Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 80
Tổng truy cập: 1364637
BẤP BÊNH
Bấp bênh – Như Hạ
Mọi người đang chóng mặt với giá cổ phần trồi sụt thất thường. Sức mạnh nền kinh tế thể hiện rõ nét qua sinh hoạt thị trường. Mức phát triển trì trệ hôm nay đã làm cho bao người thất nghiệp. Người ta đổ xô đi tìm những phương tiện sinh sống. Bao nhiêu tay tư bản đang thi đua khám phá những cách làm giàu nhanh nhất. Nhưng cuộc chạy đua đó đang hướng về đâu?
NHỮNG CÁCH LÀM GIÀU
Cuộc chạy đua đó đang mang lại cho cuộc sống mọi thứ tiện nghi và bảo đảm. Con người ngày càng hạnh phúc và tin tưởng vào năng lực của mình. Chính của cải đã khiến họ có thể an tâm tọa hưởng tất cả những nguồn lợi thiên nhiên. Giữa cuộc sống dư thừa đó, con người dễ quên tất cả. Chỉ còn một mình với những phương tiện dồi dào đáp ứng những đòi hỏi ích kỷ của mình. Đó chính là tâm trạng của nhà phú hộ trong Tin Mừng hôm nay.
Nhà phú hộ tràn ngập niềm vui vì "ruộng nương sinh nhiều hoa lợi." (Lc 12:16) Nhìn về tương lai, ông thấy rất yên tâm, vì "bây giờ ê hề của cải." (Lc 12:19) Nhưng ông vẫn phải tính toán để bảo đảm cho những của cải khỏi hư hao vì giông bão, mối mọt, hay trộm cướp. Ông tự nhủ: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó." (Lc 12:18) Lúc nào ông cũng chỉ có một quan tâm duy nhất về cái tôi của mình. Trên đỉnh cao danh vọng, ông thấy hoàn toàn tự mãn về sự nghiệp lớn lao của mình. Ông không cần chia sẻ với ai. Người nghèo hay cộng đồng nằm ngoài đối tượng phục vụ của ông. Thiên Chúa cũng bị gạt ra ngoài mọi ưu tư và cuộc sống của ông.
Trong khi ông quả quyết "mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!" (Lc 12:19), "Thiên Chúa bảo ông ta:?Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai??" Nhà phú hộ không suy nghĩ sâu xa. Ông tưởng cái tôi là nền tảng vững chắc nhất cho hạnh phúc. Tất cả hạnh phúc hôm nay đều xoay quanh và dựa trên cái tôi của ông. Nhưng chính cái tôi đó lại không có mấu cứ, làm sao có thể làm nền tảng cho hạnh phúc? Hạnh phúc chỉ lànhững dong dêu trôi nổi trên dòng sông dật dờ. Đúng là dã tràng xe cát biển đông. Khác với ông Gióp, ông không bị mất của cải. Ông chỉ bị đòi mạng. Khi bị đe dọa trầm trọng như thế, ông giật mình. Ông không thể không suy nghĩ về ý nghĩa cuộc đời và giá trị những thực tại trần gian. Tiền bạc, của cải là gì trước cái chết? Mạng sống chỉ có một. Của cải dư tràn cũng không thể sánh với mạng sống. Bởi đấy mất mạng, của cải trở thành vô nghĩa. Chính ông Côhelét đã cảm thấu được sự vô nghĩa đó khi thuật lại: "Có người đã đem hết khôn ngoan và hiểu biết mà làm việc vất vả mới thành công, rồi lại phải trao sự nghiệp của mình cho một người đã không vất vả gì hết. Điều ấy cũng chỉ là phù vân và lại là đại họa." (Gv 2:21) Thật là cái vòng luẩn quẩn! Bao nhiêu tim óc đầu tư tìm kiếm của cải. Bao nhiêu thời giờ và công sức xây dựng cơ ngơi, sự nghiệp. Tất cả có thể biến đi trong nháy mắt hay phải trao lại cho người khác. Nhìn lại cuộc đời, ông Côhelét phải thốt lên: "Trọn cuộc đời chỉ là đau khổ, bao công khó chỉ đem lại ưu phiền! Ngay cả ban đêm, nó cũng không được yên lòng yên trí. Điều ấy cũng chỉ là phù vân!"(Gv 2:23) Nghĩ cho cùng, "tất cả chỉ là phù vân." (Gv 1:2) Nếu thế, tại sao con người phải bon chen dành giựt?
Của cải vật chất không thể mang lại ý nghĩa giá trị đích thực cho con người. Chính Đức Giêsu đã vạch trần sự thật ấy: "Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó." (Lc 12:21) Cái tôi là trở ngại lớn nhất cho mọi thực tại hướng về Thiên Chúa. Muốn "làm giàu trước mặt Thiên Chúa" phải có một cái nhìn mới lạ và phải vận dụng những phương tiện khác hẳn với lối làm giàu bình thường. Quả thế, Đức Giêsu đã mách nước: "Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu," (Lc 16:9) tức là Nước Thiên Chúa. Càng có nhiều bạn bè như thế, càng tích trữ được một kho tàng lớn lao trên trời. Bạn bè đó chính là người nghèo.
Trong khi bao người nghèo rên siết, ông phú hộ chỉ lo "ăn uống vui chơi cho đã!" Tiền bạc là một cám dỗ lớn lao. Ông đã không chống cưỡng nổi ma lực của đồng tiền. Muốn làm môn đệ Chúa Kitô, "phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu." (Lc 12:15) Chỉ có một bảo đảm duy nhất là "Đức Kitô, nguồn sống của chúng ta." (Cl 3:4) Kho tàng của chúng ta đang được ẩn giấu nơi Đức Kitô. Đúng hơn, "sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Kitô nơi Thiên Chúa." (Cl 3:3) Chúng ta phải đầu tư bao nhiêu thời giờ và tim óc để có thể tạo được một sự sống đúng nghĩa như thế?
Đầu tư đó bắt đầu bằng nỗ lực "mặc lấy con người mới, con người hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hóa, để được ơn thông hiểu." (Cl 3:10) Con người cũ đầy những giới hạn, nên chúng ta không thấy hết vấn đề. Một khi đã tìm lại được hình ảnh Thiên Chúa nơi chính mình, chúng ta có thể dễ dàng phá tung những giới hạn trần gian để thấy "hình ảnh Đấng Tạo Hóa" nơi anh em. Tất cả giới hạn về chủng tộc, văn hóa, ngôn ngữ, đẳng cấp trở thành vô nghĩa. Trong Đức Kitô "không còn phải phân biệt Hi lạp hay Do thái, cắt bì hay không cắt bì, man di, mọi rợ, nô lệ." (Cl 3:11) Thật là tuyệt vời! Đức Kitô đã trở thành mối giây liên kết tất cả loài người.
Nhìn thấy đầu giây mối nhợ đó, ta sẽ thấy bản thân mình không còn là chủ thể tối cao và đối tượng phục vụ nữa. Trái lại, những người anh em nghèo khổ mới là chính Đức Kitô cần phải được chia sẻ. Ta sẽ không "thu tích của cải cho mình" nữa, nhưng cho Đức Kitô và các chi thể của Người. Phục vụ một đối tượng lớn lao như thế tức là đang "làm giàu trước mặt Thiên Chúa" vậy. Kiên nhẫn đầu tư theo lối này, ta sẽ "sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá." (Lc 12:33) Phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt mới có thể kiếm được những túi tiền và kho tàng đó. Tóm lại, đó là một cuộc hi sinh vô bờ bến có khi mất cả mạng sống. Thế nhưng, phàm ai từ bỏ mọi sự "vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống đời đời làm gia nghiệp." (Mt 19:29) Chính vì mối lợi lớn lao đó, chúng ta nên tự kiểm hằng ngày về mức độ từ bỏ của mình. Nếu không, chúng ta sẽ hụt hẫng khi giáp mặt với những thực tại thiên giới.
THẾ GIỚI HÔM NAY
Bước hụt hẫng đó chính người phú hộ đã kinh nghiệm khi rơi xuống "âm phủ, ông ta ngước mắt lên thấy Lagiarô trong lòng tổ phụ." (Lc 16:23) Nơi trần thế, ông ngất ngưởng trên cao với những "lụa là gấm vóc, yến tiệc linh đình." (Lc 16:19) Ông chỉ lo "thu tích của cải cho mình" và hưởng thụ một mình. Người nghèo Ladarô không lọt vào mắt xanh của ông. Nhưng từ dưới âm phủ cũng ánh mắt đó ngước lên tìm một chút lòng thương xót từ nơi tổ phụ Abraham và Ladarô.
Ngày nay trên thế giới biết bao nhiêu phú hộ đang sống phè phỡn trên 80% tài nguyên thế giới giữa một đại dương nghèo đói chỉ chiếm khoảng 20% của cải thế giới mà thôi. Giữa đại dương nghèo đói đó, đa số nhân loại không đủ cơm ăn áo mặc, không đủ thuốc chữa trị những bệnh nguy hiểm như liệt kháng, ung thư, đau tim v.v Họ là những người thấp cổ bé họng, bị gạt ra ngoài lề xã hội, bị đàn áp bất công. Họ không có tiếng nói. Bởi vậy, nhân dịp nhóm G8 họp Hội Nghị Thượng Đỉnh tại Genova, Đức Gioan Phaolô II đã kêu gọi: "Các Siêu cường, các Vị quyền hành trên thế giới. hãy nghĩ đến các nước nghèo, hãy lắng nghe tiếng kêu than của các người nghèo." (VietCatholic 28/7/2001) Hãy chấm dứt tình trạng "thu tích của cải cho mình." Bao lâu còn nghèo đói, thế giới không thể hòa bình. Thế giới không thiếu lương thực, nhưng thiếu những vòng tay mở rộng. Bất công tràn lan vì người giàu ôm chặt tài sản và chỉ lo thỏa mãn những nhu cầu giả tạo, mặc cho những người nghèo phấn đấu một mình với cơn nghèo đói, rách nát. Bằng chứng, " các vị lãnh đạo các Siêu Cường nhắc lại cam đoan dùng 0.7% lợi tức cũa mức sản xuất để dành cho việc cộng tác phát triển các dân tộc. Nhưng với thời gian qua đi, không một quốc gia?ân nhân? nào đóng góp vào quĩ, trừ mấy nước miền Bắc Âu. Thậm chí, các Siêu Cường (Pháp, Anh, Ý, Canada) đã giảm bớt số viện trợ cho các quốc gia nghèo ở miền Nam Bán Cầu." (VietCatholic 28/7/2001) Đúng là đánh trống bỏ dùi! Mới đây tại Genova lại hứa viện trợ 1 tỉ 200 ngàn Mỹ kim cho Phi châu chũa trị bệnh liệt kháng và các chứng bệnh thông thường. Số tiền đó chỉ bằ?g ngân khoản Hoa Kỳ dành mỗi năm cho việc chế tạo hỏa tiễn chống hỏa tiễn mà thôi. (xc. VietCatholic 28/7/2001) Chẳng biết bao giờ mới thực hiện lời hứa đó. Các phú hộ vẫn chễm chệ trên những bàn tiệc thịnh soạn, không thèm thí những miếng bánh vụn cho người nghèo.
Nếu ngày xưa người phú hộ sớm nhận ra sự liên đới và trách nhiệm đối với Ladarô, tình trạng không đến nỗi quá cách biệt sau cái chết như vậy. Thực ra, ông đã không hề đối xử bất công với người nghèo Ladarô. Ông không sai đầy tớ đánh đập hay xua chó cắn Ladarô. Thực tế, ông chỉ hưởng những của cải của ông, chứ không xâm phạm quyền lợi ai. Nhưng ông đã giữ một khoảng cách quá xa với Ladarô. Ông chủ trương "sống chết mặc bay". Tội ông ở chỗ đó!
Ngày nay, để xóa bỏ khoảng cách giữa giàu nghèo, không thể theo chủ trương "đấu tranh giai cấp". Nhưng cần phải kêu gọi tình liên đới nhân loại. Tình liên đới là một giá trị lớn lao trong tiến trình toàn cầu hóa. Không cảm thấy liên đới, người giàu không bao giờ thấy được bổn phận đối với người nghèo. Sở dĩ?có liên đới với nhau, vì họ thuộc về một gia đình duy nhất. Theo ĐHY Sodano, "ơn gọi nguyên thủy của nhân loại là xây dựng một gia đình duy nhất." (VietCatholic 28/7/2001) Kitô giáo là một điển hình. Tất cả các Kitô hữu đích danh đều gắng sức xây dựng Giáo hội thành một gia đình, trong đó Thiên Chúa là Cha và mọi người đều là anh em với nhau. Chính vì thế, "Kitô giáo là một tôn giáo có tính toàn cầu," (ĐHY Sodano, VietCatholic 28/7/2001) bắt đầu từ tình liên đới giữa những người cùng chia sẻ một niềm tin và một tình yêu. Từ đó, người Kitô hữu sẽ nhận thấy trách nhiệm của mình đối với việc toàn cầu hóa tình liên đới. Ngày nay, nhân loại không còn lựa chọn nào khác. Liên đới hay là chết! Thời gian cấp bách lắm rồi! Trong công cuộc này, giáo dân là những đội quân tiền phong. Họ có nhiệm vụ phá tan những tảng băng giá trong lòng người và khơi dậy những ngọn lửa thương yêu, đoàn kết, liên đới.
Khi cố gắng liên đới với anh em, chúng ta đang hoàn thành ơn gọi của mình. Chính ơn gọi này giúp chúng ta nhận ra địa vị cao cả của mình trong vũ trụ và giá trị đích thực của những thực tại trần thế. Ý thức này sẽ đẩy xa mọi đam mê ích kỷ và giúp con người tìm lại được chính mình. Nhưng muốn liên đới với anh em, chúng ta phải sẵn sàng từ bỏ cái tôi. Liều thân vì anh em là liều mạng vì Thiên Chúa. Đức Giêsu nhắn nhủ: "Ai liều mất mạng sống vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy." (Lc 9:24) Nhưng ai có thể đạt tới mức hi sinh lớn lao đó, nếu không phải là những người đang sống giữa những thực tại trần gian mà lòng vẫn "tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa" (Cl 3:1) Chỉ những người siêu thoát như thế mới có thể hiệp nhất tất cả trong Đức Kitô. Nhờ sức mạnh Thánh Linh, giữa thế giới đầy xáo trộn và thù nghịch hôm nay, họ vẫn có thể làm chứng cho mọi người thấy: "chỉ có Đức Kitô là tất cả và ở trong mọi người." (Cl 3:11)
59.Con người, tiền bạc và cuộc sống
(Suy niệm của Lm. Nguyễn Văn Liêm)
Người đời thường quan niệm: “Có tiền mua tiên cũng được”. Do đó ai cũng tìm cách kiếm tiền, càng nhiều càng tốt. Làm ăn hợp pháp cũng có mà một cách bất nhân cũng không thiếu phải thú nhận rằng thời đại nào tiền bạc cũng dễ có mùi hôi hám! Tiền bạc hôi nhưng người ta vẫn ham, mà vì ham tiền nên người đời sẵn sàng làm bất cứ mọi cách để có tiền. Nhiều khi chỉ để sống mà phải làm ra tiền, nhất là nơi đất khách quê người. Cái gì cũng phải bằng tiền: Tiền nhà, tiền thuế, tiền bảo hiểm, tiền ăn, tiền học, tiền điện, tiền nước, ra ngoài đường đi tiểu cũng tiền...
Thời buổi khủng hoảng kinh tế, nạn thất nghiệp đe dọa cuộc sống. Nên nhiều đồng hương phải mở nhà hàng làm đầu tắt mặt tối từ 9 giờ sáng tới 3 giờ khuya, không còn thì giờ cho vợ chồng con cái nữa, nói chi tới thời giờ cho Thiên Chúa, thì giờ tới nhà thờ tìm một chút nghỉ ngơi bên Ngài.
Rốt cuộc giầu bạc nhưng nghèo tình... cuộc sống trở thành nô lệ cho dồng tiền, sức khỏe hao mòn, tính tình bẳn gắt, vợ chồng xào xáo nhau còn hơn xào rau xáo thịt nữa. Con cái thì phải thuê người coi sóc. Chúng gặp người tốt thì may, còn đụng phải người coi trẻ cốt để kiếm tiền sống thì lại phù hoa nối tiếp phù hoa. Chúng học điều tốt thì ít mà cái xấu thì nhiều. Thiếu tình yêu thương mẹ cha, chúng đi kiếm thứ tình ba xu và hậu quả ra sao ai cũng biết!!!
Mở quán ăn đêm khuya, chạy xe taxi suốt đêm làm việc hì hục hai Job để kiếm tiền thì dù sao cũng là mồ hôi nước mắt của mình.
Nhưng có người làm giàu trên xương máu của kẻ khác (tôi nói có người chứ không phải tất cả). Họ tham nhũng bất công. Họ thâm thủng ngân quỹ. Họ mượn danh nhân nghĩa rồi cuỗm tiền đi chỗ khác làm ăn. Nhiều người chúng ta có kinh nghiệm thương đau bị lừa đảo vì chơi hụi, chơi số đề!!! Ai cũng nhớ chuyện làm ăn phi pháp kiểu Nguyễn Văn Mười Hai bên nhà. Vụ ngân hàng nổi danh của Luân Đôn bị tiêu tùng do chàng trai chưa tròn 30 tuổi đời; cũng như cách đây mấy chục năm vụ bê bối của ngân hàng Ambrasio tại Ý, mà trong đó có dính líu tên tuổi một vị “tai mắt”.
Tin mừng hôm nay nhấn mạnh hãy lo “làm giầu trước mặt Thiên Chúa”. Sự giầu có lâu bền, vĩnh cửu; chứ không phải của đời này chóng qua, phù vân và bấp bênh.
Thiên Chúa mời gọi chúng ta trở nên giầu có như Đức Kitô, con yêu quý của Ngài! “yêu thương, khiêm nhu, hiền từ, đại lượng” (Cl 3,12) và “trên tất cả là lòng mến, giềng mối của mọi trọn lành”. (Cl 3,14).
Tôi đã gặp trong đời thường biết bao người giầu tình thương lo cho bệnh nhân, chăm sóc trẻ em tật nguyền tiếp đón người tị nạn, ưu tư lo lắng cho người sầu khổ, dấn thân hy sinh phục vụ cho các hoạt động xã hội, bác ái và thăng tiến con người...
Chính vì thế mà Thiên Chúa mời gọi chúng ta, đương nhiên phải có tiền để sống, nhưng phải biết coi trọng con người hơn tiền bạc của cải. Con người đây là chính nhân vị của mình, tha nhân và Thiên Chúa nữa. Tình người đáng giá hơn giầu sang phú quý. Tiền bạc rồi sẽ hết. chẳng ai mang theo gia tài khi chết. Có chăng là tình yêu thương đã chia sẻ với anh chị em chúng ta nơi trần thế này để trở nên “giầu có trước mặt Thiên Chúa” trên Thiên Quốc.
60.Đừng trông cậy vào của cải - Lm Trọng Thưởng
Một biệt thự nguy nga bị cháy, ngọn lửa bốc cao ngút trời. Đội cứu hỏa bắc thang định tiếp cứu một thiếu phụ đang kêu la từ cửa sổ trên lầu cao. Một nhân viên cứu hỏa can đảm trèo lên thang, nhưng khi tới nơi thì bà kia chạy vào trong nhà, không thấy trở ra. Người tiếp cứu gọi ta, nhưng không thấy trả lời... Vì còn phải cấp cứu nhiều người nên không thể đứng đợi... Sau cùng ngôi nhà bị thiêu rụi, trong đống tro tàn, người ta thấy xác người thiếu phụ chết thiêu bên đống vàng, bạc, của cải.
Đừng cậy dựa vào của cải trần gian. Đó là sứ điệp Chúa Kitô muốn nhắc nhở chúng ta qua bài tin mừng. Vì tranh giành gia tài cha mẹ để lại, hai anh em đến xin Chúa Giêsu phân xử. Nhân cơ hội này Chúa dạy bài học hãy đặt tiền bạc, vật chất vào chỗ thứ yếu, vì chúng không phải là cái đáng để cho anh em tranh giành nhau đến chỗ mất đi tình nghĩa. Tuy nhiên trong thực tế đã có chuyện vì tiền bạc mà mất đi tình nghĩa anh em, ruột thịt, hay bạn bè. Điều đó cho thấy giầu sang vật chất dễ lôi cuốn, chi phối con người.
Giầu có vật chất là tình trạng bấp bênh hơn sức tưởng tượng của con người. Thông thường người ta cho rằng tiền bạc bảo đảm cuộc sống, vì thế họ lao đầu tìm kiếm, giành giật cho được nhiều của cải. Nhiều người làm việc hao mòn cả thân xác, làm đêm làm ngày để có được nhiều tiền. Có người bất chấp mọi thủ đoạn gian dối, lừa lọc trân tráo, bán rẻ lương tâm để có tiền. Khi có nhiều tiền, cái gì sẽ xẩy ra cho họ? Liệu người ta có được hưởng niềm vui sướng mà tiền bạc đem lại không? Hay một ngọn lửa nhỏ cũng đủ tiêu tán tất cả sản nghiệp gầy dựng suốt một đời, hoặc một cơn bệnh liệt, cơn bệnh ung thư hay những chuyện tương tự đến với họ khiến cho giả như có được tất cả của cải trên trần gian cũng trở nên vô ích.
Phải chăng Chúa Kitô nói chúng ta đừng làm ăn gì nữa, cứ đi ăn xin để không có gì phải lo lắng bị mất?
Điều đó không đúng. Chúa muốn dạy chúng ta biết tiền bạc có uy thế giả tạo đánh lừa, lôi kéo con người. Ai trong chúng ta cũng cảm thấy phần nào hấp lực của đồng tiền, hoặc chứng kiến những thí dụ sống động của những người ham mê, cậy dựa vào tiền của. Hơn nữa có lẽ chúng ta cũng thấy được những kết cục không mấy tốt đẹp cho những người như thế. Tài sản giầu có gầy dựng thu tích không phải dễ, nhưng tan biến xụp đổ trong chốc lát là chuyện xảy ra rất nhiều. Cái cảm giác, an toàn vững chắc do tiền bạc đem lại chỉ là lừa lọc. Tiền bạc không nâng đỡ được sự bấp bêny của kiếp sống con người. Những hãng bảo hiểm đánh vào tâm lý người ta là ước mong bảo đảm cho cuộc sống vật chất. Họ chỉ nhắm vào yếu điểm đó để là tiền, bên ngoài mang danh nghĩa là phục vụ. Họ nhận tiền rất dễ dàng, nhưng khi bồi thường cho tai nạn là chuyện khó khăn, sau đó còn đòi tăng tiền đóng hằng tháng.
Thật là sai lầm lớn và dại khờ nếu chúng ta lo bảo hiểm vật chất mà không lo bảo hiểm sự sống thiêng liêng, sự sống đời đời. Để bảo đảm cho linh hồn chỉ cần chúng ta biết liên kết với Thiên Chúa qua sự cầu nguyện, và xa tránh tội lỗi. Khi phạm tội, chúng ta chối bỏ Thiên Chúa, và trở nên nô lệ cho ma quỉ. Tội lỗi đưa ta đến chỗ bất hạnh là phải xa Chúa đời đời. Đứng trước những bấp bêny của cuộc sống, chúng ta chỉ có một điểm tựa duy nhất là chính Thiên Chúa. Chúng ta phải liên kết với Ngài bằng cầu nguyện và xa tránh tội lỗi.
61.Hãy giữ mình khỏi mọi tham lam
(Suy niệm của Lm Cao Tấn Tĩnh)
Đọc bài Phúc Âm Chúa Nhật XVIII Mùa Thường Niên Năm C hôm nay, có thể nói, tương đối là dễ hiểu, so với các bài Phúc Âm trước đây, nhất là bài Phúc Âm Chúa Nhật X Thường Niên về Mầu Nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi, hay bài Phúc Âm Chúa Nhật XIVvề các điều Chúa Giêsu căn dặn 72 môn đệ khi sai các vị đi rao giảng v.v. Tuy nhiên, trong vấn đề suy niệm Phụng Vụ Lời Chúa nói chung, nhất là bài Phúc Âm là bài đọc chính trong Phụng Vụ Lời Chúa nói riêng không phải chỉ đơn giản có thế, nghĩa là không phải chỉ cần biết ý nghĩa của bài Phúc Âm nói gì là xong, còn phải để ý đến ba yếu tố khác nữa, những yếu tố rất quan thiết mà nếu thiếu sẽ không bảo đảm tính chất chính xác nơi ý nghĩa phụng vụ của bài Phúc Âm như chúng ta tưởng. Vậy ba yếu tố này là gì? Theo tôi, trước hết, chúng ta phải xét xem ý nghĩa của bài Phúc Âm như chúng ta nghĩ đó có hợp với chủ đề Mùa Phụng Vụ của mình hay chăng; sau nữa, ý nghĩa của bài Phúc Âm theo chúng ta nghĩ, nếu hợp với chủ đề Mùa Phụng Vụ của mình thì chắc chắn cũng phải ăn khớp với bài Phúc Âm tuần trước đó và tuần sau đó; sau hết, ý nghĩa của bài Phúc Âm theo chúng ta nghĩ, chẳng những hợp với chủ đề Mùa Phụng Vụ của mình và ăn khớp với các bài Phúc Âm trước sau, mà còn phải gắn liền với ý nghĩa của bài đọc một và bài đọc hai được Giáo Hội cố ý chọn đọc chung với bài Phúc Âm ấy nữa. Căn cứ vào ba yếu tố này, khi gặp một bài Phúc Âm khó hiểu, chúng ta cũng có thể nhờ đó suy ra ý nghĩa của bài Phúc Âm. Chẳng hạn, chúng ta hỏi chủ đề chung của Mùa Phụng Vụ có bài Phúc Âm này là gì; nếu vẫn chưa suy ra ý nghĩa sâu xa của bài Phúc Âm, chúng ta có thể hỏi tiếp, vậy ý nghĩa của bài Phúc Âm tuần trước và tuần sau là gì mà Giáo Hội lại chọn bài Phúc Âm này chen giữa hai bài đó; sau cùng, ý nghĩa của bài Phúc Âm sẽ sáng tỏ hơn, nếu chúng ta thấy được mối liên hệ giữa bài Phúc Âm với bài đọc một và bài đọc hai trong cùng Thánh Lễ; đấy là chúng ta chưa kể đến mối liên hệ giữa ba bài đọc của chu kỳ này, chẳng hạn của Năm C hiện nay, phải ăn khớp cả với hai chu kỳ kia, Năm A và B nữa. Vậy, chúng ta thử áp dụng phương pháp suy diễn này vào bài Phúc Âm Chúa Nhật XVIII Mùa Thường Niên Năm C dễ hiểu hôm nay xem sao. Trước hết, ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay là gì? Tiếp đến, ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có hợp với chủ đề của chung Mùa Phụng Vụ không? Sau nữa, ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có ăn khớp với ý nghĩa của bài Phúc Âm tuần trước và tuần sau không? Và sau hết, ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có thật sự liên hệ với hai bài đọc một và hai hôm nay không?
1. Ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay là gì?
Phải chăng ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay là giá trị của cải cải trần gian hay là phần rỗi đời đời của con người? Bởi vì, về giá trị của cải trần gian, Chúa Giêsu phán dạy trong bài Phúc Âm rằng: “Con người có thể hưởng giầu sang, nhưng những gì họ có không bảo đảm cho họ được sự sống”. Và về phần rỗi đời đời, Chúa Giêsu cũng khuyên dạy: “Đồ ngốc, ngay đêm nay ngươi sẽ bị đòi mạng. Tất cả mọi thứ giầu sang phú quí mà ngươi tích lũy ấy sẽ thuộc về ai đây?” Thế nhưng ý nghĩa nào trong hai ý nghĩa này hợp với chủ đề của chung Mùa Phụng Vụ Hậu Phục Sinh, với ý nghĩa của bài Phúc Am tuần trước và tuần sau, cũng như với ý nghĩa của cả bài đọc một lẫn bài đọc hai hôm nay? Riêng tôi, tôi thấy rằng cả hai ý nghĩa trên đây không phải là ý nghĩa chính thực về phụng vụ của bài Phúc Am hôm nay. Để có thể nắm được ý nghĩa thực sự của một bài Phúc Am, ngoài yếu tố đối tượng Chúa muốn nói tới cũng như yếu tố khung cảnh của bài Phúc Âm, chúng ta cũng cần phải chú trọng đến chính văn từ nữa, tức đến ý chính của bài, tức là ý tưởng then chốt, ý tưởng chi phối các ý tưởng khác trong bài. Theo tôi, ý chính của bài Phúc Am hôm nay nằm ngay ở lời Chúa Giêsu khuyên dạy: “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam”. Tại sao “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam”? Bởi vì, của cải tự nó không thể cứu rỗi linh hồn con người, như hai câu trích từ lời Chúa phán dạy và khuyên dạy vừa được trích dẫn. Lý do “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” này, như thế, bao gồm cả hai ý nghĩa liên quan đến giá trị của sản vật trần gian cũng như đến phần rỗi đời đời. Nếu lời Chúa Giêsu khuyên dạy “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” thực sự chi phối các ý tưởng hay ý nghĩa khác như thế thì quả nhiên, xét theo nội dung riêng của bài Phúc Am được Giáo Hội chọn đọc hôm nay, nó là ý chính hay ý nghĩa đích thực của bài Phúc Am Chúa Nhật XVIII Mùa Thường Niên hôm nay vậy. Tuy nhiên, để biết chắc ý nghĩa được suy diễn này có thực sự và hoàn toàn đúng như thế hay không, chúng ta hãy đối chiếu nó với chủ đề chung của Mùa Phụng Vụ Thường Niên Hậu Phục Sinh, với ý nghĩa của hai bài Phúc Âm trước sau Chúa Nhật XVIII này, cũng như với ý nghĩa của hai bài đọc một và hai hôm nay.
2. Ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có hợp với chủ đề của chung Mùa Phụng Vụ không?
Ý nghĩa “hãy giữ mình khỏi mọi thứ tham lam” của bài Phúc Âm Chúa Nhật XVIII hôm nay rất hợp với ý nghĩa của Mùa Thường Niên đưọc Giáo Hội đang cử hành kể từ sau Mùa Phục Sinh đến nay. Thật vậy, theo Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo số 670 thì “kể từ biến cố Thăng Thiên dự án của Thiên Chúa đã đạt thành. Chúng ta đang ở vào ‘giờ khắc sau hết’ (1Jn 2:18; x. 1Pt 4:7)”. Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo số 672 cũng xác nhận: “Trước cuộc Thăng Thiên về trời của mình, Chúa Kitô xác nhận rằng chưa tới giờ vinh quang thiết lập vương quốc thiên sai như dân Do Thái trông đợi, một vương quốc, theo các tiên tri, làm cho tất cả mọi người sống trong trật tự công chính, yêu thương và an bình.Theo Chúa thì thời hiện đại đây là thời của Thần Linh cũng là thời của chứng nhân…” Bởi vậy, nếu Phụng Niên là việc Giáo Hội cử hành Mầu Nhiệm Chúa Kitô, mà kể từ sau khi Chúa Kitô Thăng Thiên về trời, nhân loại sống trong “thời của Thần Linh cũng là thời của chứng nhân”, thì quả thực Mùa Thường Niên sau Mùa Phục Sinh đây thực sự là thời điểm Giáo Hội cử hành Mầu Nhiệm Chúa Kitô tiếp tục tỏ mình trên thế gian cho đến tận thế qua Giáo Hội là chứng nhân của Người, một Giáo Hội, như Sắc Lệnh của Công Đồng Chung Vaticanô II về Truyền Giáo Ad Gentes đoạn 2 tuyên nhận, “tự bản chất là truyền giáo”. Thế nhưng, Giáo Hội nói chung và Kitô hữu nói riêng không thể truyền giáo, nếu không thực hiện lời khuyên của Chúa Kitô “hãy giữ mình khỏi mọi thứ tham lam”, đúng như tinh thần của các bài Phúc Âm trước tuần này và sau tuần này.
3. Ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có ăn khớp với ý nghĩa của bài Phúc Âm tuần trước và tuần sau không?
Thật vậy, Giáo Hội nói chung và Kitô hữu nói riêng không thể truyền giáo, nếu không thực hiện lời khuyên của Chúa Kitô “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam”, đúng như tinh thần của các bài Phúc Âm trước tuần này và sau tuần này. Đối với các bài Phúc Âm trước tuần này, ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay hay lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” rất ăn khớp với ý nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XVI cách đây hai tuần, bài Phúc Âm Chúa Giêsu trách cứ và khuyên dạy Matta rằng: “Con lo lắng bối rối về nhiều chuyện quá… Chỉ có một điều cần mà thôi. Maria đã chọn phần tốt hơn và nó sẽ không bị mất đi phần tốt hơn này”. Lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” làm nên ý nghĩa bài Phúc Âm tuần này cũng rất ăn khớp với ý nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XVII tuần vừa rồi nữa, vì tuần vừa rồi Chúa dạy các môn đệ cầu nguyện với tinh thần tin tưởng đến nỗi “xin sẽ được”, nghĩa là, như tôi đã chia sẻ: “Người cầu xin Chúa với lòng tin tưởng mãnh liệt hoàn toàn thú nhận trước nhan Ngài rằng họ là người bần cùng thiếu thốn, hoàn toàn trông đợi mọi sự ở nơi Ngài, đến nỗi, không có Ngài họ không thể làm gì được”. Chưa hết, lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” làm nên ý nghĩa bài Phúc Âm tuần này còn ăn khớp cả với ý nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XIV bốn tuần trước nữa, bài Phúc Âm Chúa Giêsu sai từng cặp môn đệ ra đi rao giảng dọn đường với lời khuyên: “đừng mang theo túi xách, bao bị, giầy dép”. Đối với bài Phúc Âm Chúa Nhật XIX tuần tới, lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” làm nên ý nghĩa bài Phúc Âm tuần này cũng ăn khớp nữa, vì ý chính của bài Phúc Âm tuần tới là “Hãy thắt lưng và thắp đèn lên sẵn sàng”, tức là khía cạnh tích cực của lời Chúa Giêsu khuyên “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” trong Phúc Âm tuần này. Vì ý nghĩa của các bài Phúc Âm trước sau liên hệ với nhau theo cùng một chủ đề của Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh như thế, chúng ta mới thấy được lý do tại sao, Giáo Hội đã bỏ gần hết đoạn 11 của Phúc Âm Thánh Luca, sau bài Phúc Âm Chúa Nhật XVII tuần trước từ câu 1 đến 13, và nhẩy sang phần giữa và cuối của đoạn 12 cho 3 tuần lễ liền sau đó, Chúa Nhật XVIII tuần này từ câu 13 đến 21, Chúa Nhật XIX tuần tới từ câu 35 đến 40 hay 32 đến 48, và Chúa Nhật XX từ câu 49 đến 53.
4. Ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay có thật sự liên hệ với hai bài đọc một và hai hôm nay không?
Lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” làm nên ý nghĩa bài Phúc Âm tuần này chẳng những ăn khớp với các bài Phúc Âm trước và sau tuần này như vừa dẫn chứng, mà còn ăp khớp với cả bài đọc một và hai trong phần Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XVIII Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh hôm nay nữa. Thật vậy, Bài đọc một theo Sách Giảng Viên hôm nay đã cho thấy lý do tâm lý tại sao con người “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam”, đó là vì “tất cả mọi sự đều là hư không… Vì con người được lợi lộc gì nơi tất cả những cực nhọc và lo toan làm họ phải chịu vất vả dưới ánh mặt trời này? Cả ngày họ quằn quại với sầu muộn và đau thương; ngay đêm về họ cũng còn trằn trọc. Hư không cũng là như thế nữa”. Lời khuyên dạy của Chúa Giêsu “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” làm nên ý nghĩa bài Phúc Âm tuần này còn được bài đọc hai theo Thư Thánh Phaolô Tông Đồ gửi Giáo Đoàn Côlôsê diễn giải sâu rộng hơn về nền tảng tu đức, thực hành tu đức và thành quả tu đức đối với lời khuyên này như sau. Trước hết, bài đọc hai cho thấy nền tảng tu đức của lời khuyên “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam”, đó là “Vì anh em đã chết, và sự sống của anh em giờ đây đã được tiềm ẩn nơi Chúa Kitô trong Thiên Chúa”. Sau nữa, bài đọc hai còn chỉ cách thực hành tu đức đối với lời khuyên “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” như sau: “Anh em hãy hủy diệt nơi bản tính mình những gì gắn liền với mặt đất này, đó là gian dâm, ô uế, đam mê, tà vọng và tham lam là việc tôn thờ ngẫu tượng”. Sau hết, bài đọc hai cũng cho thấy cả thành quả tu đức đối với lời khuyên “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” nữa, ở chỗ, một khi biết “giữ mình khỏi mọi tham lam” như thế, Kitô hữu mới có thể sống tinh thần của thành phần môn đệ chứng nhân Chúa Kitô là trở nên một con người quốc tế, một con người theo tinh thần yêu thương đại kết của bài Phúc Âm Chúa Nhật XV cách đây 3 tuần không đặt vấn đề chọn lựa trong việc yêu thương “ai là tha nhân của tôi”, một tinh thần “không còn Hy Lạp hay Do Thái, cắt bì hay không cắt bì,… nô lệ hay tự do nữa. Trái lại, Chúa Kitô là mọi sự nơi tất cả anh em”.
Vấn đề thực hành sống đạo: Lời Chúa Giêsu khuyên dạy “hãy giữ mình khỏi mọi tham lam” trong bài Phúc Âm Chúa Nhật XVIII Mùa Thường Niên Năm C Hậu Phục Sinh hôm nay, chắc chắn áp dụng cho “mọi” thứ “tham lam” tiêu cực bất chính, như “tham” của, “tham” vọng, “tham” quyền cố vị, “tham” thực cực thân v.v. Tuy nhiên, chữ “mọi” Chúa nói ở đây có áp dụng cho cả các thứ “tham lam” tích cực lành mạnh không, như “tham” việc là những gì chỉ thêm vất vả cho bản thân mình, trong khi, theo khuynh hướng tự nhiên ai cũng muốn hưởng nhàn, hay có áp dụng cho các thứ “tham lam” lành thánh không, như “tham” của ăn thiêng liêng, ở chỗ lúc nào cũng muốn được ơn an ủi? Lý do tại sao có hay không?
62.Lòng ham hố của cải - R. Gutzwiller
Đề nghị dân chúng phải đề cao cảnh giác khỏi men Biệt phái, coi chừng họ, xem ra còn quá dễ, vì đó là đề phòng người khác; việc đề cao cảnh giác nói sau đây khó thực hiện hơn: đó là lời cảnh tỉnh nói với mỗi người, vì cái tham vọng lo tích luỹ ky cóp, ít nhiều gì cũng chi phối cuộc sống con người.
1. Đầu đuôi câu truyện
Có người đến xin Chúa Kitô chia gia tài dùm. Anh của hắn –có lẽ là anh cả- là người thừa kế chính thức, nên hắn phận em lo mình phải thiệt thòi. Hắn xin Chúa như vậy có lý lắm. Vì là con cùng cha, mà bị xử tệ như vậy sao?
Dẫu thế, Đức Giêsu vẫn từ chối không giải quyết. Xét cho cùng những thỉnh nguyện của bạn trẻ này hợp lý lắm, nhưng chỉ vì hắn bận tâm lo lắng quá về truyện đó. Cuộc đời hắn để cho vật chất đóng vai trò lớn quá. Hắn khó hội ý được những lời kỳ diệu của Chúa Kitô về nước Thiên Chúa, một thế giới linh thiêng và tình yêu Thiên Chúa. Hắn đã bị daỳ vò bởi quá lo lắng đến công kia việc nọ mà chẳng hề nghĩ đến những lý tưởng cao hơn. Đó là tình trạng cũng thường thấy thôi.
Nhiều người ‘cũng’ quan tâm đến việc đạo (thậm chí còn quan tâm nhiều nữa) nhưng thực ra đối với họ việc đó chỉ là thứ yếu. Họ chấp nhận việc đạo vơí điều kiện họ còn thời giờ, còn sức lực, khi đời sống vật chất còn được bảo đảm. Trước hết phải là kế sinh nhai, làm ăn sinh sống, của ăn áo mặc, thể thao giải trí rồi mơí nói đến đạo nghĩa. Vì chẳng những vấn đề đạo nghĩa làm mất biết bao thì giờ mà còn phải chú ý và mất sức lực nữa.
Cho nên, những việc tôn giáo đó, gác lại đến những ngày cuối đời –không hẳn là lúc gần chết-. Đàng khác, có những người coi yếu tố kinh tế như nguyên nhân gốc và ưu thắng của mọi cuộc biến hoá đến nỗi việc thiêng liêng –thậm chí cả tôn giáo- xem ra chỉ là cái phụ trội, thêm thắt không hơn, không kém (nếu không muốn nói là dư thừa hoặc nguy hại nữa)…
Tư tưởng đó đã nhiễm vào lãnh vực tinh thần: một số người công bố rằng con người hãy lo bảo đảm đời sống vật chất trước đã, rồi sau đó mới nói đến nước Chúa. Còn Tin mừng thì đã mang một thứ ngôn ngữ khác hẳn.
2. Giáo huấn của Đức Giêsu
Chúa trả lời rât minh xác: ‘Vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải đảm bảo cho đâu’. Những lời này được coi như một chủ đề được phát biểu gắt gao và mang hai ý tưởng.
Trước nhất những của cải vật chất không bảo đảm cho đời sống. Điều này ngày nay là một thực tế trước mắt. Việc phát triển kinh tế đã hoàn toàn rút mất khỏi cá nhân khả năng định đoạt số mệnh.
Cá nhân lệ thuộc vào chủ mình; và ông chủ, chính ông cũng lại tuỳ thuộc vào những tương giao kinh tế qui mô của khu vực, mà khu vực kinh tế lại tuỳ thuộc vào miền Kinh tế. Và cứ thế miền kinh tế vượt khỏi ranh giới xứ sở và đại lục.
Như thế vận mệnh mỗi người nằm trong tay người khác và những thế lực vô danh không có chút khả năng cạnh tranh. Ngoài cái bấp bênh về mặt kinh tế, còn có cái bấp bênh trên thực tiễn vì vào thời đại chúng ta, cuộc chiến nào cũng mang những chiều kích vĩ đại và đưa đến biết bao đổ nát hoang tàn và tai ương khốn khó khiến hàng triệu người phải mệnh số. Không còn chi là an toàn chắc chắn cả.
Thật rất nực cười: chính vì coi vật chất là nhất mà đánh mất đi sự an toàn đó; bởi vì những hiệp ước, khế ước, bảo đảm, trách nhiệm và lương tâm là những thực tại tri thức thực tế hôm nay đã biến dạng, vì vật chất đã làm mất ý nghĩa và bản chất đích thực của những cái đó.
Chỉ có những lợi điểm và sức mạnh vật chất là đáng kể: khi vật chất làm chủ thì người ta thường hay cười trừ làm lơ với những rắc rối lương tâm, đạo đức và luật pháp.
Thứ đến, dù cá nhân được đảm bảo về mặt của cải song không phải vì thế mà cuộc sống thực danh được bảo đảm đâu.
Bằng một ví dụ, Chúa Kitô phản ảnh ý tưởng này thật rõ rệt. Ngài trình bày một người không thiếu gì cả. Ruộng vườn sinh lợi dư thừa, vừa hoàn thành kho lẫm mới, mùa màng được nhiều đem chất vào đó. Thế là không lo mất mát, tổn hại gì nữa.
Hắn được toàn quyền định đoạt mọi sở hữu của mình, tức là hắn biết cái ưu tiên hy hữu của sự an toàn thực sự vật chất. Tuy nhiên đó chỉ là ảo tưởng, vì cái chết là một sức mạnh không thể kháng cự.
Do đó, vào giờ đã định, hắn bó buộc phải từ bỏ những thứ hào nhoáng giả dối kia và dù muốn dù không cũng phải trút bỏ hết khi xuôi tay nằm xuống, trước mặt Chúa mọi sự đều bị phơi trần. Phán quyết Thiên Chúa sẽ nói hắn là kẻ ‘điên rồ’. Hắn tưởng mình có quyền sở hữu tất cả và ròi quá hiển nhiên là hắn chẳng giữ được chi hết vì chẳng mang theo được chi. Tất cả những thứ hắn có thực chẳng giá trị gì. Và cái hắn phải lo tìm kiếm, thì hắn lại không có.
Thực ra, cuộc đời hắn đã đến lúc suy sụp cả phần vật chất lẫn tinh thần. An toàn đảm bảo chỉ tìm được nơi Thiên Chúa thôi, đó là điều Chúa muốn giải thích trong phần cuối dụ ngôn. Đức Giêsu khuyên bảo hãy làm giầu cho Thiên Chúa.
Những kho tàng ân sủng thiêng liêng và những công nghiệp con người chu toàn bằng việc hợp tác với Chúa: những cái đó mới đáng kể. Cái chết vẫn là tiêu chuẩn tất yếu của tính xác thực ấy. Khi những gì thuộc phàm trần qua đi thì những gì thuộc về Chúa sẽ tồn tại. Trò chơi cao giá này người ta chỉ thắng cuộc khi nhắm đến Thiên Chúa.
Thật là điên rồ cho ai chỉ bù đầu suốt đời vào những cái phàm tục. Người khôn ngoan là người biết vượt qua của cải phù vân để nghĩ tưởng đến vĩnh cửu. Chỉ có ai biết tích luỹ tất cả những gì chắc chắn và cất giữ nơi kho cuả Chúa mới bảo đảm được cuộc sống bất diệt.
63.Một cơ hội làm giàu - Đỗ Lực, OP
Thế giới đã xích lại gần nhau nhờ nhanh chóng toàn cầu hóa truyền thông, vận chuyển và thị trường. Khắp thế giới sự phát triển kinh tế hầu như đã nâng cao mức sống mọi người so với những thời kỳ trước đây trong lịch sử nhân loại. (1) Một cơ hội làm giàu đang đến với nhiều người.
Từ ngày gia nhập WTO, Việt nam đã trở thành điểm thu hút đầu tư của nhiều quốc gia, nhất là Hoa Kỳ. Phải chăng đây là lúc nên nghĩ đến chuyện làm giàu? Càng mở rộng cửa, Việt nam càng tạo nên nhiều lớp người giàu. Nhưng khoảng cách giàu nghèo ngày càng mở rộng có bảo đảm cuộc sống sẽ càng ổn định và hạnh phúc không?
Dụ ngôn người phú hộ trong Tin Mừng hôm nay có soi sáng cho ta thấy hạnh phúc đích thực của con người không? Phải chăng tất cả đều tùy thuộc vào của cải và tiền bạc? Ðâu là cơ hội làm giàu đích thực?
NGƯỜI PHÚ HỘ NGU NGỐC
Tự bản chất, của cải có một giá trị lớn lao, vì là hồng ân Thiên Chúa. Nhưng theo mẹ Têrêsa, còn có những giá trị cao cả hơn. Thiên Chúa mời gọi chúng ta lựa chọn những giá trị này. Tất cả đều sự thánh thiện tùy thuộc vào việc lựa chọn hôm nay.
Trong Tin Mừng Luca có hai ông phú hộ. Ông nào cũng có cái nhìn không vượt qua những giới hạn trần gian và chính bản thân. Nói khác, cả hai ông đều tin tưởng tuyệt đối vào của cải vật chất và không hề đoái tới những người nghèo khổ chung quanh. Ich kỷ là điểm chung của hai ông. Không gì trái ngược với Tin Mừng hơn!
Ích kỷ vì cả hai người phú hộ đều không thấy mối liên hệ với Thiên Chúa và tha nhân. Của cải là chỗ dựa duy nhất. Tất cả hạnh phúc và mọi bảo đảm đều lệ thuộc của cải, trong khi đáng lẽ phải tùy thuộc Thiên Chúa. Lòng tham đã che mờ lý trí đến nỗi con người chỉ còn một nơi trú ẩn vững chắc nhất là của cải mà thôi. Lòng tham có thể khiến kẻ thông minh và thành công nhất trong việc kinh doanh thành ngu đần và thất bại. Trong câu 18-19, người phú hộ trở nên “thằng ngốc,” vì suốt ngày say mê chính mình. Vì những bận tâm đầy ích kỷ đó, hắn đã loại trừ Thiên Chúa và tha nhân ra khỏi tầm nhìn. (2)
Nhưng tử thần thình lình ập tới. Thời gian thật vắn vỏi, nhưng cũng đủ để con người nhìn lại toàn bộ: “Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” (Lc 12:20) Tất cả đều khựng lại. Câu hỏi thật bất ngờ và có sức quật ngược mọi toan tính. Mọi người buộc phải suy nghĩ về một vấn đề cơ bản nhất: cuộc sống có ý nghĩa gì? Thánh Luca tự đưa ra câu trả lời: nhìn nhận Thiên Chúa và bố thí cho kẻ túng cực là tìm thấy ý nghĩa cuộc sống. (3) Như thế, cuộc đời còn có một cái gì hơn của cải vật chất. Mối liên hệ với Thiên Chúa và tha nhân còn quan trọng hơn nhiều.
Khi cầu nguyện, chúng ta trình bày với Thiên Chúa những vấn đề. Ngược lại, Thiên Chúa cũng cho ta thấy những vấn đề tương tự. Người cho biết phải làm cách nào để chúng ta thay đổi và lớn lên trong thái độ của mình đối với vấn đề. Ðây thường không phải là câu trả lời chúng ta tìm kiếm, nhưng giúp chúng ta dõi theo bàn tay Thiên Chúa để tìm thấy ý Chúa trong cuộc đời mình một cách hiệu quả.
Cuộc sống tốt đẹp không liên quan gì tới việc làm giàu. Trái lại, “không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” (Lc 12:15) Ngày nay, các nhà quảng cáo bỏ ra hằng triệu đô la để quyến rũ chúng ta mơ tưởng rằng càng mua sắm nhiều hàng hóa của họ, càng hạnh phúc, càng thỏa mãn, càng tiện nghi. Làm cách nào phản ứng lại áp lực mua bán liên tiếp như thế? Hãy tìm cách bưng tai bịt mắt trước những quyến dũ mắc tiền và tập trung chú ý vào cuộc sống thực sự tốt đẹp – sống tương quan với Thiên Chúa và làm công việc Người dạy.
Người phú hộ trong truyện chết trước khi có thể bắt đầu hưởng dùng những gì ông đã tích trữ trong những kho lẫm lớn. Lập chương trình về hưu – chuẩn bị cho cuộc sống trước khi chết – đó là khôn ngoan. Nhưng khinh thường cuộc sống sau khi chết, đó là một thảm họa. Nếu thu tích của cải chỉ để làm giàu, mà không quan tâm giúp đỡ tha nhân, chúng ta sẽ bước vào cõi vĩnh hằng với hai bàn tay trắng. (4)
TIN MỪNG, MỘT ÐÒI HỎI CÔNG LÝ
Nhân danh sự an toàn cá nhân và gia đình, ngày nay rất nhiều người chỉ quan tâm tới hạnh phúc riêng và phớt lờ trước những nạn nhân đang rên siết dưới chế độ bất công. Như thế có làm chứng cho Ðức Kitô được không? Nếu nắm vững tinh thần Ðức Kitô, sẽ thấy toàn bộ Kinh Thánh đòi chúng ta phải nỗ lực tạo nên một xã hội công bình hơn. (5) Nỗ lực đó sẽ lôi chúng ta ra khỏi những giấc mơ tầm thường của thế giới cái tôi.
Chỉ khi nào thoát khỏi mọi thứ tham lam, con người mới tiêu hủy được căn nguyên tội lỗi, bẻ gãy nanh vuốt ma quỷ và không bị tiêu hủy theo nó mà thôi. Bởi đó, Chúa Giêsu mới lên tiếng cảnh cáo: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam.” (Lc 12:15) Không những của cải không bảo đảm hạnh phúc, mà còn gây bao tai họa nữa. Khi lòng tham vô đáy, con người chỉ còn biết quanh quẩn với cái tôi. Tình yêu trở thành tự mãn. Yêu mình quá mức là nguyên nhân sinh ra mọi tội lỗi. (6)
Khi nào yêu mình quá mức? Nếu bất chấp mọi luật lệ Thiên Chúa và lý trí con người, mà mải mê với những của cải vật chất và trần tục một cách thái quá, con người yêu mình quá mức. Họ có thể yêu vật tốt, nhưng theo đường lối xấu. Cũng có thể họ mải mê hưởng dùng vật tốt ấy, bất chấp sự thiệt hại xảy ra cho mình và sự xúc phạm đến Thiên Chúa. Người phú hộ không phải không thấy của cải tốt lành. Nhưng ông đã dùng để phục vụ chính mình mà thôi. Nghĩa là ông đã yêu mình quá mức. Không còn thứ tội nào không sinh ra từ tình yêu lệch lạc này.
Chính vì chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống, tích trữ lương thực cho mình, người phú hộ không xứng đáng hưởng Nước Trời. Làm sao có thể sống bình an và xây dựng cho nhau giữa cảnh “kẻ ăn không hết, người lần không ra”? Chỉ có Tin Mừng mới giúp ông phú hộ làm điều tốt (thực thi công lý) đối với người nghèo. Ðó là con đường đem lại hoa quả thánh thiện và lòng trắc ẩn bao la.
Muốn có một đời sống tốt lành, Kitô hữu phải ý thức và thực thi đòi hỏi duy nhất của Tin Mừng là công lý. Ðúng thế, “Nước Trời là sự công chính ...” (Rm 14:17) Công lý là bản chất của Nước Thiên Chúa trong khắp vũ trụ, chứ không của riêng giáo hội nào. Bởi đó, tranh đấu cho công bình xã hội không phải là đặc điểm của Giáo Hội Ðại Hàn, Zimbabwe, Venezuela v.v. Không thể biện minh cho thái độ ngại dấn thân cho công lý mà loại trừ đặc điểm đó ra khỏi GHVN.
Việc chia sẻ với những người cùng khổ là một đòi hỏi của công lý, chứ không tùy thuộc lòng quảng đại của ông phú hộ. Chính vì những người giàu như ông không biết chia sẻ, nên mới nảy sinh những bạo động khắp thế giới. Tính ích kỷ đã thành căn bệnh trầm kha trong xã hội hôm nay. Nó mang tầm vóc quốc tế, chứ không giới hạn trong một lãnh vực hay lãnh thổ nào. Muốn bước ra khỏi vỏ ốc ích kỷ, chúng ta không cần phải có con mắt khinh dể trần gian. Ai tưởng trần gian này quá đầy đủ và có thể thỏa mãn lòng người, họ sẽ thấy điều đó hoàn toàn dối trá và lừa phỉnh. Ðiều đó khiến chúng ta dễ dàng nhúng tay vào thế giới tội ác và gian tà. Phải tìm về sự thật là Thiên Chúa mới thấy được tất cả những của cải vô hình và làm giàu “trước mặt Thiên Chúa.” (Lc 12:21) Ðó mới là đường lối thực khôn ngoan và đầy hạnh phúc.
Muốn rút ngắn khoảng cách giàu nghèo, thiết tưởng trước tiên cần phải ý thức tính cách mỏng dòn của vạn vật trên trần gian, giá trị của các thực tại và sự ngắn ngủi của cuộc đời. Tuy phù du và mỏng dòn, của cải cũng có thể trở thành phương tiện giúp chúng ta liên đới với người nghèo và đáp ứng những đòi hỏi của công lý.
Ngày nay còn nhiều người vẫn tự hỏi: đâu là giá trị cuộc đời? Làm cách nào để biến đổi cuộc đời tầm thường này thành một giá trị phong phú và đầy ý nghĩa? Tin Mừng trả lời bằng một phản đề: những công trình phong phú nhất không phải là những công trình kiên cố nhất. Giá trị một đời người không tính bằng số lượng của cải thâu góp cho mình. Tin Mừng mời gọi chúng ta đừng sống cho chính mình, nhưng hãy thu tích của cải để chia sẻ cho người khác. Chúng ta chỉ thành công khi tương quan với tha nhân và Thiên Chúa trở thành một hòa điệu. Chính phẩm chất các tương quan này làm nên ý nghĩa cuộc đời . Thánh Augustinô nói: “Giá trị của tôi là chính tình yêu của tôi.”
Giá trị cuộc sống hôm nay không tương đương với số tiền có trong ngân hàng hay những lời nịnh hót phe phẩy bên tai. Ðúng hơn, giá trị cuộc đời hệ tại tất cả những gì chúng ta cho đi. Ðó là chất xi măng duy nhất để Thiên Chúa củng cố công trình cuộc đời ta. Chỉ mình Chúa mới biết giá trị cuộc đời. Ðó là lý do tại sao chúng ta có thể nói với thánh Phaolô “cuộc sống chúng ta tiềm tàng với Ðức Kitô nơi Thiên Chúa.” (Cl 3:3) Không còn nơi nào kiên cố và vững bền hơn. Tình yêu Thiên Chúa vô cùng mãnh liệt và huyền nhiệm. Khi được tình yêu Thiên Chúa xác định cuộc đời còn giá trị nào hơn?
XÂY … CẤT
Sau khi nghe Tin Mừng hôm nay, nhiều người có những phản ứng rất khác nhau. Tin Mừng đã gây sốc cho rất nhiều người. Nhiều người cho rằng cái đáng kể trong cuộc đời là thu tích nhiều của cải, nhà cửa, bất động sản, đầu tư, xe cộ, thuyền bè v.v. Một số người khác cảm động sâu xa. Lắng nghe tiếng Chúa gọi, họ sẽ bán tất cả tài sản mà đi tu, để thu tích của cải thiêng liêng. Trong số những người cực kỳ giàu có, để hưởng lợi sau này, một số sẽ cho ướp xác ngay sau khi chết, hy vọng sẽ sống lại khi y khoa tìm được thuốc chữa bệnh cho họ. Sau khi dâng lễ, một số khác sẽ về nhà và bắt đầu làm tờ Di Chúc. Họ cố quyết định xem phải chia của cải cho ai, lựa chọn người khôn ngoan và loại bỏ người ngu đần. Ðối với nhiều người khác, Lời Thiên Chúa vô tai này ra tai kia. Họ không nhận ra sự khôn ngoan thiêng liêng của Thiên Chúa trong bài đọc.
Qua tất cả những phản ứng khác nhau đó, chúng ta thấy rõ tuy mau qua, nhưng của cải có một ảnh hưởng lạ lùng trên tâm thức nhân loại. GHVN có phản ứng nào trước Tin Mừng hôm nay? Nhìn vào một xã hội đang đói khát chân lý và công lý như Việt nam hiện nay, có lẽ chúng ta sẽ xác định được vị trí và sức mạnh của GHVN.
Ðứng trước một xã hội đang băng hoại, ÐHY Phạm Minh Mẫn đã lên tiếng:
“Sau 30 năm, tôi thấy báo chí thông tin kết quả của một cuộc điều tra xã hội: 30-40% học sinh Tiểu học nhiễm thói gian lận, lừa dối, 40-50% học sinh Trung học nhiễm thói đó, lên Đại học thì tỷ lệ là 50-60%. Trong một lần sinh hoạt với giáo chức công giáo, tôi hỏi tỷ lệ mà báo chí đưa ra có đúng không? Một giáo viên trả lời rằng thực tế thì còn hơn thế.”
“Trong tinh thần hợp tác, 16 dòng tu theo lời tôi kêu gọi gửi gần 100 thành viên tình nguyện đi phục vụ bệnh nhân SIDA tại Trung Tâm Trọng điểm mấy năm nay. Các vị lãnh đạo TP cho tôi biết lúc đầu chỉ có lối 20% trong số hơn 30.000 bạn trẻ cai nghiện trong lối 20 Trung Tâm là nhiễm HIV, sau những năm cai nghiện thì tỷ lệ nhiễm HIV là trên 60%, có vị nói là trên 80%.”
“Báo chí cũng thông tin những ngành liên hệ với y tế thì toa rập nhau trấn lột bệnh nhân… Hình như các ngành, thay vì biến giai cấp vô sản thành người đầy tớ phục vụ nhân dân theo như lời Bác dạy, thì thực tế cho thấy là giai cấp vô sản biến nhân dân thành vô sản, và tự biến mình thành một giai cấp mới mà tôi nghe nhiều người gọi là tư sản đỏ. Ngày nay khi mà một viên chức Nhà Nước phải chia 1.000 tỷ đồng cho người vợ ly dị, thì không còn là tư sản nữa, mà phải gọi là tư bản hay đại gia đỏ. Lâu lâu rồi, tôi thấy báo chí tường thuật lời ông Tổng Bí Thư tuyên bố tham nhũng là quốc nạn. Có lẽ là quốc nạn cho người dân, chớ còn đối với nhiều đày tớ của nhân dân, đó là cơ hội tốt để trở thành đại gia đỏ.” (7)
Cám ơn ÐHY đã can đảm nói lên sự thật vô cùng đau lòng đó! Sự thật đó tố cáo tầm ảnh hưởng của GHVN quá yếu ớt. Yếu ớt không phải vì GHVN chỉ là thiểu số, nhưng vì đã đánh mất hay làm phai lạt phẩm chất và bản chất sứ mệnh cứu độ. Vấn đề không phải vì cộng tác hay không cộng tác, nhưng vì GHVN đã không tìm được một thế đứng và tiếng nói giữa một xã hội quá ồn ào như Việt nam hôm nay. Sức mạnh đích thực chỉ có thể tìm thấy trong chân lý và công lý mà thôi. Dù chỉ là số ít, cha ông tử đạo Việt nam đã không hổ thẹn khi chứng minh GHVN đủ sức để phục vụ Nước Trời và làm chứng cho Thiên Chúa trong một tình huống bi đát nhất.
Lạy Chúa, không có Chúa, chúng con hoàn toàn bất lực trước những vấn đề quá lớn của xã hội hôm nay. Xin cho chúng con can đảm nhìn nhận sự thật về chính mình và chu toàn sứ mệnh Chúa trao để kịp thời đáp ứng những nhu cầu khẩn thiết của thời đại. Amen.
------------------------------------------------
1. United States Conference of Catholic Bishops, National Directory for Catechesis 2005:26.
2. The New Jerome Biblical Commentary 1990:704.
3. ibid.
4. x. Life Application Study Bible 1991:1830.
5. x. Lời Chúa Cho Mọi Người 2005:345.
6. Summa Theologiae, Ia-IIae, qu. 77, art. 4, corp.
7. http://www.vietcatholic.net/News/Html/45841.htm
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH (10/05/2025) .: TẬN HIẾN CHO ĐÀN CHIÊN (10/05/2025) .: CON CHIÊN CỦA CHÚA GIÊSU (10/05/2025) .: NGƯỜI MỤC TỬ (10/05/2025) .: NGƯỜI CHẾT VÌ YÊU (10/05/2025) .: VỊ CHỦ CHĂN NHÂN LÀNH (10/05/2025) .: A LÀ ĐẤNG CHĂN CHIÊN LÀNH (10/05/2025) .: AN TOÀN TRONG TAY THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: HÃY YÊU NHƯ LÒNG DẠ THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: TÔI BIẾT CHIÊN CỦA TÔI VÀ CHIÊN TÔI BIẾT TÔI (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH - MÙA XUÂN HỘI THÁNH (10/05/2025) .: TÔI CÓ THUỘC ĐOÀN CHIÊN CHÚA KHÔNG? (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH NHẬN BIẾT CHIÊN CỦA NGƯỜI (10/05/2025) .: KITÔ HỮU THAM DỰ SỨ VỤ MỤC TỬ CỦA CHÚA GIÊSU NHỜ CHỨC NĂNG VƯƠNG GIẢ (10/05/2025) .: KHÔNG AI CƯỚP ĐƯỢC KHỎI TAY TÔI (10/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam