Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 43

Tổng truy cập: 1378493

BÌNH AN CHO CÁC CON

BÌNH AN CHO CÁC CON- Lm. Goan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Tin mừng thánh Gioan kể lại khi Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết, thì Ngài hiện ra với các môn đệ và chúc bình an cho các ông, rồi Ngài cho các ông xem tay và cạnh sườn Ngài, các ông vui mừng vì xem thấy Chúa (Ga 20, 20).

Tám ngày sau, Chúa Giêsu lại hiện đến với các ông, và lần này Chúa gọi riêng Tôma và bảo: ” Tôma! Hãy xỏ ngón tay con vào lỗ đinh, hãy thọc bàn tay vào cạnh sườn Thầy, chớ cứng lòng nhưng hãy tin” (Ga 20, 28). Hai lần thánh Gioan đều nhắc đến việc Chúa hiện ra cho các ông xem tay và cạnh sườn Ngài (Ga 20, 20).

Tại sao Chúa Giêsu không tỏ cho các ông thấy hào quang sáng chói của Đấng phục sinh mà lại tỏ cho các ông thấy những thương tích nơi thân mình của Ngài?.

Nếu Chúa hiện ra mà tỏ cho các ông thấy hào quang sáng chói, thì e rằng các ông tưởng rằng là ma hay thần linh nào đấy, nhưng Chúa tỏ cho cho các ông thấy những thương tích nơi thân mình của Chúa là bằng chứng sống động Chúa đã phục sinh. Khi Chúa nói với các ông: “Chính Thầy đây, Giêsu Nazarét đây! Thầy đã bị đóng đinh trên thập giá, đã bị lưỡi đòng đâm thâu cạnh sườn và nay Thầy sống lại đến với các con, chứ không phải ma đâu, các con đừng sợ!” (Lc 24, 39).

Ngày hôm nay chúng ta tin vào Chúa Kitô phục sinh, không chỉ dựa vào ngôi mộ trống mà còn dựa vào lời chứng của các tông đồ. Lời chứng mà một nhà tư tưởng nói rằng: Những người đã dám sống dám chết cho điều họ rao giảng, thì mới là lời chứng xác thực. Thật vậy, các tông đồ hầu hết đã làm chứng cho Đức Kitô phục sinh bằng cái chết đẫm máu của mình.

Tiếp đến, những thương tích nơi thân mình của Chúa phục sinh là bằng chứng của lòng Chúa thương xót nhân loại.

Chính vì lòng Chúa thương xót, mà Chúa đón nhận sự tính toán độc ác của giới lãnh đạo Do thái, đã vu khống cho Chúa những tội mà Chúa không hề có, để nộp Chúa cho Philatô xét xử.

Chính vì lòng Chúa thương xót, mà Chúa đón nhận là sự hèn nhát của Philatô, dẫu biết rõ ông Giêsu này vô tội mà vẫn lên án tử vì ông sợ chiếc ghế của mình lung lay.

Chính vì lòng Chúa thương xót, mà Chúa đón nhận sự phản bội của Giuđa, dám dùng nụ hôn là dấu chỉ của tình yêu trở thành dấu chỉ phản bội nộp Thầy mình cho kẻ thù.

Chính vì lòng Chúa thương xót, mà Chúa đón nhận sự chối bỏ của Phêrô; sự trốn chạy của các môn đệ, cũng như sự thay lòng đổi dạ vô ơn của dân chúng.

Chính vì lòng thương xót mà Chúa lập nên Bí tích hòa giải, để mỗi khi chúng ta yếu đuối sa ngã phạm tội, chúng ta đi xưng thú, thì lòng Chúa thương xót tha thứ cho chúng ta.

Cho nên không phải tự nhiên mà Chúa mang thương tích trên mình, mà những thương tích ấy là chứng minh lòng Chúa thương xót nhận loại chúng ta.

Vậy mà khi Chúa sống lại và hiện ra với các môn đệ, không thấy Chúa hỏi gì cả, mà Ngài chỉ nói: “Bình an cho các con”, Chúa tha thứ hết. Chúa quên tất cả lỗi lầm của chúng ta. Chính ở điểm này là bằng chứng lòng Chúa thương xót.

Anh chị em thân mến,

Trong nhật ký của thánh nữ Faustina có một câu Chúa nói thế này: “Cùng với việc tôn vinh lòng thương xót của Ta, con hãy thực hiện của lòng thương xót phát xuất từ tình yêu con dành cho Ta; con đừng chạy trốn những công việc của lòng thương xót”.

Có nghĩa là nếu chúng ta tôn vinh lòng Chúa thương xót, thì chúng ta biết chia sẻ lòng thương xót ấy cho những người kém may mắn hơn chúng ta, bắt đầu từ những gì nhỏ bé nhất.

Thử hỏi có bao giờ đi đường chúng ta thấy có người bị tai nạn, chúng ta có chạnh lòng thương mà cầu nguyện cho họ không? Có bao giờ đi làm giờ lòng thương xót, chúng ta có nhớ cầu nguyện cho một người bạn, người làng xóm hay một người đồng nghiệp đang gặp khó khăn không?.

Chúng ta cầu nguyện cho nhau để khi đón nhận lòng thương xót của Chúa, thì cũng biết chia sẻ lòng Chúa xót thương cho những người khác nữa.

Vì thế, hôm nay mừng lễ kính lòng Chúa thương xót, trước hết chúng ta hãy nhìn lên Thánh giá là biểu tượng của tình yêu; đồng thời chúng ta hãy tin vào lòng thương xót của Chúa còn lớn hơn ngàn tội lỗi của chúng ta, để rồi chúng ta sống trong niềm vui ơn cứu độ và trong đời sống mới từ Đấng phục sinh.

Sứ điệp lòng Chúa thương xót là sứ điệp yêu thương. Thiên Chúa vẫn tiếp tục xót thương dân Ngài. Lòng thương xót của Chúa không bị tội lỗi của con người cản trở mà vẫn đong đầy cho những ai đến với Ngài. Lòng thương xót của Chúa vẫn xoa dịu những ai đang bất an vì tội lỗi. Lòng thương ấy vẫn đang chữa lành cho những ai đang đau khổ bệnh tật tâm hồn hay thể xác. Lòng thương ấy vẫn là căn tính của Thiên Chúa rất yêu thương và xót thương nhân loại.

Ước gì mỗi người chúng ta biết tín thác vào lòng Chúa thương xót, cho dẫu chúng ta còn mang đầy những vết thương của yếu đuối lỗi lầm. Hãy để cho lòng Chúa thương xót chữa lành những tật nguyền của chúng ta.

Ước gì khi chúng ta hưởng nếm lòng thương xót vô bờ của Chúa, thì cũng biết trao ban lòng thương xót ấy cho anh chị em chúng ta, đó là lòng thương cảm bao dung, sẵn sàng bỏ qua những thành kiến, những đố kỵ, ghen tương mà thay vào đó là sống yêu thương chia sẻ. Xin Chúa ban chúng ta trở thành một chứng nhân của lòng thương xót bằng tình yêu quan tâm nâng đỡ nhau trong đời sống. Amen.

CHÚA NHẬT II PHỤC SINH- Năm B

ĐỨC TIN, NGỌN ĐUỐC CUỘC ĐỜI- Cố Linh mục Hồng Phúc

Ngày Chúa nhật là “ngày của Thiên Chúa”, là một lễ Phục Sinh.

Viết đoạn Phúc Âm này sau 60 năm sự kiện xảy ra, Thánh Gioan Tông đồ cảm thấy như còn thật mới mẻ sống động, một biến cố mà mình là nhân chứng.

Câu chuyện muốn nói lên rằng Chúa Giêsu sống lại chính là Đấng trước đây, nhưng cũng khác trước đây. Gioan đã nhìn thấy Ngài bị đâm thấu cạnh sườn trên Thập giá (19,34) thì hôm nay, Ngài tỏ cho thấy vết thương nơi tay và cạnh sườn. Chính là Ngài, nhưng Ngài đã đi vào một cõi sống mới, không lệ thuộc không gian và thời gian. Ngài đem đến sự bình an và vui mừng. Chúa đã sống lại.

Chúa đã hoàn tất công cuộc cứu chuộc bằng sự chết và sự sống lại của Ngài. Hôm nay, Ngài đến để trao cho các ông sứ mạng phổ cập ơn cứu rỗi đó. “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai chúng con”. Sứ mạng biệt sai phát xuất từ Thiên Chúa Ba Ngôi. Ngài thổi hơi và phán: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần”. Một trong mục đích của cuộc biệt sai là ban ơn tha thứ: “Các con tha tội ai thì tội kẻ ấy được tha; các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”.

Ơn tha tội được bảo đảm bằng sự chết và sống lại của Chúa Giêsu, qua Chúa Giêsu và nhờ Chúa Giêsu, nhưng cũng qua trung gian của Giáo hội: tha cho ai, cầm buộc ai, kẻ ấy được tha hay bị cầm buộc. Thật là một quyền năng lớn lao và vĩ đại.

Sự kiện xảy ra chiều Phục Sinh.

Nhưng hôm ấy, trong nhóm môn đệ, thiếu mặt Tôma, một người không phải là dễ bảo.

Người ta thường dùng giác quan để tiếp xúc với ngoại giới, mắt thấy, tai nghe, tay sờ đụng. Người ta dùng lý trí để lý luận, kiểm chứng. Nhưng người ta cũng có thể dựa trên niềm tin để tăng phần kiến thức.

Khi nghe các bạn cho biết họ đã nhìn thấy Thầy vì Thầy đã sống lại, Tôma không tin. Là người thực tế ông muốn được kiểm chứng bằng giác quan, mắt thấy tai nghe, tay sờ đụng, ông mới tin.

Tám ngày sau, Chúa Giêsu lại hiện ra với các môn đệ, có Tôma ở với các ông. Chúa Giêsu cho Tôma và qua Tôma cho chúng ta, một bài học về Đức Tin. TIN không phải là nhìn thấy, sờ đụng, mà là dựa trên chứng từ những kẻ đã “thấy” và “chiêm gưỡng” vinh quang của Chúa. Niềm tin vào mầu nhiệm sống lại của chúng ta dựa trên chứng tích của các Tông đồ và của Giáo hội. Trong bài giảng đầu tiên, Phêrô tuyên bố: “Đức Giêsu, Thiên Chúa đã cho sống lại; chúng tôi hết thảy xin làm chứng về điều ấy” (Cv 2, 32).

Đó là căn bản nhưng cũng là phần thưởng của Đức Tin: “Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”, và nhờ đó chúng ta được sống nhờ danh Ngài.

Hồi ấy, dân chúng đồn thổi và kéo nhau đi xem một phép lạ Phép Thánh Thể. Có người mời Vua Thánh Louis (1214-1270) cùng đi xem. Thánh nhân từ chối vì “không muốn mất phần thưởng về Đức Tin”.

Chúng ta hãy cám ơn Chúa đã ban cho chúng ta ơn Đức Tin và hãy gìn giữ, bám víu lấy Đức Tin, ngọn đuốc soi sáng ta trên cuộc đời đen tối.

Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con.

CHÚA NHẬT II PHỤC SINH- Năm B

LÒNG CHÚA XÓT THƯƠNG- Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Nếu tình yêu là bản tính của Thiên Chúa thì lòng thương xót là cách thức Chúa bày tỏ tình yêu, là dấu chỉ cho tình yêu vững bền của Ngài. Lòng thương xót nhìn kẻ tội lỗi, không oán giận, không trả thù bằng sự giận dữ hay chừng phạt, nhưng xót xa vì họ lầm đường lạc lối, xót xa vì họ đang đi đến hố diệt vong. Lòng thương xót tựa như ánh mắt của tình yêu, giúp người ta nhận ra nhu cầu của tha nhân để chia sẻ, cảm thông, nâng đỡ, xoa dịu hay chữa lành. Chúng ta có thể cảm nghiệm lòng thương xót của Chúa qua dọc dài lịch sử cứu độ.

Khởi từ tội lỗi của Adam, Chúa không đoạn nghĩa dứt tình với Adam. Chúa vẫn thương Adam và xót xa dường nào khi thấy Adam tủi hổ lẩn trốn trong vườn địa đàng. Adam là kẻ phản bội làm sao dám vác mặt gặp Chúa. Tội lỗi làm cho người ta mặc cảm, xấu hổ và lo sợ khi phải đối diện với sự thật. Thế nhưng Adam phần nào đã bớt đi sự sợ hãi, bớt đi áp lực tâm lý khi nghe tiếng gọi: “Adam, Adam ngươi đang ở đâu?”. Âm thanh của tiếng gọi không mang âm sắc của giận dữ hay quở mắng, nhưng tiếng gọi vẫn thân thương dịu ngọt, có điều pha trộn chút âm điệu xót xa. “Phải chăng ngưoi đã ăn trái cây trong vườn mà ta đã cấm?”.

Tội có thể được tha, nhưng hình phạt vẫn phải chịu. Nhưng ai là người phải chịu phạt thay cho tội Adam. Thiên Chúa không suy tính thiệt hơn. Không đắn đo suy xét. Ngay tức thời, lời hứa cứu độ đã được ban ra. Chính Ngôi Hai Thiên Chúa sẽ gánh lấy tội Adam và đền thay cho tội lỗi Adam. Có thể nói, lòng thương xót của Chúa được tỏ bầy cụ thể và rõ nét trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Cả cuộc đời luôn sống vì người khác, luôn đi đến mọi hang cùng ngõ hẻm để thi ân giáng phúc. Cả trong những lúc đau khổ nhất của cuộc đời, Ngài vẫn không nghĩ đến mình: Ngài xót thương các bà mẹ thành Giêrusalem “đừng than khóc Ta nhưng hãy than khóc con cháu các người; Ngài xót thương những kẻ đã làm hại mình, vì “họ không biết việc họ làm”; Đỉnh cao của lòng thương xót đó là ơn tha tội và ban thưởng hạnh phúc trường sinh. Đó là đặc ân mà anh trộm lành được diễm phúc đón nhận đầu tiên từ cây thập giá: “ngay đêm nay ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta”.

Chính điểm này mà trong dịp giảng tĩnh tâm Giáo triều Rôma, Đức cố hồngY Phanxicô Nguyễn Văn Thuận đã nêu ra 10 điểm khiếm khuyết của Chúa Giêsu trong đó có sự hay quên: chỉ 1 câu nói thành thật với chính mình của tên trộm lành mà Chúa đã quên cả quá khứ tội lỗi của anh. Chỉ cần thấy bóng dáng thằng con trời đánh bỏ nhà đi hoang nay thất thểu trở về là người cha đã quên hết quá khứ đi hoang của người con. Lòng thương xót của Thiên Chúa là vậy. Một vì Thiên Chúa chậm bất bình và rất mực khoan dung mà vua Đavít đã từng nói lên rằng: Nếu Chúa chấp tội nào ai đứng vững. Tình yêu Chúa cao hơn tội lỗi chúng ta, đến nỗi có thể phủ lấp muôn vàn tội lỗi chúng ta.

Tác giả Ron Lee đã viết một câu chuyện trong cuốn “Một Thiên Chúa Tha thứ trong một thế giới không tha thứ” như sau:

Có một vị linh mục là một người rất yêu mến Chúa, nhưng ông luôn bị ám ảnh bởi một tội mà ông đã phạm trong quá khứ. Ngài đã ăn năn sám hối nhưng vẫn không bình an tâm hồn. Cho tới một hôm nghe nói có một phụ nữ trong giáo xứ hay được tiếp xúc và nói chuyện với Chúa trong giấc mơ. Vị linh mục không tin, nên muốn thử bà ta và nói: lần sau bà có nói chuyện với Chúa thì hỏi xem, tôi đã phạm tội gì? Thế là mấy ngày sau gặp lại, vị linh mục đã hỏi bà là Chúa đã nói gì? Bà trả lời: Chúa nói rằng: Ta chẳng còn nhớ gì nữa!

Bài Phúc âm hôm nay cũng cho chúng ta thấy khi hiện ra với các tông đồ, Chúa Giêsu không hề nhắc tới những chuyện đáng tiếc đã xảy ra: nơi Phêrô kẻ chối Chúa ba lần; nơi các tông đồ hèn nhát bỏ chạy nơi vườn Giệtsêmani; nơi Tôma kẻ bi quan, cố chấp luôn đòi sự kiểm chứng minh nhiên và cụ thể. Dường như Chúa đã quên hết và còn ban bình an cho các ông.

Hôm nay kính nhớ lòng thương xót của Chúa, Giáo hội mời gọi chúng ta nhận ra mình là một tội nhân đã được Chúa cứu chuộc bằng giá máu cực thánh, chúng ta hãy biết đền đáp tình yêu Chúa bằng sự hoàn thiện con người của mình như Cha chúng ta ở trên trời. Đồng thời chúng ta cũng dâng hy sinh, lời cầu nguyện cho các tội nhân được ơn trở về với Chúa.

Có lẽ đây là vấn đề mà những người Kitô hữu phải lo lắng quan tâm. Vì qua báo chí và các phương tiện truyền hình truyền thanh chúng ta không khỏi đau xót khi nhìn thấy một thế hệ trẻ sa đoạ, cuồng loạn và lạc mất hướng đi của đời người. Con số thống kê về sì ke, ma túy, mại dâm, phá thai, bệnh nhân nhiễm HIV hay Aid mỗi ngày một tăng theo cấp số nhân, mà một ai đó đã nói một cách mỉa mai rằng: những điều tốt thì không thấy tăng, nhưng tội phạm thì năm nào cũng được nghe câu nói quen thuộc: “năm nay cao hơn năm trước”.

Có lẽ Chúa cũng đang cần những con người thanh sạch như như ông Lót trong thành Sôdôma. Ông đã bị dày vò bởi những cảnh đồi bại luân lý diễn ra hằng ngày quanh mình. Ông cố thuyết phục dân thành ăn năn hầu tránh cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, nhưng không ai nghe ông. Rồi Abaraham cũng nài xin Chúa tha thứ nhưng lại không kiếm được 10 người công chính, thế là cả thành bị tiêu diệt.

Và hôm nay, Chúa đang cần có nhiều người như thánh nữ Faustina, biết dâng những hy sinh đau khổ của mình như lễ vật tôn thờ Thiên Chúa và cứu thế gian khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. Biết phó dâng bản thân, gia đình và nhân loại cho lòng thương xót của Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta hãy sám hối về lỗi phạm của mình và hãy dâng những hy sinh và lời cầu nguyện cho kẻ có tội được ơn trở về với Chúa. Nguyện xin Chúa là Đấng giầu long xót thương tha thứ và ban bình an cho mỗi người chúng ta. Amen.

home Mục lục Lưu trữ