Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 84

Tổng truy cập: 1356921

Yêu Thầy Thì Giữ Lời Thầy

Cập nhật : 27-05-2011
 
Yêu Thầy Thì Giữ Lời Thầy

Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy".

Ngày xưa khi tôi còn trẻ vẫn thường được nghe câu: "Có con mới hiểu được tình yêu của Cha Mẹ". Bây giờ tôi được diễm phúc được làm thiên chức của một người Mẹ có ba đứa con hai gái và một trai, nên hiểu thế nào là tình yêu của Mẫu tử hay Phụ tử. Tình yêu đó được thể hiện như thế nào? Có phải là người Mẹ người Cha đã chuẩn bị cho đứa con sắp chào đời của mình từ khi biết đứa con được hình thành trong bụng của người Mẹ? Nào là sửa soạn chuẩn bị tinh thần, sửa soạn sắm quần sắm áo sắm nôi, và sắm đủ mọi thứ để đón đợi đứa con chào đời? Ôi! yêu quá đứa con của cha mẹ trông đợi suốt 9 tháng 10 ngày dù chưa được thấy mặt nhưng đã tưởng tượng nào là con mình sẽ giống ai, cha hay mẹ?

Rồi khi đứa con chào đời thì cả cha lẫn mẹ đều phải thay phiên nhau người thì lo ban ngày người thì lo ban đêm. Vất vả lo cho con bú, thay tã, ru ngủ, suốt cả ngày lẫn đêm hầu mong cho con luôn được êm ấm trong vòng tay của cha mẹ chuyền nhau. Không gì hạnh phúc cho bằng là hằng ngày cha mẹ nhìn thấy con mỗi ngày mỗi lớn, bụ bẫm sổ sữa, và khôn ra. Niềm vui nhìn con mỗi ngày mỗi lớn khôn không hạnh phúc nào có thể tả xiết, không kể những khi trái nắng trở trời con bị ốm đau khóc lóc cả ngày thì ruột gan của cha mẹ cũng quặn thắt theo và lo âu biết chừng nào!

Rồi khi con khôn lớn hơn thì bổn phận của cha mẹ là phải xem xét tánh nết của từng đứa con một để dậy dỗ mỗi đứa một phương cách riêng biệt vì cha sanh con nhưng Trời sanh tánh mà lị! Đứa con nào ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ thì thường được cha mẹ thương và tin tưởng hơn để giao trách nhiệm. Còn đứa con nào ngỗ nghịch, lì lợm, và ngang tàng thì cha mẹ phải uốn nắn cứng rắn nhiều hơn và đôi khi phải bó tay vì nó không thích và muốn được ở gần cha mẹ.

Đứa con nào giữ lời của cha mẹ dậy thì thường là đứa con ngoan ngoãn và có hiếu, không vấp ngã nhiều trên đường đời. Còn đứa con nào không biết nghe lời cha mẹ dậy dỗ thường gặp những khốn đốn và nhiều đau khổ như câu: "Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư". Tình yêu của cha mẹ đối với con cái thì luôn luôn bao la như biển thái bình. Trong suốt cuộc đời làm cha làm mẹ, lo cho từng đứa con của mình từ lúc sinh ra cho đến lúc chúng lập gia đình. Tưởng đã xong và hết trách nhiệm rồi sao!? Thưa rằng chưa. ... Xong và hết trách nhiệm thật sự là khi cha mẹ xuống sâu hẳn dưới huyệt mộ thì mới gọi là hết lo lắng cho các con của mình.

Tình yêu của cha mẹ dành cho con cái thật vô biên và hải hà độ lượng. Luôn luôn tìm cách để tha thứ cho con cái của mình dù biết chúng hư hỏng và ngoan cố. Vẫn hy vọng rằng ngày nào đó con sẽ hiểu được lòng của cha mẹ. Không có cha mẹ nào mà ghét được con cái của mình cả!? Bởi đó là mối quan hệ thật thiêng liêng mà Chúa ban cho. Bởi con cái là món quà thật quý giá mà được Chúa trao ban. Chúng sẽ ở với cha mẹ một thời gian ngắn rồi thì chúng cũng sẽ ra đi để xây tổ ấm riêng của chúng. Con cái khi chúng còn nhỏ còn trong vòng tay của cha mẹ thì cha mẹ còn lo lắng, chăm sóc, dậy dỗ, nửa đêm dậy đắp mền cho chúng ấm, và lo toan trăm bề mong cho các con luôn được no ấm và tràn đầy tình yêu thương của cha mẹ, nhưng khi các con lớn khôn và ở ngoài vòng kiểm soát của cha mẹ thì cha mẹ chỉ biết chắp đôi bàn tay mà cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho chúng được an toàn và ấm thân. Cha mẹ trần thế cũng có trách nhiệm dậy dỗ các con để bảo toàn thân xác và linh hồn đời đời của chúng. Đó là trọng trách mà Chúa trao ban cho những bậc làm cha làm mẹ.

Còn tình yêu Thiên Chúa đối với con cái nhân loại thì sao!? Có phải là tuyệt đối không? Thưa rằng tuyệt đối! Nếu chúng ta đã một thời làm con và một thời làm cha hay làm mẹ thì tất nhiên chúng ta đã hiểu hay sẽ hiểu thế nào là tình yêu của Cha Mẹ dành cho con cái của mình. Chúng ta mặc nhiên cũng hiểu thật rõ tình yêu thiêng liêng của Thiên Chúa dành cho các con cái nhân loại của Ngài như thế nào! Như thế nào ư!? Chúa yêu con người đến đỗi phải chọn cái chết trên Thập Giá vì tội lỗi của nhân loại. Trước là để làm gương sau là để các con Ngài được sống. Sống dồi dào và được sống với Ngài muôn đời. Chúa thương con người đến độ khi Ngài về Trời đã xin với Chúa Cha ban cho nhân loại Đấng Phù Trợ để ở cùng với chúng ta luôn mãi. Thật giản dị và thật dễ hiểu nếu chúng ta là những người con ngoan muốn được ở cùng Thầy của mình mãi mãi khi chúng ta nghe những Lời Khuôn vàng thước ngọc của Thầy dậy dỗ.

Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con yêu mến Thầy, thì hãy giữ giới răn Thầy. Và Thầy sẽ xin Cha, và Người sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác, để Ngài ở với các con luôn mãi. Ngài là Thần Chân Lý mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết được Ngài; còn các con, các con biết Ngài, vì Ngài sẽ ở nơi các con và ở trong các con. Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con. Một ít nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần các con, các con thấy Thầy vì Thầy sống và các con cũng sẽ sống. Trong ngày đó, các con sẽ hiểu biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, và các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Ai nhận các luật Thầy truyền và giữ các luật đó, thì người ấy là kẻ mến Thầy. Và ai mến Thầy sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy sẽ yêu nó, và sẽ tỏ mình ra cho nó".

Lậy Thầy! Tình yêu thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái có sự ràng buộc liên hệ mật thiết với nhau mà chỉ có cha mẹ là hiểu thấu suốt tấm lòng và mối bận tâm của con mình. Ngược lại phận làm con đối với cha mẹ cũng thế. Tin tưởng nơi cha mẹ là điều tuyệt đối. Dẫu chúng con bây giờ có làm bậc cha mẹ nhưng nếu gặp chuyện khó khăn chúng con cũng vẫn chạy đến cha mẹ để hỏi ý kiến.

Lậy Thầy! Đấy là tình yêu giữa cha mẹ và con cái trần thế mà còn tha thiết đến làm vậy thì so sánh sao cho vừa với tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại chúng con hơn cả vạn triệu lần cá dưới lòng biển và sao chi chít trên tít trời cao, phải không Chúa? Tình yêu của Chúa nhân loại chúng con không tài nào và không bút mực nào có thể tả xiết.

Vâng thưa lậy Thầy! chúng con là phận con hư cũng như con thảo xin luôn được Tin Tưởng Tuyệt Đối vào Tình Yêu của Thầy là luôn cố gắng giữ giới răn của Thầy vì chúng con Yêu Mến Thầy. Bởi chúng con giữ giới răn của Thầy nên chúng con mới xứng đáng mà được rước và nhận lãnh Mình và Máu Thánh Thầy vào lòng và tâm hồn của chúng con để được Thầy sống trong chúng con và ngược lại chúng con cũng được sống trong Thầy nhờ vào Đấng Phù Trợ mà Thầy ban cho chúng con.

Lậy Thầy ban cho chúng con Đấng Phù Trợ để luôn nhắc nhở và dậy chúng con là cuộc đời dẫu có cay nghiệt và đắng đót thế nào Thầy cũng luôn luôn hiện diện bên chúng con, đồng hành, và ở với chúng con. Chỉ vì chúng con quá mất mát, khổ sở, và tuyệt vọng nên cảm thấy tâm hồn trống vắng đơn côi không một ai an ủi vỗ về. Chúng con mất đi niềm tin nơi Thầy vì quên rằng Thầy luôn là Tình Yêu. Xin Thầy luôn là Ánh Sáng là Hải Đăng để chiếu rọi Con Đường cho chúng con tìm về Nhà Cha của chúng con ở Trên Trời Nơi mà Hạnh Phúc sẽ Miên Viễn Trường Tồn Thiên Thu Vạn Đại cho tất cả chúng con không trừ một ai. Amen.
Y Tá Của Chúa, Tuyết Mai

Hãy vì Chúa mà yêu mến tha nhân
(suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật 6 phục sinh: Gioan 14,15-21)

Người mẹ đang thoi thóp nhìn năm đứa con khóc thút thít quanh giường, mắt bà nhoà lệ. Cha của chúng đã lìa thế từ lâu, để lại cho bà gánh nặng một mình tần tảo nuôi năm đứa con thơ. Giờ đây lại đến lượt bà nối gót chồng ra đi, vĩnh viễn xa lìa đàn con nheo nhóc. Bà không an tâm chút nào khi thấy lâu nay các con hay kình cãi, tranh chấp nhau từ chuyện nhỏ cho đến chuyện lớn, từ việc chia cá, chia cơm trong mỗi bữa ăn cho đến việc tranh nhau tấm áo manh quần. Đứa nào cũng ích kỷ chỉ nghĩ đến mình mà quên tình anh em ruột thịt. Đứa nào cũng mong chiếm cho được phần hơn mà không màng gì đến quyền lợi các em. Mai đây bà ra đi, ai sẽ là nhịp cầu nối kết chúng lại với nhau trong tình huynh đệ? Ai sẽ là trọng tài phân xử những tranh chấp bất hoà thường xuyên nổ ra giữa chúng?

Tuy nhiên, điều an ủi lớn lao cho bà là mặc dù chúng không thương nhau, nhưng đứa nào cũng thương mẹ; tuy chúng không hề biết hy sinh cho nhau, nhưng nếu vì mẹ thì chúng sẵn sàng hy sinh và làm cho mẹ bất cứ chuyện gì.

Thế nên, cậy dựa vào tình thương chúng dành cho mình, bà lấy chút hơi tàn thều thào mấy lời trăn trối: “Các con yêu của mẹ, mẹ rất buồn, rất khổ tâm khi thấy các con bất hoà bất thuận với nhau. Chốc lát nữa, mẹ sẽ vĩnh viễn xa lìa các con. Nếu mỗi người trong các con còn thương mẹ thì hãy vì mẹ mà thương yêu các anh em mình!”

Nói xong, bà ra hiệu cho từng đứa cúi xuống cho bà hôn lên trán rồi lịm vào giấc ngủ ngàn thu.
***
Chính Chúa Giê-su cũng có cùng tâm trạng đó. Ngài đến thế gian để nhen lửa yêu thương trên mặt đất và Ngài mong mỏi ngày đêm cho lửa ấy cháy lên. Ngài đã truyền cho các môn đệ điều răn mới là hãy yêu thương nhau như Ngài đã hết lòng yêu mến họ. Nhưng ngọn lửa yêu thương Ngài đã nhọc công nhen lên lại hắt hiu như đèn trước gió, dễ dàng bị lòng tham lam ích kỷ hận thù dập tắt đi.

Thế nên, khi sắp lìa bỏ thế gian và các môn đệ là đoàn con thân tín để về cùng Chúa Cha, Ngài nhắn nhủ họ những lời tâm huyết: "Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở lại với anh em một ít lâu nữa thôi.... Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm nầy: là anh em có lòng yêu thương nhau” (Gioan 13, 33-35)

Biết rằng xây dựng, vun đắp tình thương giữa người với người là điều rất khó; anh em ruột thịt trong nhà chưa dễ thương nhau, huống là yêu thương người ngoài hay thù địch. May ra vì lòng yêu mến Thiên Chúa là Đấng đã tạo dựng, yêu thương và hiến mình chết thay cho họ, họ mới có thể đền đáp tình thương cao vời của Chúa bằng cách vâng lời Chúa và vì Chúa mà yêu mến tha nhân. Cần phải nại đến lòng yêu mến Thiên Chúa của con người để khuyến dụ con người vì Chúa mà yêu thương nhau.

Trong tâm tình đó, Ngài tiếp: Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ điều răn Thầy truyền... là hãy thương yêu nhau như Thầy đã yêu thương anh em.

Kế đó, sợ các môn đệ chưa chú tâm đến những lời tâm huyết của mình, Chúa Giê-su lặp lại nội dung trên theo hình thức đảo ngữ: "Ai giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy."

Qua những lời trên, Chúa Giê-su muốn nhấn mạnh với chúng ta rằng nếu chúng ta thực tình yêu mến Chúa thì hãy giữ điều Chúa truyền dạy là yêu mến tha nhân; chỉ những ai giữ luật yêu thương tha nhân mới thực sự là kẻ yêu mến Ngài. Cho dù chúng ta không thể yêu mến người khác vì họ khó thương, thì chúng ta cũng hãy vì lòng yêu thương Chúa mà đón nhận tha nhân như lệnh Chúa truyền.

Đó cũng là tâm tình mà chúng ta thường bày tỏ với Thiên Chúa qua kinh kính mến, xin hãy cùng khấn nguyện với nhau:

“Lạy Chúa, con kính mến Chúa hết lòng hết sức trên hết mọi sự, vì Chúa là Đấng trọn tốt trọn lành vô cùng; lại vì Chúa thì con thương yêu người ta như mình con vậy. Amen.

 
Nguồn : gxnl 

home Mục lục Lưu trữ