Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 51

Tổng truy cập: 1372419

QUYỀN NĂNG TRÊN MA QUỶ

Quyền năng trên ma quỷ

(Suy niệm của Giacôbê Phạm Văn Phượng, OP)

Một hoàng tử kia rất đạo đức, ngày nào ông cũng thức dậy lúc 5 giờ sáng để đọc kinh thờ phượng Chúa. Xảy ra là có một hôm ông ngủ quên, thấy vậy, tướng quỷ Sa-tan đến đánh thức ông. Khi biết kđánh thức mình là Sa-tan, hoàng tử tỏ dấu thắc mắc, ma quỷ nói với ông: “Tôi là ai, điều đó không quan trọng, việc tôi đánh thức ngài là một điều tốt, ngài thấy không, ai làm việc lành cũng là người tốt c”. Hoàng tđáp: “Không bao giờ ma quỷ lại làm điều lành, vậy nhân danh Thiên Chúa, mi phải nói rõ vì lý do nào mi đánh thức ta? Bấy giờ ma quỷ buộc lòng phải nói thật: “Nếu ngài ngủ quên không đọc kinh sáng khi thức dậy ngài sẽ hối hận, khiêm tốn và sửa chữa để sống đạo tốt hơn, còn ngày nào cũng ra vẻ sốt sắng, ngài sẽ tự mãn, sẽ kiêu ngạo, cho là mình đạo đức đủ rồi”. Nói xong nó biến mất, ma quỷ thật tinh khôn và hiểm độc.

Ma quỷ không bao giờ làm điều lành, vì bản chất của nó là gian dối, xảo quyệt, ngay từ đầu nó đã lừa đảo và xúi giục ông bà nguyên tổ phạm tội chống lại Thiên Chúa, nó vẫn tiếp tục làm như thế để lôi kéo người ta ra khỏi tình yêu Chúa. Chỉ có Thiên Chúa mới yêu thương cứu vớt chúng ta, Thiên Chúa hiện thân nơi Đức Kitô, Ngài đã đến trần gian để yêu thương cứu chuộc loài người, Ngài là Đấng quyền năng chiến thắng ma quỷ để giải thoát con người khỏi ách thống trị của sự dữ.

Bài Tin Mừng cho biết: thoạt nhìn thấy Chúa Giêsu, thần ô uế đã thét lên: “Ông Giêsu Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Tại sao ma quỷ lại phải thét lên? vì không thể có sự tương hợp giữa ô uế và thanh sạch, giữa tội lỗi và thánh thiện, những điều đó quá quen thuộc để nói về ma quỷ và Thiên Chúa. Cho nên, khi Chúa Giêsu đến, một kỷ nguyên mới được mở ra cho nhân loại, chấm dứt sự thống trị của thần dữ và đồng thời giải thoát con người khỏi mọi xiềng xích nô lệ.

Là những người tin vào Chúa Kitô và đón nhận Lời giải thoát, phải chăng câu hỏi đầu tiên mỗi người chúng ta phải tự đặt ra cho mình là: chính bản thân tôi đã được giải thoát chưa? Chúng ta phải nói là chưa, vì vẫn còn biết bao thứ “quỷ ám”, biết bao thứ ngẫu tượng đang ám ảnh chúng ta. Có những người đang bán nhân phẩm bằng những đồng tiền rẻ mạt, có những người đang thú vật hóa chính mình bằng những hành vi đê tiện, có những người đang tìm chiếm hữu tất cả, nhưng lại đánh mất chính mình.

Nói khác đi, lục soát lương tâm cho kỹ, có lẽ ai trong chúng ta cũng phải thú nhận rằng mình là nô lệ của rất nhiều ông chủ: có ông chủ là một ý thức hệ luôn trói buộc đôi cánh tư tưởng chúng ta, có ông chủ là những định kiến đối với cuộc đời, xã hội, con người mà chúng ta không bao giờ muốn từ bỏ, có ông chủ là thói quen xấu mà chúng ta tích lũy như một pháo đài kiên cố không muốn rời bỏ, có ông chủ là thứ tôn giáo vụ hình thức mà trong đó chúng ta cố gắng tô vẽ cho mình một bộ mặt đạo đức, nhưng thực ra lại hoàn toàn xa lạ với Tin Mừng của chân lý, của yêu thương và tự do đích thực...

Đàng khác, ma quỷ thường khống chế con người bằng cách pha trộn lòng tin thực sự với những tin kiêng dị đoan dối trá: tin vào những ngôi sao, hành tinh vận chuyển, tin vào thẻ bài, cầu cơ, bói toán. Tại sao lại tin vào những cái vô tri không đối tượng như thế? Càng văn minh người ta càng bị cám dỗ tin dị đoan, càng bị ma quỷ khống chế trong lãnh vực này. Trên những tờ báo lớn của nhiều nước văn minh chúng ta thấy dầy đặc những lá số tử vi, người ta dựa vào tử vi, phương hướng hành trình của tinh tú để đoán định tương lai đời mình, có những người tin kiêng ngay cả từng bước đi cho đến cuộc đời. Người nào làm ăn phát đạt thành công được coi là có ngôi sao tốt, người nào gặp thất bại, đau khổ là sinh bởi ảnh hưởng của một ngôi sao xấu.

Như thế là người ta đã làm nô lệ cho những vì sao vô tri giác, chẳng có quyền hành gì trên mình. Khi người ta nô lệ cho những cái vô tri như thế chính là người ta nô lệ cho ma quỷ núp sau đó. Người ta có cảm tưởng rằng tin theo Chúa Giêsu là một điều tốt, là cần rồi, thế nhưng Ngài không giải thoát được hết những nguy hại trong đời, nên cần tin vào những cái vô tri đó để kiếm thêm hạnh phúc. Đó chính là một cám dỗ của vườn địa đàng tái diễn để làm sao tách rời con cái Chúa ra khỏi lòng tin Ngài, ma quỷ dùng cách đó trước khi làm chúng ta bỏ hẳn lòng tin, nghĩa là trước khi làm chúng ta mất hẳn lòng tin thì hãy tạm pha trộn tin kiêng như thế đã, và đó là bước đầu của mất đức tin. Chúng ta nên biết: Thiên Chúa là Đấng có quyền trên cả hồn lẫn xác và cuộc đời chúng ta, Ngài là Đấng duy nhất chúng ta phải tin thờ, còn những ai tin kiêng dối trá, dị đoan thì hãy nhớ một điều này “tin ma ma nhát, tin quỷ quỷ làm”, sẽ mất cả chì lẫn chài, vì thế Giáo hội khuyên bảo chúng ta hãy coi chừng trong lãnh vực này, nó lầy lội, người ta dễ bị sa lầy trong đó.

Biết thân phận mình yếu đuối, bất toàn, dễ sa ngã, chúng ta phải luôn tỉnh thức, đồng thời luôn cậy dựa vào quyền năng của Chúa, vào ơn soi sáng của Ngài, để khám phá ra mưu mô hiểm độc của ma quỷ và kiên quyết đánh bại chúng.

Và giả như có bị thua những cám dỗ, chúng ta càng cần phải tin tưởng vào Chúa hơn, bởi vì Thiên Chúa là Đấng cao cả vô cùng thì lòng nhân từ của Ngài cũng vô hạn, tội lỗi con người có nhiều tới đâu, có nặng nề tới mức nào thì cũng như cát, như đá chìm sâu dưới đáy đại dương của lòng nhân hậu thương xót ấy mà thôi. Không có tội lỗi nào mà Thiên Chúa không tha thứ được, không có con người khốn khổ nào mà Thiên Chúa không yêu thương..., chỉ cần chúng ta có lòng khiêm tốn, muốn được tha thứ, muốn được yêu thương mà thôi.

 

57. Giêsu Nagiarét

Qua đoạn Tin Mừng vừa nghe, chúng ta tự hỏi Chúa Giêsu là ai? Tôi xin thưa Ngài là một người như chúng ta.

Trước hết Ngài đã có một quê hương và quê hương Ngài là làng Nagiarét.

Đây là một thôn làng nhỏ bé quây quần chung quanh một cái giếng duy nhất. Thôn làng này không có chi nổi bật, nếu không phải là người ta đã có một chút châm biếm và khinh dể khi nghĩ về nó:

- Từ Nagiarét nào có sự gì tốt đâu.

Tiếp đến, Ngài cũng có một gia đình. Gia đình Ngài gồm có thánh Giuse, Mẹ Maria và Ngài. Thực vậy, người ta thường gọi Ngài là con bác thợ mộc Giuse. Nghề thợ mộc là một nghề lặt vặt và đa dạng. Vừa xây cất nhà cửa, vừa đóng bàn đóng ghế và sửa chữa những gì hư hỏng. Có lẽ vào khoảng 12 tuổi, Chúa Giêsu đã học nơi thánh Giuse nghề nghiệp này để kiếm sống.

Mẹ Ngài là Đức Maria, người đã giữ một vai trò quan trọng trong cuộc sống của Ngài. Mẹ Maria đã hòa nhập vào sinh hoạt của dân làng nên mọi người đều biết đến.

Cũng như những gia đình khác, Chúa Giêsu có một tổ tiên, một gia phả. Trong cuốn sổ gia phả này, chúng ta thấy xuất hiện những khuôn mặt không mấy tốt lành. Điều đó muốn nói lên rằng Chúa Giêsu đến để mang lấy tội nhân loại, Ngài muốn mang lấy những đau khổ mà chính chúng ta gặp phải, từ phía gia đình cũng như xã hội. Ngài đã trở nên một người như chúng ta, ngoại trừ tội lỗi: có một quê hương, có một gia đình và có một tổ tiên.

Thời bấy giờ, người ta chưa tổ chức được những trường học như ngày nay. Tất cả những gì Ngài biết, một phần do cha mẹ Ngài truyền dạy, một phần do Ngài lãnh nhận được ở hội đường. Tại đó mỗi ngày thứ bẩy, người ta đều cắt nghĩa Kinh thánh. Chúa Giêsu không phải chỉ hiểu một cách hời hợt, nhưng Ngài đã hiểu đúng ý nghĩa sâu xa của nó. Ngài sống một cuộc sống bình thường, ăn mặc như họ, nói năng như họ.

Chính vì thế, khi Ngài bắt đầu giảng dạy thì những người bà con của Ngài đã ngạc nhiên và tự hỏi:

- Bởi đâu mà Ngài được như thế.

Thánh Giuse đã chết khi Chúa Giêsu còn trẻ, chính vì thế mà Ngài phải cáng đáng mọi công việc nặng nhọc để nuôi sống gia đình.

Khi được 30 tuổi, Ngài đóng cửa xưởng mộc, từ giã mẹ Ngài để lên đường rao giảng Tin Mừng. Bởi vì Ngài là Đấng Messia, người được Thiên Chúa sai đến. Ngài chia sẻ kiếp sống lầm than với mọi người. Có lần đói, Ngài đã muốn ăn một trái vả, có lần khát Ngài đã xin người phụ nữ Samaria cho mình một gáo nước. Cuộc sống êm đềm tại Nagiarét đã chấm dứt, bây giờ là những ngày tháng lang thang vất vưởng:

- Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có lấy một chỗ tựa đầu.

Có lần quá mệt mỏi, Ngài đã thiếp ngủ trên thuyền trong khi các môn đệ cố gắng chèo qua bên kia bờ hồ.

Chúa Giêsu đã chia sẻ một kiếp sống cùng khổ. Thế nhưng, nơi Ngài vẫn có một cái gì là đặc biệt vượt trên khuôn khổ bình thường ấy, vì Ngài chính là Thiên Chúa ở giữa chúng ta.

Là Thiên Chúa Đấng ở khắp mọi nơi, Ngài đã chấp nhận giới hạn trong không gian, cùng với những khổ đau mệt mỏi vì yêu thương chúng ta. Là Thiên Chúa Đấng vĩnh cửu, Ngài chấp nhận có một lịch sử, bị giới hạn vào thời gian vì yêu thương chúng ta. Là một Thiên Chúa Đấng tạo hóa, Ngài đã học một nghề và đã vất vả để kiếm sống cũng vì yêu thương chúng ta. Chỉ với cặp mắt của tình thương yêu, chúng ta mới hiểu được điều đó.

Vì kiêu căng, con người muốn bước lên ngôi Thiên Chúa, thì giờ đây để chữa tội kiêu căng ấy, chính Thiên Chúa đã bước xuống phận con người.

 

58. Chúa Nhật 4 Thường Niên

Anh chị em thân mến.

Có lần tôi đi qua phà, nhìn thấy những người bán hàng rong đang ung dung chào mời khách, bổng nhiên họ hốt hoảng và bỏ chạy. Tôi còn đang ngạc nhiên thì thấy một anh bảo vệ tđàng xa đến. Thì ra thế, họ sợ người bảo vệ, vì họ không được phép bán hàng trên phà. Nhưng rồi cũng có những lần khác, tôi cũng nhìn thấy những người bán hàng ung dung đi lại và buôn bán thoải mái trên phà cho dù các anh bảo vệ vẫn đi nhởn nhơ qua lại. Tôi chợt suy nghĩ: các người bán hàng chỉ sợ một số nhân viên bảo vệ nào đó mà thôi, chứ không phải họ sợ hết tất cả mọi nhân viên của bến phà. Họ chỉ sợ những người có uy quyền, còn những người khác thì họ xem chẳng ra gì.

Những người Do thái cách đây 2000 năm cũng thế. Họ vào hội đường để nghe giảng dạy theo như lề luật đã qui định. Họ đến hội đường thường xuyên quá, cho đên nỗi dường như họ xem thường và có vẻ như nhàm chán. Nhưng hôm nay, một bầu không khí mới đã bao trùm cả hội đường. Một Đấng có uy quyền thật sự, giảng dạy bằng chính uy quyền của mình, chứ không phải rập theo khuông mẫu nhất định. Uy quyền đó còn tỏ hiện cách kỳ lạ qua việc khống chế tà thần, không cho nó nói và còn đuổi ra không cho làm hại con người. Một uy quyền thật sự, không chỉ có con người nhìn thấy, nhưng cả ma quỷ còn phải khiếp sợ. Đó là uy quyền của Thiên Chúa.

Uy quyền của Thiên Chúa trải dài qua mọi thời đại. Nhưng nếu ai chịu để ý thì mới nhận ra được. Chúng ta có nhận ra quyền năng Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày của mình không? Nếu chúng ta có một chút suy tư, thì quyền năng của Ngài luôn trải dài trên con người, trong từng biến cố của cuộc sống. Nhìn vào con người thấp hèn của mình đi, chúng ta sẽ thấy: cả một sự tinh vi đã được tính toán cách tài tình, mà con người không thể hiểu nỗi. Nếu Thiên Chúa không có uy quyền thì con người không thể tồn tại, thân xác nầy luôn thay đổi nhưng vẫn là thân xác riêng biệt của từng người, không thể lẫn lộn được. Cho dù thân xác của một người trải qua bao nhiêu năm, từ trẻ đến những ngày già lão rồi chết đi. Bao nhiêu tế bào đã thay đổi nhưng cũng chỉ là thân xác của một con người. Rồi hệ tuần hoàn, các bộ phận trong cơ thể của mỗi người. Cho đến bây giờ vẫn chưa có ai sáng chế ra cái gì khác để thay thế được. Vậy mà chúng ta vẫn còn thờ ơ, chúng ta chưa nhìn thấy Thiên Chúa luôn ở bên cạnh mình. Nếu chúng ta nhìn thấy Chúa hiện diện trong đời sống thì chắc cuộc đời mình đã thay đổi nhiều, không còn tình trạng như hiện tại.

Mỗi người chúng ta nhìn lại chính mình xem: bao nhiêu sự kiện lạ lùng xảy đến cho đời sống, nhưng chúng ta vẫn nằm yên bất động, vì chúng ta cho rằng đó là tự nhiên, may mắn. Tại sao chúng ta không chịu để tâm suy nghĩ: đó là quyền năng, là thánh ý của Thiên Chúa đã ban cho chúng ta, để rồi tìm cách sống cho xứng đáng hơn với những gì Thiên Chúa đã ban cho mình. Nếu được như thế thì chắc Thiên Chúa sẽ vui mừng khi chúng ta nhận ra được quyền năng của Ngài, và Ngài cũng sẽ rất hài lòng để tiếp tục ban quyền năng của Ngài xuống trên chúng ta.

Chúng ta cùng nhau cầu xin Chúa ban cho chúng ta biết nhận ra quyền năng Chúa trong đời sống hằng ngày, để biết tìm cách sống cho xứng đáng với những gì mình đã nhận biết.

 

59. Uy quyền của Chúa Giêsu

Một hoàng tử kia rất đạo đức, ngày nào ông cũng thức dậy lúc 5 giờ sáng để đọc kinh thờ phượng Chúa. Xảy ra là có một hôm ông ngủ quên, thấy vậy, tướng quỷ Satan đến đánh thức ông. Khi biết kđánh thức mình là Satan, hoàng tử tỏ dấu thắc mắc, ma quỷ nói với ông: “Tôi là ai, điều đó không quan trọng, việc tôi đánh thức ngài là một điều tốt, ngài thấy không, ai làm việc lành cũng là người tốt c”. Hoàng tđáp: “Không bao giờ ma quỷ lại làm điều lành, vậy nhân danh Thiên Chúa, mi phải nói rõ vì lý do nào mi đánh thức ta? Bấy giờ ma quỷ buộc lòng phải nói thật: “Nếu ngài ngủ quên không đọc kinh sáng khi thức dậy ngài sẽ hối hận, khiêm tốn và sửa chữa để sống đạo tốt hơn, còn ngày nào cũng ra vẻ sốt sắng, ngài sẽ tự mãn, sẽ kiêu ngạo, cho là mình đạo đức đủ rồi”. Nói xong nó biến mất, ma quỷ thật tinh khôn và hiểm độc.

Ma quỷ không bao giờ làm điều lành, vì bản chất của nó là gian dối, xảo quyệt, ngay từ đầu nó đã lừa đảo và xúi giục ông bà nguyên tổ phạm tội chống lại Thiên Chúa, nó vẫn tiếp tục làm như thế để lôi kéo người ta ra khỏi tình yêu Chúa. Chỉ có Thiên Chúa mới yêu thương cứu vớt chúng ta. Thiên Chúa hiện thân nơi Đức Kitô, Ngài đã đến trần gian để yêu thương cứu chuộc loài người, Ngài là Đấng quyền năng chiến thắng ma quỷ để giải thoát con người khỏi ách thống trị của sự dữ.

Bài Tin Mừng cho biết: thoạt nhìn thấy Chúa Giêsu, thần ô uế đã thét lên: “Ông Giêsu Nagiarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: Ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Tại sao ma quỷ lại phải thét lên? Vì không thể có sự tương hợp giữa ô uế và thanh sạch, giữa tội lỗi và thánh thiện, những điều đó quá quen thuộc để nói về ma quỷ và Thiên Chúa. Cho nên, khi Chúa Giêsu đến, một kỷ nguyên mới đươc mở ra cho nhân loại, chấm dứt sự thống trị của thần dữ và đồng thời giải thoát con người khỏi mọi xiềng xích nô lệ.

Là những người tin vào Chúa Kitô và đón nhận Lời giải thoát, phải chăng câu hỏi đầu tiên mỗi người chúng ta phải tự đặt ra cho mình là: chính bản thân tôi đã được giải thoát chưa? Chúng ta phải nói là chưa, vì vẫn còn biết bao thứ “quỷ ám”, biết bao thứ ngẫu tượng đang ám ảnh chúng ta. Có những người đang bán nhân phẩm bằng những đồng tiền rẻ mạt, có những người đang thú vật hóa chính mình bằng những hành vi đê tiện, có những người đang tìm chiếm hữu tất cả, nhưng lại đánh mất chính mình.

Nói khác đi, lục soát lương tâm cho kỹ, có lẽ ai trong chúng ta cũng phải thú nhận rằng mình là nô lệ của rất nhiều ông chủ: có ông chủ là một ý thức hệ luôn trói buộc đôi cánh tư tưởng chúng ta, có ông chủ là những định kiến đối với cuộc đời, xã hội, con người mà chúng ta không bao giờ muốn từ bỏ, có ông chủ là thói quen xấu mà chúng ta tích luỹ như một pháo đài kiên cố không muốn rời bỏ, có ông chủ là thứ tôn giáo vụ hình thức mà trong đó chúng ta cố gắng tô vẽ cho mình một bộ mặt đạo đức, nhưng thực ra lại hoàn toàn xa lạ với Tin Mừng của chân lý, của yêu thương và tự do đích thực…

Đàng khác, ma quỷ thường khống chế con người bằng cách pha trộn lòng tin thực sự với những tin kiêng dị đoan dối trá: tin vào những ngôi sao, hành tinh vận chuyển, tin vào thẻ bài, cầu cơ, bói toán. Tại sao lại tin vào những cái vô tri không đối tượng như thế? Càng văn minh người ta càng bị cám dỗ tin dị đoan, càng bị ma quỷ khống chế trong lãnh vực này. Trên những tờ báo lớn của nhiều nước văn minh chúng ta thấy dầy đặc những lá số tử vi, người ta dựa vào tử vi, phương hướng hành trình của tinh tú để đoán định tương lai đời mình, có những người tin kiêng ngay cả từng bước đi cho đến cuộc đời. Người nào làm ăn phát đạt thành công là có ngôi sao tốt, người nào gặp thất bại, đau khổ là sinh bởi ảnh hưởng của một ngôi sao xấu. Như thế là người ta đã làm nô lệ cho những vì sao vô tri giác, chẳng có quyền hành gì trên mình. Khi người ta nô lệ cho những cái vô tri như thế chính là người ta nô lệ cho ma quỷ núp sau đó. Người ta có cảm tưởng rằng tin theo Chúa Giêsu là một điều tốt, là cần rồi, thế nhưng Ngài không giải thoát được hết những nguy hại trong đời, nên cần tin vào những cái vô tri đó để kiếm thêm hạnh phúc. Đó chính là một cám dỗ của vườn địa đàng tái diễn để làm sao tách rời con cái Chúa ra khỏi lòng tin Ngài, ma quỷ dùng cách đó trước khi làm chúng ta bỏ hẳn lòng tin, nghĩa là trước khi làm chúng ta mất hẳn lòng tin thì hãy tạm pha trộn tin kiêng như thế đã, và đó là bước đầu của mất đức tin. Chúng ta nên biết: Thiên Chúa là Đấng có quyền trên cả hồn lẫn xác và cuộc đời chúng ta, Ngài là Đấng duy nhất chúng ta phải tin thờ, còn những ai tin kiêng dối trá, dị đoan thì hãy nhớ một điều này “tin ma ma nhát, tin quỷ quỷ làm”, sẽ mất cả chì lẫn chài, vì thế Giáo Hội khuyên bảo chúng ta hãy coi chừng trong lãnh vực này, nó lầy lội, người ta dễ bị sa lầy trong đó.

Biết thân phận mình yếu đuối, bất toàn, dễ sa ngã, chúng ta phải luôn tỉnh thức, đồng thời luôn cậy dựa vào quyền năng của Chúa, vào ơn soi sáng của Ngài, để khám phá ra mưu mô hiểm độc của ma quỷ và kiên quyết đánh bại chúng.

Và giả như có bị thua những cám dỗ, chúng ta càng cần phải tin tưởng vào Chúa hơn, bởi vì Thiên Chúa là Đấng cao cả vô cùng thì lòng nhân từ của Ngài cũng vô hạn, tội lỗi con người có nhiều tới đâu, có nặng nề đến mức nào thì cũng như cát, như đá chìm sâu dưới đáy đại dương của lòng nhân hậu thương xót ấy mà thôi. Không có tội lỗi nào mà Thiên Chúa không tha thứ được, không có con người khốn khổ nào mà Thiên Chúa không yêu thương…, chỉ cần chúng ta có lòng khiêm tốn, muốn được tha thứ, muốn được yêu thương mà thôi.

 

60. Người đi đến đâu thì thi ân giáng phúc đến đấy

(Suy niệm của Phêrô Mai Viết Độ, OP)

Thiên Chúa đầy lòng yêu thương đối với hết mọi loài Chúa đã dựng nên: “Khi Chúa rộng mở tay ban là muôn sinh vật muôn vàn thoả thuê.” (Tv 145,16). Xuyên suốt hành trình rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu, đi đến đâu Chúa cũng giảng dạy và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Đó là bằng chứng nói lên tình yêu thương của Thiên Chúa đối với con người.

Hôm nay, Tin Mừng Thánh Máccô đã thuật lại biến cố Chúa Giêsu đến thành Ca-phác-na-um, tại đây, Người đã khiến cho dân chúng phải ngạc nhiên về lời giảng dạy và hành động trừ quỉ của mình. Họ ngạc nhiên vì thấy Chúa chỉ là người dân bình thương, không có địa vị, không phải là tư tế, luật sĩ, kinh sư… vậy mà Người giảng dạy “như một Đấng có uy quyền”. Có lẽ dân chúng ngạc nhiên bởi từ trước tới nay người ta vẫn quen nghe những kinh sư, biệt phái đứng trên toà cao để giảng dạy. Họ bảo người khác làm, nhưng chính mình lại không buồn làm. Còn Đức Giêsu, lời giảng của Người đi đôi với hành động. Sở dĩ dân chúng chăm chú lắng nghe lời rao giảng của Người là vì họ đã được chứng kiến tận mắt các phép lạ Chúa đã làm.

Thật vậy, Chúa Kitô là Thiên Chúa, Ngài xuống trần gian không phải để biểu dương quyền lực, mà để đem bình an và ơn cứu độ cho con người. Sứ vụ này đã được tiên tri Isaia loan báo thuở xưa rằng: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa.” Suốt hành trình rao giảng của Người ở trần gian là để hoàn trọn sứ vụ đó.

Thiên Chúa đã thi ân giáng phúc bằng nhiều cách thức khác nhau, Người làm những việc lạ lùng sức con người không thể tưởng tượng nổi: người mù được thấy, kẻ điếc được nghe, người què đi được… Không những thế, Chúa con ban Nước Trời cho người tội lỗi, nghèo hèn, bệnh tật… Chúa muốn tất cả mọi người đều có một cuộc sống yên vui hạnh phúc và bình an: “Thầy đến để anh em được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10).

Mặc dù Chúa đã về trời, nhưng Ngài vẫn đồng hành và ban phát những ơn lành cho chúng ta. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta có thể cảm nghiệm được điều đó. Chúa ban cho tất cả chúng ta có sức khoẻ, công việc làm ăn… Chúa cũng gìn giữ và ban cho chúng ta cuộc sống bình an để chúng ta được sống vui, sống hạnh phúc giữa cuộc đời đầy gian nan và thử thách này. Tóm lại, trong những giây phút của cuộc đời, chúng ta đã lãnh nhận biết bao ân phúc của Thiên Chúa. Từ của cải vật chất để nuôi sống thân xác, đến những của ăn nuôi dưỡng tâm hồn.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúa đã nói "Thầy sở với các con mọi ngày cho đến tận thế". Chúa đã hứa và đã thực hiện lời hứa đó; Chúa còn thực hiện một cách kì diệu biết bao: vì Chúa ở lại với chúng con không những bằng biết bao ân sủng Chúa đổ tràn trên chúng con, mà Chúa còn ở với chúng con qua bí tích Thánh Thể và trở nên của ăn nuôi dưỡng tâm hồn chúng con. Xin đừng để chúng con xa lìa Chúa, nhưng luôn trung thành tuân giđiều răn của Chúa và sống mãi trong tình yêu Chúa. Amen.

 

61. Ma quỷ

Từ ngàn xưa, ma quỷ luôn luôn là một mối bất hạnh cho con người. Ma quỷ luôn tìm cách làm hại con người không những bằng xúi giục con người làm điều tội lỗi mà còn hành hạ, khống chế, trói buộc, bắt con người làm nô lệ cho chúng. Trong cuộc chiến với ma quỷ, con người không phải là địch thủ ngang tài đồng sức, nên thường thua cuộc. Ngay trong trận chiến đầu tiên, hai ông bà nguyên tổ đã thua mưu chước ma quỷ. Từ đó, con người chẳng thể nào tự mình thoát được nanh vuốt ma quỷ giam hãm.

Đức Giêsu đến mở đầu một kỷ nguyên mới: Nước Thiên Chúa đến chiến thắng nước ma quỷ. Ngay khi Đức Giêsu xuất hiện, ma quỷ mở lại bài cũ cám dỗ Đức Giêsu đi vào con đường kiêu ngạo, phô trương, cậy sức mình, ham hố danh, lợi, thú. Nhưng ngay trong lần đầu tiên giáp chiến, ma quỷ thất bại nặng nề, Đức Giêsu đã toàn thắng vì Người cương quyết đi theo con đường vâng phục thánh ý Chúa Cha, sống khiêm tốn, đơn sơ, khiêm nhường, phó thác. Từ đó, Đức Giêsu đi đến đâu là khuất phục ma quỷ, giải thoát con người đến đấy.

Đọc trong Tin Mừng, ta thấy Đức Giêsu giải thoát con người ở các khía cạnh sau đây.

Người trực tiếp giải thoát con người khỏi bàn tay hung ác của Satan. Hôm nay, Người xua đuổi thần ô uế công khai trước mặt mọi người trong hội đường. Lần khác, Người xua đuổi cả một đạo quân quỷ dữ. Chúng đã xin nhập vào đàn lợn đang ăn bên bờ biển, và cả đàn lợn lăn xuống biển chết hết.

Người gián tiếp giải thoát con người khỏi ách thống trị của Satan qua việc chữa bệnh. Theo quan niệm của người Do Thái, bệnh tật là dấu chỉ của tội lỗi. Vì thế, người bệnh là người sống dưới ách Satan. Đức Giêsu đã chữa lành rất nhiều người bệnh. Nhiều lần Người nói với người bệnh: “Tội con đã được tha”.

Người tha thiết với việc cứu con người khỏi ách nô lệ tội lỗi, nên Người thường lui tới với những người thu thuế. Người không chỉ nói lời tha thứ bên ngoài, nhưng thực sự hoán cải họ từ bên trong. Nhất là Người giải thoát họ khỏi những mặc cảm và giúp họ tái hội nhập vào đời sống cộng đoàn.

Qua những việc làm của Đức Giêsu, ta thấy Người không chỉ giải thoát con người khỏi bàn tay hung ác của ma quỷ mà còn quan tâm cứu chữa con người khỏi những thế lực đen tối của chúng.

Cuộc chiến giữa con cái Thiên Chúa và ma quỷ vẫn tiếp tục, nên Đức Giêsu khi sai các tông đồ đi rao giảng, vẫn luôn kèm theo mệnh lệnh xua đuổi ma quỷ. Hôm nay, Người sai chúng ta tiếp bước các tông đồ, đi chiến đấu chống lại ma quỷ. Ma quỷ không hiện hình cho ta thấy, nhưng chúng ẩn nấp trong các sự dữ, sự ác còn tồn tại trên thế giới.

Có thứ quỷ nghèo đang trói buộc con người, không cho họ sống một cuộc sống xứng đáng với nhân phẩm con người. Có thứ quỷ đói đang giết chết nhân loại dần mòn. Có thứ quỷ dốt giam cầm những người thất học trong tù ngục tối tăm. Có thứ quỷ bệnh không ngừng hành hạ và đẩy con người vào hố sâu tuyệt vọng.

Ngày nay, ma quỷ rất tinh khôn nên thường xuất hiện dưới những hình dáng bên ngoài xinh đẹp, hấp dẫn. Chúng xuất hiện dưới những đồng tiền bất chính và hứa hẹn cho ta một cuộc sống thoải mái. Chúng xuất hiện dưới chiêu bài tự do hưởng thụ để xúi giục ta lao mình vào những nơi ăn chơi độc hại. Chúng kích thích sự tò mò của thanh niên muốn thử sức với ma túy.

Với bàn tay nham hiểm, ma quỷ âm thầm len lỏi vào tận đáy tâm hồn, khơi lên những làn sóng chia rẽ, ganh ghét, thù hận, bất hòa. Chúng kích thích lòng tham lam vô đáy, đưa ta đến chỗ trộn cắp, kiện cáo và tranh giành. Chúng khơi dậy thói kiêu căng, lòng tự ái để ta ham hố vinh danh và quyền lực. Chúng vuốt ve thói ích kỷ để xúi giục ta chỉ nghĩ đến bản thân mình, làm ngơ trước những nhu cầu của người khác. Chúng lừa gạt ta để ta coi thường tội lỗi, mất ý thức về tội.

Hôm nay, Chúa muốn ta tiếp tục công việc của Chúa, xua trừ ma quỷ ra khỏi đời sống chúng ta. Hãy cùng nhau xua đuổi quỷ đói, quỷ nghèo ra khỏi thế giới. Hãy góp phần tích cực diệt trừ quỷ dốt, quỷ bệnh ra khỏi xã hội con người.

Hãy tỉnh táo nhận ra ma quỷ dưới những khuôn mặt đẹp đẽ của vật chất, tiền bạc, hưởng thụ, cám dỗ.

Nhất là, hãy trục xuất khỏi tâm hồn ta những con quỷ gây chia rẽ, bất hòa, tham lam, kiêu căng, tự mãn, gian trá, giả hình, hám danh, ích kỷ, dửng dưng.

Tự sức riêng, ta khó mà chiến thắng được ma quỷ. Muốn chiến thắng ma quỷ, ta phải nhờ ơn Chúa giúp. Ta múc lấy sức mạnh nơi Chúa bằng ăn chay và cầu nguyện. Ta rèn luyện tinh thần bằng khiêm nhường từ bỏ ý riêng để hoàn toàn vâng phục thánh ý Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin thương xót con, xin cứu con khỏi mọi sự dữ. Amen.

 

62. Chúa Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa

(HN sưu tầm -thanhlinh.net)

1. Sức mạnh siêu phàm

Hoàng đế César Augustô đã biến La mã từ những đổ nát thành một La mã nguy nga tráng lệ, với những tòa nhà lộng lẫy đồ sộ.

Nhưng ông ta có biết đâu một trẻ Giêsu nhỏ bé đã làm chấn động cả thế giới và thay đổi cục diện lịch sử nhân loại. Ông ta có biết đâu một trẻ Giêsu sinh ra nghèo hèn trong một làng xa xôi hẻo lánh đã biến cả La mã khổng lồ của ông thành một vương quốc vĩ đại. Ông đâu ngờ các thần mInh ông tôn thờ phải lui bước, nhường chỗ cho một Thiên Chúa toàn năng, khiến ma quỷ phải khâm phục và mọi người tôn vinh.

--------

Đó là sức mạnh siêu phàm của Đức Giêsu. Người đã xuất hiện và biểu hiện uy quyền của Người qua lời giảng dạy mới mẻ, qua sự kính phục của ma quỷ, và qua lòng ngưỡng mộ của mọi người: “Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có thẩm quyền. Ông ấy ra lệnh cho quỷ, quỷ cũng phải vâng theo” (Mc.1,28).

Chính “giáo huấn mới mẻ: làm cho mọi người nhìn nhận Người là Đấng cứu thế; thẩm quyền của Người khiến ma quỷ phải kính phục, và việc ma quỷ tuân phục Người nói lên vương quốc cứu độ của Người đã đến với loài người.

Là Kitô hữu, chúng ta cần học hỏi và sống Lời Chúa, để khám phá ra sự mới mẻ của Lời Người, nhận ra quyền năng của Người tác động trong cuộc đời chúng ta, làm cho nó sinh bông kết trái thiêng liêng hằng ngày G.Coutois đã khẳng định: “Nếu chúng ta biết sống Lời Chúa trong môi trường hằng ngày, chúng ta sẽ âm thầm trở nên muối và men cho cả nhân loại, vì ánh sáng của người sống Lời Chúa chiếu tỏa xa hơn người ta tưởng rất nhiều.”

“Lời Chúa là đèn soi con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi”. (Tv.118).

(Theo “Như Thầy đã yêu”).

2. Sức mạnh của Lời Chúa

Đi khắp nước Phi-luật-tân, đâu đâu cũng thấy nhan nhản những câu Lời Chúa, nhắc nhở mọi người nhớ Chúa, nhất là đem ra thực hành trong đời sống. Sở dĩ ở Phi-luật-tân có được điều đó là vì số Kitô hữu chiếm hơn 90 phần trăm dân số.

Những lời Chúa đó khích lệ, động viên các tín hữu Phi-luật-tân hướng thiện hành thiện trong mọi hoàn cảnh của từng giây từng phút sống. Lời Chúa có sức mạnh cải biến con người như thư Do-thái nói:

“Lời Thiên Chúa là Lời sống động, hiện hữu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi, xuyên thấu chỗ phân cách tâm linh, cốt với tủy; lời đó phê phán tâm tìnhcũng như tư tưởng của lòng người. Vì không có loài thụ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ”.

--------

Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy hiệu lực phi thường của Lời Chúa. Lời Chúa khiến thần ô uế phải tuân phục; Lời Chúa khiến thần ô uế phải tuyên xưng Chúa là Đấng Thánh của Thiên Chúa.

Sức mạnh của Lời Chúa luôn tác động mọi loài mọi vật và phát sinh hiệu lực như ngôn sứ Isaia nói:

“Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời, không trở về với trời nếu chưa thấm xuống đất, chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn, thì Lời Ta cũng vậy. Một khi phát xuất từ miệng Ta sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả, chưa thực hiện ý muốn của Ta, chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó”.

Là đồ đệ Chúa và là Kitô hữu, chúng ta phải đem Lời chúa vào tâm hồn chúng ta và làm cho nó trổ sinh hoa trái tốt. Đó là cách tốt nhất để loan báo Chúa Kitô cho anh chị em xung quanh, vì loan báo bằng chính đời sống tốt đẹp của chúng ta. (Theo “Ánh Sáng thế gian”).

3. Hai vương quốc giao tranh

Năm 1970 bộ phim “Người trừ quỷ” ra mắt đã phá kỷ lục bán vé. Bộ phim kể lại một thiếu niên bị quỷ ám như anh chàng trong Tin mừng hôm nay.

Đó là cậu trai 14 tuổi sống ở vùng Raimer, bang Maryland vào năm 1949. Phòng cậu ở, mọi vật đều di động. Ban đêm cậu không sao ngủ được, miệng luôn thốt ra những lời nguyền rủa hung hãn. Và đến một lúc nào đó đầu cậu bị cột vào giường ngủ, thì thân xác cậu đầy những vết tích đẫm máu…

Nhưng cậu bình phục nhờ được trừ tà, hiện cậu còn sống ở vùng Washington nước Mỹ. Vị linh mục đã trừ tà cho cậu nói: “Nhờ dịp này, tôi đã biến đổi cuộc sống tốt hơn”.

----------

Trong Tin mừng hôm nay, khi thấy Chúa Giêsu trừ được quỷ, dân chúng thắc mắc: “Ông ấy ra lệnh cho quỷ, quỷ cũng phải vâng theo”.

Đó là vì Chúa Giêsu “dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến” (Lc.11,20). Việc Chúa Giêsu trừ được quỷ nói lên vương quốc Satan giờ đây nhường chỗ cho vương quốc Thiên Chúa.

Điều này lại gợi lên vấn nạn: Nếu Chúa Giêsu đã khai mạc vương quốc Thiên Chúa hơn 2000 năm nay, tại sao điều ác sự dữ vẫn còn? Tức là vương quốc ma quỷ vẫn còn tác oai tác quái trong thời đại chúng ta? Lý do vì vương quốc Thiên Chúa không đến tức khắc, đó là một bước tiến từ từ. Hơn nữa, Chúa giao phó cho chúng ta công việc hoàn tất. Có thể vì vương quốc Thiên Chúa như một cây non. Chúa Giêsu trồng, giao cho chúng ta vun phân tưới nước cho nó lớn lên và sinh bông kết trái như ý Chúa muốn.

Điều này lại dẫn đến vấn nạn thứ hai: Tại sao vương quốc ma quỷ lâu tàn lụi và vương quốc Thiên Chúa chậm phát triển như thế? Câu trả lời phải nói là tại chúng ta chểnh mảng, không lo chu toàn trách nhiệm Chúa phú giao. Chẳng hạn có bao nhiêu người trong chúng ta kính mến chúa hết lòng, thương yêu người như Chúa thương? Có bao nhiêu người trong chúng ta trở nên men, nên muối, nên ánh sáng cho người khác? Có bao nhiêu người chúng ta sống hiền lành khiêm nhượng như Chúa Giêsu?!...

(Theo “Sunday Homilies”).

4. Ông là Đấng Thánh

Có người mẫu Susam Missi gốc nước Anh đã bảo hiểm thân thể cô trị giá 15.800.000 mỹ kim. Cô rất hãnh diện về số tiền bảo hiệm cho thân thể cô. Nhưng phải chăng đó là giá trị của con người.

Đọc qua bản tin này, ai có quan niệm sống là để hưởng giàu sang và khoe khoang của cải sắc đẹp thì người đó thán phục và mơ ước mình cũng được như thế. Nhưng đối với những ai có tâm hồn quãng đại, yêu người thì sẽ trách phiền người mẫu kia là vô tâm, ích kỷ, chỉ biết hưởng thụ mà không biết thương giúp đồng loại đau khổ thiếu thốn. Nhưng dù có phản ứng thế nào thì đây cũng là dịp tốt mời gọi chúng ta suy nghĩ về cuộc sống, về phẩm giá con người.

Sự sống của mỗi người chúng ta có giá trị vô song, không thể sánh với tiền của vật chất. Người mẫu Susan Missi đã bảo hiểm thể xác mình gần 16 triệu mỹ kim, nhưng sự sống của cô không có gì đổi được.

--------

Là Kitô hữu, chúng ta được Chúa dạy cho biết sự sống con người thật quý giá, và sự sống đó sẽ triển nở đến muôn đời. Sự sống đó quý giá đến nỗi máu Con Thiên Chúa phải đổ ra chuộc lại.

Thánh Phêrô bảo chúng ta: “Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anhh em, vì có lời Kinh thánh chép: Hãy sống thánh thiện vì Ta là Đấng Thánh Thiện… Anh em hãy biết không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do cha ông anh em truyền lại. Nhưng anh em đã được cứu chuộc nhờ bửu huyết của Con Chiên vẹn toàn vô tỳ tích là Đức Kitô…

Nhờ vâng phục sự thật, anh em đã thanh luyện tâm hồn để thực thi tình huynh đệ chân thành. Anh em hãy tha thiết yêu mến nhau với tất cả tâm hồn… hãy từ bỏ mọi thứ gian ác, mọi điều xảo trá, giả hình và ghen tuông cùng mọi lời nói xấu gièm pha. Như trẻ sơ sinh, anh em hãy khao khát sữa tinh tuyền là Lời Chúa, nhờ đó anh em sẽ lớn lên để hưởng ơn cứu độ… (1Pr.1,15-2,2).

Chúng ta nhắc lại lời Thánh Phêrô kêu mời chúng ta: “Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em, vì có lời Kinh Thánh chép: Hãy sống thánh thiện, vì Ta là Đấng Thánh”.

Và trong Tin mừng hôm nay, chính thần ô uế cũng phải tuyên xưng: “Tôi biết ông là ai rồi: Ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa” (Mc.1,24).

 

63. Chúa Nhật 4 Thường Niên

Người ra lịnh cho các thần ô uế; chúng phải tuân theo…

Anh chị em thân mến,

Trước năm 1975, có một cuộc trấn ếm của một ông thầy pháp, người ta kể lại: đôi vợ chồng chủ nhà vừa mới mua căn này và chưa được bao lâu. Họ nói: ma quỉ ban đêm hay phá quá!. Dù là công giáo, nhưng hơi kém đức tin, nên hđã rước thầy pháp về. Ông thầy bảo: nhà này ma lắm; đó có mấy đứa con nít đu đầu cột đó! Ông liền lên đèn, bắt ấn, dùng dao chặt ngang vào thân cột, thấy máu chảy xuống ròng ròng, chảy tới đất là mất. Ông lấy mấy cây nhang nhỏ, đốt lên, bắt ấn, múa may, rồi cấm vào thân cây cột nhà bằng căm xe, còn bóng dợn. Người đi coi thấy cây nhang được cắm vào cây cột cách nhẹ nhàng, sâu đến cả nữa cây nhang. Họ thấy mấy chuyện lạ này, nên xem ra họ tin lắm... Kết quả qua năm sau, gia đình này vẫn bị phá. Cuối cùng họ phải bán nhà luôn!

Thực ra ta biết, thầy pháp chẳng có quyền năng gì cả; ngược lại họ làm những chuyện bề ngoài thấy kinh thiên động địa như thế, nhưng mọi chuyện đều dựa vào quyền năng của ma quỷ thôi. Một sự thật mà cả người lương vẫn phải nhìn nhận: vd. đang khi có cuộc trấn ếm như thế, nếu có ai lén dùng nước thánh rảy vào, hoặc giấu xâu chuổi gần đó, thì thầy pháp sẽ bó tay, và sẽ đầu hàng ngay. Ngược lại người công giáo chúng ta tin Chúa Giêsu, Người dùng quyền năng tự chính mình để chữa bệnh, để xua trừ ma quỉ. Người không cần nhờ ai cả. Đó chính là đề tài mà chúng ta sẽ suy niệm trong ngày Chúa Nhật hôm nay.

a/. Bài Tin mừng hôm nay có hai vấn đề chúng ta cần tìm hiểu:

Việc Chúa xua trừ ma quỉ:

Khi bắt đầu cuộc đời công khai, việc làm đầu tiên của Chúa tại thành Capharnaum, là việc xua trừ tà thần ô uế, ta quen gọi là trừ ma quỉ. Câu chuyện xua trừ ma quỉ trong bài Tin mừng hôm nay, là muốn chỉ về sứ mạng thường xuyên của Đấng Cứu thế, đó là chiến đấu chống lại ma quỉ. Điều này Thánh Marcô nhắc tới nhiều lần trong Tin mừng của mình. Có nguời nói Chúa phải chiến đấu tới giây phút cuối cùng trên Thánh giá (Mc 15, 34). Nói cách dễ hiểu hơn, Marcô muốn trình bày sứ mạng của Chúa đến trần gian chính là giải thoát con người khỏi quyền lực của satan. Rồi trước khi về trời, Chúa còn ban cả quyền đó cho Hội thánh qua các tông đồ. Điều này nói lên Chúa có uy quyền đó, và uy quyền đó tự nơi chính Chúa, không ai ban cho. Chính dân chúng cũng công nhận điều đó: "Người giảng dạy như Đấng có uy quyền.." không như các kinh sư và biệt phái.

Chúa Giêsu dùng chính quyền năng mình để chữa bệnh tật, xua trừ ma quỉ: Trên đời này, muốn chữa bệnh cho người ta, bác sĩ phải dùng thuốc, hoặc dùng các phương tiện y học, mới có thể chữa được bệnh. Thầy phù, thầy pháp, đồng bóng muốn chữa bệnh, cũng cậy dựa vào người khác (ma quỉ) mới chữa được. Thực ra, với các thứ thầy này, có chữa được hay không lại là một chuyện khác nữa. Ở đây Chúa Giêsu dùng chính quyền năng của mình, để chữa bệnh, để xua trừ ma quỉ. Chính bài Tin mừng này nói lên rất rõ điều đó. Khi Chúa xua đuổi thần ô uế ra khỏi con người; chính Phúc âm ghi câu: "Chúa quát mắng ma quỉ: câm đi và ra khỏi người này!" Ngày hôm nay, Hội thánh muốn xua trừ ma quỉ, Hội thánh cũng phải nhờ vào quyền năng Chúa, nhân danh Thiên Chúa để trừ. Tự bản thân mình, Hội thánh không hề có quyền gì cả... Phúc âm còn ghi: "dân chúng khi thấy Chúa xua trừ thần ô uế ra khỏi con người, họ ngạc nhiên bàn với nhau: Giáo lý Chúa dạy thì mới mẻ; Lời Người dạy lại có uy quyền. Người ra lệnh cho cả các thần ô uế, và chúng phải vâng theo!" Các điều này muốn nói: chính Chúa có quyền năng tự mình, không cần ai ban cho. Vì thế, Ý muốn và Lời Chúa tự nó có sức mạnh, chữa các bệnh tật, xua trừ ma quỉ; cũng chính Lời đó có sức biển đổi thế giới. Chính sách Sáng thế ký đã ghi: "Lời Chúa phán có sức tạo thành vũ trụ", và Lời Chúa đó cũng chính là Thiên Chúa quyền năng...

b/. Câu chuyện: Người công giáo bên Phi luật tân chiếm hơn 90% dân số; vì thế đạo công giáo gần như là quốc giáo. Các trẻ em khi lớn lên, sđược học giáo lý trong trường học của nhà nước, dù là công giáo hay không. Giáo lý công giáo là môn học chính thức trong trường; ai đủ điểm môn này sđược rước lễ lần đầu, hoặc được lãnh Bí tích Thêm sức, hoặc được cử hành hôn phối. Vì vậy, nhà thờ không phải dạy giáo lý...Vì những lẽ nêu trên, đi khắp đất nước Phi, đâu người ta cũng thấy nhan nhãn những câu Lời Chúa được dán lên, nhắc nhở mọi người nhđến Chúa, nhất là đem Lời Chúa ra thực hành ngay trong đời sống.

Lời Chúa đã khích lệ, động viên các tín hữu Phi sống tốt và sống chính giây phút hiện tại. Cũng chính vì Lời Chúa có sức mạnh biến cải tâm hồn con người như lời thư gởi tín hữu Do thái: "Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén như gươm hai lưỡi..." (Dt 4, 12). Chính phép lạ xua tà thần ô uế nói lên Lời Chúa có sức biến đổi, vì Lời Chúa chính là uy quyền của Con Thiên Chúa; uy quyền đó có tự bản thân mình, không phải ai khác đã ban cho...

c/. Gợi ý sống và chia s: Chúa Giêsu đến để giải phóng con người khỏi ách nô lệ của satan, của tiền bạc vật chất, của tội lỗi, tánh hư tật xấu là những cái thuộc về sa tan. Là người kitô hữu, ta có sẵn sàng cộng tác với Chúa, xua trừ ma quỉ và tội lỗi, ra khỏi con người chúng ta và của anh em xung quanh không?

 

home Mục lục Lưu trữ