Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 60

Tổng truy cập: 1361724

XIN THƯƠNG XÓT CHÚNG CON VÀ TOÀN THẾ GIỚI

XIN THƯƠNG XÓT CHÚNG CON VÀ TOÀN THẾ GIỚI

Tgm. Giuse Vũ Văn Thiên

Xin thương xót chúng con và toàn thế giới! Lời kinh được lặp đi lặp lại, như tiếng kêu cứu khẩn thiết lúc đang gặp gian nan. Chưa bao giờ, lời kinh cầu nguyện Lòng Thương xót lại có ý nghĩa như những ngày này, khi mà thế giới đang đau khổ chứng kiến dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán (COVID-19) đang tàn phá nhân loại từng ngày. Các tôn giáo đều cầu nguyện cho dịch bệnh sớm bị đẩy lui. Mọi người đều mong cho cuộc sống sớm trở lại bình thường. Những lúc dịch bệnh phải cách ly, mới thấy những điều bình dị của đời sống thường ngày thật đáng trân quý. Người ta ước mong có ngày lại được đi dạo ngoài phố, được mời bạn bè mừng sinh nhật hay tân gia, được đi thăm nhau giao lưu giữa tỉnh nọ với tỉnh kia, được vào Nam ra Bắc dễ dàng bằng các phương tiện giao thông khác nhau. Những điều này quá đỗi bình thường khi chưa có dịch, nhưng nay lại là điều bị cấm để tránh dịch bệnh lây lan.

Chúa nhật thứ hai Phục sinh là Đại lễ kính Lòng Thương xót. Đây là sáng kiến và sự cổ võ của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Thế giới đang cần đến lòng thương xót của Chúa để được chữa lành. Không chỉ chữa lành khỏi dịch bệnh COVID-10, nhân loại còn cần được chữa lành những căn bệnh trầm kha khác: dửng dưng vô cảm với Thượng đế và với tha nhân; sa đọa luân thường đạo lý; hôn nhân đồng tính; phá thai; thờ ngẫu thần; kiêu ngạo cho rằng nền kỹ thuật hiện đại có thể thay Thiên Chúa. Vâng, một nhân loại đang bị tổn thương nghiêm trọng cần được chữa lành.

Chúng ta vừa tưởng niệm cuộc khổ nạn đau thương của Chúa Giêsu. Cái chết và sự phục sinh của Người là nguồn mạch ơn cứu độ cho trần gian. Chúa Giêsu cũng là vị Lương Y thần thiêng. Trong lúc rảo khắp xứ Galilêa để rao giảng Tin Mừng, Người đã chữa lành biết bao người đau ốm đủ mọi chứng bệnh khác nhau, thậm chí một vào trường hợp đã chết, Chúa đã cho sống lại. Chính Người đã sống lại vinh quang, ra khỏi nấm mồ tối để chiếu ánh sáng hy vọng cho con người.

Dưới cái nhìn trần gian, người ta nghĩ rằng Chúa đã chết là hết mọi chuyện. Nói đến một người đã chết mà sống lại, người ta coi như chuyện tầm phào. Điều này chẳng có gì mới, vì ngay như ông Tôma, một trong Mười hai tông đồ, cũng chẳng tin Thày mình đã sống lại. Vì vậy, ông thách thức và tìm những bằng cớ cụ thể nhãn tiền thì ông mới tin. Nếu trước đây Tôma đã ra điều kiện để tin, thì nay Chúa chấp nhận những điều kiện thách thức ấy. Khi Đấng Phục sinh hiện đến, ông Tôma chẳng còn lòng dạ nào mà xỏ ngón tay vào lỗ đinh, đặt bàn tay vào cạnh sườn Chúa. Đúng hơn, ông chẳng cần làm những điều đó, vì Chúa đang ở trước mặt ông bằng xương bằng thịt và đang nói với ông: “Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin”.

Ngày hôm nay, Giáo Hội đứng trước một thách đố lớn khi rao giảng Đấng Phục sinh. Bởi lẽ trong con mắt của đại đa số những người đương thời hôm nay, trong đó có cả những tín hữu, đó là một điều khó chấp nhận. Câu chuyện Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết có nguy cơ bị coi như một câu chuyện cổ tích xa vời. Qua lời nói với Tôma, Chúa Giêsu phục sinh muốn gửi đến cho chúng ta một thông điệp: “Phúc thay những người không thấy mà tin”. Thông điệp ấy vẫn có giá trị đến ngày hôm nay. Là những tín hữu, chưa ai trong chúng ta được thấy Chúa trực tiếp. Chúng ta chỉ cảm nhận Chúa bằng Đức tin. Con tim và lý trí mách bảo chúng ta Chúa đang hiện diện và những ai tin vào Người thì sẽ không phải thất vọng. “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”. Đó là lời tuyên xưng Đức tin của một người đã hoàn toàn bị chinh phục. Đó cũng là tâm tình sám hối của một người đã chậm tin những chứng từ của anh em mình. Như thế, tin vào Chúa Phục sinh đòi hỏi phải có một cái nhìn vượt qua những điều khả giác để vươn tới một thực tại siêu nhiên, đồng thời xác tín vào quyền năng của Thiên Chúa. Đối với Ngài, “không có gì mà Ngài không thể làm được”. Thánh Phêrô đã khuyên chúng ta: “Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang, bởi đã nhận được thành quả của Đức tin là ơn cứu độ con người” (Bài đọc II). Đức tin đem lại cho chúng ta niềm vui và sự bình an. Đây không phải bình an của thế gian, nhưng là bình an do chính Chúa Phục sinh ban tặng.

Người thời nay đang đi tìm những chứng từ để tin Chúa Giêsu đã phục sinh. Chứng từ ấy, có thể tìm thấy nơi những cộng đoàn đức tin. Cộng đoàn tiên khởi ở Giêrusalem đã làm nên những chứng từ rất sống động về sự hiện diện của Đấng Phục sinh: đó là sự hiệp nhất, chuyên cần lắng nghe Lời Chúa, sốt sắng cầu nguyện và quảng đại thực hiện đức bác ái đối với anh em đồng đạo cũng như những người chưa cùng niềm tin (Bài đọc I).

Với một lối giải thích khác về chữ nghĩa so với tác giả Sách Tông đồ Công vụ, nhưng mang cùng một nội dung, trong Tông thư “Dung mạo Lòng Thương xót – Misericordiae vultus”, công bố ngày 11-4-2015Đức Thánh Cha Phanxicô viết : “Tất cả mọi hoạt động mục vụ của Giáo Hội cần phải được thấm đẫm sự dịu dàng và không một chứng từ nào của Giáo Hội trước thế giới lại vắng bóng lòng thương xót” (số 10).  Ngài cũng nói đến sứ mạng của Giáo Hội là loan báo lòng thương xót của Thiên Chúa và ngài nhắn nhủ Giáo Hội hãy đảm nhận trách vụ “vui mừng loan báo sự tha thứ”, “là sức mạnh làm tái sinh vào cuộc sống mới và mang lại can đảm để hướng nhìn về tương lai trong niềm hy vọng” (số 12). Quả thật, khi Giáo Hội thực hiện được lời mời gọi của Đức Thánh Cha Phanxicô trên đây, thì Giáo Hội trở nên hình ảnh sống động của Đấng Phục sinh, giống như cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi. Thực hành lòng thương xót, chính là một chứng từ khả tín của cộng đoàn Kitô hữu. Nhờ đó mà những người đồng bào của chúng ta nhận ra lòng nhân hậu của Thiên Chúa.

“Phúc cho ai không thấy mà tin!”. Vâng, giữa thảm họa đại dịch COVID-19 này, càng cần hơn nữa Đức tin để chúng ta đáng được Chúa xót thương, can thiệp cứu vớt. Trong ngày Đại lễ Kính Lòng Thương xót của Chúa, chúng ta hãy cùng đồng thanh kêu xin: Vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa Giêsu Kitô, xin thương xót chúng con và toàn thế giới!

Về mục lục

TỪ NGỤC TỐI BƯỚC RA

Lm Giuse hoàng Kim Toan

Thời gian cách ly chỉ là một khía cạnh nhỏ của tù ngục đã cảm thấy nặng nề, khó chịu. Ai cũng mong muốn thoát ra nhanh. Trong ngục tối, một tình cảnh hoàn toàn nằm trong sự chết nhiều mặt, lòng khát khao bước ra vùng ánh sáng, chân lý càng rạo rực, cháy bỏng. Suy niệm dựa trên chia sẻ của Đức Hồng Y Joseph Ratzinger trong cuốn sách “Đấng chịu đâm thâu”.

Kinh nghiệm về ngục tối cho chúng ta thấy đó là tình trạng mất tự do, không còn được gặp gỡ người khác, làm những việc bình thường mình mong muốn. Hai tình trạng đó cũng chưa nói hết được tình trạng bị nhốt trong ngục tối. Một ngục tù thật sự không có ánh sáng, mất hẳn một chiều kích thân phận người sinh ra trong trời đất, chỉ còn đất trong vùng tối tăm mà thiếu ánh sáng của trời.

Trong ngục tối của sự chết, cũng là một ngục tối của tâm hồn tội lỗi. Không còn nhìn thấy người chung quanh, chỉ thấy chính mình trong sự tối tăm của lòng ích kỷ. Bóng tối không chỉ nơi mình mà còn ảnh hưởng tới người khác, bởi sự thối rữa của sự chết.

Ngục tối của u minh. Sự chết vì thiếu hiểu biết là sự chết không đáng có. Một sự tối của tâm hồn chai cứng, không đón nhận điều mới trong cuộc sống hay một nhận thức mới về những điều con người ngày càng khám phá ra. Sự tối tăm của những ý thức định kiến về người khác, không thay đổi, không nhận ra điều mới, sự khác đi của người anh chị em, trong sự sống mới, như trường hợp bà Maria gặp Chúa phục sinh và không nhận ra Người đang hỏi bà: “bà tìm ai?” (Ga 20, 15).

Ngục tối của con người chỉ đi tìm những lạc thú trần gian, những điều chóng qua mà đánh mất thực tại siêu nhiên, chân lý, sự toàn thiện. Con người dễ bị những thực tại trước mắt che khuất tầm nhìn phương xa. Giữa chốn u mê, bờ ảo, con người ở trong bóng tối luôn chọn lựa sai lầm, hết sai lầm này đến sai lầm khác, như những lần vấp ngã mà cuối cùng kiệt sức không đứng dậy được nữa. Chặng đường thập giá của Chúa Giêsu ngã xuống đất ba lần, đó là ba lần Chúa ngã thay cho con người vấp phạm, yếu nhược để cùng Chúa đứng lên, bước tiếp trên con đường thập giá đến cùng để phục sinh. Sức mạnh của tình yêu là vực dậy, đứng lên, Chúa là Tình Yêu tiếp sức cho con người.

Chúa Giêsu an nghỉ trong mồ. Đó là thời gian đặc biệt ý thức thời gian nếu Chúa vắng mặt, sự dữ, bóng tối lộng hành. Các tông đồ về căn phòng đóng kín, sợ hãi. Sự vắng thiếu Thiên Chúa trong thời đại của chúng ta cũng gây nên những điều khiếp sợ. Không có Thiên Chúa, con người chỉ có sự chết gieo vào trong mọi mặt đời sống, chiến tranh sinh học, virus, không cần nhiều bom đạn, sự chết cũng tràn lan, nền kinh tế đi vào suy thoái. Văn minh mặt nạ, khoảng cách giao tiếp,  và máy thở phát triển. Trong thời gian đặc biệt này, nhiều người, nhiều quốc gia ý thức về đời sống cầu nguyện, xin Chúa nghiêng trời ngự xuống cứu giúp, thương xót nhân loại cần có Chúa hiện diện, phá tan âm mưu đen tối của con người ác hại.

Con người giết chết Thiên Chúa để làm chủ theo ý riêng mình, nhưng thực tại là ngõ cụt, sự chết của chính mình. Giáo Hội cổ xưa đã dùng cụm từ này như thánh thi dành cho những người tân tòng khi chịu phép rửa: “Ta không dựng nên người cho ngục tối. Hãy chỗi dậy, và Đức Kitô sẽ ban cho người ánh sáng”. Đấng Phục Sinh bước ra từ ngục tối, đã mang lấy bóng tối của Adam xưa, cùng một dòng dõi con người để sống lại trong Adam mới. Đấng đã mang lấy tất cả để trở nên tất cả cho mọi người, như lời tiên tri Isaia đã loan báo: “Ta sẽ đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân để ngươi mang ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất” (Is, 49,6).

Chúa bước ra khỏi mồ là một hành trình mới, Người về cùng với Chúa Cha. Con người cũng được ở trong Chúa Giêsu Kitô phục sinh, sẽ bước ra từ ngục tối trần gian của mình để bước tới phía trước, phía bình minh chiếu rạng, về cùng với Thiên Chúa. Từ nay, con người của phục sinh là con người đi tìm “sự công chính và Nước Thiên Chúa”. Tìm gặp Chúa cũng là tìm gặp lại anh chị em của mình là những con người cùng chung sống trong hạnh phúc và yêu thương.

Xin Chúa phán bảo con điều quyết liệt của Người: “Hãy đi ra! Ta không làm cho ngươi thành một ngục tù!”. Xin Chúa Phục Sinh ban cho chúng con một sức sống mới để bước tới, về phía Thiên Chúa.

home Mục lục Lưu trữ