Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 32
Tổng truy cập: 1364119
NÉM LỬA
NÉM LỬA
“Thầy đến để ném lửa trên mặt đất… Thầy đến không phải để đem hòa bình, nhưng là đem sự chia rẽ”. Những lời lạ lùng mà chúng ta vừa nghe đến từ Đức Giêsu! Chúng ta không muốn chờ đợi Người dùng lửa và gươm (sự chia rẽ). Người cũng không muốn. Khi Giacôbê và Gioan muốn Người khiến lửa và diêm sinh từ trời xuống trên một ngôi làng người Samari, Người nói với hai ông ấy rằng họ không biết điều họ nói. Và khi Phêrô rút thanh gươm ra trong vườn cây dầu, Đức Giêsu nói với ông hãy cất gươm đi.
Đức Giêsu không đến để gây ra xáo trộn hoặc làm cho các gia đình tan vỡ. Nhưng thỉnh thoảng điều ấy đã xảy ra. Trong thời kỳ sơ khai của Giáo Hội, hoán cải theo Kitô giáo hầu như dẫn đến việc bị gia đình từ bỏ, do đó người trở lại đạo phải chọn lựa giữa Đức Kitô và gia đình mình.
Rõ ràng khi Đức Giêsu nói về việc ném lửa và gây chia rẽ từ ngữ của Người không được dùng theo nghĩa đen. Tuy nhiên những lời ấy có ý nghĩa thực tế đối với Người. Đức Giêsu hiền lành nhưng không có nghĩa Người yếu đuối. Khi hoàn cảnh đòi hỏi, Người cũng rất quả quyết như khi Người đuổi những con buôn ra khỏi đền thờ.
Những lời ấy cũng thể hiện những điều rất mạnh mẽ trong giáo huấn của Người. Giáo huấn của Người gây ra chia rẽ. Người dạy rằng Vương quốc của Thiên Chúa mở ra cho mọi người, thánh nhân và người tội lỗi, người Do thái và dân ngoại. Điều này đưa đến sự xung đột của Người với cơ chế tôn giáo của thời đó. Người gọi các kinh sư và người Pharisêu là những kẻ giả hình và những người mù dẫn đường. Họ gọi Người là một kẻ làm loạn và một người bị quỉ ám.
Nếu Đức Giêsu đã nịnh hót đám đông, và chỉ nói với họ những điều “dễ nghe”, hẳn Người đã trở thành một người được quần chúng ưa thích. Nhưng Người đã chọn cách làm cho quần chúng bối rối. Bởi lẽ họ cần có người làm cho họ phải bối rối. Lời Người làm tổn thương một vài người và làm những người khác tức giận. Những lời Người nói với người nghèo khác với những lời Người nói với người giàu. Những lời Người nói với người tội lỗi khác với những lời Người nói với Pharisêu. Chúng ta sẽ phản bội lại Tin Mừng nếu chúng ta giản lược nó thành một sứ điệp dịu dàng, từ tốn cho tất cả mọi người không cần biết đến những khác nhau giữa người giàu và người nghèo, giữa người có đặc quyền và người cùng khổ. Một Tin Mừng nhạt nhẽo như thế không thể trở thành men làm dậy bột thế gian.
Có một xu hướng “thuần hóa” Tin Mừng, giản lược nó vào những lời nói hay đẹp và những kinh nghiệm an toàn dễ chịu. Khi điều ấy xảy ra thì lửa tàn lụi, men mất hết sức mạnh, muối mất hết mùi vị, ánh sáng trở nên mù mờ.
Các Kitô hữu không nên ngạc nhiên nếu Tin Mừng chia rẽ người ta. Ý thức về công lý đã đưa Người đến chỗ xung đột với những người bất lương. Lòng khoan dung của Người khiến Người phải xung đột với người có đầu óc hẹp hòi và tin tưởng mù quáng. Ánh sáng càng sáng tỏ thì bóng tối mà nó đẩy lùi càng thêm tăm tối.
“Khi tôi cho người nghèo lương thực, họ gọi tôi là một ông thánh. Nhưng khi tôi hỏi tại sao người nghèo không có lương thực, họ gọi tôi là một người cộng sản”. Cố Tổng giám mục Helder Camara, người chiến sĩ đấu tranh cho người nghèo ở Braxin đã nói như thế.
Đức Giêsu nói rằng Người đến để thắp lửa trên mặt đất. Đây chỉ là một hình ảnh, một ẩn dụ nhưng là một ẩn dụ mạnh mẽ. Đó là một biểu tượng của sự phán xét và thanh luyện. Lửa đốt cháy những gì vô ích, và thanh lọc những gì còn ô uế.
Sứ điệp Tin Mừng là một ngọn lửa thanh luyện, nó là men cho xã hội và thế gian. Ngọn lửa ấy không chỉ được đốt lên mà còn được giữ gìn. Chúng ta, những môn đệ của Đức Giêsu là những người chăm sóc giữ gìn ngọn lửa ấy.
50.Suy niệm của Lm. Trần Bình Trọng
THÁNH DANH GIÊSU LÀ CỚ MÂU THUẪN
Lời Chúa trong Phúc âm hôm nay có lẽ là một trong những đoạn Thánh kinh phức tạp và mâu thuẫn nhất trong toàn bộ Thánh kinh. Khi Chúa cứu thế sinh ra tại Bêlem, các sứ thần ca hát vang dội: Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm. Khi Chúa sai các môn đệ đi từng hai người một, Chúa bảo các ông chào dân chúng với lời chúc bình an. Khi Chúa sống lại từ cõi chết, lời đầu tiên Chúa nói với các môn đệ là lời chào bình an. Và khi về trời, Chúa hứa ban bình an cho các tông đồ.
Tuy nhiên trong Phúc âm hôm nay, Chúa xác quyết là Người đến không phải đem bình an, nhưng là chia rẽ: Anh em tưởng rằng Thày đến để ban hoà bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ (Lc 12:51). Điều đó có vẻ mâu thuẫn với sứ mệnh và đường lối của Chúa cứu thế. Vậy làm sao ta giải quyết được mâu thuẫn này? Nếu hiểu bình an theo quan niệm người đời, người ta sẽ thấy lời Chúa mâu thuẫn.. Bình an theo nghĩa thánh kinh không hiểu theo nghĩa vắng bóng chiến tranh. Bình an theo nghĩa thánh kinh là không thoả hiệp với sự dữ và tội lỗi. Tiên tri Giêrêmia trong bài thánh kinh cưụ ước hôm nay được Chúa sai đến báo cho dân là thành Giêrusalem sẽ bị phá huỷ vì tội lỗi dân thành. Giêrêmia bị tố cáo là phản bội vì làm nhụt khí của dân thành với thái độ chủ bại. Kết quả là tiên tri Giêrêmia bị bắt và tống ngục. Sau đó Tiên tri được cứu thoát. Chính cuộc đời Chúa cứu thế là những mâu thuẫn với những chế độ hiện hành. Vua Hêrôđê khi nghe tin Chúa cứu thế giáng sinh, vì sợ mất ngai vàng nên đã ra lệnh giết các trẻ em từ hai tuổi trở xuống. Khi Đức Mẹ dâng Chúa vào đền thờ, tiên tri Simêon tiên báo là con trẻ này sẽ nên cớ cho nhiều người chống đối. Cuộc đời Chúa cứu thế trong ba năm giảng dạy là những chuỗi ngày bị người ta chống đối, bách hại và cuối cùng bị lên án tử hình. Như vậy phải chăng Chúa đến gây ra ngọn lửa bất hoà và chia rẽ trong thế gian?
Ngay cả trong một gia đình, cũng có sự chia rẽ vì danh Chúa. Đọc lịch sử các thánh giúp ta hiểu tại sao những phần tử trong một gia đình lại phân rẽ, chống đối nhau. Nhiều vị thánh khi tận hiến đời mình cho Chúa đã bị gia đình phản đối và tẩy chay. Trong cùng một gia đình khi có những người tin theo Chúa, nghe lời Chúa giảng dạy, còn những người khác không tin, cũng có thể gây bất hoà, chia rẽ. Đọc lịch sử Giáo hội, ta thấy đạo Chúa thường bị chống đối. Những cuộc bách hại đạo là bằng chứng của những chống đối. Những người Kitô hữu muốn cải cách Giáo hội, muốn đem lửa Kitô giáo làm bừng cháy trong lòng thế giới (Lc 12:49) cũng bị tẩy chay và chống đối. Thánh Têrêsa thàng Avila, Thánh Jean dArc, thánh I-nhã đã bị lên án và chống đối chỉ vì muốn cải cách Giáo hội. Như vậy ta thấy càng theo sát gót chân Chúa bao nhiêu, người ta càng bị chĩa mũi giùi bấy nhiêu. Tại sao người ta bị chống đối khi mang lửa đức tin vào thế gian? Bởi vì người ta không muốn chấp nhận hi sinh cố gắng, không muốn thay đổi cách sống, không muốn trả cái giá để làm môn đệ Chúa, nếu muốn sống theo đường lối phúc âm. Khi người ta muốn sống theo đường lối phúc âm, khi cái lối sống của ta khác người đời, ta sẽ bị nghi ngờ, tẩy chay và kì thị. Giáo lý của Chúa giảng dạy, đường lối của Chúa đi đã đem lại tẩy chay và chống đối, nghĩa là đem lại chia rẽ ngay cả giữa các phần tử trong gia đình. Sứ mệnh của Chúa là đem bình an đến cho nhân loại. Tuy nhiên để có được bình an, người ta phải chấp nhận giáo lý của Chúa và đường lối Chúa trước đã.
51.Suy niệm của Lm. Nguyễn Hưng Lợi
CON ĐƯỜNG ĐƯA TỚI VINH QUANG
Mạng sống của con người thật là cao quí. Chính vì thế, người ta tìm đủ mọi cách để bảo tồn sự sống. Người ta đổ xô đi tìm thuốc trường sinh bất tử để kéo dài cuộc sống. Bao nhà bác học, bao nhà khoa học, bao nhà y học đã dầy công nghiên cứu, thí nghiệm nhưng kết quả vẫn là không, con người vẫn phải chết. Do đó, điều gì đe doạ tới tính mạng con người, đến sự sống của con người, con người hết sức bảo vệ nó với bất cứ giá nào. Tuy nhiên, Chúa Giêsu lại tuyên bố một cách hùng hồn trong đoạn Tin Mừng của thánh Luca 12, 49-53 mà Phụng Vụ trích đọc hôm nay: ”Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao?. Thầy bảo cho anh em biết, không phải thế đâu, nhưng đúng là để gây chia rẽ”. Như vậy, phải chăng Thiên Chúa đến trần gian để gây thù hằn, chia rẽ, Thiên Chúa đến thế giới như một kẻ gây xáo trộn?
Muốn hòa bình phải chuẩn bị chiến tranh:
Con người sinh ra trên trần gian luôn mang trong người khuynh hướng tốt và khuynh hướng xấu. Tội lỗi gieo rắc cái chết vào thế giới: theo như những trang đầu sách Khởi Nguyên, tổ tiên nhân loại là Adam và Evà đã phản nghịch lại cùng Thiên Chúa. Do đó, tội lỗi bủa vây con người và tiếp đó kéo theo sự chết. Vì tội sự chết đe dọa con người và rồi, không một người nào ở trần gian này thoát khỏi sự chết, ngoại trừ một mình Con Thiên Chúa là Chúa Giêsu đã chiến thắng tử thần. Quả thật, Thiên Chúa đã ban sự an bình cho ông bà Ađam và Evà, sự an bình ấy là sự sống hạnh phúc, không phải chết. Ông bà nguyên tổ đã làm mất sự an bình ấy. Do đó, tội và sự chết đã ập vào thế giới. Sự hận thù, ghen tương, tranh dành, giết chóc đã xẩy ra như câu chuyện Cain và Abêlê Cựu Ước đã thuật lại. Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô phải chăng đã muốn thế giới, nhân loại, mỗi người, trăn trở, suy nghĩ và thực hiện điều cốt thiết của Tin mừng là xua đuổi tội lỗi ra khỏi cõi lòng của con người, ra khỏi cái thế giới âm u, tối tăm bởi hận thù, tranh dành miếng cơm manh áo để xây dựng một trật tự, một thế giới mới không có tội lỗi ngự trị?. Thiên Chúa đòi hỏi con người sự chọn lựa dứt khóat, nghĩa là con người phải ra khỏi cái vỏ ích kỷ, hẹp hòi, tự mãn của mình để đối đầu và đấu tranh cho lẽ công bình, sự công chính và chân thật của xã hội. Sự bình an mà Chúa muốn trao ban cho con người là thách đố của Ngài đối với con người về tiếng nói dứt khoát của họ đối với người nghèo, đối với những con người lầm than, đau khổ, đối với những bất công đang lan tràn trên thế giới. Sự bình an của Chúa muốn là việc con người không thỏa hiệp để làm ngơ với những đòi hỏi của Tin Mừng. Chúa đòi hỏi con người phải sống với những đòi hỏi của Tin Mừng: sự trung thành, lòng nhân nghĩa và bác ái, chia sẻ.
Con đường vinh quang của Chúa:
Thật sự, Chúa Giêsu luôn đặt con người trước những đòi hỏi của Tin Mừng. Ngài muốn con người phải sống hơn là nói suông. Lời nói phải đi đôi với hành động. Chúa Giêsu đã làm gương cho nhân loại cho thế giới về Tin Mừng của Ngài. Võ khí và sự chiến đấu của Chúa là cái chết trên thập giá. Chính cái chết trên thập giá mới nói lên tất cả sự thật về tình thương tự hiến của Ngài. Khi bị người ta đóng đinh và treo Ngài trên thập giá, Chúa Giêsu đã đánh bại tội lỗi, Satan: Ngài là vua, nhưng vua của kẻ chiến thắng ma quỉ, tội lỗi. Con đường của Ngài là con đường thập giá. Nhân loại, con người muốn có sự an bình không thể đi con đường nào khác ngoài con đường thập giá. Chúa Giêsu đã chiến thắng hận thù. Sự chiến thắng của Ngài là sự chiến thắng của tình yêu trên sự dữ, trên sự độc ác, của ân sủng trên tội lỗi, của cậy trông trên sự thất vọng. Đã có nhiều người, nhiều vị thánh đã hy sinh, đã hiên ngang sống cho sự thật và họ đã noi gương Chúa để chiến thắng sự dữ. Nhân loại và mỗi người chúng ta luôn tin tưởng rằng sau sự đau khổ có hạnh phúc, sau thập giá có vinh quang, sau sự nhục nhã có hân hoan vui sướng. Các thánh tử đạo là bằng chứng hùng hồn cho đức tin thắng vượt thất vọng.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết chấp nhận thấp giá vì chúng con tin rằng thập giá sẽ dẫn chúng con tới vinh quang.
GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ:
1. Bạn hiểu sao về câu nói của Chúa: ”Ta đến để gây chia rẽ”?
2. Thách đố lớn nhất của con người là gì?
3. Tại sao Chúa Giêsu lại chấp nhận thập giá?
52.Suy niệm của Nguyễn Văn Nội
* Câu hỏi gợi ý:
1. Thao thức sâu kín và mãnh liệt nhất của Đức Giêsu là gì?
2. Tại sao Chúa Giêsu lại là đầu mối gây chia rẽ?
3. Chúng ta đã thật sự chọn Đức Giêsu và đạo của Người chưa?
4. Chúng ta có chia sẻ thao thức với Người không?
* Suy tư gợi ý:
1. Thao thức sâu kín và mãnh liệt nhất của Đức Giêsu:
Người giáo dân Việt Nam mỗi khi nói về Đức Giêsu thì thường chỉ chú trọng đến Thiên tính mà lãng quên nhân tính của Người. Vì thế mà không thấy tính gẫn gũi, dễ thương, dễ mến cách tuyệt vời của Người. Nguyên về mặt nhân bản, Đức Giêsu quả là một con người vô cùng đặc biệt. Chúng ta đã từng thấy Đức Giêsu nhậy cảm như thế nào khi Người chạnh lòng thương trước đám đông, khi Người xúc động khóc trước mồ Lagiarô. Bài Tin Mừng Giáo hội đọc trong Phụng vụ hôm nay, giúp chúng ta khám phá thêm về Đức Giêsu: cùng với một tâm hồn tinh tế và nhậy cảm ít ai có, Người còn có một hệ thần kinh thép và trong lòng luôn ấp ủ những hoài bão lớn lao:
“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên! Thầy còn một phép rửa phải chịu và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất!”
Hoài bão của Đức Giêsu là gì nếu không phải là biến đổi thế giới này thành Trời Mới Đất Mới? Thao thức của Đức Giêsu là gì nếu không phải là thực hiện Kế hoạch của Thiên Chúa là xây dựng Nước Thiên Chúa, Vương quốc và Triều Đại của Thiên Chúa trong mỗi tâm hồn, mỗi cộng đồng, mỗi xã hội con người? Trời Mới Đất Mới là không gian trong đó con người vui hưởng hạnh phúc thật là nhận biết, tôn thờ Thiên Chúa và yêu thương nhau. Nước Thiên Chúa, Vương Quốc và Triều Đại của Thiên Chúa là thế giới của Sự Sống, của Yêu Thương, của Bình An và Hoan Lạc!
Để thực hiện hoài bão lớn lao và cao đẹp ấy Đức Giêsu sẵn sàng chấp nhận mọi hy sinh mất mát, thậm chí cả sự hủy diệt bản thân mình. Hơn nữa Người còn nóng lòng mong đợi cuộc Khổ Nạn mau tới như mong đợi những ngày tốt đẹp, tuyệt với nhất của đời mình!
2. Đức Giêsu là đầu mối gây chia rẽ:
Câu chuyện ngôn sứ Giêrêmia trong bài đọc 1 là hình bóng thân phận Đức Giêsu. Trước những lời tiên tri chân thật của Giêrêmia, nhiều người thù ghét ngài và tìm cách giết hại ngài. Nhưng cuối cùng thì ngôn sứ đã được cứu. Đức Giêsu cũng thế: ngay từ những trang đầu của Phúc Am chúng ta đã thấy Đức Giêsu bị các nhà lãnh đạo đạo đời thời bấy giờ đối xứ như thế nào. Người đến với những Lời chân thật, hằng sống; nhưng người nhà không tiếp rước Người, vì cho rằng Người là mối nguy cơ đe dọa địa vị, quyền lợi tôn giáo, xã hội và chính trị (dĩ nhiên bao gồm cả kinh tế) của họ. Thật ra Người chỉ là “tiêu chuẩn” để con người chọn lựa: theo và đón nhận hoặc không theo và từ chối Thiên Chúa. Người ta không có quyền không chọn lựa! Nhưng người ta có quyền chọn không đón nhận Đức Giêsu là quà tặng của Thiên Chúa Tình thương. Và chính do chọn lựa này mà mỗi người mỗi ngả.
3. Chúng ta đã thật sự chọn Đức Giêsu và đạo của Người chưa?
Đã là người công giáo, thì dĩ nhiên là chúng ta đã chọn Đức Giêsu và đạo của Người rồi. Nhưng không phải chọn một lần là đủ, là xong đâu! Mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng, mỗi giai đoạn cuộc đời chúng ta phải chọn lại. Chọn lại là kiểm điểm xem chúng ta đã thật sự chọn Chúa chưa, vì nhiều khi, trong nhiều tình huống chúng ta sống theo thế gian, xác thịt và ma quỉ mà chúng ta không ý thức. Để kiểm chứng sự chọn lựa của chúng ta thì chẳng khó khăn gì: chúng ta cứ tự hỏi: “Đối với tôi, Đức Giêsu là ai?” Trong suốt Tin Mừng Máccô câu hỏi vang vọng là: ”Còn đối với anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Trả lời bằng miệng: “Đức Giêsu là thế này là thế nọ….” thì rất dễ, nhưng thể hiện chứng minh những lời ấy bằng hành động cụ thể thì không dễ chút nào, nhưng đó mới là việc chính yếu.
4. Chúng ta có chia sẻ thao thức với Người không?
Tuần trước tôi có dịp đến thăm một linh mục bạn là chánh xứ của một họ đạo lớn và nổi tiếng của Miền Nam. Linh mục chia sẻ với tôi: “Anh biết đấy, đây là một họ đạo kỳ cựu, truyền thống, lâu đời, quê hương của các thánh Tử đạo…. Nhưng nhìn vào cách sống đạo của giáo dân hiện nay tôi hết sức chán nản: bỏ đạo thì giáo dân ở đây nhất định không bỏ đạo, vì đạo đã ăn sâu vào tâm hồn họ. Nhưng hoa trái công bình bác ái thì không có. Chỉ cần vì một chút quyền lợi vật chất, giáo dân có thể xung đột với nhau. Chỉ vì một chuyện rất nhỏ, giáo dân có thể chia rẽ, hận thù nhau.” Lời phát biểu trên khiến chúng ta thấy nhức nhối phải không? Một họ đạo truyền thống từ hơn một trăm năm trên quê hương của các thánh tử đạo, siêng năng đọc kinh, xem lễ … mà lại không có hoa trái công bình và bác ái. Tại sao vậy?
Tôi nhớ lại bài viết mới đây của Đức Giám mục Bùi Tuần về những thao thức của Đức Giêsu. Tôi rất tâm đắc với bài viết ấy. Đọc bài ấy và đối chiếu với thực trạng của họ đạo mà tôi vừa thăm, tôi càng xác tín điều này: Giáo hội Việt Nam đang thiếu -một cách trầm trọng- những linh mục, tu sĩ và giáo dân có lửa trong cách sống đạo và truyền đạo. Người công giáo Việt Nam, nhất là giáo dân, ít hoặc không quan tâm đến việc tìm hiểu và chia sẻ những thao thức, hoài bảo, ước mơ của Đức Giêsu. Vì thế mà đời sống đạo không sâu sắc, không xác tín, không quyết liệt, không nhiệt thành, không sinh hoa trái công bình và bác ái cho môi trường và những người chung quanh. Vì thế mà công việc truyền giáo không tiến triển bao nhiêu. Ai cũng biết tại Việt Nam tỷ lệ người công giáo so với dân số chẳng những không tăng mà còn suy giảm nữa. Cánh đồng truyền giáo của chúng ta thì bao la và có rất nhiều thuận lợi. Nhưng chúng ta thiếu những thợ gặt chuyên nghiệp vừa “hồng” lại vừa “chuyên”. Hồng là lòng nhiệt thành, là cháy lửa đối với các linh hồn. Chuyên là khả năng, là hiểu biết, là được đào tạo về giáo lý, thánh kinh, công đồng, thần học.
Nguyện
Lạy Chúa Giêsu, chúng con ngưỡng mộ và bái phục Chúa! Chúa mang trong tâm hồn những thao thức nóng bỏng, Chúa có những hoài bão lớn lao, Chúa can đảm cách phi thường. Xin Chúa san sẻ cho chúng con một chút lửa bừng cháy đang thiêu đốt tâm can Chúa! Để chúng con trở thành những con người nhiệt thành với Nước Chúa, để chúng con cháy lửa yêu thương tha nhân, để chúng con có sức mạnh biến đổi xã hội Việt Nam thân yêu của chúng con, một xã hội đang bị tha hoá trầm trọng, đang mất dần những giá trị truyền thống tốt đẹp, đang bị phá hoại bởi nền văn hóa đem lại sự chết. Xin Chúa giúp chúng con!
53.Suy niệm của Lm Augustine
Gợi ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Cô Mai Hương thôn nữ người Pháp 21 tuổi đã khám phá ra Chúa Giêsu sức mạnh siêu việt của tình yêu như sau. Cô nói:
Ngoài Người chỉ thấy bấn loạn, cuồng điên
"Không thể nào giải thích được lý do tại sao tôi rơi vào vực thẳm của tội lỗi. Càng không thể giải thích được làm thế nào tôi đã có thể thoát ra khỏi đó. Điều duy nhất có thể nói là: Chính Đức Giêsu với sức mạnh thần linh khôn ví đã thay đổi tận gốc rễ đời tôi. Giờ đây tôi thâm tín rằng không có Chúa, tôi không thể làm bất cứ điều gì. Ngoài Chúa ra, tôi chỉ thấy bấn loạn và cuồng điên."
"Tôi may mắn sinh ra trong một gia đình công giáo thật đạo đức. Ngay từ khi tôi còn bé xíu mẹ tôi đã dạy tôi biết cầu nguyện cùng Chúa Giêsu Đấng mà mẹ tôi hết lòng kính mến. Mẹ tôi thường dẫn tôi đi nhà thờ với người. Ở nhà thờ tôi rất thích cầu nguyện cùng Đức Trinh Nữ Mari quan thầy tôi. Ngoài ra tôi còn yêu quí cách riêng thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Trong tuổi thơ vàng ngọc, tôi đã từng mơ ước hào quang thánh thiện của thánh nữ Têrêsa."
Năm lên 8 tuổi mẹ tôi cho tôi gia nhập hội Hướng Đạo Công Giáo. Nhưng tất cả tan biến thành mây khói sau khi tôi xưng tội và rước lễ lần đầu. Vào tuổi 12, tôi bắt đầu bỏ rơi những ý niệm tốt đẹp về tôn giáo. Đôi lúc tôi tự hỏi: "Chúa Giêsu mà bao người yêu thích, cha mẹ tôi cũng như cha sở và các chị Dòng, Chúa Giêsu đó có hiện hữu thật không, hay chỉ là những gì do trí óc của người lớn tưởng tượng ra?" Tôi thật sự rơi vào hoàn cảnh hoang mang và nghi ngờ. Cứ thế, tôi lớn lên trong tuổi dậy thì.
"Đời sống gia đình tôi cũng đổi thay. Những ngày sống êm đềm hạnh phúc không còn nữa. Ba tôi bị mất việc làm. Mẹ tôi ngày đêm lo âu sầu khổ. Chúng tôi sống trong thiếu thốn và bất ổn triền miên. Trong hoàn cảnh đó, tôi tìm an ủi ngoài gia đình. Tôi đi vào các hộp đêm và cặp tay với bất cứ chàng trai nào tôi gặp, không lựa chọn, không đắn đo suy nghĩ. Cuộc sống thác đọa gieo vào lòng tôi nỗi chán ngán ê chề khiến tôi suy nghĩ tới cái chết. Tôi chỉ muốn kết thúc cuộc đời cho xong. Rồi tôi bước vào tuổi 18."
"Sau khi đậu bằng tú tài, tôi may mắn gặp được một linh mục trẻ nhưng đứng đắn và thánh thiện. Linh mục này giới thiệu tôi vào một nhóm cầu nguyện gồm toàn những người trẻ. Vào một ngày cuối tuần, tôi tham dự cuộc gặp gỡ về đề tài "ơn tha thứ". Tôi cảm thấy mình thật tội lỗi, bất xứng, bé nhỏ và nghèo nàn."
"Vị linh mục hướng dẫn buổi gặp gỡ nói với chúng tôi về Chúa Giêsu, về tình yêu Người dành cho loài người. Tình yêu ấy dạt dào đến độ Người tha thứ tất cả, với điều kiện là người ta phải hoàn toàn phó thác trong vòng tay của Người. Vị linh mục ấy cũng nói với chúng tôi về gương trở lại của thánh Maria Mađalêna, người phụ nữ đã được Chúa Giêsu giải thoát khỏi 7 quỉ ám ảnh. Chúa Giêsu đã tha thứ mọi tội lỗi cho bà."
Bài giảng gây tác động mạnh
"Bài giảng của vị linh mục đã gây tác động mạnh trong tâm hồn tôi. Tôi xúc động và khóc ròng. Sau bài giảng là thời gian dành cho việc xưng thú tội riêng. Tôi dọn mình lãnh bí tích hòa giải. Tôi có cảm tưởng Chúa Giêsu đến và cầm tay dẫn đưa tôi đến với vị linh mục đại diện Người. Xưng tội xong, tôi cảm thấy tâm hồn thật bình an và lòng tràn đầy hạnh phúc. Tôi lại cảm động khóc ròng nhưng đó là những giọt nước mắt cảm tạ và tri ân."
"Giờ đây, như một người con thơ bé nhỏ, tôi đặt mình vào vòng tay Chúa, xin Chúa dẫn dắt. Tôi luôn muốn nói với những người không tin hoặc còn hoang mang nghi ngờ và nói với hết mọi người rằng: Chúa đặc biệt yêu thương những kẻ bé nhỏ, yếu đuối. Người yêu bạn với tất cả những nổi khổ và bất toàn của bạn. Điều quan trọng là bạn phải chạy đến với Người và thưa với Người rằng bạn yêu mến Người. Vì Chúa Giêsu là tình yêu và chúng ta có bổn phận yêu mến Người."
Tất cả những điều cô Mai Hương vừa chia sẻ cùng với toàn bộ những tương quan sống động đã duy trì con người ấy trong hiện hữu cũng như đã giải thoát con người ấy khỏi vực thẳm tội lỗi, quả là một kỳ công tuyệt diệu.
Ngọn lửa ném vào hành tinh của chúng ta
Trong bài Tin Mừng hôm nay, khi Đức Giêsu nói đến ngọn lửa mà Người ném vào hành tinh chúng ta và muốn cho nó cháy bùng lên, thì một phần nào Người đã đạt được mong ước của Người nơi một con người. Phần còn lại của bài Tin Mừng cho thấy phương tiện mà Đức Giêsu sử dụng cũng như quá trình mà Người trải qua để đạt tới đích chính Người nhắm.
Tại sao Thiên Chúa lại dựng nên con người trong cộng đồng, rồi cứu họ cũng trong cộng đồng và đưa họ đạt tới đích cũng trong cộng đồng? Suy nghĩ kỹ sẽ thấy lý do cơ bản vẫn là Lời Thiên Chúa phán "Chúng ta sẽ làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta" (St 2,26). Tạo dựng cũng như phục hồi lại tạo dựng là cứu chuộc, đều theo cùng một hướng là "làm ra con người theo hình ảnh của cộng đồng Ba Ngôi Thiên Chúa." Đưa tạo dựng và cứu chuộc ấy tới thành tựu không thể theo một con đường nào khác ngoài con đường đưa người ta qui tụ lại nơi cộng đồng Ba Ngôi Thiên Chúa.
Tất cả những điều vừa nói chưa được nói hết trong bài Tin Mừng hôm nay. Ơn mạc khải chỉ được ban từ từ theo mức độ các môn đệ của Đức Giêsu có thể hiểu được (Ga 16,12). Chính Đức Giêsu hứa với các môn đệ rằng "Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn" (Ga 16,13). Đó chủ yếu là lý do tại sao những lời Đức Giêsu nói trong bài Tin Mừng hôm nay chưa rõ nghĩa ngay.
C. 49: Khi Đức Giêsu nói "Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên." Ta dễ dàng theo một số giáo phụ nghĩ tới ngọn lửa của Chúa Thánh Thần đã bùng lên trong ngày lễ Hiện Xuống. Chính ngọn lửa ấy đã làm phát sinh ra Giáo Hội là dụng cụ mà Chúa Thánh Linh dùng để thanh lọc và thánh hóa nhân loại. Nhưng bình giải như vậy là dựa vào những biến cố sau này mới xảy ra, thay vì dựa vào văn cảnh trực tiếp của bài Tin Mừng. Tốt hơn nên hiểu lửa nói đây là ngọn lửa như biểu tượng chỉ về ngọn lửa nơi lòng người, là ngọn lửa mà Đức Giêsu muốn khơi dậy để nó cháy bùng lên. Ngọn lửa ấy chính Đức Giêsu phục sinh đã làm cháy lên trong cõi lòng hai môn đệ đi Emmau (Lc 24,32) nay Người cũng khơi dậy cho nó bùng cháy lên nơi thôn nữ Mai Hương trong câu chuyện nói trên.
C. 50: Nói tới phép rửa mà "lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất." Phép rửa nói đây xem ra tương đương với phép rửa được nêu lên với hai tông đồ Giacôbê và Gioan khi hai ông này xin được ngồi bên hữu và bên tả Thầy Giêsu khi Thầy được vinh quang: Đó là lúc Đức Giêsu bảo: "Các anh không biết các anh xin gì! Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?" (Mc 10,38). Vậy phép rửa nói đây cũng như chén Thầy sắp uống là kiểu nói bóng để chỉ biến cố Đức Giêsu chìm ngập hoàn toàn trong đau khổ mà chính Người khắc khoải muốn hoàn tất ở cuối cuộc hành trình lên Giêrusalem.
C. 51: "Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao?" Tin Mừng của Luca từng nói tới hòa bình như hồng ân tối cao do vị thiên sai mang lại (2,14.29; 7,50; 8,48; 10,5-6; 11,21; 19,38-42). Ở đây Đức Giêsu có ý từ chối mang lại thứ hòa bình dễ dàng của trần gian như các ngôn sứ giả từng ước ao: "Chúng bô bô nói: "Bình an vô sự" để xoa dịu thương tích của dân ta trong khi chẳng có bình an chi cả" (Gr 6,14; x. Gr 8,11; Ed 13,10.16).
C. 53: "Cha chống lại con trai… nàng dâu chống lại mẹ chồng." Mối chia rẽ nói đây là quá trình đưa tới hiệp nhất. Đó là nét đặc sắc nơi các ngôn sứ khi nói về nỗi túng quẫn của ngày sau hết: "Quả thật, con trai khinh thường cha, con gái đứng lên chống lại mẹ, nàng dâu chống mẹ chồng, người trong nhà hóa ra thù địch." (Mk 7,6; x. Ag 2,22; Mal 3,24).
Thành tựu cuối cùng
Lời chia sẻ của cô Mai Hương cũng cho chúng ta thoáng thấy một mảnh đời đã từng trải qua nhiều giông tố trước khi đạt được bình an trong tình yêu của Chúa Giêsu. Đó là dấu chỉ của sự thành tựu khi loài người được qui tụ lại nơi cộng đồng Ba Ngôi Thiên Chúa.
Một số câu hỏi gợi ý
1. Bạn nghĩ gì về lời chia sẻ của cô Mai Hương: "Ngay từ khi còn bé xiú mẹ tôi đã dạy tôi biết cầu nguyện cùng Chúa Giêsu Đấng mà mẹ tôi hết lòng yêu mến." Các bà mẹ Công Giáo mà bạn biết có dạy con cái cầu nguyện theo cách thức như vậy chăng?
2. Đã bao giờ bạn nghiệm thấy ngọn lửa mà Chúa Giêsu muốn khơi dậy cho nó bừng cháy nơi lòng bạn? Hay bạn nghĩ thứ lửa mà Chúa Giêsu phục sinh khơi dậy nơi cõi lòng hai môn đệ Emmau (Lc 24,32) là thứ lửa quá huyền bí đối với bạn?
54.Sứ mạng của Đức Giêsu – Lm FX Vũ Phan Long
Nguyện ước sâu xa của Đức Giêsu, Đấng đầy Thánh Thần, là đạt được cuộc gặp gỡ cao độ, “nóng cháy”, với loài người. Nếu chúng ta hiểu ý Người và cũng mong muốn như thế, chúng ta cần để cho Thánh Thần của Người hướng dẫn để biết lấy lập trường đúng đắn.
1.- NGỮ CẢNH
Những lời Đức Giêsu nói về tôi tớ và chủ đã chấm dứt tại 12,48 trong bài tường thuật về hành trình lên Giêrusalem; nay Đức Giêsu chuyển sang những đề tài khác. Đề tài đầu tiên là một loạt những lời bình luận về sứ vụ của chính Người (12,49-53). Trong những câu trước (cc. 36.40.43.45-46), tác giả đã nhắc tới việc một ông chủ (kyrios), một tên trộm, và Con Người, “đến”. Rất có thể những điểm này đã gợi cho ông thêm các lời bình về việc chính Đức Giêsu đến (cc. 49.51).
2.- BỐ CỤC
Bản văn có thể chia thành hai phần:
1) Nguyện vọng sâu xa của Đức Giêsu (12,49-50);
2) Hậu quả sứ mạng Đức Giêsu gây ra (12,51-53).
3.- VÀI ĐIỂM CHÚ GIẢI
- ném lửa vào mặt đất (49): Trong Cựu Ước, lửa đôi khi được dùng với ý nghĩa là một phương tiẹn để thanh luyện (Lv 13,52; Ds 31,23), để biện phân hoặc tách biệt (Gr 23,29; Is 33,14), và để xét xử (St 19,24; Xh 9,24; Tv 66,12; Is 43,2). Các nhà chú giải gán cho “lửa” trong Lc 12,49 nhiều nghĩa: Chúa Thánh Thần (Thánh Grêgôriô Cả, thánh Ambrôsiô, thánh Xyrillô Alêxandria; thánh Giêrônimô); các thử thách đang chờ các môn đệ (Maldonat); công trình thanh luyện và canh tân của Đức Giêsu ở trần gian (Knabenbauer, BJ).
- Thầy còn một phép rửa phải chịu (50): Phép rửa ở đây có nghĩa ẩn dụ: bị tràn ngập bởi tai ương. Đức Giêsu khẳng định rằng ước muốn Người vừa diễn tả phải lệ thuộc một điều kiện: trước hết Con Người phải lên Giêrusalem và trải qua cuộc Thương Khó.
- lòng Thầy khắc khoải biết bao (50): Nghĩ đến viễn tượng Thương Khó, tâm hồn Người khắc khoải” (synechomai). Ta có thể hiểu nỗi “khắc khoải” này như là cảm nhận tại vườn Ghếtsêmani, hoặc như một nỗi ước ao mãnh liệt là sứ mạng cứu thế của Người đạt tới mức hoàn tất (TOB).
- hoà bình (51): TM Lc thường nêu lên rằng hoà bình / bình an là ân huệ tiêu biểu nhất của thời thiên sai (2,14.29; 7,50; 8,48; 10,5-6; 11,21; 19,38-42; 24,36). Kiểu nói nghịch lý của Đức Giêsu ở đây cho hiểu hòa bình này không phải là thứ hòa bình trần thế dễ đạt được như các ngôn sứ giả vẫn giới thiệu (Gr 6,14; 8,11; Ed 13,10.16).
- cha chống lại con trai (53): Rất có thể Mk 7,6 là bối cảnh của câu này.
4.- Ý NGHĨA CỦA BẢN VĂN
* Nguyện vọng sâu xa của Đức Giêsu (49-50)
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu có nói một câu vẫn còn gây thắc mắc: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên”. “Lửa” Đức Giêsu mang đến mà ném vào mặt đất là gì? Và tại sao Người lại mong ước cho lửa đó bùng lên?
Có những người cho rằng đây là một thứ lửa đã được đốt lên, nên dịch là: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy còn ước mong gì nữa, nếu lửa ấy đã bùng lên rồi” (Bản dịch Anh giáo, Crampon, Joušon, NTT…); đây là y như thể Đức Giêsu chẳng còn gì mà mong ước, nên chỉ còn việc chờ đợi chịu Thương Khó (c. 50) hầu hoàn tất sứ mạng. Bản Nova Vulgata dịch theo hướng này: “Ignem veni mittere in terram et quid volo? Si iam accensus esset!” Nhưng đa số các tác giả nghĩ rằng Đức Giêsu diễn tả một nguyện ước, nên đã dịch: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên”. Bản Vulgata cũ dịch theo nghĩa này là: “Ignem veni mittere in terram et quid volo nisi ut accendatur?”; đây cũng là cách dịch của Segond, Zorell, Lagrange, BJ, TOB, CGKPV…
Trong Cựu Ước, “lửa” đôi khi được dùng với ý nghĩa là một phương tiẹn để thanh luyện (Lv 13,52; Ds 31,23), để biện phân hoặc tách biệt (Gr 23,29; Is 33,14), và để xét xử (St 19,24; Xh 9,24; Tv 66,12; Is 43,2). Vậy từ ngữ “lửa” của Lc 12,49 có nghĩa nào? Có tác giả cho rằng lửa này quy về Chúa Thánh Thần (x. Cv 2,3): Đức Giêsu hiện đang mang Chúa Thánh Thần và ước mong là tất cả mọi người được đầy Thánh Thần (Thánh Grêgôriô Cả, thánh Ambrôsiô, thánh Xyrillô Alêxandria, thánh Giêrônimô). Nhưng lửa này cũng được giải thích là quy chiếu về phán xét (x. 3,17): Đức Giêsu đưa lại sự chia cắt giữa người tốt và kẻ xấu và muốn rằng sự chia cắt này xảy ra trọn vẹn (Knabenbauer, BJ).
Dù có chọn nghĩa nào, “lửa” cũng cần được liên kết với Lc 3,16, là câu trả lời của Gioan: “Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa”. Qua câu này, ta nhận thấy “lửa” có nghĩa tượng trưng. Thật ra dựa theo ngữ pháp (hai danh từ nối với nhau bằng liên từ “và”), chúng ta đã có thể giải thích rằng “Thánh Thần và lửa” có nghĩa là “Thánh Thần là lửa”, và từ đó có thể đi đến những nghĩa khác như là hệ quả, chẳng hạn “sự thanh luyện”, hay là “sự biện phân”, “sự xét xử” như là những tác động của Thánh Thần. Tuy nhiên, nối tiếp câu này là c. 17 cũng có “lửa”: “Tay Người cầm nia rê sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi”. “Lửa” này chắc chắn không có nghĩa như “lửa” trong c. 16.
Muốn tìm ra nghĩa chính xác của “lửa”, nên tìm hiểu xem Đức Giêsu đến để làm gì? Người muốn đạt được điều gì nhờ hoạt động của Người? Chẳng lẽ Người không muốn mang bình an đến, kêu gọi loài người thông cảm nhau hơn, đối xử nhân hậu và từ bi với nhau hơn? Chính Đức Giêsu đã diễn tả rõ ràng về mục tiêu sứ mạng của Người và những hậu quả phát sinh từ đó: Người đến ném lửa vào mặt đất; có một phép rửa Người phải chịu; Người đến để gây chia rẽ. Thật ra những lời lẽ này không mô tả hết ý nghĩa của sứ mạng của Đức Giêsu. Nhưng các phương diện thuộc sứ mạng của Người được nhắc đến ở đây cần được cứu xét.
Nói đến việc “Người đến”, chúng ta nhớ đến những lời khác: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn” (5,32). “Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất” (19,10). Một yếu tố cốt yếu của sứ mạng Người là nhân ái đối với những kẻ tội lỗi, nỗ lực đưa họ về lại với Thiên Chúa. Đức Giêsu đầy lòng tốt lành và từ bi thương xót (x. Lc 7,36-50). Nhưng Người không hề nhắm biện minh cho mọi sự, triệt tiêu sự phân biệt giữa tốt và xấu, làm cho mọi sự hòa hợp với nhau. Mục tiêu của Người không phải là sự yên tĩnh và bình an của một thỏa hiệp chung. Người đã đến ném “lửa” vào trần gian. Đó là ý muốn thâm sâu của Người: trái đất được bao trùm trong “lửa” ấy và bốc cháy. Ghi nhận rõ ràng những đường nét của câu nói của Đức Giêsu, ta thấy các cách giải thích trên về “lửa” dường như quá gò ép.
Có thể nói Đức Giêsu gán cho toàn thể hoạt động của Người đặc tính của “lửa”. Người đến, đầy Thánh Thần, đầy sức sống thâm sâu nhất của Thiên Chúa. Người loan bao Tin Mừng cho người nghèo. Người cho những kẻ bần cùng và tội lỗi biết lòng thương xót của Thiên Chúa. Khi làm những việc ấy, Người nhen lên ngọn lửa, muốn đốt cháy, và như lửa, Người bao trùm, xuyên suốt mọi sự. Người sẽ đến gặp người ta, nắm bắt người ta một cách thâm sâu. Điều mà Người làm không chỉ là một đóng góp trung lập, không hứng thú. Theo cách làm của Người, không có chỗ cho sự dửng dưng và chán chường, không có bức tường vô phương xuyên thấu đẩy bật mọi sự trở lại, không có một tấm bạt tráng dầu trên đó mọi sự trôi tuột đi. Hành động của Đức Giêsu có đặc tính của “lửa”: nó muốn thắng vượt mọi thái độ lãnh đạm và xa cách; nó muốn đốt cháy; nó muốn có một cuộc gặp gỡ mãnh liệt, sống động.
* Hậu quả sứ mạng Đức Giêsu gây ra (51-53)
Trong cuộc gặp gỡ này, ai đón tiếp Đức Giêsu và sứ điệp của Người thì được đầy Chúa Thánh Thần. Ngược lại, đối với ai từ khước Đức Giêsu, thì cuộc gặp gỡ này lại trở thành một cuộc phán xét nhờ trung gian Đức Giêsu, sự đối lập đã bùng cháy và các tâm trí đang được phân rẽ (x. 2,34t). Trong cuộc gặp gỡ với Người, sự phân rẽ này đã được thực hiện và từ đó phát xuất ra các tương phản. Những người đón tiếp Người và những người từ khước Người ở trong một thế đối kháng mạnh mẽ với nhau. Do đó mà xảy ra chuyện là Đức Giêsu, Đấng muốn cuộc gặp gỡ này phải đậm đặc và ý thức về kết quả khác của cuộc gặp gỡ, lại không loan báo hòa bình, nhưng loan báo sự chia rẽ như là mục tiêu của việc Người ngự đến.
Một phần cốt yếu trong cuộc tiến bước của Người là khổ nạn, chết và phục sinh, như Người đã loan báo cho các môn đệ (9,22). Kết thúc này của hành trình là “phép rửa” mà Người phải chịu. Kết cuộc này đến với Đức Giêsu không phải như một số phận ngẫu nhiên, nhưng là để hoàn tất những gì Chúa Cha đã quy định cho Người và các ngôn sứ đã tiên báo (x. 18,31). Tinh thần của Đức Giêsu cũng bị chế ngự bởi kết cuộc này, và ý muốn sâu xa của Người là mọi sự được hoàn tất nơi Người. Và kết cuộc này cũng có đặc tính lửa thiêu đốt trọn cuộc sống của Đức Giêsu.
Vào lúc Đức Giêsu chào đời, ca đoàn các thiên thần đã dâng lên Thiên Chúa lời chúc tụng về hòa bình (2,14). Chính Đức Giêsu cũng đã ban bình an cho người phụ nữ tội lỗi và người phụ nữ được chữa lành (7,50; 8,48). Khi được sai đi rao giảng, vào nhà nào, các môn đệ phải chào chúc bình an (10,5t). Đặc biệt đây là sự bình an với Thiên Chúa. Nhưng do những kết quả khác nhau phát sinh từ cuộc gặp gỡ với Đức Giêsu, xảy ra những mâu thuẫn giữa loài người với nhau, thậm chí xảy ra chia rẽ trong một gia đình. Trong ví dụ Đức Giêsu nêu ra, đó là sự chia rẽ giữa thế hệ lớn tuổi hơn và thế hệ trẻ hơn. Cha và mẹ một bên chống lại con trai, con gái và con dâu bên kia: “ba chống lại hai, hai chống lại ba”. Trong sách ngôn sứ Mikha, chúng ta đọc thấy: “Con trai khinh thường cha, con gái đứng lên chống lại mẹ, nàng dâu chống mẹ chồng, người trong nhà lại hoá ra thù địch” (7,6). Ở đây cuộc xung đột được gây ra từ một bên: đây là cuộc nổi loạn của những người trẻ chống lại thế hệ già hơn. Còn xung đột Đức Giêsu mô tả thì hai chiều: “cha chống lại con trai, con trai chống lại cha”. Không phải là một bên bách hại bên kia. Và cũng chẳng rõ là bên nào có lý hơn. Như thế hai bản văn có hai quan điểm khác nhau, không thể dung hòa. Khi nhận quan điểm này, người ta chống lại quan điểm kia. Đón nhận quan điểm này cũng đồng thời là từ khước quan điểm kia. Người ta không thể cùng một lúc theo Đức Giêsu và chống Đức Giêsu. Và cũng chẳng có một lập trường ở giữa. Sự chia rẽ này chỉ do người ta lấy lập trường cá nhân đối với Đức Giêsu, chứ không do bất cứ những đối lập nào khác.
+ Kết luận
Những lời Đức Giêsu nói trong đoạn Tin Mừng trên đây cho chúng ta thấy nguyện ước sâu xa của Đức Giêsu. Sứ mạng của Đức Giêsu nhắm đạt được cuộc gặp gỡ cao độ, “nóng cháy”, với loài người. Trái tim của Người khao khát hoàn tất hành trình mà Thiên Chúa đã quy định cho Người. Mục tiêu Người nhắm không phải là một sự hài hòa bên ngoài, nhưng là một việc lấy lập trường rõ ràng kể từ khi đã gặp gỡ cao độ với Người. Từ chỗ này có thể phát sinh các chia rẽ. Người ta không được hy sinh việc lấy lập trường theo Đức Giêsu hầu đạt được một thỏa hiệp cho việc đi tìm sự hài hòa.
5.- GỢI Ý SUY NIỆM
1. Như lửa có khả năng tẩy luyện, hoạt động của Đức Giêsu có thể thanh luyện con người chúng ta khỏi những tâm tình bất chính, và ban cho chúng ta Thánh Thần để Thánh Thần tiếp tục sưởi ấm và soi sáng chúng ta.
2. Đức Giêsu đang tiến về Giêrusalem để đi vào cuộc Thương Khó; tâm hồn Người khắc khoải. Chỉ qua cuộc Khổ Nạn–Phục Sinh, ơn cứu độ mới được ban cho loài người. Nhận ra được điều này, chúng ta được mời gọi bỏ đi những phương tiện dễ dãi, những phương tiện to lớn chúng ta đang dùng để bảo đảm mọi phương diện cuộc sống chúng ta. Ngoài ra, nếu muốn đốt lên trên trái đất một ngọn lửa như Đức Giêsu đã nhen lên, chúng ta không thể tránh né “phép rửa” Đức Giêsu đã chịu, tức phải chấp nhận đi qua tình trạng tự truất hữa và thất bại, chấp nhận hiến tặng cuộc sống chúng ta.
3. Qua cuộc gặp gỡ với Đấng chịu đóng đinh, các thần khí bị phân chia ra. Thánh Phaolô sẽ viết: “Chúng tôi rao giảng một Đấng Kitô bị đóng đinh, điều mà người Do thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. Nhưng đối với những ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do thái hay Hy-lạp, Đấng ấy chính là Đức Kitô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (1 Cr 1,23-24). Tất cả công trình và cuộc hành trình của Đức Giêsu nhắm đến một cuộc gặp gỡ mãnh liệt. Nhưng chính từ đây phát sinh chia rẽ và bất thuận.
4. Đức Giêsu không hề có ý phá hỏng các dây liên kết trong gia đình; trái lại Người vẫn khẳng định rằng hiếu thảo với cha mẹ là một điều răn của Thiên Chúa (x. Mc 7,10). Tuy nhiên, trong cuộc sống làm môn đệ Người, chúng ta phải tôn trọng một bậc thang các giá trị, chúng ta phải chấp nhận hy sinh tất cả mọi sự muốn ngăn cản chúng ta bước đi theo Người.
55.Lc. 18, 49 – 53 - Gp Vĩnh Long
Anh chị em thân mến.
Kho tàng chuyện cổ tích Việt Nam có một câu chuyện mà có lẽ được rất nhiều người biết đến. Đó là chuyện Ăn Khế Trả Vàng. Câu chuyện kể lại một gia đình có hai anh em, cha mẹ mất sớm, chỉ còn hai anh em chung sống với nhau. Người cha có lời dạy bảo trước khi chết, bảo anh em thương yêu nhau. Người anh lớn thay thế cha lo cho em.
Nhưng khi thấy người em đã lớn khôn, người anh vì có tính tham lam, sợ em mình đòi chia gia tài nên anh mới lập mưu với vợ, chỉ chia cho em mình có mỗi cây khế sau vườn. Người em vì nhớ lời cha chỉ dạy nên bằng lòng với những gì mà anh mình chia cho. Hằng ngày chăm sóc cây khế và làm lụng thêm để sống qua ngày. Nhưng một hôm có con chim lớn đến ăn gần hết những quả khế, anh mới than thở buồn rầu. Con chim mới bảo ăn khế trả vàng, may túi ba gan. Thế là anh được chim chở đi, anh nhận được vàng. Từ đó anh giàu có ra, mua đất thêm và sống sung túc. Người anh biết được việc, mới xin em đỗi cây khế. Đến một hôm cũng thế, anh cũng được chim chở đi để nhận vàng. Nhưng anh quá tham lam, anh mang nhiều vàng quá, chim chở không nỗi, chim đánh rơi anh xuống biển cả, anh không thể trở về được nữa.
Người anh vì quá tham lam, nên những gì mà cha để lại, anh không biết dùng cho đúng. Anh không còn nhớ đến cha, cũng không còn biết đến tình yêu thương mà cha đã trối lại. Anh chỉ biết cậy dựa vào đồng tiền, vào của cải vật chất, nên những thứ đó đã giết chết anh. Còn người em luôn biết vâng nghe lời cha, nên anh đã có tất cả, ngay cả những cái mà dường như anh đã mất.
Thầy dã đem lửa xuống thế gian, và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên. Chúa Giêsu còn nói thêm khiến mọi người bở ngở:... Thầy đến để đem chia rẽ. Chúa Giêsu không đem bình an theo như thế gian nghĩ tưởng. Ngài chỉ đem bình an cho những ai biết lắng nghe, biết vâng giữ những gì Ngài chỉ dạy, biết thực hiện điều Ngài mong ước.
Nếu con người chỉ tìm những lợi ích cho bản thân mình, chỉ biết tìm những gì là trần thế, chỉ biết cậy dựa vào những gì chóng qua của đời này mà quên đi lời chỉ dạy của Ngài, quên đi tình yêu thương mà Ngài đã trối lại, quên đi những người chung quanh. Những người như thế không bao giờ có được sự bình an. Họ luôn lo sợ, sợ mất đi những gì mình đang có, lo sợ người khác có thể hơn mình. Nên họ luôn chạy đôn chạy đáo, tìm đủ mọi mánh khóe, thủ đoạn để hại người. Mặc dù, dường như trong hiện tại, họ thành công. Nhưng những gì họ đang có trong tầm tay, lại là một gánh nặng đeo họ suốt cả cuộc đời, khiến họ không thể ngẩn đầu lên được, nhiều lúc còn giết chết cả cuộc đời của họ.
Mỗi người trong chúng ta để một ít phút suy tư về cuộc sống của mình. Ngọn lửa nào đang đốt cháy tâm hồn? Ngọn lửa của tình yêu thương tha thứ, ngọn lửa phát xuất tự con tim, ngọn lửa được Chúa Giêsu mang đến. Hay trong tâm hồn ta chỉ có ngọn lửa của sự căm hờn, của lòng ganh tỵ.
Ngọn lửa của sự tham lam đang đốt cháy con người chúng ta đến đâu? Coi chừng ngọn lửa của lòng ích kỷ, chỉ biết lo cho bản thân, nó sẽ nhận chìm và giết chết cuộc đời chúng ta. Vì khi đó chúng ta không còn nhìn thấy được những người chung quanh, không còn khả năng lắng nghe những lời nói ngay thẳng, cũng không còn nhìn thấy được trách nhiệm mình phải chu toàn. Khi đó con tim chúng ta không còn hoạt động nữa, nó đã chay lì khô cứng. Khi đó chúng ta chỉ còn nhìn thấy có bản thân mình, giống như người anh cả trong câu chuyện Ăn Khế Trả Vàng. Nếu như thế, coi chừng, chúng ta sẽ có một kết thúc không mấy tốt đẹp như người anh cả.
Nếu chúng ta biết sống bằng con tim thực sự, con tim biết yêu thương run động trước những bất công. Nếu chúng ta biết nhìn thấy được những người chung quanh và đáp ứng nhu cầu của họ theo khả năng mình có. Nếu chúng ta biết chu toàn trách nhiệm theo như lời Chúa chỉ dạy, cho dù bị một chút thiệt thòi. Khi đó chúng ta sẽ thấy được sự bình an hiện diện trong tâm hồn của mình, sự bình an thật sự của Thiên Chúa.
Xin đốt lửa yêu mến Chúa trong tâm hồn mỗi người chúng con, để luôn được an bình trong Tay Chúa.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH (03/05/2025) .: Làm theo Lời Chúa (03/05/2025) .: Có Chúa nâng đỡ (03/05/2025) .: Thiên Chúa không bỏ con người (03/05/2025) .: Bữa ăn trên bờ biển (03/05/2025) .: Con có yêu mến Thầy không? (03/05/2025) .: Yêu mến Chúa (03/05/2025) .: Cơ hội chuộc lỗi cho Phêrô (03/05/2025) .: Vận mệnh tương lai của Giáo Hội (03/05/2025) .: in và Yêu là điều kiện nhận ra Chúa (03/05/2025) .: Mầu nhiệm Giáo Hội. (03/05/2025) .: Thủ lãnh Giáo Hội (03/05/2025) .: Sứ mạng phục vụ (03/05/2025) .: Cùng Ngư Phủ Phêrô ra khơi (03/05/2025) .: Mẻ lưới. (03/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam