ấy cũng có thể làm cho chính đương sự nhiễm thói kiêu ngạo, dương dương tự đắc, ưa thích danh vọng và coi mọi người không ra gì.
Nhưng sông có khúc, người có lúc. Khi có chức có quyền thì phải sống làm sao để khi hết quyền hết chức người ta vẫn kính trọng, quí mến. Cách riêng với những người đang nắm chức vụ trong Giáo Hội, trong các đoàn thể, cộng đoàn... Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ coi chừng các ông kinh sư, nhưng có lẽ Chúa cũng thấy trước những cám dỗ mà có thể các đồ đệ của Ngài cũng dễ mắc phải đó là "Ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được chào hỏi nơi công cộng, ưa chiếm ghế danh dự, chỗ nhất..." Và còn tệ hơn: "Chiếm tài sản của các bà góa, làm bộ đọc kinh lâu giờ". Giáo Hội trong mọi thời đều dễ rơi vào cơn cám dỗ kinh khủng của uy thế, của những độc quyền, những "bộ áo thụng" và của những chức vị phô trương... của những giả hình, bất công và làm méo mó khuôn mặt của Hội Thánh Chúa.
Thực ra chức vị và quyền hành không phải là một cái gì tội lỗi, đáng sợ hay xấu xa. Vì những người được Chúa yêu thương tuyển chọn, có khả năng, khôn ngoan, nhiệt thành và được tập thể tín nhiệm trao phó trọng trách để phục vụ Chúa và cộng đoàn. Như thế càng phải ý thức cách triệt để như lời sách Huấn Ca nhắn nhủ: "Càng làm lớn con phải tự hạ, như thế con sẽ được đẹp lòng Chúa". (Hc 3,18) Chúa Giêsu căn dặn và mong muốn tất cả chúng ta sống theo Lời và gương của Người đã sống là quảng đại hiến thân phục vụ Chúa và tha nhân: "Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em. Vì Con Người đến... là để phục vụ và hiến mạng sống làm giá cứu chuộc muôn người". (Mc 10, 43.45) Chúa muốn ta thay đổi cách sống và thói quen. Linh mục cũng như giáo dân... không đặc quyền, đặc lợi. Một Giáo Hội nghèo và trần trụi, sống trong sự giản dị theo Tin Mừng... không để bị lôi cuốn trong xa hoa, tráng lệ của thế gian.
Một sự tương phản giữa những kinh sư sùng đạo đã "Nuốt hết tài sản của các bà góa"... và bà góa nghèo này, người đã "rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để sống".
Chúa Giêsu đã khâm phục bà bởi vì bà đã bỏ vào thùng tiền dâng cúng "Tất cả những gì bà có để sống". Sự nghèo khó: đó là tình trạng của người không có những gì cần để sống. Bà góa này đang ở trong tình trạng đó. Bà đã rút từ trong sự túng thiếu của mình, dâng cúng cho Đền Thờ. Hai đồng tiền nhỏ là tài sản duy nhất của bà. Hai đồng tiền nhỏ ấy là cơ nghiệp gắn liền với bà, nó sẽ là cơm ăn thuốc uống của bà và là sự sống của bà. Hai đồng tiền nhỏ ấy là cả một tài sản của thân phận nghèo nàn của bà. Thế mà, không luyến tiếc, bà đã quảng đại dâng cho Thiên Chúa tất cả. Dâng tất cả tài sản nhỏ bé của mình, bà như dâng lên Thiên Chúa tất cả sự sống. Bà phó dâng hiện tại và tương lai trong tay Chúa Quan Phòng. Đời bà thuộc về Chúa, sự sống của bà là của Chúa. Lòng quảng đại ấy biểu lộ một Niềm Tin Tín Thác mãnh liệt vào Thiên Chúa là Chủ sự sống.
Chúa Giêsu đã gọi các môn đệ lại để giới thiệu cho các ông một mẫu gương cho đi tận tình. Và Chúa cũng mời gọi tôi là con cái Chúa, học gương bà góa, cũng hãy dâng hiến cho Thiên Chúa những gì mình có, vì tất cả những gì tôi có đều do bởi Chúa, như lời Thánh Phao-lô nhắc: "Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh" (1Cr 4,7).
Hình ảnh bà góa dâng tất cả những gì bà có để sống gợi cho tôi bao suy nghĩ và tự vấn. Tôi đã sẵn sàng dâng tâm hồn tôi để trở thành đền thờ cho Thiên Chúa ngự trị hay chưa? Tôi có dấn thân dâng lên Thiên Chúa cuộc đời tôi để phục vụ cho Tin Mừng và hăng say rao giảng Nước Chúa không? Và tôi đã quảng đại dâng những tài sản vật chất của mình để phục vụ Chúa, xây dựng Giáo Hội và chia sẻ với anh em túng thiếu chưa? Tôi nhận thấy mình kém xa bà góa nghèo, mặc dù tôi không nghèo như bà. Nhiều khi tôi đắn đo tính toán với cả Thiên Chúa và anh chị em mình mà chưa biết quảng đại hiến trao, chưa thật tin tưởng vào bàn tay quan phòng của Chúa và không thật sự tín thác vào quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa. Nói tới bà góa nghèo, tôi nghĩ đến Mẹ Chân Phước Têrêsa Calcutta. Mẹ thật nhỏ bé, nghèo nàn. Mẹ đến Ấn Độ chỉ với hai bàn tay trắng. Tài sản của Mẹ là một trái tim đầy ắp tình yêu phục vụ người nghèo, nhất là những người vô gia cư nằm hấp hối bên lề đường. Mẹ đã quảng đại trao dâng cho Thiên Chúa tất cả và một lòng tín thác vào Chúa để yêu thương phục vụ tha nhân. Đời sống và nghĩa cử yêu thương của Mẹ được cả thế giới biết đến và khâm phục. Và đã gợi hứng cho nhiều người tiếp tục quảng đại dâng hai đồng tiền nhỏ của mình cho Chúa và tha nhân. Vì trong thế giới của chúng ta, còn đó sự chênh lệch về mức sống giữa người với người, giữa nước này với nước kia. Và còn đó biết bao anh chị em nghèo khổ quanh ta cần lắm lòng quảng đại sẻ chia tinh thần và vật chất.
Một đức tin đầy đức ái và lòng quảng đại sẽ là mẫu sống cho ta. Ta đừng ngại nói ngôn ngữ của lòng quảng đại và đừng sợ tin tưởng phó thác vào Thiên Chúa. Chúa Kitô, Đấng đã hiến dâng chính mạng sống mình vì lòng tín thác vào Chúa Cha là khuôn mẫu cho chúng ta. Sự nhiệt tâm và quảng đại của chúng ta được xây nền trên nền quảng đại của Chúa Giêsu- Một Thiên Chúa giàu sang nhưng đã trở nên nghèo để cho ta được giàu có, như lời Thánh Phao-lô nói với giáo đoàn Cô-rin-tô để khuyến khích họ chia sẻ: "Quả thật, anh em đã biết Đức Giêsu Ki-tô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào: Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có." (2Cr 8,9)
Nguyện xin Chúa Giêsu chia sẻ cho ta lòng quảng đại của Người và ban ơn giúp ta tín thác để rồi ta dám quảng đại với Thiên Chúa và với anh em. Amen.
6.Đồng xu của bà góa
(Suy niệm của Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy)
Tin mừng Mc 12:38-44: Muốn của dâng trở thành một của dâng đích thực thì phải là của dâng do lòng hy sinh. Vấn đề không nằm ở số tiền dâng mà ở cái giá người dâng phải trả, không phải là tầm cỡ của lễ vật, nhưng là sự hy sinh.
Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ, người đã đưa Nước Mỹ can thiệp vào Thế Chiến Thứ Nhất, là người rất trân trọng đối với những kỷ niệm nhỏ. Một lần kia Tổng Thống và phu nhân cùng nhiều nhân vật cấp cao trong chính phủ dừng lại tại một thành phố thuộc tiểu bang Montana. Cảnh sát làm hàng rào không cho bất cứ ai đến gần Tổng Thống, nhưng không hiểu làm thế nào mà hai cậu bé đã chui lọt hàng rào cảnh sát để đến gần chỗ ngồi của Tổng Thống.
Hai cậu bé ngắm nhìn một cách say sưa vị nguyên thủ quốc gia của mình. Một cậu bé đã tặng cho ông lá cờ nhỏ bé của nước Mỹ mà cậu đang cầm trong tay. Cảnh sát cố tình ngăn chặn cậu bé, nhưng bà Wilson đã đưa tay đón lấy lá cờ và vẫy tay chào cám ơn em một cách nhiệt tình.
Cậu bé kia buồn thiu, vì em không có gì để dâng tặng Tổng Thống. Em cố gắng mò mãi trong túi và cuối cùng lôi ra được một đồng xu nhỏ. Em cố gắng vượt qua mọi chướng ngại để chạy đến trao cho Tổng Thống. Em sung sướng vô cùng vì chính Tổng Thống Wilson là người chìa tay ra để đón nhận món quà của em với tất cả sự trân trọng.
Năm năm sau, Tổng Thống Wilson qua đời, bà Wilson xếp lại các đồ dùng quen thuộc của chồng. Mở chiếc ví của ông, bà thấy một bọc giấy giữ gìn cẩn thận. Tháo chiếc bọc giấy, bà nhận được ngay đồng xu nhỏ mà cậu bé đã tặng cho chồng bà cách đây 5 năm. Ông Wilson quý đồng xu nhỏ ấy đến độ đi đâu ông cũng mang nó theo.
Tin Mừng hôm nay nhắc đến "Đồng Xu của Bà Góa", trong khi có nhiều người bỏ tiền vào thùng, nhưng Chúa Giêsu chỉ đưa mắt nhìn một sự kiện đáng lưu tâm mà thôi. “Một người đàn bà góa tiến đến và bỏ vào đó hai đồng xu.” Đó là một bà góa, nghĩa là một phụ nữ, một người đáng thương hại dưới con mắt của nam giới vốn có ưu thế trong gia đình và xã hội thời ấy. Vì không còn sự bao bọc của chồng, người góa phụ chỉ còn nhờ vào tài sản của chính mình, không ai giúp đỡ. Theo Thánh Kinh các bà góa được liệt vào số những người nghèo khổ nhất cùng với những kẻ mồ côi và những kẻ tha phương cầu thực (Đnl 24,17-22). Chính vì vậy thánh Marcô mới nói: “người góa phụ khốn khổ”. Số tiền bà bỏ vào thùng chẳng có đáng là bao: hai đồng xu, một món tiền chẳng có nghĩa lý gì cả. Tuy nhiên Chúa Giêsu đã nắm lấy cơ hội để qua cử chỉ khiêm tốn này, Ngài dạy cho các môn đệ một bài học quan trọng. Ngài nhấn mạnh đến sự trái ngược là kẻ giàu có cho đi “cái dư thừa” của họ, còn người góa phụ bần cùng lại cho đi chính cái mình đang cần đến nhất, cho luôn chính bản thân mình. Nghĩa là bà đã rút ra từ cái túng thiếu, cái nghèo đói của mình, từ giá trị của hai đồng tiền kẽm chính là tài sản duy nhất nuôi sống mình để dâng cúng vào Đền Thờ. Như vậy, giá trị của việc dâng cúng không hệ tại ở số lượng của cải nhiều hay ít, có giá trị hay không, mà chính là tùy thuộc vào tấm lòng chân thành của người dâng cúng. Muốn của dâng trở thành một của dâng đích thực thì phải là của dâng do lòng hy sinh. Vấn đề không nằm ở số tiền dâng mà ở cái giá người dâng phải trả, không phải là tầm cỡ của lễ vật, nhưng là sự hy sinh. Chính vì vậy mà Mẹ Têrêsa Calcutta nói: "khi ta trao tặng một món quà, mà nếu là một mất mát hy sinh lớn đối với ta, thì đó mới thật là món quà quí giá”.
Mẹ Têrexa còn kể rằng một hôm Mẹ đang đi trên đường phố thì gặp một người ăn xin. Người này nói: "thưa Mẹ Têrêxa, ai nấy cũng cho Mẹ hết. Hôm nay tôi cũng xin được cho Mẹ. Trọn ngày hôm nay tôi chỉ xin được 30 xu. Tôi muốn cho Mẹ hết". Mẹ Têrêxa suy nghĩ một lúc: "nếu tôi lấy 30 xu này thì người ăn xin này sẽ không có gì để ăn đêm nay, nhưng nếu tôi không lấy thì ông sẽ đau lòng. Vì thế tôi đưa tay ra nhận số tiền. Quả thực tôi chưa từng thấy một khuôn mặt nào rạng rỡ niềm vui như gương mặt người ăn xin này khi ông nghĩ rằng anh cũng có cái gì đó cho Mẹ Têrêxa". Và Mẹ Têrêxa kể tiếp: "Thật là một hy sinh lớn đối với người nghèo này. Ông đã phải ngồi ngoài nắng suốt ngày mới kiếm được 30 xu. 30 xu chẳng là bao và cũng chẳng làm được gì, nhưng khi ông đưa cho tôi và tôi nhận lấy thì nó trở thành cả hàng ngàn xu bởi vì nó được cho với biết bao tình người. Thiên Chúa không nhìn đến tầm vóc lớn lao của việc ta làm, Ngài nhìn tấm lòng của ta khi làm việc đó.
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Ngài giầu có biết bao, nhưng những đồng xu nhỏ mà chúng ta trao tặng cho Ngài, Thiên Chúa đón nhận và cất giữ như báu vật. Một Thiên Chúa giầu sang dường như không ưa thích của cải dư dật của chúng ta bằng những đồng xu nhỏ của lòng thành, sự quảng đại, những âm thầm hy sinh phục vụ quên mình của chúng ta. Amen.
7.Lòng tốt việc tốt
(Suy niệm của Lm. Joshepus Quang Nguyễn)
Lời Chúa hôm nay trình bày cho chúng ta hai tấm lòng tốt việc tốt của hai người phụ nữ: một người thời ngôn sứ Êlia và một người thời Chúa Giêsu.
Thời ngôn sứ Êlia, khi Thiên Chúa làm hạn hán trên đất nước Do Thái để phạt vua tôi của nước này, ngôn sứ Êlia được lệnh Chúa tạm lánh sang xứ Sarépta. Ở đó ngôn sứ đã gặp một phụ nữ đầy lòng tin cậy vào lời hứa của Chúa, bà hy sinh chút bột và dầu còn lại làm bánh nuôi ngôn sứ, nhưng Chúa đã trả công bội hậu cho bà và đứa con trai duy nhất thoát cảnh đói khổ. Một phụ nữ khác thời Chúa Giêsu, đang sống trong cảnh túng thiếu, thế mà bà đã đem cả số tiền lương công nhật, tức là những gì bà có để nuôi sống mình, bỏ vào hòm tiền dâng cúng cho nhà thờ, và Chúa đã khen bà là bỏ nhiều, dâng cúng nhiều hơn những người giàu khác, tại sao vậy? Bởi vì trước mặt Chúa, tất cả những công việc làm từ thiện hay đạo đức phải phát xuất từ lòng mến Chúa và yêu người, chứ không phải như giới kinh sư và Pharisêu, họ làm những việc ấy chỉ là những phương tiện trục lợi và tích trữ của cải đem lại danh giá và địa vị cho mà thôi, ai đói hay chết mặc kệ.
Chúa Giêsu hôm nay mạnh mẽ lên án lối sống hai mặt của các kinh sư và người Pha-ri-sêu: dáng vẻ bề ngoài của họ rất đạo đức: giữ luật chín chắn, đọc kinh dài và nhiều giờ, xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho người công chính… Nhưng thực tế, trong thâm tâm họ độc ác, nhan hiểm vô: bó những gánh nặng chất lên vai người ta, nhưng chính họ lại không động ngón tay vào; hoặc rủ người ta theo đạo nhưng theo rồi đẩy họ xuống hoả ngục, và nhất là nuốt hết tài sản của các bà goá.
Cho nên, Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng bắt chước họ vì họ quá chú tâm đến hình thức bên ngoài mà chẳng màn chi đến tâm tình bên trong, họ đáng bị kết án. Tâm tình bên trong quan trọng hơn dáng vẻ bên ngoài, vì nó sẽ chi phối lời nói, việc làm của chúng ta ra tốt hay xấu, chứ không phải bề ngoài. Vì thế ông bà ta nói rằng “Thà tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Hai bà goá trong các bài đọc Lời Chúa hôm nay tuy dáng vẻ bề ngoài nghèo nàn, hèn hạ đến nỗi không ai tôn trọng bà, thậm chí chả thèm để ý đến nhưng các bà có một tấm lòng đáng trân trọng, khâm phục và noi theo.
Trong đời sống, nếu chúng ta có nội tâm tốt lành thánh thiện đương nhiên sẽ biểu lộ ra bên ngoài bằng những hình thức đáng trân trọng đó là: những lời nói chân tình, hành động yêu thương phục vụ, cử chỉ thân ái, nụ cười thứ tha… Nhân ngày của mẹ năm nay, bài viết có tựa đề “Tình mẹ” được đăng trên mạng lưới Internet kể như sau: Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, cha mất sớm. Mẹ tần tảo nuôi tôi khôn lớn. Khi vào trung học, tôi vô cùng xấu hổ và thẹn thùng và nhục nhã vô cùng vì bạn bè thấy mẹ tôi bị chột một mắt, xấu xí đến nỗi chúng gọi bà là phù thủy. Sau đó, tôi tốt nghiệp đại học loại giỏi, được đi du học và làm việc và ở lại luôn nước Philippines. Từ đó tôi không muốn liên lạc gì với mẹ nữa, thậm chí lấy vợ sinh được 3 cháu mà bà nội cũng chẳng biết gì. Tình cờ, một hôm mẹ tôi lụ khụ đứng trước cửa nhà tôi (Philippines). Tôi đưa mẹ vào nhà và cắn răng giới thiệu mẹ tôi cho vợ con biết. Thế là đám cháu nội xúm lại chọc ghẹo đùa giỡn hổn láo với bà nội vì bà giống phù thủy quá! Mẹ ở với gia đình tôi chưa được một tháng, thì tôi mua vé máy bay cho bà về quê ở Bến Tre gấp. Một năm sau, tôi được tin mẹ tôi đã qua đời. Tôi quyết không về, nhưng vợ tôi nói: “Nghĩa tử là nghĩa tận” nên tôi đành bay về Việt Nam. Về quê, vào nhà thì thấy người ta đã chôn mẹ được ba ngày rồi. Tôi vào phòng và nhìn lại cái gường ngày xưa tôi nằm nghe mẹ kể chuyện và ru tôi à ơi. Bỗng tôi phát hiện trên đầu gường có một lá thư, tôi cầm lên mở ra và thấy vỏn vẹn chỉ mấy dòng sau: “Con ơi, dù mẹ xấu mẹ vẫn thương con hết lòng. Con biết không? Mẹ bị chột mắt xấu xí như vậy là vì ngày xưa con chơi chạy té bị chiếc đũa đâm vào mắt làm hư mắt của con. Mẹ đã yêu cầu bác sĩ múc mắt mẹ mà đắp cho con đấy. Mẹ không nói chuyện này chỉ vì mẹ muốn con thành người tốt sống có ích: yêu thương và giúp đỡ mọi người”.
Chúa Giêsu nói: “Bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết vì Bà đã túng thiếu, lại còn bỏ vào đó tất cả những gì bà có, tất cả những gì để nuôi thân” (Mc 12,43-44). Giờ đây, chúng ta hãy xét xem mình đã cho Chúa cái gì? Mỗi ngày một vài phút trước khi thức dậy hay đi ngủ có dành cho Chúa qua việc đọc kinh thờ phượng Ngài không? Ngày Chúa nhật chỉ có vỏn vẹn một tiếng đồng hồ mà có khi chúng ta cũng chẳng dành cho Chúa đủ, cắt đầu, cắt đuôi. Rồi khi Chúa đòi ta một chút cố gắng hy sinh, để phục vụ Chúa và tha nhân, thì ta né tránh, biện cớ bận rộn công việc, không có thời gian, không đủ trình độ… Hay chúng ta có đọc kinh, hy sinh hãm để đòi Chúa phải ban ơn cho mình bằng cách cho con cái này cái kia, chứ không phải là phụng sự Chúa và yêu mến anh em một cách chân tình. Như thế, chúng ta chưa yêu Chúa và tha nhân đích thật, chúng ta mới nói yêu trên đầu môi chót lưỡi bên ngoài, yêu vì có lợi chứ chưa trao ban chính tấm lòng mình như thánh nữ Têrêxa hài đồng Giêsu nói: “Yêu là cho đi tất cả và trao ban chính mình”. Còn Thánh Giacôbê tông đồ nói: “Nhờ hành động mà con người được nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi, đức tin không việc làm là đức tin chết” (Gc 2,24.26).
Ước gì qua lời Chúa hôm nay, xin cho mỗi người chúng ta từ nay đến với Chúa và tha nhân bằng chính tấm lòng, con người của mình qua việc hăng hái tham gia các hoạt động tông đồ của giáo xứ, và góp phần cụ thể (tiền bạc, công sức…) cho việc bác ái của cộng đoàn của mình. Xin Chúa uốn nắn những gì còn cong quẹo, giả hình, giả dối nơi chúng ta. Và xin Chúa xua tan những tính toán, ích kỷ đang cột chặt con tim của chúng ta, đồng thời xin Chúa cũng đong đầy ân sủng Chúa trong tâm trí chúng ta ngõ hầu chia sẻ, trao ban những gì chúng ta có cho những người cần chúng con giúp đỡ trong cuộc sống qua việc hy sinh, cầu nguyện cho người còn sống hay đã qua đời, nhất là trong tháng Các Đẳng này. Amen.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH (03/05/2025) .: Làm theo Lời Chúa (03/05/2025) .: Có Chúa nâng đỡ (03/05/2025) .: Thiên Chúa không bỏ con người (03/05/2025) .: Bữa ăn trên bờ biển (03/05/2025) .: Con có yêu mến Thầy không? (03/05/2025) .: Yêu mến Chúa (03/05/2025) .: Cơ hội chuộc lỗi cho Phêrô (03/05/2025) .: Vận mệnh tương lai của Giáo Hội (03/05/2025) .: in và Yêu là điều kiện nhận ra Chúa (03/05/2025) .: Mầu nhiệm Giáo Hội. (03/05/2025) .: Thủ lãnh Giáo Hội (03/05/2025) .: Sứ mạng phục vụ (03/05/2025) .: Cùng Ngư Phủ Phêrô ra khơi (03/05/2025) .: Mẻ lưới. (03/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam