Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 44

Tổng truy cập: 1371257

Cuộc Đời Là Hiến Tế Cứu Độ

Cập nhật : 24-12-2013
 

CUỘC ĐỜI LÀ HIẾN TẾ CỨU ĐỘ

 

          Thiên Chúa Ngôi Hai, Ngài là Đấng Hằng Hữu và Toàn Năng, nhưng Ngài chỉ trở thành Tư Tế khi được sinh ra làm người và trở thành của lễ dâng Chúa Cha sinh ơn cứu độ cho loài người, đúng với ý nghĩa danh Giêsu (Thiên Chúa Cứu Độ) đã được sứ thần Gabriel ra lệnh cho Đức Maria và ông Giuse đặt cho Ngài (x Lc 1,31 ; Mt 1,18-25).

 

          Ta biết Đức Giêsu hoàn tất Hy Lễ mới của Ngài :

 

          -     Khởi đi từ lúc nhập thể, đỉnh cao nơi thập giá.

 

  • Để mạc khải cho “kẻ bé mọn” sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
  • Để tạo nên một dân riêng thoát ách Luật, chuyên lo việc lành.
  • Để ta theo gương Đức Maria cộng tác với Đức Giêsu hoàn tất công trình sáng tạo mà Chúa Cha đã khởi sự.
  • Con Chúa đến qua Phụng Vụ Hội Thánh cử hành để hoàn tất việc tạo dựng con người.

 

1/ ĐỨC GIÊSU VÂNG LỜI SỐNG NGHÈO TỪ LÚC NHẬP THỂ, ĐỈNH CAO LÀ THẬP GIÁ.

 

  • Ngày Đức Giêsu vào trần gian, cha mẹ Ngài phải vâng lời hoàng đế Roma về Bêlem, thành của vua Đavid mà đăng ký hộ khẩu, trong cảnh nghèo khổ : Không kiếm được chỗ trú thân trong thành, nên cha mẹ Hài Nhi phải lấy tã vấn và đặt nằm trong máng cỏ ! (x Lc 2,7). Phải chăng người ta coi Ngài như thân sâu bọ nằm trong cỏ, dựa vào lời ngôn sứ Isaia đã nói : “Dáng vẻ của Ngài không còn thuộc hạng người ta”  (Is 52,14) ; “Không duyên dáng, không oai vệ bắt chúng tôi phải để ý” (Is 53,2).
  • Nhưng còn tệ hơn, ngày Đức Giêsu lìa đời, Ngài lại phải vâng lời quyền bính Roma, tại thành của vua Đavid, để lãnh án tử, chết nhục trên thập gía ! Rồi được ông Giuse quê tại Arimathia và một môn đệ bí mật xin ông Philatô đưa xác Ngài đem đi liệm táng trong mồ ! (x Ga 19,38t) Đúng như lời ngôn sứ Isaia đã nói : “Ngài bị khinh khi, và là đồ phế bỏ của người đời!”  (Is 53,3)

 

2/ ĐỂ MẠC KHẢI CHO “KẺ BÉ MỌN’’ ĐƯỜNG LỐI KHÔN NGOAN CỦA THIÊN CHÚA.

 

  • Ngày Ngôi Hai giáng trần, Ngài sai thiên thần đến mạc khải cho các chú mục đồng, là những “kẻ bé mọn” về dấu chỉ: Một trẻ vấn tã nằm trong máng cỏ”,để nhận ra Đấng Cứu Thế. Mà thực, chỉ có lũ trẻ ranh con này được tin mới tìm đến thờ lạy Hài Nhi Giêsu, còn hạng người tự mãn là khôn ngoan thông thái chỉ mở Sách Thánh tra tầm nơi sinh của Hài Nhi, Vua Do Thái, để chỉ điểm cho bạo chúa Hêrôđê  ra lệnh chém giết, chứ nào họ có đến thờ lạy ?! (x Mt 2)
  • Bởi vậy, cái chết của Đức Giêsu trên thập gía là cớ vấp phạm cho người Do Thái, là sự điên rồ đối với dân ngoại ; chỉ có kẻ bé mọn như ông Phaolô mới được Đức Giêsu mạc khải cho biết đó là đường lối khôn ngoan của Thiên Chúa. (x 1Cr 1,17)

 

3/ ĐỂ TẠO NÊN MỘT DÂN RIÊNG THOÁT ÁCH LỀ LUẬT, CHUYÊN LO VIỆC LÀNH.

 

          Ngôn sứ Isaia trong Bài đọc I đã cho ta biết trước gía trị ơn cứu độ do Đấng Cứu Thế thực hiện : “Ngài đập tan cái ách đè trên vai dân…” (Is 9,3t). Đây chính là cái ách, cái gánh nặng, cái roi của Lề Luật đặt trên nhân loại, vì “Luật chỉ làm cho ta nhận biết tội’’ (Rm 7,7),và nó “giam ta trong tội” (Gl 3,22).Chỉ có Đức Giêsu giải phóng cho “kẻ bé mọn” thoát án phạt của Lề Luật (x Gl 3,24 và Mt 11,25-30). Ai được Chúa ở cùng, người ấy được Ngài ủng hộ và bênh đỡ thắng sự ác, còn hơn xưa Thiên Chúa ủng hộ ông Ghêđêôn thắng quân Mađian để bảo vệ dân Ngài (x Tp 6). Bởi vì Ngài vừa là Đấng cao cả nhất lại trở nên thấp hèn nhất ! Ngài vừa khác ta, vì Ngài là Thiên Chúa, Ngài lại giống ta, vì Ngài là người như mọi người, ngoại trừ tội lỗi!

 

          - Ông Emerson nói : “Muốn quan sát một khu vực, ta phải leo lên nơi cao nhất, và còn phải xuống nơi thấp nhất.” Ví dụ : Một người muốn tham quan một địa danh để biết tường tận nơi đó, thì người ấy phải ngồi trên máy bay nhìn xuống, đồng thời họ còn phải lội qua từng dòng suối, xuống tận thung lũng sâu thẳm!

 

          - Còn ông P.Tillich nói : “Muốn hiểu ai, ta phải vừa giống họ, lại vừa khác họ.”

 

          Vậy chỉ có Đức Giê-su hiểu hết những nhu cầu, những khát vọng của ta, vì Ngài cao cả không ai bằng, cũng không ai hạ mình xuống thấp nhất như Ngài : Ngài vốn dĩ là Thiên Chúa toàn năng, lại trở nên như người nô lệ để phục vụ, thậm chí người ta liệt Ngài vào hạng tội nhân phải loại trừ!

 

          Để minh chứng Ngài giống ta để hiểu ta nhất, làm thỏa mãn khát vọng nên thánh của ta, thánh Phaolô nói : “Ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người. … Sở dĩ như vậy, là vì chúng ta trông chờ ngày hồng phúc vẫn hằng mong đợi, ngày Đức Kitô Giêsu là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất hiện vinh quang. Vì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất chính, và để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta thành Dân riêng của Người, một dân hăng say làm việc thiện.” (Tt 2,11-14 : Bài đọc II).

 

4- TA THEO GƯƠNG ĐỨC MARIA CỘNG TÁC VỚI ĐỨC GIÊSU ĐỂ HOÀN TẤT CÔNG TRÌNH SÁNG TẠO CỦA CHÚA CHA.

 

          * Theo gương Đức Maria : Khi các chú mục đồng vào thành Bêlem, họ thuật lại tất cả các lời thiên thần loan báo, làm mọi người kinh ngạc – một thái độ nghi ngờ chưa tin – chỉ riêng Đức Maria thì giữ kỹ các điều ấy và hằng suy đi nghĩ lại trong lòng (x Lc 2,15-20). Thái độ của Đức Maria trước ý định của Thiên Chúa đã trở thành mẫu mực cho mọi thành phần trong Hội Thánh, để nhờ nhẫm đi nhắc lại Lời Chúa suốt đêm ngày, họ làm gì cũng thành công ! (x Tv 1,2-3)

 

          * Cộng tác với Đức Giêsu ngay “Hôm Nay’’ : Trong Tin Mừng của thánh sử Luca, ông đã dùng 8 lần thuật ngữ “HÔM NAY’’ để nói về ơn cứu độ Chúa ban:

 

  1. Hôm nay Đấng Cứu Thế sinh ra (x  Lc 2,11).
  2. Hôm nay Cha sinh ra Con (x Lc 3,22).
  3. Hôm nay ứng nghiệm điều tai các ngươi vừa nghe (x Lc 4,21).
  4. Hôm nay chúng ta được thấy điều kỳ lạ : Con Người có quyền tha tội (x Lc 5,26).
  5. Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất                   (x Lc 13,32).
  6. Hôm nay tôi phải lưu lại nhà ông Giakêu  (x Lc 19,5).
  7. Hôm nay nhà này được ơn cứu độ (x Lc 19,9).
  8. Hôm nay anh ở trên Thiên Đàng với tôi (x Lc 23,43).

          Như thế, thời Cựu Ước, Chúa đã tạo dựng vũ trụ trong 6 ngày, ngày thứ 7 Ngài nghỉ ngơi (x St 1). Đó là dấu chỉ trong thời Tân Ước, vào ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, Đức Giêsu được nghỉ ngơi (an táng trong mộ), và Ngày Thứ Tám, Ngài sống lại, thì 8 lần “Hôm Nay” trong đời Đức Giêsu, Ngài lấy cả sự ác làm hoàn tất việc tạo dựng mà Chúa Cha đã khởi sự. Cụ thể Ngài đưa anh trộm lành dâng lên Chúa Cha để tôn vinh Người. Đúng là như lời thiên thần báo cho các mục đồng : “Này tôi báo cho anh em một Tin Mừng trọng đại : Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavid, Người là Đấng Kitô, là Đức Chúa” (Lc 2,11 : Tung Hô Tin Mừng).

 

          (Ta lưu ý : Trong Tin Mừng của Luca, còn nói đến hai lần “Hôm nay” nữa, nhưng không được kể là HÔM NAY CHÚA BAN ƠN, vì tác gỉa nói đến hình phạt đối với người từ chối Đức Giêsu : Lc 19,42 : Ngài trách người Do Thái hôm nay không biết đón nhận phúc bình an ! Lc 22,34 : Ngài báo trước ông Phêrô sẽ chối Thầy : “Hôm nay gà sẽ không gáy cho đến lúc ngươi chối ba lần là không biết Ta”).

 

5- CON CHÚA ĐẾN QUA PHỤNG VỤ HỘI THÁNH CỬ HÀNH ĐỂ HOÀN TẤT VIỆC TẠO DỰNG LOÀI NGƯỜI.

 

          Nhờ tình thương và quyền năng lạ lùng Con Thiên Chúa đã thực hiện như đã đề cập ở trên, làm cho các chú mục đồng cùng với các thiên thần chung lời tôn vinh ngợi khen Thiên Chúa : “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương” (x Lc 2,14.20).

 

          Lời tôn vinh trên, đêm hôm nay mọi Ki-tô hữu đều cất lời cùng chung tiếng hát với các thiên thần, để nối dài và mở rộng niềm vui ơn cứu độ đã đựơc công bố cách đây trên 2.000 năm, và còn đang tiếp tục thực hiện cho tới ngày Chúa lại đến, để tập họp thêm những người thiện tâm theo Ngài đi vào vinh quang bất diệt !

 

          Vì khi tạo dựng Ađam thứ I, Ađam cuối cùng (Đức Giêsu) đã khắc ghi hình ảnh mình trong đó. Vì vậy Ađam cuối cùng lãnh nhận vai trò và tên của Ađam thứ I đã bỏ mất những gì tốt đẹp Thiên Chúa ban, nhất là được tạo dựng theo hình ảnh của Ngài (x St 1,26). Ađam đầu, Ađam cuối : Người trước đã có khởi đầu, Người sau sẽ tồn tại mãi mãi, vì Người sau mới thực là Người đầu, như chính Ngài đã nói về mình “Ta là Đầu và là cùng đích” (x Thánh Phêrô Kim Khẩu – Bài Giảng 117).

 

          Đức Kitô Giêsu xuất hiện không phải một lần, mà Ngài cứ muốn đến lần nữa, lần sau huy hoàng hơn lần trước. Thực vậy, lần I Ngài đến chịu trăm nghìn đau khổ, còn lần sau Ngài đến biểu lộ vương quyền của Thiên Chúa, vì nơi bản tính Thiên Chúa, hai lần Ngài được sinh ra : Lần I sinh ra bởi Thiên Chúa từ trước muôn đời, lần II được sinh ra do quyền năng Chúa Thánh Thần, nơi cung lòng Đức Trinh Nữ Maria. Ngài đến âm thầm như sương xuống tấm lông chiên của ông Ghê-đê-on, và lần II Hội Thánh sinh Ngài qua Bí tích Thánh Thể, như sương từ trời xuống lần II trên mảnh đất ông Ghêđêon phơi tấm  lông chiên, mà tấm lông chiên không đẫm ướt sương! Đó là dấu chỉ Chúa thúc bách ông Ghê-đê-on xuất quân chiến thắng kẻ địch Mađian giải phóng cho dân tộc ! (x Tp/Qa 6,36t).

 

          Lần I, Đức Kitô Giêsu đến được Mẹ bọc tã đặt trong máng cỏ (x Lc 2,7) ; lần II Ngài đến trong bộ áo cẩm bào muôn ánh hào quang.

 

          Lần I, Đức Giê-su đến vác thập giá mà chẳng hề nhuốc hổ, lần II vào ngày Quang Lâm, Ngài đến trong vinh quang, có các đạo binh thiên thần hộ tống.

 

          Lần I, Ngài đến với ta qua Bí tích Thánh Tẩy, để ta được tháp vào Ngài như cành tháp vào cây, cho ta trở thành chi thể trong Thân Mình Mầu Nhiệm Chúa Giêsu Phục Sinh, còn lần II Ngài đến với ta qua Bí tích Thánh Thể, để ta được sống bằng sự sống của Ba Ngôi Thiên Chúa (x Ga 6,57), bảo đảm cho sự sống lại, một sự sống dồi dào và vĩnh cửu (x Ga 6,54 ; 10,10).

 

          Như thế người ta được sinh ra lần I theo ý muốn xác thịt của cha mẹ, thì loài người được nhân lên và chia rộng ra ; còn lần II ta được sinh ra qua Bí tích Khai Tâm bởi ý muốn của Thiên Chúa, trong Chúa Giêsu (x Cv 2,38), thì ta lại được thu họp trong Thân Thể Mầu Nhiệm của Chúa Ki-tô là Hội Thánh, để ta vừa được sống bởi Chúa Giêsu, vừa được sống dồi dào bởi các chi thể trong Thân Mình Đức Kitô thông chia cho, đó là “áo cưới của Hiền Thê Tân Lang Giêsu”, thánh Gioan nói đó chính là “áo trúc bâu, là công đức của các thánh, để được mời vào dự tiệc cưới Con Chiên trong  ngày cánh chung” (x Kh 19,7-8).

 

          Vậy chúng ta hãy trông chờ Đức Giêsu đến lần II quan trọng hơn lần I và bổ túc cho lần I, hầu lần II, Ngài cho chúng ta cùng cất tiếng tung hô : “Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho chúng ta, Người là Đấng Kitô, là Đức Chúa” (Lc 2,11 : Đáp ca). Ta “hát lên mừng Chúa một bài ca mới,hát lên mừng Chúa hỡi toàn thể địa cầu! Hát lên mừng Chúa chúc tụng Thánh Danh. Ngày qua  ngày, hãy loan báo ơn Người cứu độ” (Tv 96/95,1-2).

 

THUỘC LÒNG.

 

          Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa. (Tv 95/94,7)

 
Nguồn : gxta

home Mục lục Lưu trữ