Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 38
Tổng truy cập: 1366171
HÃY CHÈO RA CHỖ NƯỚC SÂU
HÃY CHÈO RA CHỖ NƯỚC SÂU– Lm. Inhaxiô Trần Ngà
Tại sao Chúa Giêsu chọn bốn môn đệ đầu tiên trong hàng ngũ những người đánh cá? Ngài có dụng ý gì chăng? Phải chăng tiêu chí đầu tiên cần cứu xét để tuyển chọn tông đồ là phải dạn dày sương gió, phải sẵn sàng xông xáo giữa biển đời đầy bão tố cuồng phong?
Có lẽ chính vì đã quen chịu nhọc nhằn trên biển cả, nhiều phen đối đầu với bão táp, thách thức với cuồng phong mà Simon và các bạn chài của anh đã “lọt vào mắt xanh” của Chúa Giêsu.
Nhưng trước khi kêu gọi Phêrô và các bạn chài của anh dấn bước vào công cuộc loan báo Tin Mừng đầy gian khổ, Chúa Giêsu muốn dạy cho các anh bài học vỡ lòng. Ngài truyền cho các anh chèo ra chỗ nước sâu…
Dù mệt mỏi và chán nản vì phải lao nhọc suốt đêm mà chẳng được tích sự gì, các anh vẫn vâng lời Chúa Giêsu để ra khơi, để chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới. Nhờ đó, các anh đã trúng một mẻ cá rất tuyệt vời. Qua đó, các anh học được bài học đầu tiên: Muốn bắt được nhiều ‘tôm cá’, thì hãy vâng lệnh Chúa chèo thuyền ra ‘chỗ nước sâu’.
Cuộc ra khơi của Chúa Giêsu
Ngự trên ngai trời mà cứu thế, mà phán dạy loài người, hay ít ra, dùng các tiên tri mà phán dạy, thì ‘đỡ khổ’ hơn nhiều. Nhưng Ngôi Hai Thiên Chúa đã không làm như thế.
Ngài đã rời bỏ bờ bến an toàn và đầy đủ tiện nghi, đã bỏ hết mọi sự lại đằng sau để ra khơi. “Ngài vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân”. (Philíp 2, 6-7)
Ngài phải mạo hiểm đến chỗ nước sâu nhất: sinh ra trong máng cỏ thấp hèn, đến ngụ nhờ nhà người tội lỗi, hoà mình với những người tội lỗi để xin nhận phép rửa bên bờ sông Gio-đan, chịu chết đau thương tủi nhục giữa những tên gian phi, chịu mai táng trong mồ…
Rồi, thay vì yên vị trong Đền Thờ Giê-ru-sa-lem mà giảng dạy hoặc ít ra ngồi giảng trong các hội đường vào các ngày sa bát như các ráp-bi Do Thái, Chúa Giêsu đã xông xáo vào khắp hang cùng ngõ hẽm để loan Tin Mừng: trên triền núi, giữa đồng hoang, bên bờ giếng, bên bãi biển, bờ hồ…
Cuộc ra khơi của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II
Noi gương Chúa Giêsu, vị đại diện của Ngài là Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã liên tục ra khơi, chèo ra chỗ nước vừa sâu vừa nguy hiểm. Qua 26 năm trong triều đại giáo hoàng, Ngài đã thực hiện 104 chuyến công du ngoài nước Ý và 146 chuyến công du trong nước Ý (không tính Rô-ma), thăm viếng hơn 130 quốc gia trên thế giới. Tưởng cũng cần thêm rằng trong số đó, ngài đã tám lần đến thăm viếng các nước Hồi Giáo, đặc biệt Ngài là vị Giáo Hoàng đầu tiên bước vào một ngôi Đền Thờ Hồi Giáo cổ kính tại Syria vào năm 2001.
Tính ra, Ngài đã đi công du 1,400,607 km, tương đương 28 lần vòng quanh trái đất. Ngoài ra mỗi ngày Ngài làm việc đến 18 tiếng đồng hồ.
Ngài đã ‘chèo’ đến những vùng biển nhiều sóng gió: đến thăm những miền đất thù nghịch với Hội Thánh, vào những ‘miền đất thánh’ của Phật giáo, Án giáo, Hồi giáo hay Chính Thống giáo… vào cả những nơi mà một số đông dân chúng sở tại không muốn cho ngài đến, lại đòi ngài phải xin lỗi họ (như trong chuyến tông du tại Hy Lạp vào tháng 5 năm 2001), đến cả những nơi mà tính mạng ngài đang bị hăm doạ… Ngài là vị giáo hoàng can đảm nhất trong lịch sử, sẵn sàng dấn thân vào những ‘chỗ nước sâu’, những vũng xoáy, những nơi sóng gió… mà không hề biết sợ là gì, miễn là Tin Mừng được loan báo.
Nối gót Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phalô II, vị Giáo Hoàng đương kim Bênêđictô, cuối tháng 11 năm 2006 vừa qua đã thực hiện chuyến viếng thăm Thổ-nhĩ-kỳ đang lúc tại đây đang nổi lên làn sóng chống đối ngài mãnh liệt và nhiều người quá khích hăm doạ sẽ giết ngài bằng mọi giá khiến cho nhiều người hết sức quan ngại.
Hội Thánh đang mời gọi chúng ta ra khơi
Trong tông thư Novo Millennio Ineute được công bố vào ngày kết thúc đại năm thánh 2000, Đức Giáo Hoàng Phaolô II khẩn thiết kêu gọi mọi thành phần Dân Chúa trên khắp thế giới hãy ‘Chèo ra chỗ sâu’ (Lc 5, 4) để thả lưới, vì ‘một thiên niên kỷ mới đang mở ra trước mặt Hội Thánh như là một biển cả mà chúng ta sẽ mạo hiểm trong đó, cậy dựa vào Đức Kitô, Con Thiên Chúa’ (số 58)
Trong dịp Hội Đồng Giám Mục Việt Nam triều yết Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II nhân chuyến đi viếng mộ hai thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô vào ngày 22-1-2002, vị Cha chung của Hội Thánh cũng mời gọi Giáo Hội Việt Nam hãy ra khơi. Ngài ngỏ lời với Hội Đồng Giám Mục Việt Nam: ‘Giáo Hội Việt Nam được mời gọi ra khơi: Tôi muốn khích lệ anh em hãy hết sức quan tâm rao giảng Tin Mừng và truyền giáo…’
Thủ lãnh của chúng ta là Chúa Giêsu đã dấn thân vào chỗ nước sâu như thế, vị lãnh đạo của Hội Thánh là Đức cố giáo hoàng Gioan Phaolô II cũng như Bênêđictô đã anh dũng ra khơi như thế… thì với tư cách là thân mình của Đức Kitô, chúng ta không còn chọn lựa nào khác là cùng chèo ra chỗ nước sâu với Chúa Kitô, cùng ra khơi với Hội Thánh.
Lạy Chúa, con xin thú lỗi với Chúa là con chỉ muốn bám chặt đất bằng cho yên ổn và chẳng hề muốn ra khơi, vì ra khơi thì nhọc nhằn quá, phải hy sinh nhiều thứ quá mà đời sống lại rất đỗi bấp bênh và dẫy đầy nguy hiểm.
Ước gì cuộc ‘ra khơi’ vĩ đại của Chúa sẽ là một nhắc nhở không ngừng để con noi theo mà dấn bước.
Ước gì tấm gương chèo ra chỗ nước sâu đầy hiểm nguy sóng gió của Đức Thánh Cha là một thôi thúc liên tục thúc giục con lên đường đến với anh em con.
CHÚA NHẬT V THƯỜNG NIÊN- NĂM C
LỜI MỜI GỌI ĐÁP TRẢ (*)- Lm. Giuse Đinh Tất Quý
“Thế là họ đưa thuyền vào bờ rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.”(Lc 5,11)
Kính thưa anh chị em
Chúng ta vừa đọc lại một trong những câu chuyện đẹp nhất trong Tin Mừng của thánh Luca. Nếu phải đặt cho câu chuyện này một tên gọi thì tôi sẽ đặt là “Con đường chinh phục của Chúa”. Đây là cách Chúa thường làm trong việc chinh phục một con người. Chúng ta thử phác họa ra một vài mốc tiêu biểu.
Chúa làm quen
Tin Mừng hôm nay cho biết khi Chúa và dân chúng kéo đến thì Ông Simon và bạn bè đã ra khỏi thuyền và họ đang cùng nhau giặt lưới. Việc Chúa mượn con thuyền của Simon hôm nay quả là một biến cố lớn lao đối với ông
Tin Mừng không cho chúng ta biết nội dung những lời rao giảng của Chúa hôm đó như thế nào. nhưng chắc chắn những lời rao giảng của Chúa cũng có một tác động rất mạnh đối với ông Simon.
Bước thứ hai Chúa làm cho ông phải cảm phục.
Cũng từ trên con thuyền sau khi giảng cho dân chúng, bằng những lời lẽ rất thân tình, Chúa nói với Simon: “Hãy chèo thuyền ra chỗ nước sâu và thả lưới bắt cá”. Simon không ngần ngại trình bày với Chúa những thất bại sau cả một đêm dài:”Thưa Thầy chúng tôi đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết”.
Nhưng ngay sau đó ông chân thành thưa với Chúa: “Nhưng vì lời Thầy con sẽ thả lưới”. Và kết quà như thế nào thì chúng ta đã rõ. Tin Mừng ghi lại cho chúng ta thái độ rất đặc biệt của ông Simon lúc đó: “Ông kinh ngạc”. Cả bạn bè của ông là ông Giacôbê và Gioan con ông Giêbêđê cũng thế. Riêng đối với ông Simon, ngoài thái độ kinh ngạc ra, chúng ta còn thấy một sự thay đổi lạ lùng.
Ông tự cảm thấy mình bất xứng, tự cảm thấy mình tội lỗi không xứng đáng gần gũi với Người: “Lạy Chúa, xin hãy tránh xa con vì con là người tội lỗi”
Thế là từ chỗ làm cho ông kinh ngạc Chúa đã làm cho ông cảm phục để rồi ông sẽ thuộc hẳn về Ngài.
Và cuối cùng là những chọn lựa. Chúa chọn ông và ông cũng chọn Chúa.
Tin Mừng không nói cho chúng ta biết cử chỉ và thái độ của Chúa lúc ấy như thế nào. Theo lẽ thường tình tôi tưởng thì thái độ của Chúa trong trường hợp này sẽ phải là rất đặc biệt. Bằng một cử chỉ thật đẹp Chúa cúi xuống, đỡ ông dậy và sau đó bằng những lời tuy nhẹ nhàng êm ái nhưng cũng không kém tính cách quả quyết, Chúa nói với Simon: “Đừng sợ hãi. Từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”
Nhưng để được như thế Chúa đòi hỏi ông phải đi một bước xa hơn nữa: Ông phải từ bỏ tất cả mọi sự để đi theo Chúa.
Tin Mừng đã cho chúng ta thấy thái độ rất đáng nể phục của Simon cũng như bạn bè của ông: “Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”. Chúng ta hãy đọc lại một lần nữa những lời thật cảm động trên: “Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.
Kính thưa anh chị em.
Không biết anh chị em nghĩ như thế nào chứ riêng tôi tôi rất cảm phục thái độ chân thành và tốt bụng của ông Simon. Thái độ của ông thật là trong sáng và chân thành.
Theo Tin mừng chúng ta thấy cuộc đời của ông có nhiều sai lỗi thế nhưng sau những sai lỗi đó ông lại cuơng quyết đứng dậy.
Cuộc đời của ông có những mềm lòng yếu đuối và có cả những vấp phạm đắng cay. Nhưng ngay sau đó ông lại tìm lại được niềm tin, tìm lại được lòng yêu mến và ông lại tiếp tục cuộc hành trình, can đản đi tới, không một chút mặc cảm.
Vâng kính thưa anh chị em.
Không ai trong chúng ta là thánh. Nhưng tất cả chúng ta đều được Chúa mới gọi nên thánh. Chẳng ai trong chúng ta dám tự hào mình là người không bao giờ sai lỗi và cũng chẳng bao giờ vấp phạm. Tự hào như thế là kiêu ngạo. Vấn đề đối với Chúa qua cuộc đời của Simon – Phêrô rõ ràng không phải ở chỗ ông có yếu đuối, có sa ngã hay không, nhưng vấn đề là sau những vấp ngã sa lầy đó ông đã biết làm gì để sửa lại. Ơn của Chúa lúc nào cũng như mưa sa, nước mát trên cả cuộc đời của ông. Ông đã biết cộng tác với ơn của Chúa. Chính vì thế ông đã có thể biến thất bại thành chiến thắng, biến đen tối thành ánh sáng huy hoàng. Ông đã viết trong thư thứ nhất gửi cho các giáo đoàn như thế này: “Đức Kitô là Đấng thánh. Hãy tôn vinh người làm Chúa ngự trị trong lòng anh em. Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em” (1Pr 3,15). Vâng cuộc đời của Phê-rô quả thực đã là một tấm gương thật sáng để soi cho chúng ta.
Một mẩu truyện nhỏ được ghi lại ở trong cuốn Góp nhặt rất cảm động như sau: Hôm đó một nhà phẫu thuật nổi tiếng người Hòa Lan thực hiện một ca mổ tử thi trong hội đường của một trường đại học. Chung quanh ông có cả một đoàn sinh viên đông đảo cùng tham dự. Tử thi này là xác của một tội nhân phạm trọng tội và bị án treo cổ. Khi phóng tầm nhìn trên khuôn mặt của tử thi, ông cảm thấy như có một cái gì quen quen. Ông nhìn đi nhìn lại nhiều lần và không bao lâu thì các sinh viên thấy mặt của thầy mình tự nhiên biến sắc rồi cả con người của ông run lên. Các sinh viên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên vì bình thường thì ông là một con người rất bình tĩnh.
Cuối cùng thì ông phải lên tiếng để giải thích: “Các bạn ạ! Người này là một trong số những người bạn trong thời thơ ấu của tôi. Bây giờ tôi là người như thế nào thì các bạn đã thấy. Hãy để tôi nói cho các bạn điều này: Nếu không có ơn của Thiên Chúa thì tôi thấy chẳng có cái gì khác có thể giúp tôi tránh khỏi cái tình trạng của người bạn tôi đang nằm ở trước mặt các bạn đây”
Hãy cộng tác với ơn của Chúa. Hãy mau mắn đáp lại lời mời gọi của Người. Có Người chỉ đường dẫn lối chúng ta sẽ không sợ lạc hướng. Có Người bảo trợ chắc chắn chúng ta sẽ thành công.
Một câu chuyện khác cũng có thể minh hoạ cho chúng ta về vấn đề này:
Đây là câu chuyện do Anatole France đã viết và đã được dựng thành phim được chiếu nhiều trước đây tại Việt Nam. Câu chuyện có liên quan đến một người đà bà tên là Thái.
Và Thái sống ở Aicập vào thế kỷ thứ tư và có một cuộc sống nổi tiếng là phóng đãng. Nhà ẩn tu Paphnatius biết được tin ấy thì cầu xin với Chúa soi sáng giúp đỡ cho ngài để ngài có thể tìm phương tìm cách giúp đỡ cho người đàn bà này được trở về với Chúa. Sau khi được Chúa soi sáng, Paphnatius cải trang tìm đến gặp nàng và xin được gặp nàng ở một nơi thật kín đáo. Nàng dẫn Ngài qua rất nhiều phòng nhưng chỗ nào Ngài cũng chê là chưa đủ an toàn. Thai dẫn Ngài đến một nơi cuối cùng và ngoài ra thì không còn một chỗ nào khác.Thế nhưng nhà ẩn tu cũng cho là chưa đủ an toàn. Tức quá không còn kiên nhẫn thêm được nữa, nàng nó thật to:
” Chắc chắn là không ai có thể nhìn thấy chúng ta ở trong nơi này. Tuy nhiên nếu ngài muốn tránh được sự hiện diện của Thiên Chúa thì Ngài sẽ chẳng bao giờ mà làm được điều đó dù ngài có ẩn trốn ở một nơi kín đáo nào đi nữa”
Vừa nghe thấy thế Paphnatius vội hỏi ngay: “Thế nào? Nàng mà cũng biết là có một Thiên Chúa sao?
– Có lẽ thế! Tôi còn biết có một thiên đàng dành cho những người thánh thiện và một hỏa ngục dành cho những người gian ác.
+ Nàng đã biết các điều trên….vậy thì làm sao mà nàng còn dám sống một cuộc đời như thế trước một vị Chúa luôn luôn thấy nàng?
Những lời như thế đã xoáy vào tâm tư người đàn bà tội lỗi. Với một thái độ hoán cải nàng sấp mình xuống thú nhận tội lỗi của mình quyết làm lại cuộc đời và sau nàng đã chết như một vị thánh.
(*)Tựa đề do BTT.GPBR đặt
CHÚA NHẬT V THƯỜNG NIÊN- NĂM C
ƠN GỌI- Trích Logos C
Trước đây có một Bài hát giới trẻ rất yêu thích mang tựa đề “Chuyện Tình” (Love Story) với những lời ca rất quen thuộc :
Biết dùng lời rất khó để mà nói rõ, ôi Biết nói gì cuộc tình lớn quá. Cuộc tình quý giá như những ngọc ngà nàng dành cho ta…”.
Đó là Bài hát trong Bộ phim nổi tiếng của điện ảnh Mỹ cũng mang tên “Chuyện Tình”. Nội dung của Bộ phim như sau :
Một chàng sinh viên con nhà giàu yêu một người con gái học cùng trường. Nàng là con của một người làm Bánh nghèo. Hai người yêu nhau tha thiết và quyết định tiến tới hôn nhân. Nhưng cha chàng trai không chấp nhận cuộc hôn nhân này, vì ông không muốn con trai ông lấy một cô gái nhà nghèo. Ông tuyên Bố : nếu con trai ông lấy cô gái làm vợ, ông sẽ từ Bỏ chàng và chàng sẽ mất quyền thừa kế gia sản to lớn của ông. Nghe theo tiếng gọi của tình yêu, chàng trai đã từ Bỏ tất cả để cùng với người yêu đi xây tổ uyên ương. Thật éo le, chung sống với nhau một thời gian, cô gái mắc một chứng Bệnh nan y không thể sống được. Chàng trai đành mất tất cả.
Đoạn kết của Bộ phim rất cảm động : trước khi cô gái chết, chàng trai đã Bồng nàng trên tay. Cô gái hỏi chàng trai:“Anh có hối tiếc về chuyện tình của chúng ta không?”. Chàng trai trả lời : “Trong tình yêu, không có sự hối tiếc”.
Pascal nói rằng : Trái tim có những lý lẽ mà lý trí không thể hiểu được. Chàng trai đã nghe theo tiếng gọi của trái tim, đã từ Bỏ tất cả để đi theo lời mời gọi của tình yêu. Chàng đã chọn lựa tình yêu và hạnh phúc cho đời mình nên đã hy sinh tất cả. Nhưng “trong tình yêu không có sự hối tiếc”.
Phụng vụ lời Chúa hôm nay giới thiệu cho chúng ta câu chuyện về những ơn gọi. Đây cũng chính là những “câu chuyện về tình yêu”.
Bài đọc I (Is 6, 1-8) thuật lại ơn gọi của Isaia. Khi đứng trước một Thiên Chúa cao cả và thánh thiện, ông cảm thấy mình quá thấp hèn và tội lỗi. Thiên Chúa đã sai một thiên thần Bỏ than hồng vào lưỡi ông để thanh tẩy ông nên trong sạch. Sau đó, Thiên Chúa mời gọi ông làm ngôn sứ. Isaia đã mạnh dạn đáp lời.
Bài đọc II (1Cr 15, 1-11) thuật lại ơn gọi của thánh Phaolô. Thánh Phaolô cảm thấy mình hèn mọn và Bất xứng vì đã Bách hại Đạo Chúa. nhưng Thiên Chúa đã mời gọi ngài làm Tông Đồ và ngài đã đáp lại lời mời gọi ấy, sẵn sàng chịu mọi gian khó để rao giảng Tin Mừng.
Bài Tin Mừng (Lc 5, 1-11) kể lại việc Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ đầu tiên là Simon Phêrô, GiacôBê và Gioan làm tông đồ đang lúc họ giặt lưới sau một đêm đánh cá mà không được con nào. Chúa Giêsu Bảo họ chèo thuyền đi đánh cá thêm một lần nữa. Phêrô vâng lời ra khơi thả lưới và họ đã kéo được một mẻ lưới rất nhiều cá. Trước mẻ lưới lạ lùng, Phêrô và các Bạn nhận ra sự cao cả của Chúa và thân phận hèn mọn tội lỗi của mình. Chúa đã mời gọi họ đi theo Ngài. Họ đã từ Bỏ mọi sự để đi theo Chúa.
Lời mời gọi của tình yêu
Lời mời gọi của Chúa là lời mời gọi của tình yêu. Chỉ có tình yêu mới cắt nghĩa được sự mời gọi của Chúa.
Chúa luôn đi Bước trước để tuyển chọn và mời gọi con người theo Chúa. Con người không chọn Chúa, nhưng Chúa chọn con người.
Chúa không chọn cho mình những môn đệ thánh thiện, tài giỏi, nhưng là những kẻ thấp hèn tội lỗi.
Chúa tuyển chọn và kêu gọi con người cách vô điều kiện. Đối với Chúa, người được kêu gọi không cần một tiêu chuẩn hay một sự chuẩn Bị nào. Chúa kêu gọi con người trong chính cuộc sống đời thường, trong chính những công việc hàng ngày, hoặc trong một Biến cố nào đó trong cuộc sống. Có khi Chúa thì thầm mời gọi con người qua một hoàn cảnh đặc Biệt mà con người không ngờ.
Chọn lựa và từ Bỏ
Lời mời gọi của Chúa luôn đặt con người đứng trước một sự lựa chọn căn Bản và dứt khoát : Thiên Chúa hay thế gian. Cũng giống như Isaia, Phaolô và các môn đệ đầu tiên, họ được Chúa mời gọi và họ đã chọn lựa đi theo Chúa và thi hành sứ vụ Chúa trao phó.
Chọn lựa luôn gắn liền với từ Bỏ : Chọn cái này thì phải từ Bỏ cái kia. Chọn Chúa thì phải từ Bỏ những gì không thuộc về Chúa. Chọn Chúa, chúng ta phải từ Bỏ lòng ham hố tiền tài của cải. Chọn Chúa, chúng ta phải từ Bỏ những đam mê dục vọng. Chọn Chúa, chúng ta phải từ Bỏ những thói hư tật xấu. Sự từ Bỏ khó nhất là từ Bỏ chính mình, là từ Bỏ ý riêng, là từ Bỏ cái tôi ích kỷ của mình để sống cho Chúa và cho mọi người.
Từ Bỏ luôn gắn liền với hy sinh : luôn luôn có sự ray rứt và khổ đau khi phải từ Bỏ một cái gì thân quen với mình. Vì thế, đã từ Bỏ thì phải chấp nhận hy sinh. Phêrô và các Bạn đã từ Bỏ gia đình, nghề nghiệp để đi theo Chúa. Đây chính là sự hy sinh rất lớn. Nhưng lại là sự hy sinh cao cả. Mỗi người chúng ta khi phải “từ Bỏ chính mình” thì có nghĩa là “phải vác thập giá” mà đi theo Chúa. Chỉ có sự hy sinh mới làm nên sự từ Bỏ. Chỉ có từ Bỏ mới gặp gỡ Chúa. Gặp gỡ Chúa là gặp gỡ chính hạnh phúc đích thực và trường cửu.
Tháng 9 năm 1843, một chàng thanh niên đã đến gõ cửa dòng thánh Bernard để xin đi tu. Cha Bề trên không chấp thuận và khuyên chàng nên về nhà. Cũng trong thời gian ấy, một thiếu nữ đến gõ cửa Dòng Nữ Tu Thánh Vinh Sơn Phaolô xin đi tu. Mẹ Bề trên cũng khuyên : “Chúa không muốn, con hãy về ở thế gian”.
Chàng thanh niên và cô thiếu nữ đã gặp nhau, thương nhau và cưới nhau vào ngày 13 tháng 8 năm 1858.
Chàng thanh niên ấy chính là Louis Martin và cô thiếu nữ ấy là Maria Guérin. Họ chung sống với nhau thật hạnh phúc và sinh được 9 người con. Trong số đó, 5 người con đã trở thành nữ tu. Và trong số những nữ tu đó, có một người đã trở thành một vị thánh lớn trong Giáo Hội : Thánh Nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu.
Cuộc đời Kitô hữu chúng ta chính là một ơn gọi. Và ngay cả đời sống gia đình cũng là một ơn gọi. Chúa mời gọi chúng ta hãy sống trọn vẹn thiên chức của người cha, người mẹ, người con cái trong gia đình một cách tốt lành. Chúa cũng kêu gọi chúng ta “hãy ra khơi” để thả lưới Bắt cá. Chúa kêu gọi chúng ta hãy ra khơi để loan Báo Tin Mừng. Chúng ta hãy đáp lại lời mời gọi của Chúa, dù chúng ta phải gian nan vất vả suốt “năm canh” cuộc đời mà vẫn không gặt hái được thành công. Nhưng Chúa sẽ Ban ơn trợ lực vào chính lúc chúng ta thất Bại ê chề.
Hôm nay, chúng ta hãy hăng say với việc rao giảng Tin Mừng, hãy mạnh dạn chèo thuyền vào giữa Biển đời và hãy nói như thánh Phêrô : “Vâng lời Thầy, con xin thả lưới”.
CHÚA NHẬT V THƯỜNG NIÊN- NĂM C
MẺ CÁ LẠ– Lm.Giacôbê Phạm Văn Phượng OP
Chúa Giêsu là một người đã sinh ra ở trần gian thì Chúa chỉ có thể sống ở trần gian một thời hạn nào đó, và chúng ta đã biết là 33 năm, rồi Chúa đã về trời. Nhưng đạo lý của Ngài, sự nghiệp của Ngài, cần phải được duy trì và loan truyền khắp nơi, nên Chúa phải nghĩ đến chuyện tuyển chọn những người cộng tác, để ở với Ngài, đi theo Ngài, tham dự vào sinh hoạt của Ngài, tiếp thu giáo huấn của Ngài và chứng kiến các việc Ngài làm…để sau này trở thành những người tiếp tục duy trì và truyền bá công cuộc cứu độ mà Ngài đã khởi đầu.
Chính vì thế khi bắt đầu công khai giảng dạy, chúng ta thấy việc trước hết Chúa làm là kêu gọi một số môn đệ. Những môn đệ đầu tiên đó là Phêrô, Anrê, Giacôbê và Gioan. Các ông này đã đi theo Chúa nhưng chưa một ai quyết định dứt khoát bỏ mọi sự đi theo luôn. Nên theo Chúa được một thời gian các ông lại trở về nghề nghiệp cũ là chài lưới đánh cá. Vậy là các ông chưa hiểu ơn gọi và sứ mạng cao cả Chúa muốn trao phó cho các ông.
Hôm nay, một lần nữa, Chúa lại kêu gọi các ông và nói cho các ông biết sứ mạng quan trọng Chúa muốn trao phó. Để các ông vững tin vào Chúa, Chúa đã cho các ông chứng kiến một phép lạ, và qua phép lạ này các ông sẽ hiểu sứ mạng của mình hơn. Phép lạ này xảy ra vào quãng đầu cuộc đời công khai giảng dạy của Chúa Giêsu, tức là khoảng đầu năm 28, xảy ra ở bờ hồ Ti-bê-ri-a, gần Bết-sai-đa, quê hương của bốn tông đồ đầu tiên. Đó là phép lạ Chúa Giêsu cho các môn đệ bắt được nhiều cá.
Hồ Ti-bê-ri-a còn được gọi là hồ Ghen-nê-xa-rét, có nhiều cá. Người ta thường đánh cá về đêm. Nhưng đêm ấy, các tông đồ đã thả lưới thâu đêm mà không bắt được gì cả. Nghề đánh cá có nhiều may rủi, cay cực. Nghề đánh cá phải chấp nhận sống giữa thiên nhiên với cuồng phong bão tố sóng cả. Phải chấp nhận sống bồng bềnh trên chiếc thuyền tròng trành tối ngày. Cuộc sống phải lấy đêm làm ngày là chuyện thường. Các môn đệ cũng thế, sau một đêm vất vả nhọc mệt mà chẳng được gì. Giờ đây các ông ngồi giặt lưới, rũ lưới, rồi đợi chờ chiều tối thuận tiện sẽ lại ra khơi.
Nhưng giữa lúc ấy Chúa bảo : “Hãy chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Các ông vâng lời Chúa ngay và bắt được rất nhiều cá quá sức mong tưởng, là hai thuyền đầy đến nỗi gần chìm. Dù là các tay chài thiện nghệ đến đâu cũng phải kinh ngạc và công nhận đó là phép lạ. Một điều này thôi cũng đủ minh chứng Chúa Giêsu là Thiên Chúa, là Đấng quyền phép vô cùng. Trước phép lạ tỏ tường này, Chúa Giêsu bảo các môn đệ : “Từ nay các anh sẽ là người thu phục người ta”, nghĩa là những người có sứ mạng đi thu họp người ta để đưa vào Nước Thiên Chúa. thế là từ lần kêu gọi này các ông quyết định dứt khoát từ bỏ mọi sự đi theo Chúa để thực thi sứ mạng đó.
Bài Tin Mừng này rất phù hợp với khẩu hiệu của đại hội giới trẻ Công giáo toàn cầu tổ chức tại Ma-ni-la, Phi-líp-pin, từ ngày 10 đến 15 tháng một năm 1995. Khẩu hiệu duy nhất của đại hội do chính Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II chọn là “Như Cha đã sai Thầy đi thế nào, Thầy cũng sai chúng con đi như vậy”. Đức Giáo hoàng đã dùng lời Chúa Giêsu làm khẩu hiệu như một lời hô hào gửi đến giới trẻ Công giáo toàn cầu, và cũng cho tất cả mọi Kitô hữu nữa.
Đức Kitô được Chúa Cha sai đến trần gian để công bố và thiết lập Nước Trời. Đức Kitô đã hoàn thành sứ mạng đó. Và trước khi về trời Ngài lại trao sứ mạng đó cho các tông đồ : “Các con hãy đi khắp nơi giảng dạy cho muôn dân”. Các tông đồ đã đóng vai trò chài lưới người. Các ngài đã ra đi rao giảng và cũng đã chu toàn sứ mạng Chúa trao phó. Nối tiếp các tông đồ, hiểu theo sát nghĩa, đã có biết bao người hiến thân làm tông đồ, rao giảng Tin Mừng để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân. Nhưng hiểu một cách rộng rãi, tất cả chúng ta đều là tông đồ của Chúa. Điều này Công đồng Va-ti-ca-nô II đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần : mỗi Kitô hữu là một tông đồ của Chúa. Tất cả chúng ta đều được Chúa truyền phải làm mọi cách để chinh phục người ta về cho Chúa.
Người giáo dân thực thi mệnh lệnh này có hiệu quả hơn các linh mục, tu sĩ. Bởi vì các linh mục, tu sĩ đâu có đến các gia đình hay gặp gỡ được những người không có đạo, và họ cũng đâu có đến nhà thờ để nghe các linh mục giảng. Chính các giáo dân là những tông đồ cụ thể, trực tiếp và hữu hiệu nhất. Vậy anh chị em hãy suy nghĩ, hãy cố gắng hơn nữa, để đời sống của anh chị em, cách giao tiếp, gặp gỡ của anh chị em vừa làm chứng cho Chúa, cho đạo, vừa là động lực lôi kéo hay thúc đẩy người ta đến với Chúa.
Riêng các bạn trẻ, các bạn cũng hãy sẵn sàng muốn được sai đi xây dựng Nước Trời. Đối với phần đông giới trẻ Công giáo hiện nay, Nước Trời được nhìn như một cuộc sống hạnh phúc phần xác và phần hồn. Muốn dấu chỉ của Nước Trời được nhìn thấy trong cuộc sống, các bạn trẻ hãy cố gắng làm sao để cái tốt, cái đẹp của Nước Trời được thể hiện ngay trong đời sống cá nhân và gia đình các bạn. Nếu mỗi người chúng ta cố gắng sống được như thế thì Nước Trời đang ở giữa chúng ta.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH (10/05/2025) .: TẬN HIẾN CHO ĐÀN CHIÊN (10/05/2025) .: CON CHIÊN CỦA CHÚA GIÊSU (10/05/2025) .: NGƯỜI MỤC TỬ (10/05/2025) .: NGƯỜI CHẾT VÌ YÊU (10/05/2025) .: VỊ CHỦ CHĂN NHÂN LÀNH (10/05/2025) .: A LÀ ĐẤNG CHĂN CHIÊN LÀNH (10/05/2025) .: AN TOÀN TRONG TAY THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: HÃY YÊU NHƯ LÒNG DẠ THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: TÔI BIẾT CHIÊN CỦA TÔI VÀ CHIÊN TÔI BIẾT TÔI (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH - MÙA XUÂN HỘI THÁNH (10/05/2025) .: TÔI CÓ THUỘC ĐOÀN CHIÊN CHÚA KHÔNG? (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH NHẬN BIẾT CHIÊN CỦA NGƯỜI (10/05/2025) .: KITÔ HỮU THAM DỰ SỨ VỤ MỤC TỬ CỦA CHÚA GIÊSU NHỜ CHỨC NĂNG VƯƠNG GIẢ (10/05/2025) .: KHÔNG AI CƯỚP ĐƯỢC KHỎI TAY TÔI (10/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam