Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 43

Tổng truy cập: 1355730

Muối Cho Đời, Ánh Sáng Cho Trần Gian

Muối cho đời, ánh sáng cho trần gian



Mátthêu 5:13–16

Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi. Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được. Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.

“Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi. Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được.”

Là người Kitô hữu, chúng ta “đã được cứu chuộc nhờ bửu huyết” của Chúa Giêsu và được làm nghĩa tử trong Chúa Giêsu. Nhưng nếu ơn gọi làm Kitô hữu chỉ có nghĩa là đời sống đạo đức: đọc kinh, đi lễ; nếu việc đạo đức của chúng ta chỉ được thực hiện trong bốn bức tường của ngôi thánh đường, thì thế gian chẳng bao giờ nếm được mùi muối của Kitô hữu, và được soi chiếu bởi ánh sáng của Chúa Kitô.

“Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.” “…Khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy. Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa. Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.” (Bài đọc 2)

Đời sống đạo đức Kitô hữu là sức mạnh chúng ta đã nhận được từ Chúa Thánh Thần. Sức mạnh ấy đã làm mạnh lòng tin tưởng của chúng ta vào tình thương Thiên Chúa dành cho mỗi một người. Sức mạnh ấy giúp chúng ta trở nên giống Chúa Giêsu Kitô để chúng ta không còn là đứa bé cần được chăm sóc, nhưng là một người trưởng thành trong gia đình của Chúa để chúng ta:

“chia cơm cho người đói,
rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ ;
thấy ai mình trần thì cho áo che thân,
không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục?
Bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng đông,
vết thương ngươi sẽ mau lành.
Đức công chính ngươi sẽ mở đường phía trước,
vinh quang ĐỨC CHÚA bao bọc phía sau ngươi.
Bấy giờ, ngươi kêu lên, ĐỨC CHÚA sẽ nhậm lời,
ngươi cầu cứu, Người liền đáp lại: “Có Ta đây !”
Nếu ngươi loại khỏi nơi ngươi ở
gông cùm, cử chỉ đe doạ và lời nói hại người,
nếu ngươi nhường miếng ăn cho kẻ đói,
làm thoả lòng người bị hạ nhục,
thì ánh sáng ngươi sẽ chiếu toả trong bóng tối,
và tối tăm của ngươi chẳng khác nào chính ngọ.”
(bài đọc 1)

Khi chúng ta sống đặt niềm tin tưởng vào Chúa và tỏ ánh sáng của Chúa Kitô cho mọi người bằng hành động của mình, Nước Trời được tỏ lộ giữa chúng ta như ngọn đèn trong đêm tối.
Qua chúng ta, Chúa Giêsu đến với nhân loại để lau nước mắt, để xoa dịu vết thương lòng của người anh em, để giúp mọi người.
Khi chúng ta đặt tin tưởng vào tình yêu thương của Thiên Chúa, khi chúng ta một mực vững tin vào lòng thương xót của Chúa ngay cả khi mọi sự bên ngoài dường như đang dập vùi cuộc sống để sống theo thánh ý Chúa, sức mạnh của Chúa Thánh Thần từ trong chúng ta sẽ được tỏ lộ để công việc cứu rỗi của Chúa Giêsu được thực hiện trong và qua chúng ta.
Khi người Kitô hữu không sống cho mình nữa, khi họ đặt ngay cả sự cứu rỗi của mình trong bàn tay của Thiên Chúa, nơi họ quyền năng của Chúa Thánh Thần sẽ được tỏ lộ vì đức tin của họ được dựa vào quyền năng Thiên Chúa.

Hạnh phúc thay, người kính sợ CHÚA,
những ưa cùng thích mệnh lệnh Chúa truyền ban.
Trên mặt đất, con cháu của họ sẽ hùng cường,
dòng dõi kẻ ngay lành được Chúa thương giáng phúc.
Gia đình họ phú quý giàu sang,
đức công chính của họ tồn tại muôn đời.
Giữa tối tăm bừng lên một ánh sáng chiếu rọi kẻ ngay lành :
đó là người từ bi nhân hậu và công chính.
Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn,
biết theo lẽ phải mà thu xếp công việc mình.
Họ sẽ không bao giờ lay chuyển,
thiên hạ muôn đời còn tưởng nhớ chính nhân.
Họ không lo phải nghe tin dữ,
hằng an tâm và tin cậy CHÚA,
luôn vững lòng không sợ hãi chi
và rốt cuộc coi khinh lũ địch thù.
Kẻ túng nghèo, họ rộng tay làm phúc,
đức công chính của họ tồn tại muôn đời,
uy thế họ vươn cao rực rỡ.
Thấy cảnh này ác nhân tức giận,
nghiến răng nghiến lợi và mòn mỏi héo hon,
ước vọng của ác nhân sẽ chẳng còn.
(Thánh vịnh 112)

home Mục lục Lưu trữ