Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 44

Tổng truy cập: 1371284

PHỤC SINH CÙNG CHÚA

Phục sinh cùng Chúa

(Suy niệm của Lm. JB. Nguyễn Minh Hùng)

Chúa đã phục sinh. Lẽ ra ta phải phục sinh với Chúa, phải bước ra khỏi vùng tối tăm để nhập cuộc với ánh sáng huy hoàng của ơn phục sinh.

Nhưng nhiều lần xét mình, ta chợt thảng thốt: cứ hết lễ phục sinh này đến lễ phục sinh khác, hết mùa phục sinh năm nay, lại đến phục sinh năm tới…, tâm hồn ta vẫn còn thuộc về bóng tối,

Có thứ bóng tối tội lỗi nhận chìm linh hồn ta trong những vực sâu không có lối thoát.

Có thứ bóng tối đam mê dục vọng gìm linh hồn ta trong cơn mê ngủ miệt mài, mất hết ý chí phấn đấu tiến lên.

Có thứ bóng tối tham lam ích kỷ làm lu mờ lương tâm, lý trí, khiến ta coi tiền bạc trọng hơn tình nghĩa. Vì tiền bạc mà dám phạm tội. Vì lợi nhuận mà làm thiệt hại người khác.

Có thứ bóng tối ghen ghét oán thù làm tâm hồn ta không lúc nào bình an, vì chìm ngập trong nỗi hận thù dai dẳng.

Có thứ bóng tối tự ái kiêu căng khiến linh hồn ta không tìm thấy niềm vui trong sự khiêm nhường tha thứ.

Tất cả những bóng tối đó đang khiến linh hồn ta suy yếu, chết dần chết mòn. Tất cả những bóng tối đó ngăn chặn ánh sáng của Chúa, ngăn chặn dòng suối ơn lành của Chúa đổ vào hồn ta.

Để ánh sáng Phục Sinh của Chúa tràn vào hồn ta, ta phải quét sạch những bóng tối còn vương vấn trong tâm hồn.

Mùa phục sinh luôn luôn có hình ảnh cây nến. Nến phục sinh tượng trưng Chúa Kitô, Đấng đã thoát ly khỏi tối tăm của thế gian, mang lại ánh sáng phục sinh vô biên cho chính thế gian, phá tan bóng tối thế gian.

Như cây nến phải chịu tiêu hao mòn mỏi mới giữ được ánh sáng soi chiếu đêm tối, ta cũng phải phấn đấu với chính bản thân, quên mình, chịu chết cho tội lỗi, để sống một đời sống mới cho Chúa và trong Chúa.

Khi phấn đấu đẩy lùi bóng tối tội lỗi, ta thoát được ách ma quỷ và được sống trong ánh sáng của Chúa, trở nên con cái ánh sáng.

Lạy Đức Kitô Phục Sinh, Chúa đã chiến thắng ma quỷ, xin giúp chúng con chiến đấu với ma quỷ, để được sống một đời sống mới trong ánh sáng của Chúa. Amen.

 

67. Chúa Kitô phục sinh - Lm. JB Nguyễn Minh Hùng

Chiếm vị trí quan trọng trong Kitô giáo, mầu nhiệm Phục sinh trở thành mầu nhiệm trung tâm của niềm hy vọng vĩnh cửu mà loài người mong đợi. Bởi thế không lạ gì thời gian cử hành mầu nhiệm Phục sinh là thời gian cao điểm của cả năm phụng vụ. Vì là mầu nhiệm cao cả, lễ Phục sinh trở thành Đại lễ mà không lễ nào có thể vượt qua.

Nhưng không phải chỉ có phụng vụ mới nhấn mạnh tầm quan trọng của lễ Phục sinh. Đúng hơn, phụng vụ chỉ dựa trên những gì đã được mạc khải, vì thế ta hãy nhìn lại chính lời mạc khải của Chúa từ trong Thánh Kinh, nhất là nơi các sách Tin Mừng như nền tảng của đời sống Giáo Hội để mà suy nghĩ, để cầu nguyện và để sống.

Chỉ nơi bốn sách Tin Mừng mà thôi, ta đã có đến 131 câu đề cập đến biến cố Phục sinh, kể từ lúc các phụ nữ đi thăm mồ từ sáng sớm, đã phát hiện ra ngôi mộ trống và được báo cho biết Chúa đã sống lại, đến biến cố thăng thiên. Sách Công vụ Tông đồ và các thư Tân Ước còn cung cấp thêm 160 câu về đề tài Phục Sinh của Chúa chúng ta. Chỉ riêng thánh Phaolô đã có 22 lần nhắc đến.

Không ai phủ nhận rằng, mầu nhiệm nhập thể của Chúa Kitô là mầu nhiệm có tầm quan trọng. Vì khởi đi từ mầu nhiệm này, Con Thiên Chúa làm người. Phải có một con người - Thiên Chúa ấy, thì hôm nay mới có Đại lễ Vượt qua thánh thiện này. Biến cố giáng sinh còn là một sự kiện lịch sử quan trọng, không chỉ vì biến cố ấy trở thành cái mốc quan trọng của thời gian, nhờ đó loài người biết được năm tháng ngày giờ, nhưng biến cố nhập thể còn quan trọng hơn nhiều trong niềm tin vào một dòng lịch sử có bàn tay Thiên Chúa đang điều khiển từng ngày, để hướng dẫn, lèo lái mọi biến cố lịch sử theo ý Ngài: lịch sử cứu độ. Chính biến cố nhập thể ấy, đã làm cho lịch sử cứu độ lật sang trang mới. Và Đấng Phục Sinh hôm nay là trung tâm của cả dòng lịch sử đang trôi giữa mọi chiều kích lịch sử của con người. Bởi thế, không ai còn nghi ngờ rằng, mầu nhiệm Nhập thể và Giáng sinh là mầu nhiệm rất quang trọng. Thế nhưng mầu nhiệm quan trọng ấy chỉ được nhắc đến ít hơn nhiều so với mầu nhiệmVượt qua.

Vì sao sự Phục sinh của Chúa Kitô lại quan trọng như thế? Là bởi vì Kitô giáo không bao giờ là một mớ lý thuyết trừu tượng, nhằm cung cấp một hệ thống giáo điều hay tín lý. Nhưng Kitô giáo trước tiên là một phẩm vị, là một lẽ sống, là chân lý được cụ thể nơi một con người. Con người ấy cũng chính là Con Thiên Chúa đã đến trần gian, sống trong trần gian và dạy người ta phải sống các giá trị cao cả, các giá trị mang chiều kích thánh thiên hướng về Thiên Chúa: "phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo"; "phúc cho các người là người hiền lành"; "phúc cho các ngươi là những người phải chịu đau khổ"; "phúc cho các ngươi là những người ao ước trọn lành"; "phúc cho các ngươi vì các ngươi biết xót thương"; "phúc cho các ngươi vì đã giữ lòng trong sạch"; "phúc cho các ngươi là người mang lại bình an"; "phúc cho các ngươi vì lẽ đạo mà bị bắt bớ"...

Vì Kitô giáo đặt trung tâm vào Chúa Kitô, bởi thế tất cả những gì là chân lý Kitô giáo phải thuộc về một chân lý nguồn, chân lý mà từ đó phát xuất mọi lẽ sống. Do đó, những giá trị cao cả hướng về Thiên Chúa được tóm gọn trong các mối phúc ấy, đã bị người đời đóng đinh cùng với Đấng đã từng giảng dạy nó. Và hôm nay, hay cho hết mọi thời, nếu loài người đã đóng đi Giêsu, thì những giá trị mà Giêsu rao giảng cũng đã chết một cái chết đáng thương như chính Giêsu vậy. Nhưng không, Giêsu đã chiến thắng. Giêsu là một con người rất bình thường, nhưng cũng là một Thiên Chúa mà tình yêu của Người có sức cứu độ diệu kỳ. Vì thế, một khi Giêsu đã bước ra khỏi mồ, đã toàn thắng, đã khải hoàn phục sinh, thì tất cả những giá trị cao cả mà Giêsu đã rao giảng, đã sống, và đã chết cho nó, trở thành những giá trị vĩnh cửu, những giá trị mà tất cả những ai nghe theo và sống, sẽ mang trong mình chiều kích phục sinh như chính Giêsu, Đức Chúa chúng ta.

Bởi thế, nếu giáo thuyết của Chúa Giêsu có cao đến đâu, siêu phàm cách mấy, nhưng bản thân Người không phục sinh, Người chỉ là một kẻ nói dối, một tên bịp bợm. Và những giáo thuyết ấy sẽ không có bất cứ một giá trị nào. Nhưng hôm nay Chúa Giêsu đã sống lại và vẫn đang sống, sống đến muôn đời, cho nên nếu Kitô giáo là chân lý cụ thể nơi một con người mang tên Giêsu, và chính Đấng mang tên Giêsu là trung tâm của Kitô giáo, thì giáo thuyết của Người là một giáo thuyết tuyệt đối, một giáo thuyết chứa chan niềm an ủi, niềm hy vọng và vĩnh cửu.

Tắt một lời: Đối với Kitô giáo, chỉ có Chúa Kitô, nhờ Chúa Kitô, và trong Chúa Kitô, mọi giá trị của cuộc sống trở thành vĩnh cửu. Trung thành với giáo huấn của Chúa Kitô, Kitô giáo mãi mãi đặt niềm hy vọng cánh chung của mình nơi Người. Bởi thế mà Phục sinh trở thành Đại lễ, và niềm tin phục sinh chiếm chỗ quan trọng trong mọi sinh hoạt của đời sống Giáo Hội, đi từ Lời mạc khải của Thánh Kinh, đến phụng vụ, và đến từng ngõ ngách của đời sống riêng tư nơi mỗi Kitô hữu. Vì nói như thánh Phaolô: Nếu Chúa Kitô không sống lại, chúng ta là những người vô phúc nhất, ngu đần nhất, vì đã đặt tin tưởng và một chuyện hảo huyền. Nếu Chúa Kitô đã không sống lại, ta vẫn mang tội lỗi ở trong mình, không ai có thể giải cứu được, không ai đưa ta đến gặp Thiên Chúa được. Nếu Chúa kitô không sống lại, thập giá chỉ là dấu của nhục nhã, đau khổ của con người sẽ không có lối thoát, cái chết của con người sẽ là đường cùng, là ngõ cụt (1Cr 15, 12 tt).

Lạy Đấng Phục Sinh là Đức Chúa chúng con tôn thờ, chúng con tin Chúa và hy vọng vào Chúa, vì chỉ có Chúa, Đấng Phục Sinh duy nhất mới có thể đưa chúng con đến với Thiên Chúa. Xin ban bình an cho chúng con, để dù vác thập giá nặng nề đến đâu, dù thập giá có làm chúng con ngã xuống vì hết sức, vì tàn hơi, chúng con vẫn can đảm đặt niềm tin và hy vọng vào Chúa, Đấng Phục sinh vinh hiển đang đổ tràn ơn Phục sinh trong cuộc đời chúng con.

 

68. Sự biến đổi kỳ diệu

(Suy niệm của Lm. Mark Link, S.J.)

Chủ đề: "Phục sinh chính là tin mừng rằng

Chúa Giêsu sẵn sàng làm phép lạ trong cuộc đời chúng ta, nếu chúng ta để Người thi hành."

Ernest Gordon có viết một quyển sách tựa đề Through the Valley of the Kwai River (Ngang Qua Thung Lũng Sông Kwai), trong đó ông trích dẫn một chuyện có thật xảy ra tại một trại tù binh Nhật dọc bờ sông Kwai trong thế chiến II. Nhiều người trong chúng ta đã nghe nói về trại này trong cuốn phim Bridge Over the River Kwai (Cầu Sông Kwai). Nơi đây 12 ngàn tù binh đã chết vì bệnh tật và bị đối xử tàn tệ khi họ phải xây một tuyến đường xe lửa.

Đàn ông bị cưỡng bức lao động dưới cái nóng đôi khi lên đến 120 độ F (khoảng 49 độ C). Đầu trần, chân đất, họ vác từng thúng đá trên vai để xây cho xong toàn bộ tuyến đường. Họ chỉ mặc mỗi manh áo rách và nằm ngủ trên mặt đất không chăn chiếu.

Nhưng kẻ thù khủng khiếp nhất đối với họ không phải là lính Nhật hay cuộc sống gian khổ mà lại là chính họ.

Theo lời kể của Gordon, vì quá sợ lính Nhật, nên các tù binh đã bị mắc chứng hoang tưởng. Họ lấy luật rừng cư xử với nhau. Họ trộm cắp của nhau, nghi ngờ nhau và chỉ điểm lẫn nhau.

Bọn canh gác cười nhạo khi thấy những người lính da trắng từng kiêu hãnh biết bao giờ đây đang tiêu diệt lẫn nhau.

Thế rồi một điều khó tin đã xảy ra. Hai tù nhân nọ chia nhóm học hỏi Kinh Thánh cho các tù nhân khác.

Qua việc học hỏi này, dần dà các tù nhân khám phá ra Chúa Giêsu là một người đang sống giữa họ.

Hơn nữa, họ còn khám phá được rằng Chúa Giêsu hiểu rõ hoàn cảnh của ho. Người cũng không có chỗ gối đầu vào bên đêm. Người cũng đói khát, trơ trụi. Người cũng bị phản bội, cũng nếm roi đòn trên lưng.

Tất cả những gì về Chúa Giêsu--Người là gì, Người nói gì, Người làm gì--bắt đầu có ý nghĩa và trở nên sống động.

Các tù nhân không còn cho rằng họ là nạn nhân của một tấn bi kịch độc ác nào đó. Họ không còn chỉ điểm. Họ không còn tiêu diệt lẫn nhau nữa.

Sự thay đổi tâm hồn của họ được tỏ lộ không đâu rõ rệt cho bằng trong lời cầu nguyện.

Họ bắt đầu cầu nguyện cho nhau nhiều hơn cho chính mình. Và nếu có cầu xin cho chính họ, thì họ chẳng xin cho được điều gì. Mà xin cho sức mạnh mới mẻ trong tâm hồn của họ được bộc lộ.

Dần dà, cả trại đã được biến đổi, đến nỗi không phải chỉ đám lính Nhật mà cả các tù binh cũng phải ngạc nhiên.

Một đêm nọ, sau khi gặp gỡ với nhóm học hỏi Kinh Thánh xong, Gordon khập khiễng bước về trại của mình. Đang lúc lần mò trong bóng đêm, ông bỗng nghe có tiếng nhiều người ca hát, có người dùng mảnh gỗ để gõ nhịp vào loong thiếc.

Tiếng ca hát và tiếng gõ nhịp làm cho bóng đêm trở nên sống động. Sự khác biệt giữa tiếng hát vui tươi lúc đó và cái yên lặng chết chóc của những tháng qua là sự khác biệt giữa sự sống và sự chết-sự khác biệt giữa sự chết và sự phục sinh.

Câu chuyện về sự biến đổi trong trại tù của Nhật là một minh họa tuyệt vời cho lễ Phục Sinh hôm nay.

Phục Sinh là phép lạ làm cho các tù nhân tin tưởng lẫn nhau sau khi đã nghi ngờ nhau.

Phục Sinh là phép lạ giúp họ biết chia sẻ với nhau thay vì chỉ biết bóc lột nhau.

Phục Sinh là phép lạ khiến họ biết giúp đỡ nhau thay vì chỉ tìm cách tố cáo nhau.

Và điều đó đã quy tụ chúng ta lại nơi giáo đường này trong buổi sáng Phục Sinh đẹp trời hôm nay. Đối với chúng ta, Phục Sinh là gì?

Phục Sinh là sự nhận thức rằng sự biến đổi đời sống nơi các tù nhân kia cũng có thể xảy ra trong chính cuộc sống chúng ta.

Phục Sinh là sự nhận thức rằng sự thay đổi nơi trại tù binh nọ cũng có thể xảy ra trong thế giới chúng ta.

Tất cả những gì chúng ta cần là điều mà các tù nhân ấy đã thi hành.

Tất cả những gì chúng ta cần là mở rộng tâm hồn để đón nhận các ơn sủng mà Chúa đã chiến thắng cho chúng ta vào dịp Phục Sinh cách đây 2000 năm.

Anh chị em thân mến trong Chúa Kitô, tin mừng Phục Sinh là không gì có thể chế ngự chúng ta được nữa--dù là sự ngã lòng, sự bất hạnh, sự ruồng bỏ, sự đớn đau và kể sự chết.

Tin Mừng Phục Sinh là chúng ta không cần phải đợi đến khi chết mới được tham dự vào quyền năng phục sinh. Chúng ta có thể bắt đầu thi hành điều ấy ngay tự bây giờ.

Như thế, Phục Sinh mời gọi chúng ta mở rộng tâm hồn cho Chúa Giêsu Phục Sinh để Người làm cho chúng ta điều mà Người đã làm cho các tù binh trong trại tù của Nhật.

Phục Sinh mời gọi chúng ta hãy để Chúa giúp chúng ta tin tưởng lẫn nhau sau khi phản bội nhau.

Phục Sinh mời gọi chúng ta hãy để Chúa giúp chúng ta yêu thương nhau sau khi đã khước từ tình yêu của nhau.

Phục Sinh mời gọi chúng ta hãy để Chúa giúp chúng ta lấy lại hy vọng sau khi chúng ta đã làm hy vọng ấy tan thành từng mảnh.

Phục Sinh mời gọi chúng ta hãy để Chúa giúp chúng ta nhặt lại những mảnh vỡ ấy và bắt đầu lại sau khi chúng ta đã sẵn sàng bỏ cuộc.

Đây là tất cả ý nghĩa của Phục Sinh.

Đó là một tin vui cho biết Chúa Giêsu Phục Sinh đang ở giữa chúng ta, ngay trong thánh đường này, vào buổi sáng hôm nay.

Đó là một tin vui cho biết Chúa Giêsu đã chiến thắng sự dữ, sự chết và chúng ta cũng sẽ như vậy, nếu chúng ta mở rộng tâm hồn cho Người.

Đó là một tin vui cho biết Chúa Giêsu sẵn sàng làm phép lạ cho chúng ta, nếu chúng ta để cho Người thi hành.

Đó là một tin vui cho biết không gì có thể tiêu diệt được chúng ta, dù là đau đớn, ưu phiền, bị chối từ, tội lỗi và ngay cả sự chết.

Tóm lại, đó chính là tất cả những gì mà Phục Sinh mang lại cho chúng ta. Và đó chính là điều mà chúng ta hân hoan cử hành khi cùng nhau chuẩn bị bẻ bánh nhân ngày khai sinh đức tin Kitô Giáo của chúng ta hôm nay.

 

69. Như tạo vật mới - Lm. Minh Vận

Hôm nay, chúng ta cùng với toàn thể Giáo Hội hân hoan mừng kính mầu nhiệm Chúa Kitô Phục Sinh. Đây là một sự kiện xác thực đã được lịch sử minh chứng tường tận, không ai có thể chối cãi được. Qua bài sách Tông Đồ Công Vụ, Thánh Sử Luca đã quả quyết: "Chúng tôi là chứng nhân tất cả những việc Chúa Kitô đã thực hiện trong nước Do Thái và tại Jerusalem, Người là Đấng người ta đã giết chết khi treo Người trên Thập Giá. Nhưng ngày thứ ba, Thiên Chúa đã cho Người sống lại và đã hiện ra không phải với toàn dân, mà là với chúng tôi là những nhân chứng Thiên Chúa đã tuyển chọn trước, chính chúng tôi đã ăn uống với Người sau khi Người từ cõi chết sống lại".

Cũng chính trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Thánh Sử Gioan đã tường thuật sự kiện lịch sử này: Phêrô và Gioan, người môn đệ được Chúa Giêsu yêu mến, sau khi nghe Maria Madalena cho biết: "Người ta đã lấy xác Thầy ra khỏi mồ và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu". Thế là hai vị chạy ra mồ, cúi xuống xem và đi vào trong mồ, không còn thấy xác Chúa mà chỉ còn thấy khăn liệm xác, bấy giờ các ông mới tin, bởi lẽ các ông chưa hiểu rằng, theo Thánh Kinh, thì Người phải sống lại từ cõi chết. Nếu chúng ta đọc tiếp đoạn Tin Mừng này, chúng ta sẽ thấy Chúa hiện ra với Thánh Nữ Madalena khi hai Tông Đồ trở về nhà, lúc bà còn ngồi lại bên mồ mà khóc. Chính Thánh Sử Gioan còn thuật lại ba lần Chúa hiện ra với các Tông Đồ. Lần thứ nhất, chiều tối lúc các Tông Đồ đang hội họp trong một nơi, cửa vẫn đóng kín vì sợ người Do Thái, Chúa hiện đến đứng giữa các ông và phán: "Bình an cho các con!" Lần hai, vì Tôma lúc đó vắng mặt, được các Tông Đồ thuật lại, nhưng ông không tin. Tám hôm sau, các Tông Đồ cũng đang hội họp trong phòng đóng kín khi có mặt Tôma, Chúa hiện đến và phán với các ông: "Bình an cho các con!" Rồi Người bảo Tôma: "Hãy xỏ ngón tay con vào đây, xem có phải tay Thầy không, lại cũng thọc bàn tay con vào cạnh sườn Thầy. Chớ cứng lòng nữa, hãy vững tin!" Bấy giờ Tôma sung sướng kêu lên: "Lạy Chúa tôi! Lạy Thiên Chúa của tôi!" Chúa Giêsu đáp: "Hỡi Tôma! Vì con trông thấy Thầy nên con mới tin; phúc cho những ai chẳng xem thấy mà cũng tin!" Tin Mừng còn thuật lại lần thứ ba Chúa hiện ra với các môn đệ trên bờ biển Tiberia, rồi sách Tông Đồ Công Vụ còn thuật lại việc Chúa hiện ra với hai môn đệ trên đường đi về làng Emau, cùng ăn uống và đàm đạo dạy dỗ các ông nhiều điều. Như thế, mọi lời tiên tri từ ngàn xưa đã nói về Người đều đã được ứng nghiệm.

I. Xác tín ơn Phục Sinh vinh hiển

Là con cái Thiên Chúa, chúng ta được diễm phúc hơn cả các Thánh Tông Đồ, như lời Chúa đã phán với Thánh Tôma: "Vì con thấy Thầy nên con mới tin; phúc cho những ai chẳng xem thấy mà vốn vững niềm tin". Bởi vì: "Tất cả những ai đặt niềm tin vào Chúa Kitô, thì nhờ danh Người mà được ơn tha tội, được cứu độ và đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu muôn đời".

Nhờ Mầu Nhiệm Chúa Kitô Phục Sinh làm bảo đảm vững chắc, chúng ta xác tín rằng: Chúng ta cũng sẽ được phục sinh vinh hiển với Chúa Kitô. Khi đó, chúng ta như một tạo vật mới, được nên giống như Chúa, để cũng được chung hưởng hạnh phúc vĩnh cửu và đồng hiển trị với Chúa trong Vương Quốc vinh quang bất diệt của Người.

Để hiểu được phần nào mầu nhiệm Phục Sinh chúng ta sẽ được, khi chúng ta trở nên một tạo vật mới của Chúa; chúng ta lấy một ví dụ trong thiên nhiên: Khi con tằm đã đủ ngày đầy tháng, người ta đặt nó bám trên tấm phên tre kết thêm những cọng rơm, phơi dưới ánh nắng trong ngày đẹp trời. Con tằm nhả tơ trong bụng và từ từ kết thành một tổ kén bằng tơ lụa vàng óng ánh tuyệt đẹp dưới ánh nắng. Khi xong nhiệm vụ, con tằm rút mình nằm trong tổ kén một thời gian, khi đó được gọi là con nhộng. Sau chu kỳ, con nhộng biến thái thành con nhài có cánh bay được, mà người ta gọi là con bướm, con nhài hay con bướm cắn tổ bay ra sinh trứng và nở thành những con tằm con... Cũng vậy, khi thân xác chúng ta được phục sinh, chúng ta cũng trở thành một tạo vật mới tương tự. Còn hơn nữa, thân xác chúng ta được nên giống thân xác vinh hiển của Chúa Kitô, nó có thể thấu nhập tựa ánh sáng chiếu qua thủy tinh, như chính Chúa Kitô đã thấu nhập và hiện ra với các Tông Đồ trong phòng vẫn đóng kín.

II. Từ cõi chết tới nguồn sống

Chúa Kitô đã vượt qua từ cõi chết tới nguồn sống, nghĩa là để được phục sinh vinh hiển, Ngài đã phải lãnh nhận mọi khổ thống trong cuộc khổ nạn và cái chết ô nhục, như một lễ hy sinh hiến tế dâng lên Chúa Cha, đền tạ phép công bình Thiên Chúa bị xúc phạm và trở nên Giá Ơn Cứu Độ cho nhân loại.

Để được xứng đáng hưởng Ơn Phục Sinh như Chúa, được lãnh Ơn Cứu Độ và đồng hưởng hạnh phúc vĩnh cửu với Chúa; chúng ta cũng phải sẵn sàng lãnh nhận mọi đau thương thử thách, phải chiến đấu can trường, cho tới lúc đạt được chiến thắng trong vinh quang, để được cùng với Chúa khải hoàn tiến về quê hương hạnh phúc, nơi mắt chưa hề xem, tai chưa hề nghe, lòng chưa hề cảm nghiệm được, hạnh phúc Chúa đã dành cho con cái trung thành của Chúa.

Như hạt lúa miến, cần phải chịu chôn vùi và chịu mục nát dưới lòng đất, mới có thể vươn lên thành cây xanh tươi đầy sức sống, trổ sinh bông hạt.

Như Chúa Cứu Thế, phải chịu muôn vàn đau thương, chịu chết ô nhục trên Thập Giá, mới nên Giá Cứu Chuộc chúng ta. Chúng ta cũng phải cùng với Chúa vượt qua: "Từ thập giá tới vinh quang", từ cõi chết tới nguồn sống. Vì theo lời Thánh Phanxicô: "Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời".

III. Một tấm gương anh dũng

Đây một tấm gương anh dũng: Ngày 22.9.1922, một nhóm 52 người Công Giáo đã chịu tử đạo tại Nhật Bản. Trong đoàn các Vị Tuẫn Giáo anh dũng đó, có một bà mẹ với cậu bé trai mới lên 4 tuổi tên là Ignatiô. Một năm trước đó, Cha Spinola đã ban Phép Thánh Tẩy cho em; lúc này chính Cha cũng đang chờ án chết. Ngài muốn gởi đến đoàn Anh Hùng đang chờ án tử hình những lời nhắn nhủ sau cùng của Vị Chủ Chăn. Thấy bà mẹ mà không thấy đứa con, Cha hỏi em bé ở đâu. Tức khắc, bà mẹ bồng con dơ lên cao cho Vị Chủ Chăn trông thấy. Bà nói:

- Thưa cha, cháu đây. Cháu sắp chết với con và cháu hạnh phúc lắm rồi.

Rồi bà nói với con: "Con ơi, hãy nhìn xem vị Linh Mục đã biến con thành con Thiên Chúa, con hãy xin ngài ban phép lành cho con".

Bé Ignatiô với bộ đồ mới tinh trắng toát, đôi tay chắp lại, dáng vẻ sốt mến như Thiên Thần, cúi đầu lãnh phép lành. Mọi người hiện diện nơi pháp trường thấy thế òa lên khóc. Nhiều chiếc đầu bị chém lăn lóc dưới chân em bé, kể cả chiếc đầu của mẹ em. Em vẫn không tỏ vẻ khiếp đản, trái lại còn tỏ ra rất anh dũng. Em quì xuống giữa vũng máu đào và nghiêng đầu, giơ cổ cho tên đao phủ chém.

Kết Luận

Lạy Chúa, xin thêm Đức Tin cho chúng con, để nhờ đó cuộc sống chúng con được biến đổi, bản thân chúng con được siêu thăng và trở nên một tạo vật mới. Chớ gì Đức Tin của chúng con đng được Chúa chúc phúc, vì chúng con không chỉ dựa vào điều mắt thấy tai nghe, nhưng là do niềm xác tín vào Lời Chúa mạc khải, bằng tất cả lòng yêu mến Chúa thiết tha, xứng với nghĩa vụ chúng con là con cái ngoan thảo của Chúa.

 

home Mục lục Lưu trữ