Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 41
Tổng truy cập: 1365092
HIỆU QUẢ CỦA VIỆC TUÂN GIỮ LỜI
HIỆU QUẢ CỦA VIỆC TUÂN GIỮ LỜI
(Suy niệm của Lm. Anthony Trung Thành)
Trong bối cảnh bữa ăn cuối cùng với các môn đệ, Chúa Giêsu dặn dò họ rất nhiều lời tâm huyết. Bài Tin mừng tuần trước Ngài dạy các ông điều răn mới, đó là “Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (x. Ga 13,34). Chúa nhật tuần này, Chúa Giêsu nói tới hiệu quả của việc tuân giữ Lời Ngài và vai trò của Chúa Thánh Thần trong Giáo hội cũng như nơi mỗi người kitô hữu chúng ta.
1. Hiệu quả của việc tuân giữ Lời Chúa
Yêu mến Thiên Chúa là bổn phận của con người, cách riêng là của những người Kitô hữu. Có nhiều cách để thể hiện lòng yêu mến đó. Nhưng có một cách được Chúa Giêsu nhắc đến trong đoạn Tin mừng ngày hôm nay, đó là “Giữ lời Chúa”. Ngài nói: “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy” (x. Ga 14, 23).
Lời Chúa ở đâu? Lời Chúa ở trong cuốn Kinh Thánh, đặc biệt ở trong các sách Tin mừng. Lời Chúa còn được các Tông đồ, các Giáo phụ truyền lại cho chúng ta qua Thánh Truyền, được cụ thể hoá nơi Giáo Huấn của Hội Thánh và các cử hành Phụng vụ. Vì vậy, khi chúng ta đọc, suy gẫm và sống Lời Chúa là chúng ta đã tỏ lòng yêu mến Chúa. Khi chúng ta tuân giữ giáo huấn của Giáo hội, qua Thánh truyền, qua các Đức Giáo Hoàng, các giám mục là chúng ta yêu mến Chúa. Khi chúng ta sốt sắng cử hành các phụng vụ của Giáo hội, qua các Bí tích và các Á Bí tích là chúng ta yêu mến Chúa. Ngoài ra, khi chúng ta biết sống công bằng, bác ái, yêu thương…Là chúng ta cũng đang yêu mến Chúa. Bởi vì, những lúc đó chúng ta đang tuân giữ Lời của Ngài.
Giữ Lời Chúa không những chứng minh chúng ta là kẻ yêu mến Chúa mà còn đem đến cho chúng ta nhiều hiệu quả khác nữa.
Thứ nhất, được Chúa Cha yêu mến. Thật ra, từ đời đời Chúa cha đã yêu thương chúng ta rồi. Vì yêu thương ta, nên Ngài đã dựng nên ta. Vì yêu thương ta, nên Ngài đã sai Con Một xuống thế làm người để cứu chuộc ta. Đó là tình yêu phổ quát mà Chúa Cha dành riêng cho hết mọi người. Còn những người tuân giữ Lời của Chúa Con thì Chúa Cha sẽ yêu mến cách riêng. Chúa Giêsu đã nói: "Ai yêu mến Thầy thì sẽ được Cha Thầy yêu mến". Đây là một lời hứa đầy an ủi và vui sướng Bởi vì, không còn gì an ủi và vui sướng cho bằng được Chúa Cha yêu mến cách riêng như vậy.
Thứ hai, khi chúng ta tuân giữ Lời Chúa không những được Chúa Cha yêu mến mà còn được Chúa Cha và Chúa Con đến và ở trong chúng ta. Chúa Giêsu đã nói: “Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy”. Thật vậy, ngày lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, thân xác và tâm hồn chúng ta đã trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần. Nếu chúng ta giữ trọn lời thề hứa trong ngày đó, thì Chúa Thánh Thần luôn ở với chúng ta. Nhưng vì bản tính con người yếu đuối, dễ bị sa ngã phạm tội. Cho nên, mỗi khi chúng ta sa ngã phạm tội trọng, tức là chúng ta không giữ Lời Chúa, thì thân xác chúng ta không còn là đền thờ của Chúa Thánh Thần nữa. Nhưng nếu chúng ta biết thống hối ăn năn và lãnh nhận Bí tích Giao hoà thì Chúa Thánh Thần lại tiếp tục ngự vào tâm hồn chúng ta và ở lại với chúng ta. Không những chỉ có Chúa Thánh Thần mà còn có cả Chúa Cha và Chúa Con. Như vậy, thân xác và tâm hồn chúng ta lại trở nên đền thờ của Chúa Ba Ngôi ngự trị. Thánh Phaolô đã từng nói: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao?” (1Cor 3, 16). Đền thờ của Thiên Chúa thì quý giá hơn gấp trăm ngàn lần các đền thờ vật chất. Đền thờ vật chất có to lớn đến mấy, có nguy nga lộng lẫy đến mấy thì cũng do con người làm nên và sẽ tàn phai theo năm tháng. Còn đền thờ Thiên Chúa là tâm hồn chúng ta do chính Thiên Chúa tạo dựng, giống hình ảnh Ngài sẽ tồn tại mãi trên Thiên Đàng.
Như vậy, khi chúng ta giữ Lời Chúa không những chúng ta được chứng thực lòng yêu mến của chúng ta đối với Chúa Giêsu, mà còn được Chúa Cha yêu mến và Ba Ngôi Thiên Chúa đến ở lại với chúng ta. Ngài trở thành người nhà của chúng ta. Đó cũng là lý do mà chúng ta được gọi là Kitô hữu. Kitô hữu là người có Chúa, là người mang Chúa trong mình. Vậy, dù trong hoàn cảnh nào chúng ta cũng hãy tuân giữ Lời Chúa.
2. Vai trò của Chúa Thánh Thần
Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa Ngôi Ba. Nhiệm vụ của Ngài là thánh hoá. Nhưng Ngài cùng hiện diện với Chúa Cha trong việc sáng tạo. Ngài hiện diện với Chúa Giêsu trong chương trình cứu chuộc. Phúc âm cho chúng ta thấy: Ngài hiện diện khi Chúa Giêsu chịu Phép rửa tại sông Giođan (x. Mt 3,16; Mc 1,10; Lc 3,22); Ngài hiện diện trong ngày lễ Ngũ Tuần (x. Cv 2,3)… Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nhắc đến vai trò của Chúa Thánh Thần: “Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em” (Ga 14,26). Đúng vậy, Chúa Thánh Thần đã dạy và làm nơi các Tông đồ thật nhiều điều: Ngài biến đổi họ từ những con người nhát đảm sợ sệt, trở thành những con người can đảm khác thường; Ngài giúp họ nhớ lại những gì Chúa Giêsu đã nói và đã làm; Ngài giúp Thánh Phêrô và các Tông đồ giảng dạy Lời của Chúa Giêsu; Đặc biệt, Ngài linh hứng cho các thánh ký ghi chép Tin mừng.
Không những thế, trong bài đọc I, sách Công vụ Tông đồ cho chúng ta biết, vai trò của Chúa Thánh Thần trong các quyết định quan trọng của Giáo hội sơ khai: “Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định không đặt lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết này: Là kiêng ăn đồ đã cúng cho ngẫu tượng, kiêng ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết, và tránh gian dâm. Anh em cẩn thận tránh những điều đó là tốt rồi” (x. Cv 15, 28-29). Cụm từ “Thánh Thần và chúng tôi quyết định” nói lên tất cả vai trò của Chúa Thánh Thần.
Từ đó cho đến nay và mãi tới tận thế, vai trò của Chúa Thánh Thần trong Hội Thánh và nơi mỗi người Kitô hữu vẫn không thay đổi. Ngài vẫn tiếp tục dạy cho Giáo hội và chúng ta biết mọi điều về Chúa Giêsu. Ngài tiếp tục làm cho Giáo Hội và chúng ta nhớ lại những gì Chúa Giêsu đã nói và đã làm. Vì vậy, chúng ta hãy năng kêu cầu Chúa Thánh Thần trong các giờ kinh nguyện và mọi sinh hoạt hằng ngày. Đọc và suy gẫm Lời Chúa dưới sự linh hứng của Ngài. Đồng thời, xin Ngài ban ơn soi sáng để chúng ta biết làm lành lánh dữ. Để chúng ta được thấy và được ở trong “Kinh Thành muôn thuở” mà thánh Gioan đã miêu tả trong đoạn sách Khải Huyền chúng ta nghe trong bài đọc II hôm nay.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đưa ra một tiêu chuẩn làm thước đo để biết ai yêu mến Chúa, đó là “Giữ Lời Chúa”. Tuy vậy, con người qua mọi thời đại cố tình lẫn tránh lời mời gọi này của Chúa. Đó cũng là thái độ của rất nhiều người trong chúng con. Xin giúp mỗi người chúng con từ nay biết quyết tâm yêu mến Chúa bằng cách tuân giữ Lời của Chúa. Đồng thời, xin cho chúng con luôn sống dưới sự che chở và hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Amen.
9.Bình an của Chúa
(Suy niệm của Lm. Joshepus Quang Nguyễn)
Một ngày nọ, một Linh mục kia đang nằm trị tại Bệnh Viện, có một chị giáo dân đến nói với Ngài rằng: “Thưa Cha, Cha bệnh tình của Cha có đỡ không, chứ con nằm trị bệnh đây lâu rồi mà bệnh tình chẳng bớt gì cả. Con buồn lắm Cha ơi, con cầu nguyện xin Chúa mãi mà Chúa chẳng cho con hết bệnh. Con lo sợ quá vì nếu bệnh con mà không hết thì mai mốt có hết không, không hết thì khốn khổ lắm! Con cũng đi hết bác sĩ từ nam chí bắc, rồi cũng uống hết thuốc từ thuốc bắc, thuốc nam, rồi tây y, con thấy nó chẳng bớt gì hết, nhiều khi con muốn tự tử chết cho rồi”. Vị linh mục ấy nói: “Chị ơi, thứ nhất chị là người Công giáo, theo Chúa mà chẳng tin vào lòng thương xót của Chúa tý nào, mà không có đức tin thì làm sao Chúa ban ơn được. Chị nhớ không trang Tin Mừng Mác-cô kể rằng: “Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người. Vì bà tự nhủ: "Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu." Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Người nói với bà ta: "Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh” (Mc 5,25-30.31). Thứ hai, chị có bình an của Chúa phục sinh nhưng không tín thác vào Chúa trong gian nan thử thách bệnh hoạn ốm đau, không bình an đón nhận Thánh ý của Chúa trong tin tưởng và hy vọng cho nên chị còn sợ hãi, còn mặc cảm, tự ti, tự kỷ và tự tử là vậy.
Chúa Giêsu hôm nay nói “Thầy để lại bình an cho anh em. Anh em đừng xoa xuyến cũng đừng sợ hãi vì Thầy đã thắng thế gian”. Bình an của Chúa ban” không phải thứ bình an của thế gian mà là bình an của Lòng Thương Xót. Qủa thế, ngay trong đêm Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, Chúa đã đem đến cho nhân loại món quà đầu tiên là bình an, mà các Thiên Thần đã ca ngợi: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”. Hôm nay, sau khi Phục sinh, Chúa Giêsu hiện ra và trao ban bình an cho các môn đệ khi xưa và cho chúng ta hôm nay nữa mỗi khi lãnh nhận trong Phép Rửa, các Bí tích và lúc ta Rước Lễ. Bình an đó chính là Chúa Giêsu, Người đã vâng phục thánh ý Chúa Cha để chịu khổ nạn, chịu chết đền tội thay cho nhân loại và sống lại để cho con người sống dồi dào trong bình an của Ngài.
Bình an của Chúa Giêsu ban không như kiểu bình an của thế gian vì bình an của thế gian rất mong manh, dễ tan biến. Chẳng hạn, hệ thống an ninh của Mỹ phải nói là tiến bộ nhất thế giới, hệ thống camera ở đường phố hay ở nơi công cộng ghi hình rất rõ con kiến bò dưới đất cũng biết được con đực hay con cái. Như vậy quá an toàn, tuyệt đối bình an cho người dân chứ gì! Còn chỗ nào an bình như Nước Mỹ! Ấy thế mà ngày 15-4-2013 vụ đánh bom khủng bố ở Boston là thủ đô của tiểu bang Massachusetts của Mỹ làm 3 người thiệt mạng, 824 bị thương tật vĩnh viễn do một vụ nỗ bom tự chế này mọi công dân Mỹ hết lòng lo sợ, bất an và hoan mang.
Còn bình an của Chúa Giêsu hôm nay ban cho chúng ta hoàn toàn trái ngược với cách thức của con người, bình an trong những tình huống bất an. Cụ thể, Bài Tin Mừng kể Chúa Giêsu ban bình an cho các môn đệ trong bữa tiệc ly, chuẩn bị chia tay với các môn đệ đi chịu nạn chịu chết. Như thế, nguyên nhân khiến các ông sợ hãi bất an vì không còn thấy sự hiện diện bằng thể lý của Đức Giêsu. Chính trong lúc không còn thấy Chúa thể xác này nhưng mà tin vào Lời Chúa, thì lúc đó các ông mới cảm nhận sự bình an Đức Giêsu ban cho. Nói như Thánh Phaolô “Bình an của Thiên Chúa là bình an không ai hiểu thấu”. Bình an Đức Giêsu ban đó là bất chấp sự đe dọa bên ngoài. Bình an Đức Giêsu ban sâu lắng nhưng rất mãnh liệt và bền đỗ, nó làm cho chúng ta bình an thật sự dù có cuộc đời ta gặp đau khổ đắng cay nghiệt ngã, nhưng ta vẫn bình an vui sống trong tình hiệp thông với Chúa và mọi người. Cho nên, Phaolô khi bị gian truân thử thách đã xác quyết rằng: “Chúng tôi bị dồn ép tư bề nhưng không bị đè bẹp; hoang mang nhưng không tuyệt vọng; bị ngược đãi nhưng không bị bỏ rơi, bị quật ngã nhưng không tiêu diệt”.
Đứng trước những thách đố của cuộc sống: cơm áo gạo tiền, bệnh hoạn tật nguyền, hay khủng bố chiến tranh, động đất thiên tai hay tệ nạn xã hội lan tràn khắp nơi… Chúng ta ngồi đó than thân trách phận, hay chạy đôn đáo tìm đủ thứ bình an của thế mà quên bẵng tìm đến bình an của lòng thương xót Chúa và Lời Chúa là chính nguồn bình an giúp chúng vượt lên chính mình, can đảm sống theo thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, biết yêu thương chính mình và hết mọi người. Cho nên, bao lâu chúng ta còn sống trong tội lỗi, trong sự thù địch với Chúa và với tha nhân thì chúng ta không có bình an cho nên còn băn khoăn, lo lắng, còn mặc cảm, than trời trách đất, tự ti và tự tử và không thương xót chính mình và tha nhân. Chúa Giêsu Thánh Thể hoàng tử bình an và là chính sự bình an nội tâm mà Thiên Chúa tặng cho chúng ta từng giây từng phút trong đời sống chúng ta. Vì thế, chúng ta phải biết trân trọng đón lấy Chúa Giêsu Thánh Thể và Lời của Ngài đồng thời nỗ lực cộng tác với Chúa để kiến tạo bình an cho bản thân mình và mọi người sống chung quanh ta bằng việc thương xót bản thân mình và tha nhân như Chúa thương xót ta.
Trong bài Giảng của Thánh Lễ Chúa Nhật Kính Lòng Thương Xót ngày 03.04.2016, Đức Thánh Cha Phan-xi-cô nói rằng: “Sự bình an của Chúa Giêsu là sự bình an đến từ con tim của Đấng Phục Sinh; đó là sự bình an đã vượt thắng tội lỗi, sự chết và sự sợ hãi. Đó là sự bình an không chia tách nhưng hiệp nhất; đó là sự bình an không để cho người ta phải cô đơn, nhưng làm cho chúng ta cảm nhận được rằng, chúng ta đang được đón nhận và đang được yêu thương“.
Vậy, ước gì sau mỗi lần chúng ta lãnh nhận các Bí Tích nhất là bí tích Thánh Thể, chúng ta thật sự được dồi dào bình an của Chúa trong tâm hồn của mỗi người chúng ta. Nhờ sự bình an ấy mà chúng ta sẽ thanh thản, yên tâm, vui vẻ tín thác vào Chúa mà sống ở đời này dù có gặp phải những túng cực và khổ đau nhất trong đời để mai sau cùng Phục sinh vinh hiển với Ngài. Và sau nhất là sau mỗi thánh lễ, chúng ta hãy quyết tâm là người bình an của Chúa qua việc sống Lời Chúa, từ bỏ tội lỗi, sống yêu thương, tha thứ, cảm thông, chia sẻ và quan tâm đền chính mình và với nhau nhau trong cuộc sống. Amen.
10.Tại sao lại tỏ mình ra cho con?
(Suy niệm của Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty)
Trong bài diễn từ tiễn biệt rất dài (từ cuối chương 13 cho tới hết chương 17 của Phúc âm Gioan) Đức Giêsu đã mất nhiều công sức để chấn an các môn đệ Người; chắc hẳn lúc đó các ông đang trong rơi vào tình trạng rất bồn chồn lo lắng, tương tự như một nhóm học sinh gần tới ngày ra trường phải ôn thi: các ông mong ghi nhớ hết mọi lời Thầy dạy, nhớ tới từng chi tiết, nhưng lại có nguy cơ quên mất điểu hệ trọng chính yếu nhất; và điều chính yếu đó không phải là những bài học từ chương về các điều Thầy dạy dỗ, nhưng là bộc lộ bản chất đích thực của Thầy Giêsu – Lời tối hậu của Thiên Chúa. Việc bộc lộ này rõ ràng chỉ dành cho các môn đệ là những người thâm tín đã theo Thầy suốt bằng ấy năm: “Thưa Thầy, tại sao Thầy phải tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ mình ra cho thế gian?” Nếu nắm bắt được nội dung lời trăn trối này, chúng ta sẽ có cơ may thấu hiểu được cái cỗi lõi của niềm tin Ki-tô hữu chăng?
Nắm giữ Lời là điều tối quan trọng trong việc duy trì tương quan với Thầy Giêsu, kể cả khi Người đã ra đi: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ Lời Thầy…Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy”. Lời đó chắc chắn không chỉ đơn thuần là các bài thuyết giảng mà Người đã từng tuyên giáo trên khắp các nẻo đường xứ Ga-li-lê và Giu-đê trong ròng rã ba năm trời; trong số đó có những bài thật ý nhị và độc đáo, chẳng hạn bài bàn về các mối phúc hay các câu chuyện dụ ngôn…; thế nhưng, cho dầu có tuân giữ được mọi lời Ráp-bi Giêsu giảng dạy đi nữa, thì điều đó cũng đâu có thể làm cho “Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy”. Lời đây hẳn là một điều gì rất đặc biệt mà Người đã từng khảng định: “không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy”. Lời mà Người nhân danh Chúa Cha đến trần gian để nói lên cho bằng được, và chỉ có thể nói cho các môn đệ thâm tín nhất là những kẻ đã tin theo Người mà thôi.
Tuy nhiên Lời này sẽ không hề dễ hiểu, ngay cả đối với các môn đệ! Hồi đó, cho tới lúc Thầy Giêsu sắp ra đi, các môn đệ vẫn luôn cảm thấy khó chấp nhận bài học này: mỗi lần Thầy Giêsu đề cập tới sự tự hiến Thập Giá và đau khổ mà Người sẽ phải chịu tại Giê-ru-sa-lem, không một ai trong số họ không lớn tiếng phản đối, can ngăn. Nhất là khi Người khảng định: ai nhìn thấy Thầy tự hiến là nhìn thấy Chúa Cha, nhìn thấy vinh quang đích thực của Cha… thì không một môn đệ nào có thể hiểu nổi (xem Ga 14:8-11). Đức Giêsu biết rất rõ điều đó; cần phải có một can thiệp đặc biệt, can thiệp của Thần Khí; các môn đệ cần tới một đấng Bảo Trợ, Đấng “sẽ được sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em”. Phải, để hiểu được Lời của Giêsu Thập Giá, hiểu được Tình Yêu tự hiến và cứu đô của Thiên Chúa, dứt khoát cần tới sự can thiệp của Thánh Thần. Người thường thì chỉ có thể hiểu được các lời khuyên dạy, các câu chuyện dụ ngôn, các lời dạy dỗ đầy khôn ngoan từ miệng Ráp-bi Giêsu phán ra, nhưng để hiểu chính con người và hành động của Giêsu Ki-tô là Lời của Thiên Chúa, nhất là khi Lời đó được vang lên, không phải trên bục giảng mà là trên Thập Giá, thì trí khôn con người, cho dầu có xuất chúng tới mấy đi nữa (kể cả bộ óc kỳ tài như Albert Einstein chẳng hạn), cũng không thể nào nắm bắt được.
Ồ, thật vậy sao? Ngay cả một Linh mục lớn tuổi như tôi mà vẫn cứ đinh ninh rằng: để hiểu và giữ lời Chúa thì chỉ cần một chút thông minh, một chút thiện chí; và thông minh - thiện chí cũng là điều tôi vẫn thường lớn tiếng đòi kêu gọi anh chị em tín hữu phải có. Có lẽ chính vì thế mà, cho tới giờ này, tôi có thấu hiểu gì về Lời Tình Yêu - Thập Giá đâu… và các giáo hữu nghe tôi giảng có lẽ cũng chẳng hiểu được gì hơn! Tôi chăm chú suy tư, lo đọn bài giảng hơn là dành thời giờ cầu nguyện, lo trình bày cho khôn khéo hơn là tin tưởng vào tác động của Đấng Bảo Trợ đang ngự trong tâm hồn các tín hữu; trên tòa giảng, tôi lo tạo ấn tượng trên các thính giả của mình, hơn là tìm cách đóng trên họ dấu ấn của Thần Khí.
Và dấu ấn của Lời đó trong Thần Khí thì thật rõ ràng: “Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi… Thầy để lại bình an cho anh em… Thầy ban cho anh em bình an của Thầy”. Lời Thầy Giêsu – Lời Thiên Chúa xót thương không bao giờ là lời đe dọa; Lời đó không tạo áp lực ép buộc, cũng chẳng tạo căng thẳng lo âu! Lời Thầy Giêsu sẽ luôn lan tỏa an bình, thư thái cho cả những tâm hồn đã phạm phải những tội tầy trời nhất; “Ta không kết án, hãy về và từ nay đừng phạm tội nữa!” Nếu vậy, tôi - một linh mục của Đức Ki-tô có thật sự mang Lời bình an này tới tâm hồn mọi tín hữu, nhất là những tâm hồn chìm đắm trong tội lỗi đang rất cần tới Lời an ủi hơn bất cứ điều gì khác? Và để làm được điều đó: không một ai khác có thể giúp tôi, hơn là Thánh Thần, Đấng ủi an.
Lạy Chúa Giêsu là Lời đích thực của Thiên Chúa Cha giầu lòng xót thương, xin đổ Thần Khí xuống trên con, để con hiểu được Lời Tình Yêu, nhất là mỗi khi con cử hành Thánh Lễ. Nếu chính con chưa một lần hiểu và giữ được Lời Tình Yêu đích thực, nhất là qua biểu lộ của Thánh Thể - Thập Giá, thì làm sao con có thể mở miệng loan truyền Lời Chúa cho anh chị em tín hữu? Có thể con đã giảng lời Giêsu quá nhiều, nhưng đã giảng Lời-Chúa quá ít. Xin chỉnh đốn tình trạng thiếu xót trầm trọng này nơi con! Xin đổ tràn ngập tâm hồn con thứ bình an độc đáo của Chúa, phát xuất từ cảm nghiệm bản thân về lòng Chúa Xót Thương, để con - linh mục của Chúa cũng có thể loan báo và thông truyền Tin Mừng đầy an ủi này cho mọi người, nhất là cho các tội nhân bất hạnh và bị đọa đầy. Amen.
11.Ở lại trong tình yêu Chúa
"Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy".
Trong cuộc sống, người ta thường dùng những hành động cụ thể để nói lên mức độ của lòng yêu mến. Chỉ cần nhìn thấy những người mẹ hy sinh nhịn đói, chịu khó để lo cho con cái được ấm no, được ăn học thành tài, là mọi người cũng hiểu được tình thương như trời bể, mà các bậc cha mẹ đã dành cho con mình. Vì thế, Thánh Augustinô còn nói: "Mức độ của tình yêu là yêu không mức độ".
Hiểu như vậy, tình yêu của chúng ta đối với Thiên Chúa cũng cần được biểu thị bằng một dấu chỉ, hay bằng một hành động thật cụ thể. Dấu chỉ đó Đức Giêsu muốn chúng ta chính là sự vâng giữ lời của Người, cụ thể là chúng ta đã nghe: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy...". Yêu mến Chúa, là trở nên giống Chúa, là tuân giữ lời Chúa, là làm theo điều Chúa muốn, và Chúa còn muốn mỗi người chúng ta phải hành động yêu thương thật sự cụ thể trong cuộc sống hằng ngày.
Trong Cựu ước, tác giả sách Thánh vịnh 119 viết rằng: "Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi" (Tv 119, 105). Thật vậy, Lời Chúa là chân lý, là ánh sáng, là sự thật, bởi vì, Lời Chúa chứa đựng đạo lý và chứa đựng thánh ý của Thiên Chúa. Vì thế ở lại trong Lời Chúa chính là lắng nghe Lời Chúa và sống theo ý Chúa.
Con người chỉ là một tạo vật được Thiên Chúa dựng nên. Một tạo vật chỉ có giá trị khi thực hiện theo ý của người tạo ra nó. Đời sống con người chỉ có ý nghĩa khi sống theo ý muốn của Thiên Chúa là Đấng tạo dựng nên mình. Đó là sống theo bản vẽ mà Thiên Chúa đã thiết kế cho cuộc đời của mỗi người. Chính vậy, con người chỉ đạt được tự do đích thực là đón nhận ý Chúa và thi hành ý Chúa mỗi ngày. Chạy theo ý riêng của mình đồng nghĩa với việc đánh mất ý nghĩa của cuộc đời mình.
Lời Chúa cho mỗi người chúng ta biết sự thật về chính bản thân mình, biết sự thật và cùng đích về con người và cùng đích của cuộc đời. Biết sự thật về mình là biết những giới hạn yếu đuối, biết về thân phận nô lệ tội lỗi của mình để rồi hoán cải và trở nên hoàn thiện như "Cha trên trời là Đấng hoàn thiện". Biết sự thật về con người là biết mình lệ thuộc vào Thiên Chúa, ý nghĩa và cùng đích của đời mình là con người được dựng nên để sống cho Thiên Chúa, phụng sự Thiên Chúa và yêu mến Thiên Chúa. Biết sự thật còn là biết Đức Giêsu là Con Thiên Chúa đã xuống trần gian để giải thoát con người khỏi tội lỗi, cho con người được tham dự vào sự sống thân linh của Thiên Chúa. Nhận biết Đức Giêu là Thiên Chúa để đến với Ngài, tin Ngài và đi theo Ngài.
Ở lại trong Lời Chúa là sự kiện tiên quyết xác định ý nghĩa cuộc sống của người thuộc về Chúa. Lẽ sống của người theo Chúa, của người môn đệ Chúa cần phải biết ý Chúa, thi hành ý Chúa như người "đầy tớ làm theo ý người chủ của mình". Đó là người lắng nghe tiếng Chúa và nhận biết ý Chúa trong những sự kiện, những biến cố. Đó là tìm kiếm sự thật ẩn tàng trong Lời Chúa, suy gẫm những gì Chúa nói và nhận ra ý nghĩa của Lời Chúa được sáng tỏ trong cuộc sống hằng ngày. Như thế, việc nghe Lời Chúa và thi hành ý Chúa mới thông hiểu được sự thật và sống trong tự do.
Vì vậy, sống theo ý Chúa thì con người không còn sợ hãi, vì khi làm bất cứ việc gì thì có Chúa cùng thực hiện, khi chọn Chúa là chủ của mình, chúng ta không còn bị dính bén bởi những tạo vật, không bị nô lệ bởi những đam mê bất chính. Sống theo ý Chúa còn là mình để chọn Chúa. Đó là bỏ đi cái tôi ích kỷ sống yêu thương, bỏ đi cái tôi danh vọng để khiêm tốn để chấp nhận mình và đón nhận người khác, bỏ đi cái tôi hưởng thụ để hy sinh để phục vụ. Hơn nữa, sống theo ý Chúa thì không sợ những dư luận của người đời, không bị chi phối bởi khen chê, được mất, sướng khổ và sống chết.
Nhìn lại cuộc sống thường ngày, chúng ta sẽ thấy có một điều hết sức tự nhiên, đó là khi yêu mến ai, chúng ta thường cố gắng bằng mọi cách để làm vui lòng người đó. Và một trong những cách chúng ta thường thực hiện để làm vui lòng người mình yêu mến, đó là cố gắng nhanh chóng thực hiện mọi ý muốn của người đó. Cứ quan sát các một đôi bạn trẻ đang yêu nhau, chúng ta thấy họ luôn muốn làm đẹp lòng nhau, họ luôn để ý đến nhau, chỉ cần phát hiện một ánh mắt, một cái nhíu mày, một cử chỉ, hay một ý muốn nào đó của người này, thì lập tức người kia sẽ cố gắng thực hiện cho bằng được. Như vậy, một đứa con không thể nói rằng nó yêu cha mến mẹ, mà nó cứ luôn làm cho cha mẹ nó buồn, luôn làm những điều mà cha mẹ nó không muốn; cũng không thể có một người chồng luôn miệng nói với vợ rằng anh yêu em, mà ngày nào cũng đánh vợ, rượu chè say sưa; cũng không thể có một người vợ nói với chồng là em yêu anh, rồi hằng ngày cứ bỏ bê nhà cửa, bỏ chồng con... Quả thật, những người như vậy nói yêu mà chẳng có hành động yêu một chút nào hết.
Hiểu được như vậy, thì chúng ta cũng hiểu được việc tuân giữ lời Chúa của chúng ta chính là dấu chỉ rõ ràng nhất, để chúng ta chứng tỏ lòng yêu mến của mình đối với Thiên Chúa. Càng yêu mến Thiên Chúa nhiều, chúng ta sẽ càng cố gắng thực hiện những điều Ngài muốn. Hơn nữa, khi yêu mến và giữ lời, chúng ta còn được vinh dự đón tiếp cả Ba Ngôi đến ngự trong tâm hồn của chúng ta nữa: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng ta sẽ đến và ở trong người ấy". Và nếu có cả Ba Ngôi Thiên Chúa ở trong chúng ta, thì mỗi người chúng ta thật sự xứng đáng là đền thờ của Thiên Chúa, một đền thờ thiêng liêng, một đền thờ thánh thiện, tốt đẹp, và là một đền thờ yêu thương luôn thể hiện tình yêu Thiên Chúa đến với mọi người.
Chúng ta hãy can đảm sống theo lời dạy của Chúa với tất cả niềm tín thác, niềm cậy trông, tình yêu mến.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa chính là con đường vì Chúa dẫn đưa con đến với Thiên Chúa. Chúa là sự thật vì Chúa chỉ cho con biết Thiên Chúa và thánh ý của Thiên Chúa. Chúa là sự sống vì Chúa giải thoát con khỏi tội lỗi và ban cho con sự sống viên mãn. Xin cho chúng con biết nhận ra sự hiện diện của Chúa, biết nghe tiếng Chúa và ở lại trong Lời của Chúa để mỗi ngày con được sống trong sự thật và ở trong tình yêu Thiên Chúa. Amen.
12.Chúa Nhật 6 Phục Sinh
Đức Giêsu nói: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy".
Thông thường trong cuộc sống, chúng ta hay sử dụng lời nói để diễn tả những suy nghĩ, những tâm tư tình cảm của mình đối với người khác. Tuy nhiên, trong rất nhiều trường hợp, lời nói cũng không thể diễn tả cách trọn vẹn được suy nghĩ của chúng ta. Do đó, chúng ta lại dùng những cử chỉ khác như nét mặt, ánh mắt,... để diễn tả những điều chúng ta muốn nói. Chẳng hạn như chúng ta thường biểu lộ niềm vui bằng tiếng cười, biểu lộ nỗi buồn bằng tiếng khóc, hay biểu lộ nỗi mệt nhọc bằng những tiếng thở than...Chính vì thế khi nghe thấy những tiếng khóc, tiếng cười, tiếng than thở đó, thì cho dù người đó không nói ra, thì người khác cũng phần nào hiểu được nỗi lòng của người thốt ra những tiếng đó. Đối với tình yêu cũng vậy, người ta không thể dùng những con số, hay những kiểu nói ước lượng, như kiểu nói "Tôi yêu anh chừng một ký, hay một tấn", hoặc là nói: "Tôi mến anh dài 100 cây số" được. Nhưng khi muốn diễn tả tình yêu, người ta thường dùng những hành động cụ thể để nói lên mức độ yêu mến của mình. Chỉ cần nhìn cảnh những người cha sẵn sàng thức khuya, dậy sớm ra đồng làm viêc; nhìn thấy những người mẹ chấp nhận hy sinh nhịn đói, chịu khó để lo cho con cái được ấm no, được ăn học, được thành tài, là mọi người cũng hiểu được tình thương như trời bể, mà các bậc cha mẹ đã dành cho con mình. Vì thế, Thánh Augustinô còn nói: "Mức độ của tình yêu là yêu không mức độ".
Hiểu như vậy, tình yêu của chúng ta đối với Thiên Chúa cũng cần được biểu thị bằng một dấu chỉ, hay bằng một hành động thật cụ thể. Dấu chỉ đó Chúa Giêsu muốn chúng ta chính là sự vâng giữ lời của Người, cụ thể là chúng ta đã nghe trong bài Tin mừng: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy...". Yêu mến Chúa, là trở nên giống Chúa, là tuân giữ lời Chúa, là làm theo điều Chúa muốn, và Chúa còn muốn mỗi người chúng ta phải hành động yêu thương thật sự cụ thể trong cuộc sống hằng ngày. Nhìn lại cuộc sống thường ngày, chúng ta sẽ thấy có một điều hết sức tự nhiên, đó là khi yêu mến ai, chúng ta thường cố gắng bằng mọi cách để làm vui lòng người đó. Và một trong những cách chúng ta thường thực hiện để làm vui lòng người mình yêu mến, đó là cố gắng nhanh chóng thực hiện mọi ý muốn của người đó. Cứ quan sát các một đôi bạn trẻ đang yêu nhau, chúng ta thấy họ luôn muốn làm đẹp lòng nhau, họ luôn để ý đến nhau, chỉ cần phát hiện một ánh mắt, một cái nhíu mày, một cử chỉ, hay một ý muốn nào đó của người này, thì lập tức người kia sẽ cố gắng thực hiện cho bằng được. Như vậy, một đứa con không thể nói rằng nó yêu cha mến mẹ, mà nó cứ luôn làm cho cha mẹ nó buồn, luôn làm những điều mà cha mẹ nó không muốn; cũng không thể có một người chồng luôn miệng nói với vợ rằng anh yêu em, mà ngày nào cũng đánh vợ, rồi chửi mắng vợ, rượu chè say sưa, nhục mạ vợ mình; cũng không thể có một người vợ nói với chồng là em yêu anh, rồi hằng ngày cứ bỏ bê nhà cửa, bỏ chồng, bỏ con, rồi đi nói xấu chồng, còn muốn bỏ chồng nữa. Hay là trong anh chị em chúng ta, không thể có người nói: tôi mến anh chị lắm, tôi thông cảm với anh chị lắm, tôi ngưỡng mộ anh chị lắm, rồi sau đó đi nói xấu, chê bai, khinh dễ, người đó được. Quả thật, những người như vậy nói yêu mà chẳng có hành động yêu một chút nào hết.
Hiểu được như vậy, thì chúng ta cũng hiểu được việc tuân giữ lời Chúa của chúng ta chính là dấu chỉ rõ ràng nhất, để chúng ta chứng tỏ lòng yêu mến của mình đối với Thiên Chúa. Càng yêu mến Thiên Chúa nhiều, chúng ta sẽ càng cố gắng thực hiện những điều Ngài muốn. Một lần nữa, chúng ta nghe lại lời khẳng định của Chúa Giêsu trong bài Phúc âm hôm nay là: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy". Thế nên, yêu mến và giữ lời, thì chúng ta đã và đang thực hiện rồi đó, nhưng làm như thế thì Chúa còn ban cho chúng ta một ân huệ đặc biệt nữa, đó là: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng ta sẽ đến và ở trong người ấy". Như vậy, chúng ta còn được Chúa Cha yêu mến vì chúng ta đã tuân giữ lời Đức Giêsu, và không chỉ được Chúa Cha yêu mến, chúng ta còn được vinh dự đón tiếp cả Ba Ngôi đến ngự trong tâm hồn của chúng ta nữa. Và nếu có cả Ba Ngôi Thiên Chúa ở trong chúng ta, thì mỗi người chúng ta thật sự xứng đáng là đền thờ của Thiên Chúa, một đền thờ thiêng liêng, một đền thờ thánh thiện, tốt đẹp, và là một đền thờ yêu thương luôn thể hiện tình yêu Thiên Chúa đến với mọi người.
Lắng nghe lời Chúa trong bối cảnh của xã hội hôm nay, một xã hội thực dụng, đánh giá mọi sự dựa theo những giá trị vật chất trước mắt, chắc chắn là không dễ dàng gì. Tuy nhiên, để xứng đáng là người môn đệ của Chúa, và nhất là để minh chứng lòng yêu mến của chúng ta đối với Chúa, thì mỗi người chúng ta cũng hãy mau mắn tuân giữ các lời dạy của Chúa bằng cả tấm lòng của mình. Chúng ta hãy can đảm sống theo lời dạy của Chúa với tất cả niềm tín thác, niềm cậy trông, tình yêu mến.
Nhìn lại gương Chúa Giêsu, chúng ta đã thấy Ngài vì yêu mến Chúa Cha, và vì yêu thương nhân loại nên Ngài đã thi hành thánh ý của Chúa Cha, cho dù Ngài phải chấp nhận một cái chết tủi nhục trên thập giá.
Để thực thi Lời Chúa dạy hôm nay, tôi đề nghị những việc thực hành cụ thể như sau:
1. Đọc kinh hôm mai là một bổn phận thờ phượng Chúa. Nó còn là một truyền thống đạo đức tốt đẹp trong các gia đình Công Giáo. Tuy nhiên ngày nay, trong xã hội phát triển, đời sống con người được nâng cao thì đồng thời cũng tạo ra những lỗ hổng về đạo đức: chẳng hạn như mỗi người tìm cho mình một cách giải trí riêng vào ban tối đến, và do đó, có nhiều gia đình đã bỏ mất truyền thống đọc kinh ban hôm, truyền thống đạo đức tốt đẹp này. Có hình ảnh nào đẹp cho bằng mỗi buổi tối cha mẹ và con cái quây quần bên bàn thờ trong gia đình để đọc kinh thờ phượng Chúa, cùng đọc một đoạn Phúc Âm để cả gia đình cùng nghe và cùng sống Lời Chúa, cùng cầu nguyện chung với nhau.
2. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta hãy biết sống yêu thương bác ái, tha thứ cho nhau. Chúng ta biết cảm thông và nâng đỡ những người nguội lạnh, chúng ta biết thăm viếng, an ủi những gia đình đang gặp hoạn nạn, đau yếu. Và nhất là chúng ta biết cầu nguyện cho những gia đình chung quanh chúng ta, nhất là những gia đình đang gặp hoạn nạn, đang gặp khó khăn.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta luôn biết noi theo gương của Chúa, để mỗi khi chúng ta thốt lên Chúa ơi, con yêu mến Chúa thì chúng ta cũng sẽ làm trọn theo những điều Chúa dạy, để cuộc sống của mỗi người chúng ta luôn là một cuộc sống bình an trong tay Chúa, và cũng là một cuộc sống vui tươi trong vòng tay yêu thương thân ái của tất cả mọi người. Amen.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH (10/05/2025) .: TẬN HIẾN CHO ĐÀN CHIÊN (10/05/2025) .: CON CHIÊN CỦA CHÚA GIÊSU (10/05/2025) .: NGƯỜI MỤC TỬ (10/05/2025) .: NGƯỜI CHẾT VÌ YÊU (10/05/2025) .: VỊ CHỦ CHĂN NHÂN LÀNH (10/05/2025) .: A LÀ ĐẤNG CHĂN CHIÊN LÀNH (10/05/2025) .: AN TOÀN TRONG TAY THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: HÃY YÊU NHƯ LÒNG DẠ THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: TÔI BIẾT CHIÊN CỦA TÔI VÀ CHIÊN TÔI BIẾT TÔI (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH - MÙA XUÂN HỘI THÁNH (10/05/2025) .: TÔI CÓ THUỘC ĐOÀN CHIÊN CHÚA KHÔNG? (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH NHẬN BIẾT CHIÊN CỦA NGƯỜI (10/05/2025) .: KITÔ HỮU THAM DỰ SỨ VỤ MỤC TỬ CỦA CHÚA GIÊSU NHỜ CHỨC NĂNG VƯƠNG GIẢ (10/05/2025) .: KHÔNG AI CƯỚP ĐƯỢC KHỎI TAY TÔI (10/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam