Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 54
Tổng truy cập: 1361562
SỨ MẠNG LOAN BÁO TIN MỪNG
SỨ MẠNG LOAN BÁO TIN MỪNG
(Suy niệm của Lm. Thu Băng, CRM.)
Cách đây khoảng 100 năm, Giáo Hội Truyền Giáo Lyon nước Pháp sai một lớp đầu tiên gồm 10 linh mục đi sang Dohomey, Phi Châu để làm việc truyền giáo. Ba năm sau, cả 10 người đều bị giết chết. Thế nhưng, dù rừng sâu, nước độc, dù dân chúng lạc hậu, có nhiều ác cảm, hàng hàng lớp lớp các nhà truyền giáo vẫn hăng hái ra đi. Người này ngã xuống, người khác đứng lên. Đến nay sau hơn một thế kỷ, những giọt máu pha lẫn mồ hôi của các ngài đã đâm bông kết trái: Giáo Hội Dohomey đã vươn lên mạnh mẽ, lại hân hạnh có được vị Hồng Y bản xứ tiên khởi là Bernard Gantin.
Câu chuyện trên diễn tả lại cảnh Chúa Giêsu triệu tập mười hai môn đệ và sai họ đi rao giảng Tin Mừng cho muôn người. Các môn đệ đã trải qua những cuộc tập luyện thấm mồ hôi để có một cái nhìn hướng về tương lai. Các môn đệ đã bị nhiều thử thách, đã bị nhiều người đánh giá thấp kém khi họ ra đi rao giảng Tin Mừng. Hầu hết các ngài đã bị đẫ máu đào và kết quả là hạt cải nhỏ bé đã trở nên một cây lớn lao cho chim trời đến đậu mà chúng ta gọi là Đạo Kitô Giáo. Cây cải nhỏ bé đã xum xuê cành lá, đã vươn dài trên khắp thế giới và đã làm cho nhiều tâm hồn được ơn trở lại.
Chúng ta có thái độ nào trong việc xây dựng Giáo Hội? Mỗi người chúng ta có thể làm một điều gì để đến với mùa gặt? Tại sao ngày nay có ít thợ gặt hơn trước đây?
Chúng ta có thể nêu lên ba lý do sau đây:
Thứ nhất: vì chúng ta không thực hành điều Chúa truyền dạy "Hãy cầu xin chủ ruộng sai thợ đến". Điều cần thi hành trước nhất là lời cầu nguyện cho việc truyền giáo, cầu nguyện để Chúa thôi thúc các bạn trẻ đáp lại tiếng Chúa mời gọi ra đi làm Linh Mục Tu Sĩ, xung phong vào công cuộc truyền giáo. Lại nữa, mỗi gia đình chúng ta cần làm gương sáng, sống đạo hoàn hảo để nên gương cho nhiều người xung quang. Cần giúp đỡ tài chánh cho Giáo Hội bằng bất cứ cách nào để đáp ứng nhu cầu của việc truyền giáo.
Lý do thứ hai khiến ngày nay có ít thợ dấn thân vào mùa gặt hơn trước kia là vì gia đình không còn là vườn ương ơn gọi, cha mẹ ít khuyến khích, ít trình bày, ít khuyên răn con em mình lựa chọn đời sống tu trì, đời sống hiến thân phục vụ cho Giáo Hội.
Cuối cùng, ly do liên quan đến cá nhân mỗi người chúng ta: Nếu bạn là thanh niên nam nữ, có bao giờ bạn mở lòng cho Chúa gõ cửa lòng bạn trong mỗi dịp tĩnh tâm? Hay lại đóng cửa lòng theo tiếng gọi của đời? Nếu chúng ta là người lớn tuổi, có bao giờ nghiêm chỉnh tự vấn xem mình có thể làm gì để "dấn thân vào mùa gặt" không? Có bao giờ nghĩ đến việc gì trực tiếp dân thân giúp cho chủ ruộng trong vấn đề gặt lúc không?
Điều mà các gia đình có thể thực hiện hôm nay là thêm một lời cầu nguyện cho ơn gọi vào giờ kinh gia đình. Gia tăng việc làm gương sáng sống đạo cho người trong gia đình. Khuyên nhắc con cái cầu nguyện xin Chúa ban ơn kêu gọi và sốt sáng dâng cúng, khuyên góp cho việc truyền giáo...
27.Ngài động lòng thương
(Suy niệm của T.s. Trần Quang Huy Khanh)
Thánh Mátthêu đã diễn tả diễn tả một thực tế cuộc đời mà con người gặp phải, đó là một tâm lý thiếu vắng tình thương, thiếu vắng hy vọng: “Họ lang thang như những con chiên không người chăn” (Mt 9:36). Và điều này đã khiến Chúa Giêsu phải bồi hồi, thổn thức. Ngài đã không cầm nổi xúc động, và đã để cho những cảm tình ấy được bộc lộ như Mátthêu đã bắt gặp, và đã ghi lại: “Khi thấy lũ đông dân chúng, Ngài động lòng thương xót họ, vì họ lang thang và vất vưởng như chiên không người chăn” (Mt 9:36).
Nếu Chúa Giêsu có mặt trên trái đất hôm nay, hẳn là Ngài còn xúc động hơn nữa. Hơn chục triệu thai nhi bị giết ngay trong lòng mẹ mỗi năm. Hàng trăm, ngàn, vạn thiếu nữ bị lợi dụng, bị đối đãi tàn tệ, và bị đẩy vào những dịch vụ buôn bán người. Phân nửa những cuộc hôn nhân bị tan vỡ. Hiện tượng đồng tính luyến ái và hôn nhân đồng tính. Hiện tượng chối bỏ căn tính Kitô giáo tại các quốc gia Âu Châu. Khủng bố, chiến tranh, và bạo loạn. Nhân loại như đang bị đày đọa, và chìm sâu vào hố diệt vong, vô vọng, và cùng cực. Cái nghèo đói tâm linh còn khủng khiếp hơn sự nghèo đói vật chất. Một sự nghèo đói đã dẫn con người đến chỗ trở thành thù địch với Thiên Chúa, thù địch với chính mình, và thù địch với tha nhân. Tất cả đã nói lên rằng nhân loại hôm nay đang thiếu vắng tình thương, thứ tình thương mà Chúa Giêsu đã để lộ ra mà Mátthêu đã ghi lại. Lý do đưa đến sự thiếu thốn này đến từ thái độ con người chối bỏ tình yêu Thiên Chúa, và thái bộ chôn bám vào thế giới hữu hình.
- Chối bỏ tình yêu Thiên Chúa: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và lòng trí tôi vui mừng trong Đấng Cứu Chuộc tôi. Vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những việc trọng đại” (Lc 1:47,49). Đó là tâm tình cảm tạ và biết ơn của Mẹ Maria trước muôn ơn lành mà Mẹ đã lãnh nhận từ Thiên Chúa. Vì khi nghe Mẹ chúc tụng hồng ân Thiên Chúa, người nghe Mẹ không những muốn nhìn lên Mẹ để coi xem đó là những ơn trọng đại nào. Đồng thời cũng muốn nhìn vào mình để xem coi tình thương Chúa đã tác động như thế nào nơi cuộc sống của chính mình.
Trong khi nhìn lên Mẹ và nhìn vào mình, những tâm hồn thiện chí cũng khám phá ra điều này, đó là muôn vàn ân huệ mà Thiên Chúa đã và đang thực hiện nơi mỗi người. Và cũng như Mẹ Maria, mỗi Kitô hữu cũng phải khiêm tốn mà ca lên rằng: “Chúa đã làm cho tôi những sự trọng đại” (Lc 1:49). Ngài làm thế vì vinh danh Ngài, và vì lòng Ngài thương ta vô bờ bến.
Những ơn trọng đại Ngài ban cho chúng ta trong cuộc sống, bao gồm sức khỏe, tài năng, công ăn việc làm, thành đạt, và ngay cả những thử thách, khó khăn, và thiếu thốn, tất cả làm nên một bức tranh tuyệt vời về đời sống của mỗi cá nhân, từ tâm hồn đến thể xác, và bức tranh toàn bộ nhân loại. Những ơn này, đến từ trái tim nhân lành, một trái tim biết thổn trước những cực nhọc, vất vả, và truân chiên của kiếp người chúng ta. Đức Bênêđíctô XVI, khi đề cập đến trái tim Chúa Giêsu trong bài nói chuyện với khách hành hương tại quảng trường Thánh Phêrô hôm 5 tháng 6 vừa qua, Ngài đã nói: “Trong từ ngữ Thánh Kinh, “trái tim” chỉ về trung tâm điểm của một con người, nơi ngự trị của những tình cảm và ước muốn. Trong trái tim của Đấng Cứu Thế, chúng ta tôn thờ tình yêu nhân loại của Thiên Chúa, ý muốn cứu độ toàn nhân loại của Ngài, lòng thương xót vô cùng của Ngài”. Như vậy, khi Ngài thổn thức và bồi hồi về cuộc sống con người lang thang, vất vưởng như những con chiên trong hoang địa, là Ngài đã thổn thức và chia sẻ tận cùng với những nỗi vất vả, truân chiên của chúng ta, và cho biết, Ngài không quên chúng ta, dù chúng ta có lạc xa Ngài, như con chiên lạc, mà Ngài đã vội vàng đi tìm kiếm để rồi khi tìm được, thì vác trên vai.
- Chôn bám vào thế giới hữu hình: Nhưng nếu tình yêu Ngài theo dõi, bao bọc con người, tại sao con người còn gặp trăm ngàn nỗi đắng cay và thử thách. Như vậy, thì tình yêu ấy không đủ sức mạnh để thắng vượt những cái xấu xa, và tiêu cực đang khống trị con người và trái đất này sao? Như vậy, Ngài không còn phải là Thiên Chúa đã thắng được tội lỗi và sự chết nữa hay sao? Tại sao đau khổ, chết chóc, hận thù, bệnh tật, và tai ương vẫn tiếp tục đổ xuống trên con người, mà phần đông là những người vô tội.
Không. Ngài đã thắng thế gian. Và tình yêu Ngài vẫn mãi mãi là tình yêu muôn thuở. Trái tim Ngài vẫn luôn luôn thao thức bên những nỗi thống khổ và lầm than của con người. Ta có thể cảm nhận được điều này khi đối diện với Ngài một mình trong thánh đường, trước nhà tạm hay nhìn lên thập giá.
Và điều mà con người người ngày nay đang phải đối diện, đó chính là kết qủa của hành động con người đã không biết nhìn nhận và biết ơn trước tình yêu bao la phát xuất từ trái tim nhân lành của Ngài. Thay vì hạnh phúc với Ngài, con người lại tự mình chôn bám vào những vật chất, và những cái thuộc về thế gian này. Điều này không những chỉ làm con người phải lãnh nhận hậu quả sự dữ, đau khổ và chết chóc, mà nó còn làm cho trái tim Chúa phải thổn thức. Vì Ngài biết những gì Ngài làm cho con người là tốt đẹp, nhưng con người lại muốn tự mình vượt quá khỏi tầm tay yêu thương Ngài.
Mátthêu đã ghi lại điều Ngài thổn thức bao gồm cảm tình Ngài: “Họ như những con chiên lang thang, vất vưởng, không có kẻ chăn”. Và lời nguyện truyền giáo tiếp theo sau đó: “Hãy xin chủ ruộng sai nhiều thợ gặt đến làm mùa của mình” (Mt 9:38). Điều này cũng nói lên rằng chúng ta thật sự cần được Ngài chăn nuôi, và cũng phải trở nên những bạn đồng hành tốt đối với anh chị em mình trong sứ mạng truyền giáo tùy theo ơn gọi và hoàn cảnh sống của mỗi người. Hãy trở nên những nhà truyền giáo, những tay thợ cho mùa màng của Thiên Chúa bằng cách biết đón nhận hồng ân Ngài, và giới thiệu với anh chị em mình tình yêu bao la của Ngài. Tình yêu lớn lao vượt trên tất cả sự dữ, tội lỗi, và sự chết.
28.Việc Tông Đồ
(Suy niệm của Br. Thiện Mỹ, CRM.)
Chúa Giêsu mở đầu cuộc sai đi truyền giáo bằng những lời mang tính chất tự nhiên, nên thơ, dễ hiểu và rất thực tế:
"Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít, các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa". (Mt. 9,37-38)
Lời Chúa hôm nay có chiều kích rộng rãi cả về thời gian lẫn không gian. Từ cổ chí kim ở khắp mọi nơi trên thế giới, tất cả những ai sử dụng được trí khôn đầy đủ đều nhận biết được Thiên Chúa. Định luật sơ đẳng đời sống của mọi người là nhận có "Ông Trời". Đó là ơn quan phòng Chúa chẳng để ai thiếu. Từ nhận thức đơn giản ấy con người còn khao khát tìm tòi, suy nghĩ, lắng nghe, đón nhận thêm những hiểu biết về Thiên Chúa. Chứng nghiệm cụ thể khi Chúa Giêsu đi rao giảng qua các làng mạc, thành thị, tới đâu Ngài cũng thấy dân chúng ở vào trường hợp đáng thương. Họ như bầy chiên vô chủ, họ theo Chúa vào tận nơi hoang địa, mải miết nghe lời Chúa đến quên ăn; và tới bữa cơm Chúa phải làm phép lạ hóa bánh ra nhiều cho họ dùng bữa, vì họ chẳng có gì để cầm thực.
Chắc hẳn nhiều người còn nhớ câu chuyện ở Kaisaria trong sách công vụ các tông đồ: Có một người tên là Cornêliô, làm đại đội trưởng trong cơ binh Italia, ông là người đạo đức và kính sợ Thiên Chúa. Ông cùng cả gia đình luôn cầu nguyện và rộng tay làm phúc bố thí cho dân. Nhờ đó Thiên Chúa đã dủ lòng thương, sai thiên sứ nói với ông đi mời Thánh Phêrô đến tận nhà để ông được nghe giảng dạy đạo Chúa và chịu phép rửa nhân danh Đức Giêsu Kitô.
Thời gian vẫn trôi theo dòng lịch sử cứu độ, đồng lúa bát ngát của Thiên Chúa làm xúc động các tâm hồn nhưng nhiều người chỉ biết thương cảm trong lòng, vì họ khiêm tốn nghĩ rằng việc gặt hái những bông lúa cho Giáo Hội là việc của hàng linh mục, tu sĩ. Thực ra ơn gọi tông đồ gắn liền với ơn gọi Kitô hữu. Trong nhiệm thể Chúa Kitô, mỗi chi thể đều có công dụng riêng từng phần khiến cho thân thể được tiến triển. Tùy theo cách thức khác nhau mà Kitô hữu có thể thực hiện việc tông đồ một cách hữu hiệu, tất cả hệ tại ở sự thánh thiện nội tâm, vì linh đạo của Giáo Hội là con đường dẫn đến sự thánh thiện. Một việc bác ái dù chỉ nhỏ mọn, một nụ cười thân ái, một lời an ủi, một thái độ cởi mở vui vẻ hay một trái tim hiền dịu như "ma sơ" quả là phúc lợi biết bao! Những việc ấy đều có sức lôi cuốn người ta nhận biết Đức Kitô. Nhất là: "Nếu các con thương yêu nhau, thiên hạ cứ dấu ấy mà nhận biết các con là môn đệ thầy" (Jn. 13,35). Còn các linh mục không phải lúc nào cũng có dịp thuận tiện gần gũi mọi người và linh mục lại càng khó khăn đi lại hơn nữa trong những miền xa xôi hẻo lánh, những miền mà tự do của Giáo Hội bị cản trở trầm trọng. Trong khi đó giáo dân luôn gần kề với mọi tầng lớp trên thế giới qua những tương quan xã hội: Học đường, nghề nghiệp, đồng hương, giao tế v.v. Nhiều đoàn thể tông đồ với sự hỗ trợ dìu dắt của các linh mục tu sĩ, công việc hoạt động đó lại càng thêm phong phú hữu hiệu:
- Các hội từ thiện đã đề cao lòng thương xót đối với người bệnh tật, nghèo đói. Họ tìm đến những người thiếu ăn, thiếu uống, thiếu mặc, thiếu nhà ở, thiếu thuốc men, thiếu việc làm, thiếu những phương tiện cần thiết để sống xứng đáng thân phận con người. Họ tìm đến những người đau khổ, bị lưu đày, ngục tù. Ở đó đức bác ái Kitô giáo đã được thực hiện bằng việc ân cần, săn sóc, ủi an với tấm lòng yêu thương chân thành.
- Các nhóm giáo lý viên đã vào cả những nơi hang cùng ngõ hẻm để ủy lạo tinh thần cho những người sầu muộn. Họ tranh đấu ác liệt với tà thần để giành giật các linh hồn trong giờ phút nguy tử. Họ vào các nhà thương cứu sống hoặc rửa tội cho những thai nhi bị phá cách oan uổng. Họ đem chân lý Phúc Âm đến mọi nơi mà không hề phân biệt chủng tộc, giai cấp, giầu nghèo; thậm chí những nơi liều mình có thể mất cả mạng sống để đáp ứng nguyện vọng của Giáo Hội, theo lời truyền của Chúa là Phúc Âm phải được rao giảng khắp mọi nơi trên thế giới.
Thế rồi việc cầu nguyện là rất cần thiết cho việc truyền giáo. Lời cầu nguyện sốt sắng liên lỉ vọng lên từ trong các dòng tu, đặc biệt các dòng tu chiêm niệm; lời cầu nguyện hằng ngày tại các nơi cung thánh trên toàn thế giới của Giáo Hội. Nhất là lời cầu nguyện phải được phát xuất từ con tim yêu mến ôm ấp mọi người nơi tâm hồn của các nhà truyền giáo. Đặc biệt trong những tình huống khó khăn cam go của việc chinh phục các linh hồn; có những lúc con người mệt mã, nản chí, sờn lòng...Khi ấy nhờ cầu nguyện Thiên Chúa lại ra tay uy hùng cách rõ rệt để trợ giúp cho sự mỏng dòn yếu đuối của con người. Chính Chúa Giêsu vẫn thường vào nơi thanh vắng để cầu nguyện cho thế giới, cho các tông đồ, cho Hội Thánh.
Lời kêu mời của Chúa trong tin mừng hôm nay đã được Giáo Hội hưởng ứng mạnh mẽ. Trải qua nhiều thế hệ, các nhà truyền giáo đã đi rao giảng khắp năm châu. Nhiều vị tông đồ đã hy sinh cả mạng sống vì sứ vụ của mình. Và các tín hữu trong muôn ngàn cách đã cùng cộng tác đắc lực vào việc tông đồ. Gương Đức Mẹ lại càng ngân vang muôn thủa.Sau khi Mẹ nhận được Chúa Giêsu trong lòng, Mẹ đã đem Chúa đến cho chị họ Isave. Mẹ xin Chúa làm phép lạ cho nước hóa thành rượu để củng cố lòng tin của các tông đồ. Mẹ đã lên đồi Canvê để cùng Đồng Công với Chúa cứu rỗi nhân loại. Như bà mẹ đỡ đầu Đức Mẹ đã chuẩn bị cho các tông đồ lãnh phép rửa bởi Chúa Thánh Thần trong ngày hiện xuống v.v. Mẹ đã là tông đồ của các tông đồ.
29.Ơn Gọi làm Linh Mục
(Suy niệm của Lm. Trần Bình Trọng)
Mỗi người tín hữu đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội được gọi để làm môn đệ Chúa và làm chứng cho Phúc âm bằng lời cầu nguyện, gương sáng, hy sinh, và việc từ thiện bác ái. Người được nhận biết Chúa trước có bổn phận đem Chúa đến cho người khác tùy theo phương tiện và khả năng có thể. Mỗi người cần tận dụng tài năng, phương tiện và sức lực có thể để mở rộng nước Chúa. Người đã nhận lãnh Đức Tin được kêu gọi chia sẻ Đức Tin với người khác.
Người Công giáo chấp nhận Đức Tin khi lãnh nhận Phép Rửa tội. Có người có thể cho rằng họ lãnh nhận Đức Tin cách vô thức khi còn nhỏ bé. Tuy nhiên cha mẹ và người đỡ đầu và cả cộng đoàn dân Chúa đã chấp nhận Đức Tin thay cho họ. Khi lãnh nhận Phép Thêm Sức, họ tự phê chuẩn đức Tin khi chịu Phép Rửa tội. Họ làm mới lại lời hứa Đức Tin khi ta lãnh nhận Phép Cáo giải. Họ lập lại lời hứa Đức Tin khi tham dự thánh lễ.
Đức Tin mà người Công giáo lãnh nhận không phải là cái riêng tư, nhưng có tính cách cộng đồng. Vì thế tin mà thôi chưa đủ. Họ cần chia sẻ Đức Tin với người chưa tin, và nâng đỡ niềm tin của người yếu Đức Tin. Và đó chính là ý nghĩ a lời Chúa: Ân huệ mà chúng con đã được cho không, hãy cho không như vậy (Mt 10,8).
Lời Chúa trong Phúc âm hôm nay nói lên tính cách khẩn thiết của việc tông đồ. Chúa phán: Lúa chín đầy đồng, mà thiếu thợ gặt. Vậy chúng con hãy xin chủ mùa gặt sai thợ đến gặt lúc (Mt 9,37-38). Theo nghĩa rộng thì tất cả mọi tín hữu được gọi để làm thợ gặt. Còn theo nghĩa hẹp thỉ chỉ Linh mục và Tu sĩ mới được gọi để gặt cánh đồng truyền giáo.
Phúc Âm hôm nay cho thấy Chúa chọn có mười hai người làm môn đệ thân cận, nghĩa là làm Tông đồ. Vậy là sao để nhận ra ơn gọi làm Linh mục, Tu sĩ nam nữ, hay làm Tông đồ giáo dân?
Theo Sắc lệnh về chức vụ và đời sống Linh mục của Công Đồng Vaticanô II thì chính Chúa đã cắt đặt các tín hữu một số thừa tác viên, nhờ chức thánh, họ được trao quyền tế lễ và tha tội trong cộng đoàn tín hữu, và nhân danh Chúa Kitô, họ chính thức thi hành chức vụ cho loài người. Bởi vậy, Chúa đã sai các Tông đồ đi rao giảng Tin Mừng cứu độ, và rồi qua các Tông đồ, Người gọi các đấng kế vị là các Giám mục cũng được tham dự việc hiến tế vào sứ mệnh của Người. Người lại trao ban cho các Linh mục chức vụ thừa hành ở một cấp độ kế tiếp để một khi gia nhập hàng Linh mục, họ là những cộng tác viên của hàng Giám mục để chu toàn một cách tốt đẹp sứ mệnh Tông đồ mà Chúa trao phó.
Như vậy ta thấy Chúa đã thiết lập một loại quyền bính trong Giáo hội, bắt đầu từ việc chọn 12 Tông đồ, ban cho họ quyền bính, đặt Phêrô làm người lãnh đạo. Mục đích là để liên kết và hiệp nhất người tín hữu trong cùng một Đức tin. Nếu không, thì như lời Chúa phán, họ như đàn chiên mà không người chăm sóc.
Vậy làm sao để có được ơn kêu gọi làm Linh mục Tu sĩ nam nữ?
Cha Franklyn M. Mcafee đưa ra bảy điểm nhận xét làm sao để ấp ủ và làm phát sinh ơn kêu gọi làm Linh mục Tu sĩ trong gia đình tại Hoa Kỳ. Cha đề nghị gia đình sống và thực hành những việc đạo hạnh sau đây:
1. Khi con cái thấy gia đình đi dâng thánh lễ Chúa nhật, có sửa soạn trước, đi sớm và ở lại mấy phút tạ ơn sau lễ.
2. Khi con cái thấy gia đình cầu nguyện, lần chuỗi chung ban tối, và đọc kinh trước bữa ăn.
3. Khi con cái thấy trong gia đình có lòng tôn sùng người Mẹ của các Linh mục cách riêng một cách sống động.
4. Khi con cái được nghe những chuyện nhân đức của các thánh như Thánh Don Bosco, Thánh Gioan Vianney.
5. Khi con cái được nghe những chuyệt tốt, tích cực về các Linh mục; khi được nghe về Linh mục nọ làm phép cưới cho cha mẹ, Linh mục kia rửa tội cho con.
6. Khi con cái được nghe nói về tinh thần hi sinh, thay vì chỉ nghe chuyện làm tiền và hưởng thụ. Một lý do khiến ơn kêu gọi giảm sút là khi con cái có thói quen nhận lãnh tất cả những gì chúng muốn, nên thường cảm thấy khó cho đi và khó từ bỏ.
7. Khi con cái thường nghe nói về Đức Giáo Hoàng, cầu nguyện cho Ngài và thấy hình Ngài trong nhà.
Nếu gia đình hội đủ những yếu tố trên, mà không thấy ơn kêu gọi làm Linh mục Tu sĩ trong gia đình, thì cha mẹ vẫn đạt được đích chung trong việc cổ võ và sống lý tưởng người Công Giáo. Những người con mặc dầu lập gia đình cũng sẽ hướng dẫn giáo dục con cái như cha mẹ mình. Và biết đâu ơn kêu gọi sẽ đến trong thế hệ sau.
30.Hãy cầu nguyện cho ơn gọi
(Suy niệm của Lm. Bùi Quang Tuấn CSsR)
"Thiên Chúa đã chứng tỏ tình yêu của Ngài đối với nhân loại đang lúc học còn là tội nhân," Thánh Phaolô xác quyết như thế.
Thử hỏi có ai đã liều chết cho kẻ thù hay người phản bội. May ra mới có chuyện người ta dâng hiến đời mình cho một lý tưởng hay hy sinh sự sống cho một nhân vật đáng kính đáng yêu. Chứ có ai lại hủy mình cho các tội đồ. Ấy thế mà, vì yêu thương, Thiên Chúa đã làm công việc không tưởng đó. Ngài hiến dâng Người Con duy nhất là Đức Giêsu để chuộc lại sự sống cho toàn nhân loại - những kẻ đóng đinh Con Thiên Chúa.
Yêu người "không đáng yêu" là tình yêu đi đến tận cùng. Yêu nên bất chấp lầm lỗi thiếu xót. Yêu nên mở ngỏ cho phong phú kiện toàn. Tình yêu đó không chỉ được tỏ bày trên thập giá, nhưng đã bàng bạc trong mọi ngày đời của Đức Giêsu. Việc kêu gọi và chọn lựa các tông đồ tiên khởi là một minh chứng điển hình.
Mười hai tông đồ là 12 con người bất toàn, thậm chí có người còn phạm trọng tội. Thế nhưng Đức Giêsu đã kêu gọi và tiếp nhận họ vào chương trình chuyển trao tình yêu Thiên Chúa đến cho mọi người.
Phêrô là người có tính khí nóng nảy bộp chộp khác thường. Khi thì kiên vững như đá, nhưng có lúc lại mềm nhão hơn bùn. Hôm thì thề quyết theo Chúa đến cùng, nhưng có ngày lại quá run sợ mà chối phăng.
Giacôbê và Gioan, con của Giêbêđê là những người nóng nảy. Họ từng xin Chúa cho lửa trời xuống thiêu sạch bọn người Samari hổn láo. Không những thế hai ông còn mang ít nhiều tham vọng riêng tư, muốn được ngồi nơi những vị trí tốt nhất trong vương quốc của Đức Kitô, khiến cho xung đột nảy sinh trong hàng ngũ tông đồ.
Matthêô xuất thân từ tầng lớp bị xã hội khinh khi ghét bỏ, một người bị xếp đồng hàng với gái điếm vì bán mình làm kẻ thâu thuế cho ngoại bang.
Simon nhiệt thành là người thuộc phái Zealot, đang âm mưu lật đổ chính quyền đô hộ Rôma để dành lại độc lập tự do cho dân tộc, bất chấp thủ đoạn, miễn sao đạt được mục đích chính trị là sách lược của phái Zealot. Ấy là chưa nói đến Giacôbê con của Anphê và Thađêô là những người dễ có khuynh hướng cực đoan quá khích.
Tôma thì cứng lòng. Khó tin tưởng một ai. Điều gì cũng đòi phải có chứng minh hẳn hoi, chứ "trăm nghe không bằng mắt thấy". Còn Giuđa Iscariot, bên ngoài rất thanh liêm ngay chính, nhưng bên trong đầy tham lam thủ đoạn, sẵn sàng phản bội để tìm kiếm lợi riêng.
Những con người thiếu sót, lầm lỗi là thế nhưng Đức Giêsu lại triệu tập để trao cho họ một sứ mạng lớn lao. Như thế, không phải chỉ có những ai hoàn hảo, đầy tài năng mới được mời gọi, và không phải khi nào tự thấy xứng đáng, tôi mới lên tiếng đáp trả. Nhưng đúng hơn, tình yêu Thiên Chúa đón nhận tất cả, dù là con người tầm thường yếu đuối, miễn sao tôi có được tâm hồn rộng mở cho ơn Ngài.
"Lúa chín thì nhiều mà thợ gặt lại ít" (Mt 9,37). Lúa đã chín, mùa gặt đã về! Đây là thời kỳ hân hoan. Giọng ca tiếng cười sẽ vang lên khắp cánh đồng. Thế nhưng, lúa đầy đồng mà thợ gặt lại thiếu. Đức Giêsu xác định công việc nhiều lắm và cần người cộng tác biết bao! Nhưng cộng tác thế nào?
"Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa" (Mt 9,38). Thế ra, cầu nguyện là việc làm trước nhất của tiến trình "gặt lúa". Người khởi sự cầu nguyện cho ơn gọi chính là người thợ gặt đầu tiên mà Thiên Chúa có được cho cánh đồng bao la của Ngài.
Một tác giả nhận định rằng: "Khủng hoảng của ơn gọi thực ra chỉ là khủng hoảng của đời sống cầu nguyện". Không cầu nguyện sẽ không có ơn gọi. Khi cộng đoàn hay gia đình sa sút việc cầu nguyện, hạt giống ơn gọi sẽ không thể nảy sinh, nếu không nói là sẽ chết dần chết mòn. Thế nên, bạn hãy xin, và đó là điều Thiên Chúa muốn.
Thiên Chúa cần con người cộng tác, nhưng để trở nên kẻ cộng tác chân chính, người ta lại phải cầu xin Thiên Chúa. Đây là mối liên hệ song phương giữa Thiên Chúa và con người trong tiến trình tuôn đổ và đón nhận ơn cứu độ. Thiên Chúa rất cần, nhưng con người phải xin. Xin để thấy được việc cộng tác với Đức Giêsu, rao giảng Tin Mừng cho tha nhân, là một ơn vô cùng cao quí. Nếu mọi cộng đoàn xứ đạo hay các gia đình khởi sự cầu xin cho ơn gọi, thợ gặt sẽ đến và mùa gặt sẽ thành công.
Trước khi kêu gọi các tông đồ, Đức Giêsu đã cầu nguyện suốt đêm trên núi, không phải chỉ cho công việc tuyển mộ nhưng còn cho cả người được tuyển mộ, cầu cho những tâm hồn thiếu xót bất toàn và tội lỗi biết quảng đại mở rộng cho tình Chúa.
Như thế cầu nguyện cho ơn gọi cũng có nghĩa là cầu nguyện cho người được gọi. Khi cầu nguyện cho người được gọi là khởi sự cảm thông và cộng tác vào sứ vụ mở mang Nước Trời.
Thay vì làm thui chột bao hạt giống ơn gọi trong gia đình xứ đạo qua thái độ chỉ trích, nói xấu người được gọi thiết tưởng tôi nên cầu nguyện, xây dựng, và đỡ nâng. Có như thế, hạt giống sẽ hình thành, lòng khát khao dấn thân sẽ nảy sinh, chờ đợi ngày lớn lên mang lại hoa trái thơm ngon cho khắp nơi.
Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Một mình tôi không thể cắt hết lúa trên cánh đồng, nhưng chắc chắn hẳn cánh đồng sẽ còn sót lại nhiều gié lúa vàng vì thiếu phần đóng góp của tôi. Biết chân thành cầu nguyện và quảng đại hy sinh cho ơn gọi là tôi đã bắt đầu gieo rắc hoa trái yêu thương cho thế giới và mang lại niềm vui ơn cứu độ cho muôn người.
31.Chúa Nhật 11 Thường Niên
(Suy niệm của Lm. Giuse Nguyễn Hữu Duyên)
Trong một thế giới dẫu bị cuốn hút bởi ma lực cạnh tranh không thương tiếc, con người hôm nay lại rất nhạy cảm với những cảnh bị đầy đoạ, đói nghèo, áp bức và bỏ rơi. Người ta dễ bị lôi cuốn bởi những tấm gương hy sinh và quảng đại bao bọc những con người phận nhỏ. Hôm nay, 16.6.2002, tại Roma sẽ diễn ra việc Tôn Phong Hiển Thánh cho Cha Pio, khuôn mặt chứng nhân tiêu biểu của thời đại, khuôn mặt thật gần gũi với thế giới tăm tối của nhân loại. Sự gần gũi đấy ắp sự yêu thương và lòng nhân hậu cảm thông. Và điều ấy được Lời Chúa hôm nay mở ra như là lối vào Nước Trời dành cho Dân Người.
Thực vậy, ngay từ ngàn xưa, Dân Chúa đã được thừa hưởng Lòng Thương Xót Cứu Ðộ của Giavê, khi còn là những kẻ nô lệ trên đất Ai Cập. Thiên Chúa đã mang họ "như trên cánh chim bằng". Hơn thế, Người còn muốn "giao ước" với họ, cho họ "là một vương quốc tư tế, một dân thánh". GIAO ƯỚC và LỄ TẾ cũng như chính sự THÁNH THIỆN của Thiên Chúa, VƯƠNG QUỐC TƯ TẾ, DÂN THÁNH đó là những vấn đề trọng tâm của toàn bộ mạc khải, tất cả đều có liên hệ đến thế giới tăm tối của nhân loại, vì tất cả là LÒNG THƯƠNG XÓT của Chúa để cho Dân Chúa được "VÀO CÕI SÁNG", "ÐƯỢC SỐNG VÀ SỐNG DỒI DÀO". Nhiều lần trong Kinh Thánh đã khẳng định giao ước, lề luật, lễ tế tất cả chỉ nhắm tới việc công bố con đường "HÒA GIẢI", sự tha thứ, để cho tội nhân được sống. Và do đó, chẳng bao giờ con người có thể khẳng định mình trung thành với giao ước, với lề luật, chẳng bao giờ con người có thể dâng một lễ tế chân thực, nếu đồng thời họ lại không khoan dung yêu thương và tha thứ cho các tội nhân. Và vì thế, Dân mới được Chúa Giêsu thiết lập cũng đã được sai "đến với các con chiên lạc nhà Israel".
Thánh Phaolô trong khi chiêm ngưỡng mầu nhiệm sự sống nơi Ðức Kitô, coi đó là "bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta", đã tóm tắt mầu nhiệm ấy trong một kiểu nói đặc biệt "Ðức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi." Trong ngữ cảnh của Tin Mừng, thế giới tối tăm, thế giới tội lỗi, thế giới "chiên lạc", cũng là thế giới của "thần ô uế, của bệnh hoạn tật nguyền". Và Chúa Giêsu đã thông ban cho môn đệ quyền năng "chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết chỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ".
Ngày nay, với khoa học tiến bộ, không mấy ai còn tin rằng những cảnh đen tối cơ cực của nhân loại là sự thao túng của các thế lực tối tăm, người ta đã "GIẢI THIÊNG" thế giới, và mọi người chỉ tin rằng phải cấp bách nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật, phải điện khí hóa nông thôn, vùng sâu vùng xa... mới có thể tạo nên một "xã hội tự do,dân chủ, công bằng và văn minh". Không còn ai tin rằng giữa cái bệnh tật, cái nghèo, kể cả cái chết lại có liên hệ gì với thần lực tối tăm, với ma quỷ...với tội lỗi nữa. Chính vì cách nhìn duy lý và duy vật như vậy, con người bằng những giải pháp của mình đã chỉ làm cho thế giới, không riêng thế giới nhân sinh, mà ngay cả thế giới vũ trụ thiên nhiên càng ngày càng rơi vào những khủng hoảng trầm trọng hơn. Ngày nay người ta đang nói tới những "cách mạng xanh", những "ô nhiễm môi trường", những "độc hại của thuốc lá", "những khủng bố sinh học"... Nhưng tất cả hoàn toàn tuỳ thuộc vào thiện chí của mỗi con người, mỗi quốc gia... Trong khi đó một khi "THIỆN CHÍ" lại tuỳ thuộc QUYỀN LỢI cá nhân, cho dù là CÁ NHÂN LỚN như một quốc gia, thì vấn đề chẳng bao giờ có một giải đáp đúng mức. Khi QUYỀN LỢI cũng đồng nghĩa với QUYỀN PHÁ THAI, QUYỀN NHÂN BẢN VÔ TÍNH, QUYỀN CHẾT ÊM DỊU, QUYỀN LY DỊ, QUYỀN CHỐNG KHỦNG BỐ...thì thế giới này đúng chỉ là "BẦY CHIÊN KHÔNG NGƯỜI CHĂN DẮT", nó bị phó mặc cho những tham vọng vô đáy của những cá nhân đầy quyền lực, và những tập đoàn ôm mộng bá chủ. Thế giới này vì vậy cần hơn bao giờ hết MỤC TỬ NHÂN LÀNH VÀ HAY THƯƠNG XÓT.
Người Mục Tử hôm nay phải là hiện thân của NƯỚC TRỜI ÐANG ÐẾN theo gương MỤC TỬ TỐI CAO, "hoà giải chúng ta với Thiên Chúa". Người mục tử thiết lập trong cuộc sống của mình và với mọi người một nỗ lực "CHẠNH LÒNG THƯƠNG", có nghĩa là một sự nhạy cảm với cảnh "lầm than vất vưởng" của mọi người do tình trạng "không người chăn dắt" để luôn ý thức và sống trung thực với sứ vụ được sai đến để loan báo "sự hòa giải trong Ðức Giêsu". Người mục tử không thể quên rằng, lời loan báo luôn chỉ có giá trị khi nó xuất phát từ một sự hiến dâng "Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy." Trong bối cảnh việc tôn phong hiển thánh Cha Piô, chúng ta có thể khẳng định, cho dù cũng có nhiều kẻ chăn thuê, nhưng Thiên Chúa chẳng bao giờ để cho đàn chiên mình thiếu những Mục Tử xứng đáng do lời cầu nguyện không ngừng của Hội Thánh theo lời dạy của Ðức Giêsu "Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về".
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 3 PHỤC SINH (03/05/2025) .: Làm theo Lời Chúa (03/05/2025) .: Có Chúa nâng đỡ (03/05/2025) .: Thiên Chúa không bỏ con người (03/05/2025) .: Bữa ăn trên bờ biển (03/05/2025) .: Con có yêu mến Thầy không? (03/05/2025) .: Yêu mến Chúa (03/05/2025) .: Cơ hội chuộc lỗi cho Phêrô (03/05/2025) .: Vận mệnh tương lai của Giáo Hội (03/05/2025) .: in và Yêu là điều kiện nhận ra Chúa (03/05/2025) .: Mầu nhiệm Giáo Hội. (03/05/2025) .: Thủ lãnh Giáo Hội (03/05/2025) .: Sứ mạng phục vụ (03/05/2025) .: Cùng Ngư Phủ Phêrô ra khơi (03/05/2025) .: Mẻ lưới. (03/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam