Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 49
Tổng truy cập: 1370474
VẸN TOÀN XINH ĐẸP
Lm. Jos. DĐH.
Tại nhà ga Tân Sơn Nhất, một cô gái, thi thoảng lại mở khẩu trang lấy tăm bông lau lau những giọt máu chảy từ sống mũi rơi xuống, thật đáng thương. Một phụ nữ cất tiếng thì thào, sau đó là vài chị em khác nói to hơn như có ý để mọi người cùng nghe: làm đẹp làm chi cho khổ, thẩm mỹ viện làm chi để phải đau đớn nguy hiểm như thế, không chừng tiền mất, tật mang nữa! Cô gái “đi thẩm mỹ viện” kia thì im lặng, chẳng biết người thân, gia đình bạn bè cô gái có ai đi cùng không, nhưng rồi từ từ mọi người như “hối hận” vì lời nói cử chỉ thiếu thiện cảm đó.
Muốn được “mũi cao”, muốn có khuôn mặt khả ái hơn, cô gái trẻ đã mất nhiều tốn phí, phải đến thẩm mỹ viện, qua phẫu thuật đã đau đớn, rồi phải chịu phán xét của dư luận… Để có tâm hồn xinh đẹp, để trở nên người toàn diện, ngoài việc kiên nhẫn đầu tư, người ta phải có một sức mạnh rất thiêng liêng hỗ trợ, dù đó là quan niệm ông bà hay ông trời phù hộ. Ở đời, sắc diện, nết na, làm thay đổi lòng người ; danh lợi thú, có thể làm đảo lộn tình cảm gia đình. Nhưng tình yêu và lòng quảng đại sẽ hoà giải tất cả, như câu ca dao tiền nhân chúng ta sánh ví: ở hiền rồi lại gặp lành, áo rách tan tành trời vá lại cho.
Sau khi Sứ thần truyền tin cho Đức Maria, Trinh nữ không đi “thẩm mỹ viện” để được xinh đẹp xứng tầm với vị trí làm Mẹ Đấng Cứu Thế, Thiếu nữ ấy đã đến thăm người chị họ Elisabeth. Đến cùng người chị, cũng không hẳn chỉ vì tình bác ái gia đình xã hội thông thường, đúng hơn, Trinh nữ luôn biết lắng nghe và thực thi ý Chúa. Quan niệm bình dân cho thấy, vầng trăng chỉ sáng đẹp vào những đêm rằm, trời không mưa bão ; tiền nhân chúng ta thì nói: người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân. Đức Giêsu trong “bài giảng trên núi” Ngài nhắc tới nét đẹp rất rõ ràng: “phúc cho những ai có tâm hồn thanh sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa”. Tâm tình mà Giáo Hội chúng ta tuyên xưng đặc ân “Hồn Xác Lên Trời”, nhất định không phải do Đức Maria chỉ xinh đẹp với hình thức bên ngoài.
Người xưa nói rằng: học khôn học đến chết, học nết học đến già. Khôn ngoan và nết na, người thời nào cũng ưa thích, hiền lành đức độ đi đâu cũng được mộ mến, nhưng để có được những đức tính cao đẹp đó, ai cũng phải tập luyện, và cùng với ơn Chúa trợ giúp. Đẹp người đẹp nết, sẽ hấp dẫn được thế gian, đẹp tâm hồn mới là trọng tâm để đạt tới ơn cứu độ, đến với Đức Maria, Mẹ có đủ kinh nghiệm để giúp chúng ta hiểu đâu là vẻ đẹp mà Chúa ưa thích. Hôm nay đây, mừng Mẹ Lên Trời, không phải chỉ là dịp để ta chiêm ngắm nét đẹp nơi Đức Maria vinh hiển, nhưng mỗi người sẽ được mời gọi theo Mẹ Maria cùng thực thi ý Chúa, cùng sống cùng chia sẻ ơn ban ta đang có cho anh chị em mình.
Người xưa nói rằng: nhân vô thập toàn, đại ý là không toàn thiện thì đừng tự mãn với ai, nhưng đừng tự ti mà buông xuôi không tập luyện, đầu tư. Nho giáo cũng quan niệm: không có cái hại nào lớn cho bằng không chịu sửa mình, tức là vì bất toàn nên cần hướng tới việc tu thân tích đức. Kitô giáo chúng ta tuyên xưng chỉ một mình Thiên Chúa mới hoàn toàn, ngoài Thiên Chúa nhân lành vẹn toàn, hôm nay Giáo Hội công bố Đức Maria Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội đã Lên Trời cả hồn lẫn xác. Niềm tin Đức Maria xinh đẹp vẹn toàn sẽ không mâu thuẫn với đạo làm người, nhưng mở ra một hy vọng, tất cả những ai biết lắng nghe và thực thi ý Chúa đều đang trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô nhờ công ơn cứu chuộc của Con Chúa. Xin Mẹ Maria Hồn xác lên trời, sẽ mãi là niềm vui toả chiếu nhân đức trên con cái nhân loại chúng con cũng sớm được như Mẹ vẹn toàn xinh đẹp. Amen.
42. Ăn Theo Với Mẹ
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
Đầu tháng 08 năm nay tôi có dịp hành hương đến với Mẹ La Vang cùng với Giáo lý viên. Khi xe vừa tới La Vang đã nghe có tiếng xì xầm: Oh, La Vang sao vắng thế! La Vang sao ít hàng quán? Và có em còn nói: sao người dân ở đây vẫn nghèo so với Tà pao?
Quả thực, nếu quan sát các điểm hành hương về với Mẹ từ Lộ Đức ở Pháp, Fatima ở Bồ Đào Nha, Tà – Pao tại Phan Thiết dường như người dân ở những điểm hành hương này họ đều ăn theo với Mẹ. Dọc đường của Fatima hay Lộ Đức cả mấy cây số đều là nhà nghỉ, khách sạn, buôn bán tranh ảnh kỷ niệm. Nhờ vậy mà kinh tế người dân cũng phất lên. Ngày tại Tà-Pao chỉ từ năm 1999 khi mới bắt đầu được biết đến Mẹ trên sườn núi Tà Pao thì ai cũng công nhận người dân ở đây đều rất nghèo khó. Nhà cửa chỉ là tranh vách lá sơ xài, mộc mạc, nhưng từ ngày có Mẹ nơi đây đã nhiều đổi thay mà mọi người đều nói là ăn theo với Mẹ nên “thay da đổi thịt”.
Oh, ăn theo với Mẹ đâu có gì là tội mà là phúc. Bởi nhờ Mẹ mà con cái được khấm khá hơn, được hạnh phúc hơn. Và có lẽ Mẹ cũng rất vui khi con cái bám lấy Mẹ mà làm ăn thịnh vượng hơn.
Ngày xưa khi còn nhỏ mỗi lần mẹ đi ăn đám cưới hay đám giỗ, mẹ của tôi thường mang về một ít xôi với giò. Hình ảnh thân thương ấy mãi theo tôi trong suốt cuộc đời. Và dường như các bà mẹ của chúng ta đều vậy. Đều nghĩ đến con. Đều để dành phần cho con. Và như vậy, con cái luôn được ăn theo với mẹ. Với một điều kiện là phải làm tốt công việc ở nhà mà mẹ đã trao.
Hôm nay, chúng ta mừng Mẹ Maria được Chúa đưa hồn xác về trời. Chúng ta cũng mong muốn được lên trời cùng Mẹ. Hay có thể nói là được “ăn theo với Mẹ” để bay lên trời cùng Mẹ. Mẹ Maria đã nhận chúng ta là con của Mẹ qua lời trăn trối của Chúa Giê-su. Chắc Mẹ sẽ không bao giờ bỏ quên chúng ta. Mẹ sẽ canh cánh bên lòng luôn lo lắng cho chúng ta được hồn an xác mạnh, và nhất là được cùng Mẹ hưởng vinh phúc quê trời.
Lẽ dĩ nhiên, muốn được “ăn theo với Mẹ” thì phải vâng nghe lời Mẹ. Khi vâng theo lời Mẹ thì điều gì Mẹ cũng cho, khó khăn nào Mẹ cũng giúp, trở ngại nào Mẹ cũng chở che. Tại tiệc cưới Ca-na, Mẹ đã căn dặn các gia nhân: “Chúa bảo gì thì cứ làm như vậy”, còn những việc khác Mẹ sẽ lo. Phép lạ hóa nước thành rượu là bằng chứng cho những điều Mẹ đã hứa với con của Mẹ. Chỉ cần vâng theo lời Mẹ thì con cái sẽ được Mẹ phù hộ chở che.
Có người hỏi tôi: “sao con xin cùng Mẹ mãi mà chẳng được?”. Tôi hỏi rằng: Vậy đã làm theo lời Mẹ dặn chưa? Lời Mẹ dặn là sống theo lời Chúa, là sống đẹp lòng Chúa? Xem ra người ấy chỉ nghĩ đến xin ơn mà không nghĩ đến việc dọn dẹp tâm hồn cho xứng đáng để nhận ơn. Ơn Chúa khó mà đến với ai đang còn bị trói buộc bởi đam mê tội lỗi, bởi đua chen danh vọng.
Ước gì chúng ta luôn biết lắng nghe và thực thi lời Chúa để được theo gót chân Mẹ mà về trời. Ước gì chúng ta luôn làm theo lời Mẹ dặn để Mẹ luôn chúc phúc cho cuộc đời chúng ta. Amen
43. Để Lên Trời Cần Bắt Chước Các Nhân Đức Của Mẹ
Lm. Anthony Trung Thành
Sống trên đời ai cũng có một người mẹ. Người mẹ đó không chỉ sinh ra chúng ta mà còn yêu thương và nuôi dạy chúng ta lớn lên thành người. Vì vậy, qua mọi thời, con người không ngớt lời ca ngợi công ơn sinh thành dưỡng dục của người mẹ. Con dân Nước Việt cũng có nhiều câu ca dao tục ngữ, để nói lên tình yêu vô bờ bến của người mẹ:
Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại,
tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng;
Mênh mông bát ngát đại dương,
Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền.
Nhưng cho dầu có dùng hết ngôn ngữ trần gian để ca tụng tình mẹ, thì cũng không thể nào diễn tả hết:
Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá,
Đựng sao đầy hai tiếng: Mẹ ơi!
Trong đức tin Công giáo, mỗi người kitô hữu chúng ta có chung một người Mẹ, đó là Đức Maria. Công ơn của Mẹ Maria đối với mọi người không những không thua kém người mẹ trần thế mà còn gấp ngàn lần. Mẹ là Mẹ Đức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Hội Thánh và là Mẹ của mỗi người chúng ta. Nhờ Mẹ, chúng ta có Đức Giêsu là Đấng Cứu Chuộc loài người. Nhờ Mẹ chúng ta có tất cả trong đức tin: Được làm người Công giáo, được lãnh nhận các Bí tích, được có nhiều cơ hội để lo phần rỗi hầu ngày sau được về Thiên đàng.
Mẹ được Thiên Chúa ban cho 4 đặc ân cao cả: Đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội, đặc ân Đồng trinh trọn đời, đặc ân làm Mẹ Thiên Chúa và đặc ân Hồn Lẫn Xác Lên Trời. Đối với đặc ân Hồn Xác Lên Trời đã được truyền thống Giáo hội và các kitô hữu tôn kính từ xa xưa, nhưng mãi tới ngày 01 tháng 11 năm 1950, Đức Giáo hoàng Piô XII mới tuyên bố thành tín điều. Mặc dầu trong Kinh Thánh không có chỗ nào nói rõ về đặc ân này, nhưng nếu chúng ta để ý thì chúng ta vẫn thấy đặc ân Mẹ Lên Trời cả hồn lẫn xác ẩn chứa trong nhiều đoạn Kinh Thánh. Chẳng hạn, lời thiên thần chào Mẹ “Kính chào Bà đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng bà, bà có phúc lạ hơn mọi người phụ nữ.” Hay lời ca tụng của bà Êlizabét: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc” (Lc 1,42). Rồi, lời ca tụng Thiên Chúa của Đức Mẹ trong bài Magnificat: “Từ nay muôn đời sẽ khen rằng tôi có phúc, bởi Đấng toàn năng đã làm cho tôi những điều cao cả.” (x. Lc 1,48-49).
Mặt khác, bình thường chúng ta cũng có thể dễ chấp nhận đặc ân này. Bởi vì, thân xác chết là do tội lỗi. Nhưng Đức Maria không hề mắc tội Tổ tông truyền và tội riêng. Do đó, thân xác Mẹ không bị hủy hoại tiêu tan.
Hơn nữa, các thánh và nhiều bậc thông thái trong Giáo hội cũng đã từng quả quyết về việc Đức Mẹ được đặc ân lên trời cả hồn lẫn xác. Thánh Đamascênô tiến sĩ quả quyết: “Vì Đức Mẹ đã được sinh con mà vẫn trinh nguyên, thì cần thiết là sau khi qua đời, xác Đức Mẹ cũng phải được bảo tồn nguyên vẹn.” Cha Ađômêô thì nói rằng: “Thân xác Đức Mẹ không hề bị hư nát vì đã kết hợp với linh hồn và đã được đầy ơn.”
Ngày lễ hôm nay, cùng với Giáo hội, chúng ta tuyên xưng niềm tin hồn xác lên trời của Mẹ. Đồng thời, chúng ta cùng cảm tạ Thiên Chúa vì đã thưởng công Mẹ hồn xác lên trời. Mặt khác, đây là dịp nhắc nhở chúng ta rằng, quê hương chúng ta ở trên trời. Mẹ đã lên trời, đó là niềm hy vọng để mỗi người chúng ta tiếp bước theo sau. Nhưng để được lên trời với Mẹ chúng ta phải cố gắng sống như Mẹ, đi con đường Mẹ đã đi. Sống như Mẹ, đi con đường Mẹ đã đi đó chính là noi gương bắt chước các nhân đức của Mẹ:
Thứ nhất, chúng ta bắt chước nhân đức khiêm nhường của Mẹ: Sau lời sứ thần truyền tin, Đức Mẹ đã khiêm tốn thưa với Thiên thần rằng: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền.” (Lc 1,38). Từ đó, Mẹ sống tinh thần khiêm nhường thẳm sâu trước mặt Chúa và mọi người: Khi Bà Êlizabét ca ngợi Mẹ, Mẹ đã qui hướng tất cả những gì mình có là do tình thương và sự quan phòng của Thiên Chúa: “Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn” (Lc 1,49). Mẹ sống âm thầm trong vai trò làm vợ và làm mẹ tại mái ấm gia đình Nagiarét đến nỗi không ai biết Mẹ là Mẹ của Thiên Chúa; Khi Đức Giêsu được nổi danh do lời giảng dạy và các phép lạ Ngài làm, Đức Mẹ vẫn sống âm thầm và ẩn danh… Tất cả điều đó cho chúng ta thấy nhân đức khiêm nhường của Mẹ. Đó là mẫu gương cho tất cả mỗi người chúng ta noi theo.
Thứ hai, chúng ta bắt chước Mẹ sống tin tưởng và phó thác vào Chúa: Sau khi thưa xin vâng, Mẹ trở thành Mẹ của Chúa Giêsu. Bào thai trong cung lòng của Mẹ ngày càng lớn lên. Nhưng không ai hiểu về nguyên nhân, kể cả Thánh Giuse. Bằng chứng là Thánh Giuse định tâm bỏ Mẹ mà trốn đi. Rồi, người thân và làng xóm láng giềng, chắc chắn không thiếu những lời đàm tiếu, thị phi. Vậy mà Mẹ vẫn tin tưởng phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Đúng như lời bà Thánh Êlizabét ca tụng Mẹ: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1,45). Sự tin tưởng và phó thác vào Chúa của Mẹ là mẫu gương cho tất cả mỗi người chúng ta noi theo.
Thứ ba, chúng ta bắt chước Mẹ để sống hiền lành và nhịn nhục: Từ khi cưu mang Đức Giêsu cho đến khi Con Mẹ chịu chết treo trên thập giá, Đức Mẹ phải đối diện với biết bao đau khổ: Đau khổ khi nghe ông Simêon nói tiên tri về Mẹ và Hài Nhi; Đau khổ khi đưa Hài Nhi trốn sang Ai Cập khỏi tay Hêrôđê lùng bắt; Đau khổ khi lạc mất Con ở Jêsusalem trong ba ngày; Đau khổ khi gặp Đức Giêsu vác Thập giá trên đường đến Núi Sọ; Đau khổ khi thấy Đức Giêsu bị đóng đinh; Đau khổ khi chứng kiến việc tháo xác Đức Giêsu xuống khỏi thập giá; Đau khổ khi phải chứng kiến việc chôn xác Đức Giêsu trong mồ. Nhưng trong khi chịu đựng những đau khổ đó, Đức Mẹ không hề trách móc kêu la một lời nào. Sự hiền lành và nhịn nhục cảu Mẹ là mẫu gương cho tất cả mọi người chúng ta noi theo.
Thứ tư, chúng ta bắt chước Mẹ để hết lòng yêu mến Chúa: Lòng yêu mến Chúa của Mẹ được thể hiện qua như việc tiêu biểu như: Ba tuổi Mẹ đã dâng mình trong đền thờ; Khi Thiên thần đến truyền tin cũng là lúc Mẹ đang đắm chìm trong lời kinh nguyện; Mẹ thưa “Xin Vâng” để cộng tác với chương trình cứu độ của Thiên Chúa; Hơn ba mươi năm Mẹ nuôi nấng chăm sóc Đức Giêsu; Mẹ chạy đôn đáo tìm cho bằng được khi Đức Giêsu đi lạc trong đền thờ… Tất cả những thái độ trên đều thể hiện một lòng yêu mến Chúa hết lòng hết sức trên hết mọi sự của Mẹ. Đó là mẫu gương cho tất cả mỗi người chúng ta noi theo.
Thứ năm, chúng ta bắt chước Mẹ để sống yêu thương hết mọi người: Vì yêu thương nhân loại nên Mẹ đã chấp nhận làm Mẹ Thiên Chúa, nhờ đó nhân loại được cứu chuộc. Vì yêu thương nên Mẹ đã vội vã lên đường thăm bà Êlizabét để chia sẻ niềm vui có Chúa và để giúp đỡ bà chị họ trong những ngày thai nghén sinh nở. Vì yêu thương nên Mẹ đã cầu bầu cùng Đức Giêsu làm phép lạ biến nước thành rượu ngon để cứu gia chủ khi họ hết rượu. Vì yêu thương nên khi đã về trời Mẹ vẫn hiện ra đây đó trên thế giới để ủi an nâng đỡ con cái loài người… Đó là mẫu gương yêu người cho tất cả mỗi người chúng ta noi theo.
Như vậy, Đức Mẹ được lên trời cả hồn lẫn xác không chỉ nhờ những đặc ân Thiên Chúa ban mà còn nhờ những nhân đức mà Mẹ ra sức rèn luyện. Chúng ta muốn được lên Thiên đàng phải đi con đường Mẹ đã đi, phải sống như Mẹ đã sống, đó là biết noi gương bắt chước các nhân đức của Mẹ.
Lạy Thiên Chúa là nguồn Tình Yêu, Chúa đã cho Mẹ hồn xác lên trời. Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ, xin giúp chúng con biết sống làm sao để một ngày kia cũng được hưởng hạnh phúc trên Trời với Mẹ. Amen.
44. Mẹ Về Trời, Hy Vọng Và Hạnh Phúc Của Chúng Ta
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
“Kính chào trinh nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ! ” (Lc 1,28).
Lời chào trên đây của Sứ Thần Gabriel được chúng ta không ngớt dâng lên Đức Mẹ nhiều lần trong ngày. Hôm nay, chúng ta lặp lại với niềm vui khôn tả và chứa chan niềm hy vọng trong ngày lễ Đức Maria hồn xác về Trời, một tương lai tuyệt vời không ngừng thu hút người tín hữu nói riêng và nhân loại nói chung. “Ðấng đầy ơn phúc” là tên mà Thiên Chúa qua miệng Sứ Thần muốn gọi Đức Trinh Nữ Maria.
“Ðầy ơn phúc” là phúc lành thiêng liêng Thiên Chúa gửi cho Mẹ! Mẹ được chúc phúc hơn các người phụ nữ (x. Lc 1:42)! Chúa Cha đã chọn Mẹ trong Đức Giêsu Kitô từ trước khi tạo thành vũ trụ, ngõ hầu Mẹ trở nên thánh thiện và tinh tuyền trước nhan thánh Chúa.
Chúa Giêsu Kitô là chồi non mọc lên để đạp dập đầu con rắn xưa, theo sách Sáng Thế (x. St 3,15); là Con Chiên không tì vết (x. Xh 12,5 , 1P 1,19) tự hiến tế để cứu chuộc con người. Sau khi hạ mình xuống trong cuộc thương khó, Người đã sống lại vinh quang lên Trời ngự bên hữu Thiên Chúa đến muốn đời.
Theo lời thánh Lêo Cả, khi Vị Thủ Lãnh của chúng ta bước vào thiên đàng và ở trên đó, “vinh quang của Đầu” đã trở thành “niềm hy vọng cho thân xác” (x. Sermo Ascensione Domini). Chúa Giêsu đã vĩnh viễn bước vào thiên đàng, “Người là Đầu và là Trưởng Tử giữa đàn em đông đúc” (Rm 8,29). Vì bản tính của chúng ta là ở trong Thiên Chúa và ở trong Đức Giêsu Kitô, nên vì loài người chúng ta (thân xác), Chúa Giêsu là (Đầu) hằng sống đến muôn thủa muôn đời hằng cầu thay nguyện giúp cho chúng ta trước mặt Chúa Cha (x. Dt 7,25).
Đức Giêsu, Vị Thủ Lãnh của chúng ta đã chiến thắng tội lỗi và sự chết, hiển vinh về Trời, Người cũng rước Đức Maria Mẹ yêu dấu của Người về Trời cả hồn lẫn xác. Từ trên cao vinh hiển, Người gửi cho Giáo hội một sứ điệp hy vọng và mời gọi hướng đến sự thánh thiện trên Trời nơi Người đang ngự bên hữu Thiên Chúa cùng với Mẹ Người được ân thưởng. Trong chiến thắng của Adam mới, đó cũng là của Evà mới, mẹ của những người đã được cứu chuộc. Do đó Đức Maria được ân thưởng về Trời là một dấu chỉ niềm hy vọng cho tất cả chúng sinh, những người đã chiến thắng Sa-tan nhờ máu của Con Chiên (x. Kh 12,11).
Hôm nay cùng với toàn thể Giáo hội, chúng ta long trọng mừng Lễ Đức Maria về Trời trong niềm tin và hy vọng chứa chan như thánh Bernarđô nói: “Đức Maria Nữ Trinh vinh hiển về Trời đã gia tăng hạnh phúc và niềm hy vọng nơi chúng ta”. Ngài thêm: “Đức Maria, Phần Tử ưu tú trên địa cầu chúng ta đang sống được đưa từ đất về trời, là một món quà vô cùng cao quí, sự vinh thăng ấy là cuộc trao đổi kỳ diệu giữa đất với trời, giữa con người trần thế với thế giới thần linh. Mẹ là hoa quả tuyệt vời của trái đất đã được đưa lên cao, để từ trên nơi cao xanh ấy ơn sủng lại tuôn đổ chan hòa xuống trên mặt đất, nghĩa là chính từ nơi Đức Maria diễm phúc được rước lên đó, đến lượt mình, Mẹ lôi kéo muôn vàn ân sủng xuống cho nhân loại”.
Ân sủng Mẹ chuyển xuống chính là Lời, Lời mà Mẹ đã đón nhận và cẩn thận ghi nhớ cũng như cưu mang trong lòng. Khi cưu mang Lời trong lòng, Mẹ cũng cưu mang Sự Sống của chúng ta: “Đức Maria vội vã lên đường, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Êlisabét” (Lc 1,39-40). Sự hiện diện của Mẹ Maria làm cho thế giới vui mừng như bà Êlisabét nói: “Vì khi vừa nghư tiếng em chào, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng tôi” (Lc 1,44).
Mẹ vui mừng, Mẹ cũng làm cho thế giới mừng vui, niềm vui của Mẹ trở thành bài thánh ca muôn thuở: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi!” (Lc 1,46-47). Thật là một quả phúc tuyệt vời trên cõi trời cao ban xuống cho nhân loại. Bài Ca Tạ Ơn của Đức Maria đã trở thành Lời Thiên Chúa. Trong bài ca ấy, chúng ta tìm ra con đường để hiểu biết con người và Thiên Chúa như thế nào, và trần thế cũng như thiên đàng ra làm sao. Tất cả hợp nhất cùng nhau để có thể hành động như Mẹ, trở nên món quà Thiên Chúa tặng ban cho người khác.
Mừng kính Đức Trinh Nữ Maria hồn xác về trời, chúng ta không chỉ mừng vì Thiên Chúa đã làm cho Mẹ những điều trọng đại, mà còn mừng vì tương lai của mỗi chúng ta. Thánh Phaolô nói: “Anh em khỏi phải phiền sầu như những người khác, những kẻ không có hy vọng” (1 Tx 4,13). Chúng ta cố gắng hiểu để sống sao cho xứng danh là người hy vọng.
Vậy mỗi người chúng ta hãy sống hy vọng, hãy làm ngày lại ngày, không buông tay, mặc cho những ngang trái của cuộc đời. Phúc cho chúng ta, nếu chúng ta can đảm chiến đấu mỗi sáng khi thức dậy cho cuộc sống đáng sống của mọi người trên trái đất. Nếu như khi xưa Mẹ đã đến với bà Êlisabet, làm cho cả gia đình bà vui mừng, thì ngày hôm nay Mẹ vẫn đến với chúng ta. Mẹ mở rộng vòng tay nói với chúng ta rằng : hỡi con, hãy tin tưởng và hy vọng, Chúa đã dọn chỗ cho con.
Nữ Vương linh hồn và xác lên Trời, cầu cho chúng con. Amen.
45. Lễ Vọng Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời
Lời Chúa: Lc 11,27-28
Đang lúc Chúa Giêsu đang nói thì một người phụ nữ lên tiếng nói với Người: “Phúc thay lòng dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú”. Đây là một lời ca tụng người mẹ đã sinh được một đứa con tài giỏi thông minh như Thầy. Nhưng cũng là một lời ca tụng người con làm rạng danh cho mẹ mình. Người phụ nữ nầy có nghĩ rằng Chúa Giêsu là ĐấngThiên Sai hay không, điều nầy thánh Luca không thấy nói đến, nhưng khi suy nghĩ về cách nói nầy của người phụ nữ thì có thể nàng đã công nhận Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế, vì trong dân Do thái, vào thời bấy giờ, các thiếu nữ Do thái đều ước mong được làm mẹ Đấng Cứu Thế. Và chỉ có người nào được vinh dự đó mới đáng ngợi khen và có phúc.
Nhưng Chúa Giêsu lại cho thấy có một thứ hạnh phúc lớn hơn là làm mẹ của Ngài, đó là lắng nghe và tuân giữ lời Chúa. Lời Chúa mới là con đường dẫn đến hạnh phúc và một hạnh phúc cao cả hơn. Nói như thế không phải là Ngài phủ nhận hạnh phúc làm mẹ Ngài theo phần xác, nhưng Ngài muốn cho thấy, có một hạnh phúc cần thiết hơn cần phải chú tâm theo đuổi. “Con người không chỉ sống bằng cơm bánh, nhưng sống bằng lời từ miệng Thiên Chúa phán ra”.
Mẹ Maria đã được hạnh phúc làm Mẹ Thiên Chúa, Mẹ cũng được hạnh phúc lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa. Ai có thể hơn Mẹ trong việc lắng nghe và thực thi lời Chúa? Thánh Luca đã nhấn mạnh đến điều nầy khi các những người chăn chiên đến hang Bêlem thờ lạy Chúa mới sinh: “Maria hằng ghi nhớ những kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng”. Khi tìm gặp Chúa trong Đền Thờ, ngồi giữa các tiến sĩ… Riêng Mẹ Người hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.
Chúng ta có thấy được hạnh phúc của chúng ta không? Hạnh phúc được nghe lời Chúa và đem ra thực hành? Phúc cho mắt anh em vì được thấy. Phúc cho tai anh em vì được nghe. Vì Lời Chúa là sự sống.
Hãy để cho những người khác lo kiếm tiền và lợi lộc trần gian, chúng ta chỉ cần lắng nghe lời Chúa và sống lời Chúa. Hãy nhìn vào các thánh để thấy rằng các ngài đã tin, và hạnh phúc của các ngài thật lớn lao.
Mẹ Maria chỉ sống cho Chúa Giêsu, khiêm tốn và tinh tuyền, chính Mẹ trở thành Lời. Mẹ đã cưu mang Ngôi Lời Thiên Chúa và đã ban cho trần gian kho tàng vô giá là Con Mẹ. Mẹ chính là Hòm Bia, nơi Thiên chúa ngự trị giữa dân Ngài.
Hôm nay Hội Thánh cũng nhắc đến Hòm Bia mà vua Đavít đã long trọng cung nghinh và rước về Giêrusalem trong hân hoan.
Trong Cựu Ước, Hòm Bia tượng trưng cho sự có mặt của Thiên Chúa giữa dân Ngài. Chính Thiên Chúa trở thành sức mạnh của đoàn dân trong sa mạc, đã cho họ chiến thắng tất cả những dân tộc khác. Sau khi định cư tại Đất Hứa, Hòm Bia vẫn được tôn kính như nơi Thiên Chúa ngự trị và chúc phúc cho toàn dân. Mẹ Maria được xem là Hòm Bia Thiên Chúa vì Mẹ là nơi Chúa Giêsu cư ngụ khi xuống trần gian. Mẹ cưu mang Chúa Giêsu và mang Chúa đến cho nhân loại, vì Ngôi Lời đã trở nên người phàm và ngự giữa chúng ta. Như xưa, Hòm Bia luôn được bao phủ bởi một áng mây và áng mây đó là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa, thì hôm nay, Mẹ được đầy tràn Thánh Thần như lời thiên thần đã nói khi truyền tin: Thánh Thần Chúa sẽ phủ bóng trên Bà và Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Vì thế Mẹ được gọi là Đấng đầy ơn phước…. và Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả… Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Mặc dù được Thiên Chúa ưu ái như thế, Mẹ vẫn là nữ tỳ của Thiên Chúa thôi. Mẹ vẫn khiêm nhượng nhìn nhận sự thấp hèn của mình và chỉ tin vào Chúa mà thôi.
Chúng ta hãy theo vết chân Mẹ, luôn phó thác trong tay Chúa. Cuộc đời chúng ta luôn gặp thử thách, gian nan, nhưng chúng ta biết rằng bên kia những thử thách vẫn còn niềm hy vọng là tình yêu Chúa luôn đón nhận chúng ta. Theo vết chân Mẹ, Mẹ sẽ dẫn chúng ta đến với Chúa Giêsu, Con Mẹ và chính Ngài là nguồn phúc vô biên của chúng ta. Mẹ được vinh quang trên thiên quốc nhưng Mẹ luôn chăm sóc đoàn con của Mẹ. Học với Mẹ lắng nghe lời Chúa, khắc ghi lời Chúa và mang ra thực hành, chúng ta sẽ không bao giờ thất vọng.
Mẹ được Chúa cho hồn xác lên trời là một hồng ân cho Mẹ, nhưng cũng cho chúng ta, vì Mẹ luôn ban cho chúng ta được thông phần hạnh phúc của Mẹ, nếu chúng ta luôn tin vào Mẹ, từng bước theo Mẹ trên con đường yêu mến Chúa Giêsu.
Trong hiến tế trên bàn thờ, Chúa Giêsu muốn đến với chúng ta bằng một tấm bánh cũng như xưa Chúa đến với Mẹ qua việc nhập thể. Ngài chọn Mẹ như Hòm Bia để đến với chúng ta thì hôm nay Ngài chọn thân xác chúng ta để nhập thể một cách mầu nhiệm vào thế giới, vào cuộc sống chúng ta. Hãy dọn cho Ngài một cung điện rực rỡ niềm hân hoan và tình yêu khiêm hạ. Hãy để cho Ngài làm chủ tất cả cuộc sống và con người chúng ta để Ngài ở giữa thế gian qua con người nhỏ bé của chúng ta. Ăn lấy Chúa, chúng ta là những Hòm Bia chứa đựng vinh quang Thiên Chúa. Chúa sẽ cho chúng ta toàn thắng mọi gian nan thử thách và đạt đến nguồn sống bất diệt là Chúa Giêsu, Con Mẹ.
Lm Trầm Phúc
Gp. Mỹ Tho
46. Chú giải các bài đọc
Bài đọc 1: Sách Khải Huyền mô tả trận chiến cuối cùng giữa Thiên Chúa và sự dữ, hình ảnh tượng trưng là con mãng xà (con rắn của sách Sáng Thế). Người nữ tượng trưng cho Giáo Hội, và con trẻ tượng trưng cho Đức Kitô (Đấng Mêsia). Như người nữ trong thị kiến, Giáo Hội phải trải qua đau khổ và bách hại. Những vần thơ cuối trong bài đọc một, ca ngợi chiến thắng của Thiên Chúa và Đức Kitô.
Là Mẹ của Đấng Cứu Thế, Đức Maria là trung tâm của trận chiến giữa Thiên Chúa và những quyền lực sự dữ, mà bài đọc trích sách Khải Huyền nói đến. Cho nên, thật hoàn toàn phù hợp khi Mẹ cùng được thông phần vinh quang chiến thắng (qua biến cố Mẹ lên trời).
Bài đọc trích sách Khải Huyền rất có ý nghĩa trong việc khích lệ các Kitô hữu tiên khởi, những người đang trải qua đau khổ và bị bách hại lúc bấy giờ. Bài đọc cũng khẳng định chắc chắn rằng cuối cùng Thiên Chúa sẽ chiến thắng. Điều này cũng sẽ khích lệ chúng ta. Thiên Chúa dành cho Mẹ Maria một sự quan tâm đặc biệt. Người cũng sẽ quan tâm, chăm sóc chúng ta. Người không tránh cho ta khỏi phải chạm trán với sự dữ, nhưng Người sẽ giúp chúng ta vượt thắng được chúng.
Bài đọc 2: Chúa Giêsu là Adam mới, Đấng mà qua sự vâng phục của Người, đã phục hồi cho chúng ta những ân sủng đã bị lấy đi bởi sự bất tuân phục của Adam thứ nhất. Giáo Hội nhìn thấy nơi Đức Maria như Evà mới, Đấng mà qua sự vâng phục của Mẹ trước Thiên Chúa, đã xóa bỏ những thiệt hại đã gây nên bởi sự bất tuân phục của Eva thứ nhất.
Trong ngày Truyền tin, Mẹ đã nói: “Việc ấy xảy ra cách nào (…). Tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,34a.38). Mẹ đã đón nhận công việc mà Chúa giao phó cho Mẹ. Ngay cả khi Mẹ không thể nào thấu hiểu hết những ẩn ý trong đó, Mẹ vẫn cứ tin rằng Thiên Chúa sẽ ban cho những sự trợ giúp cần thiết.
Ngày hôm nay, biết bao người đang tìm kiếm sự thành toàn và hạnh phúc qua việc “thực hiện chính mình”. Họ tin rằng hạnh phúc hệ tại ở chỗ không bị ràng buộc, cam kết, không phải chịu trách nhiệm về điều gì cả. Đức Maria là một mẫu gương tuyệt hảo cho chúng ta, bởi vì cuộc sống áp đặt trên ta hàng loạt những bổn phận, bổn phận với chính mình, với người khác và với Thiên Chúa. Những ai biết đón nhận bổn phận như Đức Maria đã làm, có thể sẽ không tìm thấy hạnh phúc và sự thành toàn trong cái nhìn trần thế, nhưng trong cái nhìn của Thiên Chúa thì họ thực sự đã đạt được.
Bài Tin Mừng: Sau biến cố Truyền Tin, Mẹ có quyền nghỉ ngơi và tập trung lo cho chính mình. Thế mà thay vào đó, Mẹ đã vội vã lên đường thăm bà chị họ mình là Elizabeth, người cũng đang chờ đợi sự chào đời của đứa con. Cuộc viếng thăm của Mẹ là một nghĩa cử quý báu đối với Elizabeth. Nhưng Mẹ cũng nhận lại được lợi ích từ cuộc viếng thăm này. Đây cũng là điều thường tình trong mọi cuộc viếng thăm. Khi chúng ta đến thăm ai, chúng ta cho rằng bản thân mình đã làm một việc tốt cho người đó. Điều đó đúng. Nhưng chính chúng ta cũng được lợi, ít là chúng ta học được nơi người khác cách thức đối phó với những tình huống khó khăn như thế nào.
Elizabeth dùng những từ ngữ tốt đẹp để khẳng định với Maria: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1,45). Đề tài những ai tin được chúc lành là đề tài trung tâm của Tin Mừng.
Tuy nhiên, vấn đề không đơn giản chỉ là tin mà thôi, nhưng là phải tin và sống theo niềm tin ấy. Đức Maria được chúc phúc, không đơn giản vì Mẹ đã tin, nhưng vì Mẹ đã hành động theo đức tin. Niềm tin tôn giáo nơi Mẹ không phải chỉ là vấn đề tình cảm. Đó là điều đã được biến đổi để trở thành hành động.
Đức tin không luôn luôn đưa đến những sự dễ dãi. Thường thì ngược lại. Đức tin buộc chúng ta phải chiến đấu, mà không bảo đảm rằng có kết quả hạnh phúc. Một người sống đức tin sẽ không bao giờ thoái lui.
Đức Maria là môn đệ đầu tiên và hoàn hảo nhất của Chúa Giêsu. Điều này giải thích tại sao Giáo Hội đề cử Mẹ như mẫu gương cho mọi người chúng ta và tại sao chúng ta lại tôn vinh Mẹ trong thánh lễ hôm nay. Chúng ta cũng sẽ được chúc phúc như Đức Maria, nếu chúng ta lắng nghe Lời Chúa và thực hành lời Người.
47. Lễ Ðức Maria Hồn Xác Lên Trời
Lm. Giuse Đinh Tất Quý
Hôm nay chúng ta mừng kính một trong bốn hồng ân trọng đại mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Maria Mẹ của chúng ta, đó là đặc ân hồn xác lên trời.
Mẹ về trời có nghĩa là mẹ đang sống. Sự sống của Mẹ không phải chỉ giới hạn trong cuộc đời, nhưng bao trùm cả lịch sử: Lịch sử của cả loài người lẫn lịch sử của mỗi người chúng ta.
Vâng ngay từ thuở đời đời Thiên Chúa đã muốn cho người mẹ đó luôn ở với chúng ta.
1. Ngay từ những ngày tháng đầu tiên khi con người vừa có mặt trên trái đất này, Mẹ đã có mặt ở đó:
“Ta sẽ đặt giữa ngươi và người phụ nữ
Giữa dòng dõi ngươi và dòng dõi người nữ một mối thù địch
Người phụ nữ đó sẽ đạp dập đầu mi.” (St 3,15)
2. Rồi khi đến thời đến buổi, lúc Thiên Chúa muốn thực hiện lời hứa của Người, Mẹ Maria đã có mặt ở đó. Bằng lời Xin Vâng với tất cả tâm tình phó thác, Mẹ để cho Thiên Chúa hoàn toàn làm chủ cuộc đời của mình để làm những việc Thiên Chúa muốn làm trong chương trình cứu rỗi loài người chúng ta.
* Ngày Chúa Giêsu Đấng Cứu thế ra đời, khởi đầu công việc cứu thế, Mẹ có mặt ở đó để chứng kiến giây phút trọng đại này.
* Lúc Chúa khởi sự cuộc đời công khai, tại tiệc cưới Cana, Mẹ có mặt ở đó như một người mẹ luôn lo lắng cho con cái của mình.
* Lúc Chúa rao giảng: Mẹ có mặt xa xa; nhưng khi Chúa bị treo trên Thánh Giá: Mẹ đứng thật gần. “Mẹ đứng sát cạnh Chúa Giêsu… như một trợ lực cho người con để Ngài làm xong những công việc cần phải làm cho mọi sự được hoàn tất.”
* Rồi ngày đầu tiên đánh dấu sự ra đời của Giáo hội, Mẹ có mặt ở đó với tất cả lòng yêu thương để khích lệ các tông đồ can đảm dấn thân vào cuộc sống mới: Cuộc sống làm chứng cho Chúa Giêsu Phục sinh.
Chưa hết, sau khi Chúa về trời, Mẹ cũng tiếp tục có mặt, có mặt như một nhắc nhở để những người con của mẹ nơi trần thế chớ có vì cuộc sống tạm bợ mà quên mất trời cao.
* Mẹ đã hiện ra với nữ tu Catharina Labouré tại khu phố Dubac ở Thủ đô nước Pháp năm 1830
* Năm 1846 tại La Salette, Mẹ hiện ra với hai trẻ mục đồng: Mélaine (10 tuổi) và Maximin (15 tuổi)
* Tại Lộ Đức năm 1858 với cô bé chăn cừu Bernadette
* Tại Pontmain 1871 với Cha Barbedette và cậu Eugène
* Tại Pellevoisin 1876 với Estelle Faguette (12 tuổi)
* Tại Fatima 1917 với ba trẻ: Giaxinta (7 tuổi)- Phanxicô (9 tuổi) – Và Lucia 10 tuổi)
* Tại Beauring Bỉ với Albert (11 tuổi) – Fernande Versin (15 tuổi) Gilberte Degeimbre (9 tuổi) và André Degeimbre (14 tuổi)
* Và sau đó tại Banneux cũng ở tại nước Bỉ với Mariette (12 tuổi)
* Tại Hang Ba suối ở Roma với 1 người đàn ông và ba em nhỏ: Ông Bruno Cornachiola và ba em là: Isala (10 tuổi) – Carlô (7 tuổi) và Gioanfraco (4 tuổi)
* Cuối cùng chúng ta cũng không quên Mẹ đã hiện ra nhiều lần cách đây 200 năm tại La Vang.
Tất cả những lần hiện ra như thế dường như chỉ để chứng minh có một điều: Mẹ vẫn có mặt, có mặt thường xuyên và gần gũi với con cái loài người chúng ta, giúp cho con cái loài người hãy biết sống để chiếm hữu được trời cao như Mẹ.
Vâng chúng ta hãy biết nghe lời Mẹ.
Một hôm trong đám những người hành hương đến Arc có một người đàn bà mang đại tang. Bà vào giữa nhà thờ đứng như trời trồng ở giữa mọi người. Bà có vẻ rất đau khổ. Lý do là chồng bà, một người đã bỏ đạo từ lâu cách đây mấy bữa đã nhảy xuống sông tự tử… đã chết mà không được lãnh nhận những bí tích cuối cùng. Cha Gioan Maria Vianey đi qua… Bà chưa kịp nói gì thì Cha ghé vào tai bảo bà:
– Ông nhà đã được cứu rỗi rồi.
Thấy người đàn bà có vẻ quá ngạc nhiên, cha nói lại một lần nữa:
– Tôi đã bảo ông nhà đã được cứu rỗi rồi mà.
Bà thắc mắc hỏi lại với một giọng đầy hoài nghi, cha nhấn mạnh từng tiếng:
– Tôi bảo bà là ông nhà đã được cứu rỗi rồi. Ông hiện đang ở trong Luyện ngục. Phải cầu nguyện nhiều cho ông ta. Giữa nhịp cầu và dòng nước ông đã có được một thời gian để ăn năn thống hối. Bà còn nhớ là trong tháng Đức Mẹ, bà đã cho làm một bàn thờ trong phòng của bà không? Thỉnh thoảng, chồng của bà, mặc dầu đã bỏ đạo cũng đến hợp lời cầu nguyện với bà. Thái độ đó đã đem lại cho ông ta ơn thống hối và tha tội vào phút cuối cùng của cuộc đời.
Lạy Mẹ Maria
Đã một lần Mẹ nhận nhân loại chúng con làm con của mẹ
Và từ dạo ấy
Mẹ đã yêu nhân loại với tất cả tấm lòng từ mẫu
Chúng con là những người trong khối nhân loại ấy
Và như thế chúng con đã đương nhiên là con của Mẹ
Và đương nhiên là Mẹ thương chúng con.
Xin dạy chúng con
biết chiêm ngắm Chúa Kitô
và suy đi nghĩ lại những Lời của Người
trong tâm tình yêu mến như Mẹ.
Xin dẫn lối cho chúng con
trên bước đuờng theo Chúa
cũng như đem Chúa đến cho mọi người.
Xin dạy chúng con biết luôn bước đi trên con đường tình yêu
Với tâm tình phó thác.
Xin dẫn chúng con
đến sự sống muôn đời
bằng cách đặt bàn tay chúng con
vào bàn tay của Chúa Kitô
Đấng đã có lần nói với mọi người
Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Amen
48. Để Cùng Mẹ Lên Trời
Linh mục Trịnh Ngọc Danh
Giáo Hội đã phong tặng cho Mẹ nhiều tước hiệu: Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Giáo Hội, Mẹ loài người, Mẹ Đồng Trinh, Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội,… và qua sự can thiệp của Mẹ đối với con cái trần gian, Mẹ đã được khen tặng qua nhiều danh hiệu khác: Nữ Vuơng Hoà Bình, Nữ Vương Ban sự Bình An…
Giáo Hội mừng lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời là để tôn vinh Mẹ là nữ tỳ đã được Thiên Chúa ưu ái ban cho một trong những ân huệ cao vời. Mẹ đã được cả hồn lẫn xác lên trời, đang hiện diện bên cạnh Ngôi Hai Thiên Chúa là Con Mẹ; đó là một tín điều.
Vai trò của Mẹ bên Thiên Chúa là gì đối với chúng ta? Và chúng ta noi gương Mẹ sống đức tin như thế nào?
Các nhà thần học đã chú giải cuộc hành trình đức tin của Mẹ Maria từ biến cố truyền tin cho đến giây phút cuối cùng trên Núi Sọ, đồi Canvê.
Chúng ta không đi theo thứ tự ấy để nói về cuộc hành trình đức tin của Mẹ, nhưng chúng ta đi ngược dòng thời gian của cuộc đời Mẹ, qua những biến cố nổi bật: từ những giây phút chết lặng bên xác con trên đồi Canvê trở về biến cố truyền tin, và qua những lời Mẹ đã nói để áp dụng vào cuộc sống đức tin của chúng ta.
Trong suốt cuộc đời của Mẹ bên Giêsu Con Mẹ, Phúc Âm chỉ ghi lại được sáu lời nói của Mẹ từ lúc sứ thần Chúa báo tin vui cho Mẹ cho đến lúc ẵm xác Con dưới chân Thánh Gía: Ba lời nói có tính cách riêng tư liên quan đến việc truyền tin cho Mẹ làm Mẹ Thiên Chúa; hai lời nói với Thiên Chúa, Con Mẹ: một, khi tìm lại được con trong Đền Thờ và một,trong tiệc cưới Cana, và cũng trong tiệc cưới ấy, chỉ một câu nói duy nhất đối với con người: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo”; ngoài ra, Mẹ còn có những lời ngợi khen Thiên Chúa được đặt tên là bài ca Ngợi Khen (Magnificat). Áp dụng những lời nói của Mẹ vào cuộc sống đức tin của mình, chúng ta cũng gián tiếp học được gương sống đức tin của Mẹ khi so chiếu với cuộc sống đức tin của chúng ta.
– Trên đồi Canvê, trước lúc trút hơi thở cuối cùng, Chúa Giêsu đã trối lại cho Mẹ những gì?
“Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Chúa Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ anh.” Kể từ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. (Ga 19:26-27).
Lời trối trăn ấy cũng là di chúc cho Giáo Hội trong tương lai. Mẹ Maria đã trở thành Mẹ Giáo Hội và Mẹ chúng ta từ đây. Mẹ đã trở thành một người Mẹ phổ quát.
– Tại tiệc cưới Cana, thấy hoàn cảnh khó xử của chủ tiệc cưới, mẹ đã động lòng trắc ẩn; Mẹ đã can thiệp với Con mình, người mà mẹ biết rõ là ai; Mẹ đã làm đổi ngược chương trình hành động của Con Mẹ trong chương trình cứu chuộc con người:
“Khi thấy thiếu rượu, Thân mẫu Đức Giêsu nói với Ngài: “Họ hết rượu rồi!” Đức Giêsu đáp: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và con? Giờ của con chưa đến.” Nghe nói thế, nhưng mẹ vẫn tin là con mẹ sẽ không từ chối lời xin của Mẹ và Mẹ đã bảo với gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo” (Ga 2:1-8)
Trong cuộc sống của mỗi người, có những lúc chúng ta gặp phải cảnh “hết rượu” khi đời sống đức tin của chúng ta đến lúc cạn kiệt, khi niềm tin vào Thiên Chúa bị vẫn đục bằng những khát vọng đam mê trần thế. Đó là những giây phút chúng ta “hết rượu rồi”. Sao chúng ta quên đi một Đấng có thể làm cho bình rượu chúng ta lại đầy tràn? Hãy chạy đến cùng Mẹ, chắc chắn Mẹ sẽ cũng nói với chúng ta như đã nói với các gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo”. Hãy lắng nghe, thực hành những gì Ngài bảo. Đó là “làm theo” Tin Mừng.
Chúng ta biết rằng Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ của mỗi người chúng ta. Chúng ta hãy xin Mẹ cầu bàu và can thiệp với Thiên Chúa cho tất cả chúng ta. Mẹ đã can thiệp với Con Mẹ và chính Con Mẹ lại can thiệp với Chúa Cha để chúng ta đi hết con đường dương thế này.
– Lạc mất con: Xong Kỳ lễ Vượt Qua, hai ông bà trở về nhà, còn cậu bé Giêsu thì ở lại Giêrusalem mà cha mẹ không hay biết. Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giêrusalem để tìm con. Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ. Khi thấy con, Mẹ Ngài nói với Ngài: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!” Đó là lời tâm tình của Mẹ nói với Con mình, nhưng cũng là lời tâm tình Mẹ nói với chúng ta một khi chúng ta để lạc mất Thiên Chúa.
Sau Truyền tin, Mẹ đã phải tiếp tục cuộc hành trình đức tin của mình mỗi ngày trong im lặng của Thiên Chúa và qua những biến cố đôi khi làm cho Mẹ lạc hướng. Chúng ta hãy noi gương Mẹ. Mẹ sẽ giúp chúng ta sống đức tin qua những biến cố hằng ngày của cuộc sống, những khó khăn trong gia đình, nơi làm việc, ở khu phố và qua tất cả những vấn đề của thế giới hôm nay.
Như người chăn chiên đi tìm con chiên lạc, như người cha mong mõi đứa con hoang trở về, Thiên Chúa và Mẹ vẫn mong mõi chúng ta trở về mỗi khi chúng ta đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa. Lời trách yêu của Mẹ là lời nhắn nhủ chúng ta tìm về lòng thương xót và nhân hậu của Thiên Chúa.
– Truyền tin: Thiên Chúa sai sứ thần Gabrien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Đavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.
Sứ thần liền nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà”. Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào ấy có ý nghĩa gì.
Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa…
Bà Maria thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến chuyện vợ chồng!”
Với Mẹ, câu hỏi ấy được nêu lên chỉ để muốn sứ thần giải thích về lời loan báo, chứ không phải để hoài nghi, không tin vào lời sứ thần loan báo, thế nhưng đối với chúng ta, đã rất nhiều lần chúng ta cũng thắc mắc như thế, nhưng không phải để củng cố niềm tin, nhưng là để hoài nghi về Thiên Chúa, về sự hiện diện của Ngài nơi trần thế với con người. Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta nghi ngờ về sự hiện diện của Thiên Chúa, băn khoăn thắc mắc về những gì Thiên Chúa mặc khải, và đánh mất niềm tin vào Ngài, và đã hoài nghi: “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào?”, vì khoa học không thể chứng minh, vì những gì Thiên Chúa truyền dạy không thể giải thích được với suy luận của con người.
Sau khi nghe sứ thần giải thích, bà Maria đã thưa: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” ( Lc 1:26-38)
Con người có khuynh hướng trốn chạy Thiên Chúa, khi Ngài đến gõ cửa nhà mình, khi phải thực hành Tin Mừng Ngài đã truyền dạy.
Tin Mừng cứu độ cũng là những lời truyền tin mà Thiên Chhúa muốn gửi đến cho con người. Như Mẹ đã sẵn sàng đón nhận sứ mệnh mà Thiên Chúa giao phó trong đức tin và khiêm nhường, chúng ta cũng học lấy cách nói tiếng “xin vâng” của Mẹ để thực thi thánh ý của Thiên Chúa: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần đã nói.”
“Một người nữ mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao” (Kh 12:1). Đó là điềm lạ về Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Giáo Hội và Mẹ chúng ta!
Những đặc ân mà Thiên Chúa ban cho Mẹ: sự viên mãn về ân sủng, sự thánh thiện trọn hảo đã có ngay từ giây phút ban đầu, sự thụ thai đồng trinh với tư cách làm Mẹ Thiên Chúa, sự cộng tác của Mẹ vào toàn bộ công cuộc cứu chuộc và vào sự hy sinh trên thập giá, mầu nhiệm hồn xác lên trời với việc thực hiện tư cách làm Mẹ phổ quát trong sự phát triển đời sống của Giáo Hội, không tách biệt Mẹ với cuộc sống của chúng ta, nhưng ngược lại, là một tấm gương về đời sống đức tin.
Những lúc rượu đức tin cạn kiệt, hãy chạy đến với Mẹ và nhớ lại lời Mẹ đã bảo: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo”.
Những lúc chúng ta xa rời Thiên Chúa, đánh mất Ngài trong cuộc sống, hãy cùng Mẹ lên Giêrusalem để tìm gặp Chúa.
Và những lúc đam mê dục vọng cuốn hút, những lúc kiêu căng tự mãn làm cho chúng ta chối từ Thiên Chúa , thì hãy khiêm tốn nhận ra lời giải thích của Thiên Chúa qua vũ trụ để cùng Mẹ: xin vâng và cùng Mẹ hát bài ca Ngợi Khen:
“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng,
Vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi…
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả,
Danh Người thật chí thánh, chí tôn!…
Từ đời nọ đến đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
49. Lên Trời Với Mẹ
Cao Huy Hoàng
Nguồn: xuanbichvietnam.wordpress.com
Chúa không muốn Mẹ Maria chịu cảnh hư nát trong mồ, vì Mẹ đã sinh hạ Con Cha yêu quí là Đấng ban sự sống cho mọi loài. Mẹ Maria được Chúa đưa về trời.
Mẹ Maria được Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác minh quyết rằng Mẹ Maria Vô Nhiễm Tội Truyền. Thân xác Mẹ đúng là thân xác của Evà mới, Evà của kỷ nguyên mới, của trời mới, đất mới, của bà Mẹ tinh tuyền, bà Mẹ hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Thân xác Mẹ xứng đáng là thân xác Ái Nữ của Thiên Chúa Cha, thân xác Hiền Mẫu Ngôi Chúa Con, và mãi xứng đáng là cung ngà điện ngọc của Chúa Thánh Thần. Nơi Mẹ, Ba Ngôi Thiên Chúa cùng ngự trị.
Quả thật, ý định do lòng thương xót của Thiên Chúa Cha được thực hiện bởi quyền phép Chúa Thánh Thần, và Ngôi Chúa Con đã nhập thể trong cung lòng Maria trinh nữ và ra đời làm người. Mẹ Maria đã cưu mang và sinh ra Đấng Cứu Thế cho nhân loại, và qua Chúa Giêsu Cứu Thế, con người được ơn phục hồi quyền làm nghĩa tử của Thiên Chúa. Việc ấy, đồng nghĩa với việc Mẹ Maria cũng đã sinh ra cho Thiên Chúa muôn ngàn con cái mới của Thiên Chúa trong triều đại Con của Mẹ, trong đó có mỗi chúng ta.
Tưởng cũng nên nhắc lại rằng thân xác của người Mẹ đã thai con trong tội là Evà của chương trình sáng tạo ban đầu, người đã bằng lòng làm nô lệ cho ma quỷ, chịu sự khống chế của nó để cả loài người đều phải sống trong thân xác hay hư nát, trong đó cũng lại có mỗi chúng ta. Hơn thế nữa, tâm trí chúng ta cũng bị ảnh hưởng tồi tệ đến nỗi luôn nghiêng chiều về những thực tại hay hư nát mà quên rằng chúng ta đã được cứu thoát nhờ Con Thiên Chúa, qua Mẹ Maria, Mẹ của Người.
Vì vậy, để được thoát khỏi cảnh hư nát trong mồ và xác loài người chúng ta được sống lại trong Nước Thiên Chúa, hẳn chúng ta phải biết chiến thắng những dục vọng hư hèn và luôn sống trong ơn nghĩa tử của Thiên Chúa, qua Đức Giêsu Ki-tô bằng cách noi gương các nhân đức của Mẹ và nhờ ơn Mẹ cầu bầu.
Mẹ lên trời cho chúng ta hình ảnh tương lai một Giáo Hội Chúa Kitô viên mãn trong Nước Thiên Chúa.
Nơi Mẹ về, không phải là một địa chỉ không gian cụ thể hay mơ hồ theo trí tưởng tượng của mỗi chúng ta, nhưng là một sự đoàn viên hoàn hảo trong gia đình của Thiên Chúa. Nơi gia đình ấy, có sự sống vĩnh cửu, có tình yêu tinh tuyền và hạnh phúc bất diệt. Mẹ là thụ tạo đầu tiên của Thiên Chúa đưa về nơi ấy cả hồn lẫn xác để củng cố cho mỗi tín hữu về một địa chỉ thường hằng của Thiên Chúa mà cũng là địa chỉ của mỗi người tin Chúa Kitô, con Mẹ.
Tín điều xác loài người sẽ sống lại mà chịu phán xét, kẻ lành lên Thiên đàng, kẻ dữ xuống hỏa ngục… cho ta biết thân xác của chúng ta sẽ được sống lại để chịu phán xét; và có được sống lại đời đời trong Nước Thiên Chúa không là tùy vào việc lành việc dữ mà ta đã thực hiện trên đường lữ hành dương thế.
Mẹ Maria lên trời cả hồn lẫn xác là hình ảnh tương lai của những kẻ lành trong Hội Thánh Chúa. Cuộc sống con người chỉ được viên mãn thực sự khi được sống trong sự sống vĩnh cửu của Thiên Chúa. Cuộc sống ấy đã bắt đầu ngay ở trần gian nầy. Cuộc sống trần gian của Mẹ Maria trở nên mẫu gương của mỗi chúng ta để chúng ta có được cuộc sống Thiên Quốc.
Để được về trời cùng Mẹ
Chúa cho Mẹ về trời, đồng nghĩa với việc Chúa cho chúng ta một cơ hội suy gẫm và bắt chước các nhân đức của Mẹ, để chúng ta cũng được về trời như Mẹ.
Cũng là loài thụ tạo, Mẹ luôn gần gũi với thân phận loài người chúng ta. Và chúng ta có quyền tin tưởng Mẹ Maria luôn cảm thông với chúng ta và luôn là niềm an ủi, niềm hy vọng cho chúng ta trên cuộc lữ hành trần thế.
Noi gương sống của Mẹ và sống với Mẹ Maria, mỗi người nên tâm đắc một nhân đức của Mẹ. Và khi tâm đắc, hãy noi gương Mẹ sống với nhân đức ấy, ắt sẽ đạt được các nhân đức khác cách lạ lùng, nhất là những người nữ, những người đã chọn Mẹ Maria làm bổn mạng.
Có nhiều người đã tâm đắc lời “xin vâng” của Mẹ Maria và họ quyết tâm noi gương Đức Mẹ mà xây dựng đức khiêm nhường trong lòng. Và khi học được đức khiêm nhường của mẹ, họ cũng tỏa ngát hương thơm của đức khiết tịnh, rồi đức yêu người… Họ đang âm thầm làm việc với tư cách là Mẹ trong các gia đình công giáo. Tưởng là không đáng kể, nhưng thật ra, họ đang làm đảo lộn cả thế giới bằng chính cuộc sống xin vâng khiêm nhường và yêu người của họ, bắt đầu từ chính gia đình họ. Mẹ Maria cũng đang âm thầm giúp đỡ họ chu toàn vai trò của người sinh ra cho Thiên Chúa những con người và sinh ra cho Thiên Chúa những tín hữu đạo đức. Họ là những bà mẹ công giáo đạo đức theo khuôn mẫu của Mẹ Thánh Maria.
Tôi muốn đề cập đến chi tiết nầy, vì lễ Mẹ Maria Hồn Xác Lên Trời, có thể nói là lễ bổn mạng của hầu hết các chị em phụ nữ trên thế giới. Tuy nhiên, cũng không thiếu những người nam thành tâm chạy đến với Mẹ ở Tàpao, ở Lavang, Trà Kiệu… hay ít là với Mẹ ở ngay giáo xứ mình. Họ xin Mẹ điều gì, nếu trước tiên không phải là xin noi gương sống của Mẹ để đẹp lòng Mẹ trước, và Mẹ sẽ nghe lời họ khấn xin mà chuyển cầu lên Thiên Chúa. Nhiều người vẫn được Mẹ ban ơn cách này cách khác, nhưng qua các ơn đã được, thiết tưởng phải nghiệm cho ra một ơn trọng là ơn bắt chước các nhân đức của Mẹ mà về trời với Mẹ.
Lạy Mẹ Maria, Chúa không muốn Mẹ chịu cảnh hư nát trong mồ, vì Mẹ đã sinh hạ Con Cha yêu quí là Đấng ban sự sống cho mọi loài. Vì thế Mẹ được Thiên Chúa đưa về trời, là khởi đầu, là hình ảnh của Hội Thánh viên mãn, là niềm an ủi và hy vọng tràn trề cho dân thánh trong cuộc lữ hành trần thế. Xin cho chúng con biết noi gương các nhân đức Mẹ mà sống với Chúa Giêsu con Mẹ, sống với Giáo Hội của Ngài, với niềm hy vọng sẽ được về trời hưởng tình yêu và hạnh phúc bất diệt trong Nước Thiên Chúa.
Đức Maria Hồn Xác Lên Trời – Sưu tầm
1. Đức khiêm nhường của Đức Maria.
Hôm đó đã diễn ra một cuộc gặp gỡ đơn giản, bình thường giữa hai con người. Lịch sử không có 15/8-91
Hôm đó đã diễn ra một cuộc gặp gỡ đơn giản, bình thường giữa hai con người. Lịch sử không có một ghi nhận nào. Hai người phụ nữ, hãi người mẹ tương lai. Hai người đàn bà hạnh phúc được cưu mang đứa con trong mình. Những đứa con họ không hy vọng có được…
Đức Maria là trung tâm của cầu nguyện. Người chị họ Êlisabét vui mừng đón tiếp em mình. Bà chào Maria, chúc phúc cho Mẹ theo truyền thống dân tộc. Bà công bố Mẹ và đứa con trong lòng được Thiên Chúa chúc phúc.
Chẳng mấy chốc, câu chuyện trao đổi hướng tới cầu nguyện. Thiên Chúa là trung tâm của lời cầu nguyện ấy. Cuộc nói chuyện của cả hai biến thành lời ca ngợi Thiên Chúa cứu độ. Lời Maria thốt lên là những lời tạ ơn.
Lạy Chúa, Ngài là Đấng kỳ diệu vượt xa hẳn những điều kỳ diệu trên thế giới này. Chúa đã thực hiện điều lạ lùng nơi tôi, một thiếu nữ yếu đuối. Lạy Chúa, toàn năng và là Đức Chúa, Ngài đã kêu gọi nữ tỳ của Ngài dù tôi chỉ là một thiếu nữ, chỉ là một phụ nữ.
Cuộc trao đổi lời chào giữa Maria và Êlisabét diễn tả một cuộc trao đổi khác giửa Thiên Chúa và một phụ nữ, thay mặt cho nhân loại. Maria nhìn thấy vinh quang và thánh thiện của Thiên Chúa tỏ lộ trong giao ước lạ thường này.
Cũng trong chiều hướng ấy, lời cầu nguyện của Maria là lời ca ngợi những ai nhận biết và sẽ nhận biết sự can thiệp quá đỗi lạ lùng, rất khó tin của Thiên Chúa.
Lời cầu nguyện của Mẹ vừa dựa trên những nhận định đầy khôn ngoan về Thiên Chúa, vừa dựa trên những lý luận về bản tính hay hành động của Người. Nhờ đó, tâm hồn Mẹ luôn sẵn sàng vâng theo ý Chúa. Lời cầu nguyện của Mẹ nối kết với Thiên Chúa trên những con đường đầy bất ngờ, trong sự khiêm tốn nhận biết rằng chúng ta hành động là do Thiên Chúa thúc đẩy.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ khiêm tốn loan báo những việc kỳ diệu Thiên Chúa thực hiện nơi Mẹ bởi vì những việc ấy không những là các dấu chỉ về hoạt động của Người mà còn nói lên vẻ huy hoàng và sự thánh thiện của Người nữa.
Lạy Mẹ Maria, sự khiêm tốn của Mẹ đã không huỷ diệt gì khi loan báo sự hiện hữu của Thiên Chúa làm người và Đấng vĩnh cửu đi vào lịch sử nhân loại.
Lạy Mẹ Maria, sự khiêm tốn của Mẹ là nét đơn sơ trong tâm hồn khi Mẹ đón nhận chương trình của Thiên Chúa về Mẹ và nhân loại một lần cho mãi mãi, dù về phương diện nhân loại, chương trình ấy khó có thể tưởng tượng nổi.
Lạy Chúa Maria, sự khiêm tốn của Mẹ đã giúp Mẹ có mặt ngay trung tâm ơn cứu độ nhân loại do Thiên Chúa thực hiện và giúp Mẹ nhất trí với lời hứa của Thiên Chúa từ ngàn xưa khi đồng ý trao ban một thân hình cho con Thiên Chúa.
Lạy Mẹ Maria, sự khiêm tốn của Mẹ mở cửa cho sứ thần hoá lạ lùng chưa từng có Mẹ lên trời ngự bên Thiên Chúa.
2. Hình ảnh cuộc biến đổi của chúng ta.
Sự sùng kính Đức Maria đích thực không hệ tại việc gia tăng và phát triển khai những lời ca ngợi và ngưỡng mộ đối với những đặc ân Mẹ đã nhận, nhưng là học ở Mẹ để trở nên và để là một người tin. Có thể nói thêm được rằng chúng ta chỉ có thể đề cập đến Đức Maria trong đức tin, “nghĩa là qua Mẹ, chúng ta tìm kiếm chính Thiên Chúa, hoặc nói rõ hơn chính Đức Giêsu con Mẹ”. Chính Grignon de Monfort, một người rất nổi tiếng về lòng sùng kính Đức Maria viết rằng: “Nếu chúng ta gọi tên Maria, tiếng vọng trả lời sẽ là Giêsu”.
Maria đã học trong cùng một ngôi trường khắc nghiệt như con mình. Nhiều trang Tin Mừng cho chúng ta thấy những đổ vỡ Mẹ gánh chịu để theo bước con mình trong đức tin. Maria đã sống đức tin cách sâu xa. Chính Êlisabét đã đề cao điều ấy một cách tuyệt diệu khi chúc mừng Mẹ “phúc cho em vì đã tin…” Đức cha Garron tự hỏi, Hội Thánh, Công đồng Vaticanô II và Phụng vu điều đi ngược lại với khuynh hướng tự nhiên thúc đẩy chúng ta “tô vẽ thái quá cho Đức Maria khi gán cho Mẹ những vinh quang kỳ diệu. Với thái độ như vậy, chúng ta sẽ tiến tới tận đâu đây!”.
Lộ trình thiêng liêng của Đức Maria có thể là lộ trình của chúng ta. Tiến bước theo Mẹ, chúng ta đến gần Đức Giêsu. Mặc lấy cái nhìn đức tin của Mẹ, chúng ta học theo Mẹ để nhìn ngắm Đức Giêsu như chính Mẹ đã chiêm niệm và từ từ khám phá. Như Mẹ, chúng ta có thể tiến triển qua niềm vui và nỗi khổ, phát hiện và sự ngạc nhiên, và thường ngay cả nỗi đau khổ và sự không hiểu, như trường hợp Đức Maria và thánh Giuse ở đền thờ (Lc 2,50). Đức cha Garron giải thích, cái nhìn của Maria về con mình rất tương hợp với những giai đoạn kế tiếp nhau của sự lớn lên mà thánh Luca đã nói rõ: Maria đã thấy Đức Giêsu “ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan và hằng được ân nghĩa cùng Chúa…” (Lc 2,52). Do đó, chúng ta sẽ tôn trọng chân lý của mọi sự và tư tưởng của chính Đức Maria khi cùng với Mẹ làm lại cuộc hành trình mà trước kia Mẹ đã không ngừng rảo bước.
Chính trong viễn ảnh này, chúng ta có thể đặt biến cố Mông Triệu như một kết luận. Biến cố ấy nói cho chúng ta biết cuộc phiêu lưu của đức tin sẽ kết thúc thế nào. Đức Maria, Hòm Bia của giao ước mới, bước vào vinh quang của Chúa Cha. Đức Trinh Nữ được Thiên Chúa cho hưởng phúc vinh quang, chính là hình ảnh cho tương lai của chúng ta. Bài đọc thứ nhất so sánh Maria với Hòm Bia đích thực, nghĩa là nơi Thiên Chúa ngự, là lều tạm nơi để Lời Chúa và Bánh Thánh. Biến cố Mông Triệu giống như sự đảo ngược tình thế. Giờ đây, chính Đức Maria được đón tiếp trong Thiên Chúa, từ nay Mẹ ở trong Người. Chúng ta không còn ở phạm vi ưu đãi, nhưng bước sang ơn gọi chung, vì đạt đến Đất Hứa sau cuộc phiêu lưu trên sa mạc là lời Thiên Chúa hứa cho mỗi người trong chúng ta.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH (10/05/2025) .: TẬN HIẾN CHO ĐÀN CHIÊN (10/05/2025) .: CON CHIÊN CỦA CHÚA GIÊSU (10/05/2025) .: NGƯỜI MỤC TỬ (10/05/2025) .: NGƯỜI CHẾT VÌ YÊU (10/05/2025) .: VỊ CHỦ CHĂN NHÂN LÀNH (10/05/2025) .: A LÀ ĐẤNG CHĂN CHIÊN LÀNH (10/05/2025) .: AN TOÀN TRONG TAY THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: HÃY YÊU NHƯ LÒNG DẠ THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA (10/05/2025) .: TÔI BIẾT CHIÊN CỦA TÔI VÀ CHIÊN TÔI BIẾT TÔI (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH - MÙA XUÂN HỘI THÁNH (10/05/2025) .: TÔI CÓ THUỘC ĐOÀN CHIÊN CHÚA KHÔNG? (10/05/2025) .: CHÚA CHIÊN LÀNH NHẬN BIẾT CHIÊN CỦA NGƯỜI (10/05/2025) .: KITÔ HỮU THAM DỰ SỨ VỤ MỤC TỬ CỦA CHÚA GIÊSU NHỜ CHỨC NĂNG VƯƠNG GIẢ (10/05/2025) .: KHÔNG AI CƯỚP ĐƯỢC KHỎI TAY TÔI (10/05/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam