Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 24

Tổng truy cập: 1373503

CÔNG CHÍNH HÓA

CÔNG CHÍNH HÓA-  Lm. Vũ Đình Tường

Bản tính con người thích chọn con đường bất chính, gian tà bởi con đường bất chính là con đường dễ bước vào. Con đường bất chính dễ bước vào khó ra. Nó là con đường khó khăn, gian khổ, khó nhai, khó nuốt nhưng nhiều người ham muốn, tự nguyện bước vào. Vì sao? Vì con đường đó thuộc về trần gian, phần thưởng của nó là vật chất, thấy được, sờ được, thưởng thức được ngay tại thế. Chính vì những cảm xúc mãnh liệt đó mà nó có nhiều đệ tử ngày đêm mong tìm cảm giác lung linh. Hút thuốc vào cảm thấy tê tái tức thì. Uống rượu vào tức khắc nhận ra chất say tê tê mạch máu, kích thích làn da, thớ thịt. Thắng bài bạc thấy tiền ngay, mắt sáng rỡ trông thấy. Rình rập biết rõ đường đi nước bước nhà người tạo cảm xúc lo sợ, hy vọng lẫn lộn, lòng tự nhủ, của ngươi trong tủ sắp là của ta trong túi. Cảm xúc mãnh liệt đó làm xáo trộn luân lí, làm lú lẫn tâm hồn, làm lờ mờ lí trí nên dễ buông thả cuộc đời, lăn xả vào cuộc chơi. Chính vì lăn xả vào nên không gì kiềm chế, ngăn cản, thắng cho chậm lại. Bất kể lời ca thán, khuyên bảo, van lơn của thân nhân và coi thường an toàn cho bản thân cũng vì lí đo đang lăn xả vào.

Đường ăn chơi dễ vào khó ra bởi bước chân vào cuộc là đánh ván bài xả láng. Ván bài xả láng cướp mất cuộc đời, làm nhụt ý chí tiến thân, phá tan quyết tâm và lấp lối tương lai. Thứ đến xã hội loài người rất khắt khe với người đánh ván bài xả láng. Họ không chấp nhận và thiếu thứ tha nên người muốn bước chân ra khỏi dòng thác lôi cuốn luôn có những mắt xích trói chặt đời họ, ngăn cản đường tiến trong tương lai. Hơn nữa người lăn xả vào cuộc chơi thí mạng, bán sức khoẻ và tuổi xuân cho cuộc chơi nên tinh thần mất minh mẫn, nhụt chí, cơ hội trẻ trung không còn để tiến thân. Vì những lí do đó mà một khi đã bước vào, khó giật lùi, khó bước ngược lại. Muốn thoát ra đời kéo lùi, giật ngược lại vì nó đâu muốn mất thành viên trung thành của chúng. Nó chỉ sa thải khi thành phế thải, khi không còn gì cống hiến cho cuộc chơi. Thành phần phế thải, chỗ chứa sẽ là đầu đường xó chợ, nơi ẩn thân, sống dật dờ, lây lất, chờ ngày về lòng đất mẹ.

Nói đến công chính hoá là nói đến điều gì đó chưa công chính nhưng đang trên đường tiến đến công chính. Như vậy công chính là bước cuối cùng của con đường giúp ta nên thánh. Ngoài Chúa ra không còn con đường công chính nào bởi vì Ngài là đường, là sự thật và là sự sống. Vì Chúa là Đấng công chính nên phải bước đi trên con đường công chính để đến với Chúa. Ngoài con đường đó ra không còn lối tắt, ngã rẽ nào khác. Chỉ có một lối đi duy nhất mà Đức Kitô vạch ra cho những ai ước ao bước đi trên con đường đó. Vì thông cảm yếu đuối của thân phận làm người. Vì tình yêu Chúa cao vời. Vì Ngài là Đấng giầu từ bi nhân hậu, Ngài không loại bỏ, không kết án ai nhưng tạo cho con người cơ hội trở về.

Tiên tri Êdêkiel nói rõ con đường đó là từ bỏ đường gian tà, lối xảo trá,

Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đã phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết Ed18,28

Giáo huấn của tiên tri Êdêkiel được thánh Mathêu 21,28-32 nhắc lại trong dụ ngôn hai người con. Người thứ nhất từ chối lời cha kêu gọi sau đó hối hận đi làm. Người thứ hai vâng dạ nhưng không làm. Dụ ngôn kết luận người con thứ nhất đã làm theo ý cha mình. Anh hối hận vì đã cãi lại lời cha, hối hận vì đặt ý riêng mình trên ý cha.

Con đường giúp trở nên công chính hoá là con đường thống hối, ăn năn. Thống hối, ăn năn trên lí thuyết chỉ là thống hối bằng môi mép. Thống hối thực sự phải đến từ tấm lòng, chính tấm lòng giúp con người thành tâm trở về với Chúa.

Để từ bỏ con đường bá đạo, lối sống bất chính. Người ta cần phải có gì để lấp vào khoảng trống vừa từ bỏ trong đời. Nếu không có gì lấp vào sẽ không thể từ bỏ được vì con đường cũ sẽ tìm cách trở lại. Chỉ có cách duy nhất tránh ngựa tìm đường cũ là tìm cho nó một con đường mới. Con đường mới phải khác con đường cũ, ngược với lối sống, cách sinh hoạt cũ. Con đường khác, trái nghịch với bá đạo là chính đạo. Nghịch với con đường bất chính là công chính. Đường chính đạo, lối công chính ngoài Chúa ra còn ai có. Cách duy nhất trở về đường lành là sống thực thi đường lối Chúa. Con đường công chính giúp con người sống thánh thiện, trở nên tốt lành hơn, trọn hảo hơn.

CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN- A

HOÀN THIỆN BẢN THÂN– Lm. Inhaxiô Trần Ngà

Tin mừng hôm nay thuật lại rằng: Khi người cha kêu mời đứa con thứ nhất đi làm vườn nho, ban đầu nó ương ngạnh từ chối, nhưng rồi nhìn lại thái độ và cách cư xử lầm lạc của mình, nó đâm ra hối hận và quyết định đi làm.

Trong khi đó, đứa con thứ hai thì mau mắn trả lời với cha là nó sẽ đi làm, nhưng mà chẳng đi. Thật đáng trách.

Như thế, những ai biết nhìn lại mình, thấy được những lầm lỗi của mình để hoán cải như người con thứ nhất trong dụ ngôn Tin mừng hôm nay là người đáng được tuyên dương.

Khi phạm phải sai lầm, bạn cũng như tôi, chúng ta xử sự thế nào?         

– Một là không chấp nhận mình sai.

Có người làm nhiều điều sai trái, nhưng không thấy mình sai mà cứ khăng khăng cho rằng mình đúng. Những người như thế không thể sửa lỗi và phục thiện được.

– Hai là dù biết mình sai nhưng không muốn sửa.

Chẳng hạn nhiều người thừa biết rượu chè be bét là thói xấu tai hại nhưng không muốn bỏ, chẳng muốn chừa. Họ chủ trương rằng:

“Say sưa nghĩ cũng hư đời,

Hư thời hư vậy, say thời cứ say” (Tản Đà).

Thế là hạng người này không thể nào sửa lỗi, phục thiện được.

– Ba là muốn sửa chữa những sai phạm của mình nhưng không đủ nghị lực nên không sửa được.

– Bốn là quyết tâm sửa mình và có đủ nghị lực để hoàn thiện bản thân. Đây là lối xử sự tốt lành, đáng khâm phục.

Vào ngày Mồng Một tết, khi đến thăm một giáo dân trong xứ đạo đã ghiền thuốc lá lâu năm, anh ta khoe với tôi “chiến công” oanh liệt của mình. Anh cầm bao thuốc lá trên tay và nói:

“Con ghiền thuốc lá đã lâu. Con muốn bỏ nhưng không bỏ được. Con hút nó nhưng nó cũng “hút” con. Sức hút của nó mạnh đến nỗi con tưởng mình không thể nào thoát khỏi nó được. Thế rồi, cách đây một năm, con mua gói thuốc lá này và “thách thức” nó rằng: “Để xem mầy thắng tao hay tao thắng mầy? Không lẽ tao lại thua mầy ư?”

Và như cha thấy đây, bao thuốc đó vẫn còn nguyên vẹn không hao một điếu cho đến hôm nay. Con đã thắng!”

Có quyết tâm và nghị lực phi thường để chiến thắng như người đàn ông này không phải là chuyện dễ.

Về phần mình, chúng ta cần xét lại xem mình thuộc hạng nào trong bốn hạng người trên đây?

Cải thiện nội tâm là điều rất cần thiết

Khi biết mặt mày lem luốc, dơ bẩn, chắc chắn ai trong chúng ta cũng vội lau rửa sạch sẽ ngay.

Khi thấy áo quần bẩn thỉu hôi hám, chúng ta thay đổi y phục liền.

Khi biết thân thể mình dơ bẩn, chắc chắn chúng ta sẽ tắm rửa tức khắc.

Khi diện mạo hay vóc dáng của mình không được hài hoà xinh đẹp, nhiều người sẵn sàng bỏ ra tiền tỷ, đến các thẩm mỹ viện, để cải thiện vóc dáng, để làm tăng vẻ đẹp của bản thân.

Vậy mà khi tâm hồn trở nên xấu xa vì tội lỗi, thói hư và tật xấu, nhiều người vẫn cứ để mặc như thế hết ngày nầy qua ngày khác cho đến lúc xuống mồ!

Tại sao người ta hành xử như thế?

Vì nhiều người nghĩ rằng những dơ bẩn, những xấu xa trong tâm hồn không quan trọng, chỉ cần chăm sóc cái vỏ bên ngoài cho dễ coi là được.

Thực ra, những vết dơ trên thân thể không làm giảm sút giá trị con người bao nhiêu, chỉ có những xấu xa đê tiện trong nội tâm con người mới thực sự làm cho người ta ra nhơ uế và có sức tàn phá phẩm giá của của ta, làm mất danh thơm tiếng tốt của ta… Đó là những thứ đáng sợ, đáng ghét và đáng diệt trừ.

Chính vì thế, ăn năn, phục thiện để xoá sạch những xấu xa đê tiện trong tâm hồn, để làm cho tâm hồn nên đạo đức, thanh khiết, cao cả… là việc làm hết sức quan trọng.

Lạy Chúa Giê-su,

Xin giúp chúng con hiểu rằng nét đẹp của tâm hồn quan trọng hơn vẻ đẹp thể xác và chỉ có những điều xấu xa đê tiện trong nội tâm con người mới thực sự làm cho người ta ra nhơ uế. Nhờ đó, chúng con sẽ quyết tâm rửa sạch tâm hồn, cải thiện nếp sống, để ngày càng trở nên người có phẩm chất cao đẹp, có đạo đức và văn hoá.

home Mục lục Lưu trữ